Bùi Ngữ Yên mở cửa xe Ferrari, nghĩ nghĩ, nói ra:
- Mạnh Ngưng Tuyết và Tạ Khinh Diệu cũng không biết, em là sư phụ của các nàng.
Ông...
Tiếng động cơ gầm gừ vang lên, Bùi Ngữ Yên điều khiển xe thể thao
Ferrari, hóa thành một đạo tàn ảnh hỏa hồng, rất nhanh rời khỏi biệt thự của Trần Thanh Đế.
Bùi Ngữ Yên không ở lại, không phải là không muốn, mà là không thể, bởi vì, Bùi Ngữ Yên nàng cũng muốn trở nên mạnh mẽ.
- Kỳ thật, có đầy đủ tài nguyên, trở nên mạnh mẽ cũng không có khó như các ngươi tưởng tượng.
Trần Thanh Đế lắc đầu, đi vào biệt thự.
Trở lại trong phòng, Trần Thanh Đế hít sâu một hơi, ngồi ở trên giường, bắt đầu dung hợp Hỏa Dị Năng mà hắn hấp thu.
Thuận tu, tu vi quá thấp.
Oanh!
Hai giờ sau, Trần Thanh Đế chấn động toàn thân, kinh hỉ phát hiện, tu
vi mình thuận tu Càn Khôn Tạo Hóa Quyết, vậy mà đột phá.
- Cái này... tốc độ tăng tu vi lên này, như thế nào đột nhiên nhanh như vậy?
Trần Thanh Đế hưng phấn, đồng thời cũng trở nên cẩn thận:
- Không xảy ra vấn đề gì chứ?
Tốc độ tu luyện tăng lên là chuyện tốt, nhưng mà, đồng dạng cũng không phải chuyện tốt gì.
Dù sao trước đó, Trần đại thiếu là suýt nữa nhập ma.
Ai biết rõ, sẽ xuất hiện vấn đề gì?
- Không có chỗ không ổn nào, hết thảy đều rất bình thường. Bất quá, vì
cái gì tu vi thuận tu tăng lên, đột nhiên nhanh nhiều như vậy?
Trần Thanh Đế vẻ mặt khó hiểu.
- Chẳng lẽ... chẳng lẽ là bởi vì, tu vi nghịch tu là Luyện Khí tầng
chín đỉnh phong, so với thuận tu cao hơn, cho nên tốc độ biến nhanh?
Trần Thanh Đế chấn động tinh thần:
- Lúc trước đều là tu vi thuận tu cao hơn, thời điểm nghịch tu tăng
lên, tốc độ nhanh làm cho người tức lộn ruột. Trái lại, cũng đồng dạng?
Trần đại thiếu rốt cục Khai Khiếu rồi.
Rốt cục hậu tri hậu giác phát hiện chỗ ngưu bức của Càn Khôn Tạo Hóa Quyết rồi.
- Nếu nói như vậy, về sau chỉ cần cẩn thận một ít, khống chế tốt, tu vi của ta tăng lên, chẳng phải là cực nhanh hay sao?
Trần Thanh Đế hưng phấn.
Nghịch tu, cái kia tuyệt đối so với thuận tu tăng lên nhanh hơn a.
Sau khi Trần Thanh Đế dung hợp tất cả Hỏa Dị Năng hấp thu được, tu vi
thuận tu cũng tăng lên tới Luyện Khí tầng bảy đỉnh phong, khoảng cách
đột phá, chỉ có một đường.
Đáng tiếc a, Hỏa Dị Năng không còn.
- Mười giờ hơn, không biết Trương Kiều đã ngủ chưa, đi xem.
Nghĩ vậy, thân thể Trần Thanh Đế khẽ động, rất nhanh đi ra biệt thự.
Cùng lúc đó, trong mật thất của Phó Dịch, Phó Dịch, Đinh Cuồng thình lình ở trong đó.
- Hiện tại người Thanh Bang đã đến.
Phó Dịch nhìn Đinh Cuồng, sắc mặt âm trầm nói:
- Đinh Cuồng, ngươi dẫn người Thanh Bang, qua 12h làm phản.
- Nhớ kỹ, hiển nhiên tạo phản, để cho thế lực dưới mặt đất đều biết.
Cũng muốn để cho tiểu tử Đoạn Phàm kia, có chỗ đề phòng cùng chuẩn bị.
Phó Dịch âm trầm nói:
- Không thể tiện nghi người Thanh Bang.
Tạo phản!
Đối với Phó Dịch mà nói, chỉ là vì chứng minh Đoạn Thiên, thật sự đã
xảy ra chuyện. Từ đó để cho thế lực khắp nơi bay lên tâm quan sát Đoạn
Thiên Môn.
Phải biết rằng, thế lực ngầm khắp nơi, sợ chỉ là một Đoạn Thiên Môn có Đoạn Thiên.
Đoạn Thiên Môn không có Đoạn Thiên, thực lực không thể khinh thường, nhưng lại chưa đủ sợ hãi.
Người mất đi hồn phách, sợ cái gì?
Hơn nữa, còn có một Thanh Bang nhúng tay. . . . .
Cục diện như thế, đối với Phó Dịch là có lợi ích rất lớn.
Nguy cơ của Đoạn Thiên Môn tự nhiên sinh ra, Phó Dịch hắn có thể nhảy
ra, chủ trì đại cục, giải quyết nguy cơ, để cho uy vọng của mình càng
thêm ngưu bức, sắc bén.
Uy vọng tăng lên, Phó Dịch có thể
chuyển biến thành địa vị của Đoạn Thiên, từ đó trở thành lão Đại của
Đoạn Thiên Môn, cái này cũng không phải là không được.
Khả năng rất lớn.
- Phó Lão Đại, Trí Vương Thanh Bang cũng tới, muốn lưu tất cả người Thanh Bang lại, cũng không có dễ dàng như vậy a.
Đinh Cuồng trầm ngâm nói ra.
Đinh Cuồng đương nhiên biết rõ ý tứ củaPhó Dịch, một khi Phó Dịch trở
thành lão Đại của Đoạn Thiên Môn, như vậy, Thanh Bang chính là địch nhân của Phó Dịch hắn.
Chỉ có thể là địch nhân.
Dã tâm của Phó Dịch là cực lớn. . .
Thần phục với Thanh Bang, đó là quyết không có khả năng.
Thanh Bang phái người tới, chết một người là một tổn thất đối với Thanh Bang. Nếu như có thể diệt tất cả, Phó Dịch càng cao hứng hơn.
Lợi dụng Thanh Bang, đạt tới mục đích của mình, đây là Phó Dịch muốn làm.
- Trí Vương này thật không đơn giản, bất quá. . .
Phó Dịch nhíu mày, trên mặt tràn đầy cười lạnh.
- Trí Vương hắn lại lợi hại như thế nào, chẳng lẽ sẽ bỏ qua một cơ hội tốt như vậy sao?
- Trí Vương thì thế nào, còn không phải cũng bị ta lợi dụng sao?
Phó Dịch cười lạnh:
- Đinh Cuồng, ngươi chỉ cần dựa theo ta nói đi làm là được, nếu như Trí Vương không phối hợp, giết, hoặc là để cho Thanh Bang bọn hắn xéo đi.
- Hợp tác, phải chân thành.
Phó Dịch nói ra lời này, cũng không hỏi xem mục đích của hắn là gì.
- Vâng, lão Đại.
Đinh Cuồng hắc hắc cười không ngừng, đi ra.