Từ khi Viên Cầu mặc vào áo điều hòa chống đạn, thì chưa từng có cảm giác đổ mổ hôi, cho dù khiêng túi lớn chạy, cũng là như thế.
Không nóng, như thế nào sẽ chảy mồ hôi?
- Oanh!
Một tiếng trầm đục, Viên Cầu đem cái túi trên lưng, nhét vào trước mặt Trần Thanh Đế, đè thấp giọng nói:
- Trần... Trần đại thiếu, 30 bộ áo điều hòa chống đạn, ngươi tới làm.
- Tại đây tất cả đều là ta lấy được từ trong quân trang của lão cha.
Viên Cầu thở hổn hển, nói ra:
- Mịa, mồm mép ca ca ta sắp mài nhẵn, vậy mà lão cha của ta cũng không tin.
- Choáng nha, cần phải để cho ta hung ác mới chịu, cuối cùng chuyển lão gia tử đi ra, lập tức lão cha của ta ngay cả cái rắm cũng không dám phóng một cái.
Viên đại thiếu rất là khí phách nói.
Cha của Viên Cầu ở trong mắt Viên lão gia tử chính là một phế vật, một phế vật vĩnh viễn không đạt được tiêu chuẩn trong nội tâm của Viên lão gia tử.
Hết cách rồi, Viên lão gia tử đối với cha của Viên đại thiếu yêu cầu quá cao. Mỗi một lần, đều rất là phẫn nộ chuyển Trần Chấn Hoa ra đến so sánh với cha của Viên Cầu.
Cha của Viên Cầu, lập tức tắt lửa, cái tính tình gì cũng không có.
Trái lại, Viên Cầu là đại hoàn khố gần với Trần đại thiếu, lần được Viên lão gia tử yêu thích.
Mặc dù nói, Viên lão gia tử không có như Trần lão gia tử, sủng nịch Trần đại thiếu như vậy, nhưng mà không sai biệt lắm. Bằng không thì, Viên Cầu đâu có thể biến thành như vậy?
Còn cùng Trần đại thiếu, quan hệ mật thiết như một người?
Trần lão gia tử cùng Viên lão gia tử, đây chính là lão chiến hữu, đồng chí sinh tử. Bọn hắn yêu thương cháu trai, đương nhiên là một mặt hàng rồi.
Thế hệ như Trần lão gia tử cùng Viên lão gia tử, sống sót thực không nhiều lắm, bọn hắn cũng là từ trong đống người chết bò ra. Dũng mãnh thiện chiến, hơn nữa vận khí rất tốt.
Nhớ năm đó thời điểm đại chiến, đạn bay đầy trời, cho dù công phu trên tay lại lợi hại như thế nào, nếu không có chút vận khí, đó cũng là ăn củ lạc thiết mất mệnh.
Chẳng lẽ ngươi là Tu Chân giả, có thể đao thương bất nhập, viên đạn không vào sao?
Vận khí, còn là phi thường trọng yếu đấy.
Cũng chính bởi vì như thế, Trần lão gia tử cùng Viên lão gia tử rất quý trọng tình chiến hữu này, quan hệ hai nhà rất tốt, đã tốt đến trình độ quan hệ mật thiết.
Trần lão gia tử cùng Viên lão gia tử, đó là tình bạn trong sinh tử chiến. Truyền lại đến Viên mập mạp cùng Viên đại thiếu, lại biến thành tình hoàn khố.
- Trần đại thiếu, 30 bộ đồ quân trang này, chừng nàothì ngươi có thể gia công thành áo điều hòa chống đạn?
Thanh âm của Viên Cầu, ép tới rất thấp, sợ người khác nghe được.
Dù sao, coi như là gia gia của hắn, Viên lão gia tử cũng không biết, áo điều hòa chống đạn là Trần đại thiếu chế tác.
Cái này, là bí mật.
Cho dù Viên Cầu chết, dưới tình huống không có được Trần đại thiếu cho phép, cũng tuyệt đối không nói cho người thứ ba. Cho dù là lão bà về sau của hắn, cũng sẽ không nói.
- Đợi cuối tuần, ngươi tới cầm a.
Nếu Trần Thanh Đế đã đáp ứng Viên Cầu, đó là đương nhiên phải làm. Bất quá, vì không làm cho Viên Cầu khiếp sợ, đối với thời gian Trần đại thiếu vẫn là nói dài đi một tí.
30 bộ đồ quân trang, chỉ cần Trần đại thiếu nguyện ý, vài phút là có thể làm xong toàn bộ, ở đâu cần thời gian lâu như vậy.
- Oa kháo... Trần đại thiếu, hiệu suất làm việc này của ngươi cũng quá thấp a?
Viên Cầu nhịn không được trợn mắt, nói ra:
- Chỉ 30 bộ đồ, ngươi cũng cần thời gian dài như vậy, về sau phát tài như thế nào? Căn bản là không đủ bán a.
30 bộ đồ cần năm sáu ngày thời gian, còn phát tài cái gì?
- Khục khục... Cái kia, hiện tại ta còn không phải quá thuần thục, cho nên tốc độ hơi chậm một chút. Chờ về sau thuần thục, tốc độ sẽ tăng lên. 30 bộ, vài phút đồng hồ là có thể xong.
Trần Thanh Đế ngượng ngùng cười cười, nói ra. Cho Viên đại thiếu một cái tin tưởng cự đại.
Đồng dạng, Trần đại thiếu cũng vì sản lượng về sau, đã làm xong chăn đệm.
- Vài phút?
Viên Cầu chấn động toàn thân, nuốt nuốt nước miếng, giống như là đã thấy được thật nhiều tiền:
- Trần đại thiếu, về sau ta sẽ kiếm một ít quần áo cấp cho ngươi không ngừng chế tác, sẽ để ngươi càng ngày càng thuần thục.
- Bởi vì cái gọi là quen tay hay việc, ngươi là huynh đệ của ta, ta không giúp ngươi thì ai giúp ngươi?
Viên Cầu đại khí nghiêm nghị nói, lộ ra hắn là vĩ đại cỡ nào.
Kỳ thật thì sao?
Còn không phải muốn cho Trần đại thiếu nhanh một ít, hắn sẽ kiếm nhiều tiền, phát tài a.
- Con mẹ nó, lão tử muốn đánh mặt những tên châm chọc lão tử kia. Mịa, vậy mà không tin ta. Dựa vào...
Viên Cầu lấy ra 30 bộ quân trang, là muốn cho Trần đại thiếu chế tác thành áo điều hòa chống đạn, sau đó đi đánh mặt những người không tin hắn kia.
Đương nhiên, cũng kể cả cha của Viên đại thiếu.
Chứng kiến bộ dáng phẫn nộ của Viên Cầu, Trần đại thiếu có thể nghĩ đến, bộ dáng không tin của cha Viên Cầu lúc Viên Cầu nói ra áo điều hòa chống đạn rồi.
Cũng khó trách, loại đồ vật thần kỳ này, ai sẽ tin tưởng a.
Mà Viên Cầu, cũng không phải đèn đã cạn dầu, ngươi muốn cho bọn hắn tin tưởng, đem y phục của ngươi để cho bọn hắn mặc thử một chút không được sao? Thằng này hết lần này tới lần khác lại không làm như vậy.
Cuối cùng, còn tìm tới Viên lão gia tử, mới lấy ra 30 bộ quân trang.
- Mịa, chờ ca ca ta đánh xong mặt của bọn hắn, y phục này, bọn hắn đừng muốn mặc vào.
Viên Cầu cắn răng mở miệng nói:
- Coi như là cha của ta, cũng quyết không để cho nửa phần mặt mũi, hừ hừ...
Viên Cầu đã nổi điên, đây chính là lục thân không nhận.
Đương nhiên, chờ Viên đại thiếu hết giận rồi, chuyện gì cũng không có.
- Đúng rồi, Trần đại thiếu, ta nghe nói ngươi tối hôm qua rất hung hăng càn quấy, rất khí phách, rất uy vũ, mang theo quân đội bắt người khắp nơi?