Trần đại thiếu chấn tinh rồi!
Phải biết rằng, Thiết Nam ngoại trừ ngực lớn hơn nam nhân, mà không phải bằng phẳng, mới có thể chứng minh nàng là nữ nhân. Như thế nào... tại sao lại là chị của thiếu nữ xinh đẹp như thế này?
Xác định là chị ruột?
Còn có tên là Tạ Khinh Nhu?
Dựa vào, cái này đùa cũng quá lớn a?
Dùng tính cách của Thiết Nam, có một điểm nhu hòa sao?
Tuy Trần đại thiếu cùng Thiết Nam tiếp xúc không nhiều, nhưng hắn có thể khẳng định một điểm là, Thiết Nam tuyệt đối là một người tính cách nóng nảy, cứng cỏi trong Huyết Nhận.
Nữ binh có thể tiến vào Huyết Nhận, làm sao có thể hòa ái nổi chứ?
- Ngươi trước vào đi, chị của ta có lẽ sắp tỉnh.
Thiếu nữ lui về phía sau một bước, nhượng ra một con đường, để cho Trần Thanh Đế tiến vào phòng bệnh.
Trần Thanh Đế đi vào trong phòng bệnh xem xét, thình lình thấy được, sắc mặt Thiết Nam đã khôi phục huyết sắc, đang ngủ. Cái này, hắn càng thêm chấn kinh rồi.
Nha, không có đi lộn phòng, cũng không có nhận lầm người, là Thiết Nam a!
Trần đại thiếu còn tưởng rằng, vừa vặn trùng hợp như vậy, có một người cũng gọi là Thiết Nam. Bất quá, tính danh thật sự lại là Tạ Khinh Nhu ở trong phòng bệnh này.
Về phần Thiết Nam, đã một mình xuất viện.
Tuy lý do như vậy, ngay cả Trần Thanh Đế cũng thuyết phục không được chính mình.
- Ân...
Thiết Nam nằm ở trong phòng bệnh, phát ra một tiếng ân, lập tức tỉnh lại, chứng kiến Trần Thanh Đế đã đến, vội vàng ngồi dậy, cung kính nói:
- Trần đại thiếu, ngài đã đến rồi.
- Thiết Nam, cô nhanh nằm xuống đi, để tránh tác động miệng vết thương.
Trần Thanh Đế đi vào bên giường, ý bảo Thiết Nam không nên ngồi .
- Trần đại thiếu, thân thể của tôi tôi biết rõ, không có chuyện gì đâu.
Thiết Nam lắc đầu, chỉ vào người thiếu nữ kia nói:
- Trần đại thiếu, đây là em gái tôi, Tạ Khinh Diệu.
- Trần đại thiếu hảo, cám ơn ngươi tới thăm chị của ta.
Tạ Khinh Diệu ôn nhu nói.
Cả người Tạ Khinh Diệu đều rất ôn nhu, cùng Thiết Nam tương phản thật sự là quá lớn. Hơn nữa trải qua nói chuyện phiếm, Trần đại thiếu đã có thể xác định, các nàng đích thật là thân tỷ muội.
Chị em cùng cha cùng mẹ a.
Tạ Khinh Diệu thật tinh xảo, rất ôn nhu, là một nữ hài hơi có chút hướng nội, không thích nhiều lời. Đồng thời, nàng lại cho người một loại xúc động, muốn ôm trong ngực, hảo hảo bảo hộ.
- Trần đại thiếu, chị, hai người chậm rãi trò chuyện, em đi chuẩn bị nước sôi.
Nói xong, Tạ Khinh Diệu mang theo ấm nước, rời khỏi phòng bệnh.
Tuy Tạ Khinh Diệu điềm đạm nho nhã, nhưng thực sự rất thông minh. Nàng đương nhiên tinh tường biết rõ, dùng thân phận của chị nàng, người có thể đến thăm Thiết Nam, tuyệt đối đều không đơn giản.
Nàng không thích hợp tiếp tục lưu lại.
- Thiết Nam, sự tình gì cũng không cần nghĩ, an tâm ở chỗ này dưỡng thương.
Trần Thanh Đế nhìn Thiết Nam, rất nghiêm túc nói:
- Đợi thương thế của cô triệt để khỏi hẳn, tôi sẽ cho cô trở thành một cường giả chân chính.
Hiện tại lực lượng trong tay Trần đại thiếu thật sự là quá ít, dùng căn cơ cùng tính bền dẻo của Thiết Nam, tuyệt đối là đáng giá bồi dưỡng.
- Cảm ơn ngài, Trần đại thiếu.
Thiết Nam trịnh trọng nói, trong hai tròng mắt của nàng, tràn đầy sát khí đầm đặc. Nàng muốn báo thù cho em trai của nàng.
Cường đại, Thiết Nam khát vọng cường đại.
- Thiết Nam, tôi biết rõ cô rất muốn báo thù cho em trai.
Trần Thanh Đế cảm nhận được sát khí cùng cừu hận trên người Thiết Nam, nhíu mày, nói ra:
- Nhưng mà, cô nhất định phải nhớ kỹ, kế tiếp tôi huấn luyện cô, có thể dùng tàn khốc, thậm chí là cực kỳ tàn ác để hình dung cũng không đủ.
- Cho nên, cô bây giờ nghĩ không phải báo thù, mà là dưỡng tốt thương thế.
Trần Thanh Đế nhíu mày, lạnh lùng nói:
- Tôi cho tới bây giờ đều không muốn phế vật, nếu như cô không muốn bị đào thải, muốn trở nên mạnh mẽ, vậy thì lấy trạng thái tốt nhất tới tìm tôi.
- Vâng, Trần đại thiếu.
Thiết Nam báo thù sốt ruột, nhưng nàng cũng biết, lấy trạng thái hiện tại của mình, đừng nói là huấn luyện, coi như là muốn đi đường lưu loát, cũng khó có thể làm được.
Muốn trở nên mạnh mẽ, nhất định phải có một thân thể khỏe mạnh.
Đồng dạng, Thiết Nam đối với Trần Thanh Đế nói huấn luyện cực kỳ tàn ác tràn đầy chờ mong.
Có thể ở trong trăm vạn bộ đội, trổ hết tài năng, trở thành một thành viên Huyết Nhận mà Quân Thần kiêu ngạo nhất, tinh anh trong tinh anh, Thiết Nam nàng há có thể sợ khổ, sợ mệt mỏi sao?
Lại khổ lại mệt mỏi, dù là sinh mạng có nguy hiểm, Thiết Nam nàng cũng không sợ.
Huống chi, nàng còn muốn tìm tổ chức Ninja giết chết em mình báo thù.
- Cô minh bạch là tốt rồi.
Trần Thanh Đế nhẹ gật đầu, đứng lên nói:
- An tâm ở chỗ này dưỡng thương, lần sau tôi trở lại thăm cô.
- Trần đại thiếu, tôi tiễn...
Thiết Nam cố gắng muốn từ trên giường bò dậy, lại bị Trần Thanh Đế ngăn lại.
- Cái này là lần đầu tiên, tôi không muốn gặp lại lần thứ hai.
Trần Thanh Đế mặt không biểu tình nói:
- Nếu để cho tôi biết rõ, cô tùy ý xuống giường, vậy cô trở về Huyết Nhận đi thôi.
Nói xong, Trần Thanh Đế quay người đi ra phòng bệnh.
Ba!
Trần Thanh Đế vừa đi ra phòng bệnh, chợt nghe đến một tiếng giòn vang. Vô ý thức theo tiếng nhìn lại, thình lình phát hiện, em gái của Thiết Nam Tạ Khinh Diệu, bị mấy tên thiếu niên vây .
- Thối nữ nhân, cô muốn chết? Lại dám đánh lão tử?
Lúc này, một thanh âm hung hăng càn quấy vang lên, đối với Tạ Khinh Diệu bị vây vào giữa tức giận quát.