- Tôi không có...
Chương Đài lắc đầu, lúc hắn vừa muốn đóng cửa xe, lập tức thân thể đột nhiên chấn động, dồn dập quát:
- Cẩn thận!
Đồng thời, Chương Đài trực tiếp nhào vào trên người Trần đại thiếu.
Phốc!
Một tiếng trầm đục, một đóa huyết hoa nổ tung ở sau lưng Chương Đài.
Nhưng mà, Chương Đài cũng không để ý, dùng sức đẩy Trần đại thiếu vào
trong xe.
Phốc!
Phốc!
Trong quá trình này, trên người Chương Đài, lại nổ tung hai đóa huyết hoa, trong miệng của hắn không ngừng phun bọt máu:
- Trần đại thiếu, ngài... ngài đi mau, có súng bắn tỉa...
Sưu sưu sưu!
Lúc này, sáu gã thành viên Huyết Nhận ngay ngắn từ bốn phía vọt ra,
trong đó bốn người bảo hộ Trần Thanh Đế. Hai gã Huyết Nhận khác, ánh mắt quét qua, lập tức đã đoán được vị trí đang bắn.
Hai gã Huyết Nhận không có làm bất luận dừng lại gì, tăng tốc độ của mình lên tới
cực hạn, rất nhanh vọt tới một tòa công trình kiến trúc cách đó không
xa.
Tên ám sát kia như là phát hiện thành viên Huyết Nhận, về sau không còn có nổ súng nữa.
- Chương Đài...
Trần Thanh Đế bị đẩy mạnh vào trong xe, hai mắt sung huyết, nhìn Chương Đài ngăn cản trước người mình, phát ra một tiếng gầm nhẹ.
Trần Thanh Đế đương nhiên cũng cảm nhận được nguy cơ, bất quá, hắn còn
chưa hành động, Chương Đài đã dùng thân thể của mình, đỡ đạn cho hắn.
Chương Đài đã từng nói qua, hắn đối với nguy cơ có cảm ứng đặc thù.
Lúc này đây, rất tốt đã chứng minh, năng lực cảm giác nguy cơ của
Chương Đài phi thường cường hãn. Vậy mà so với thời gian Trần Thanh Đế
phát giác được nguy cơ, nhanh hơn một giây.
Cũng là bởi vì một giây đồng hồ này, Chương Đài quyết đoán dùng thân thể của mình bảo vệ Trần Thanh Đế.
Cảm ứng, mẫn cảm đối với nguy cơ, cùng thực lực cá nhân không có bất kỳ quan hệ gì, đây là một loại năng lực trời sinh.
Có người, rất mạnh, có người rất yếu.
Chương Đài rất hiển nhiên chính là loại phi thường mạnh kia. So với
Trần đại thiếu là Luyện Khí tầng sáu trung kỳ, cảm ứng đối với nguy cơ
còn mạnh hơn, còn muốn nhạy cảm hơn.
- Trần đại thiếu, tôi... tôi không sao...
Chương Đài miệng đều là huyết, chứng kiến người bảo hộ Trần Thanh Đế xuất hiện, trên mặt lộ ra dáng tươi cười:
- Trần đại thiếu, cầu ngài chiếu cố...
Nói còn chưa dứt lời, Chương Đài liền trực tiếp hôn mê.
- Chương Đài, tôi nhất định sẽ không để cho cậu gặp chuyện không may, vô luận chiếu cố ai, tự cậu tới chiếu cố...
Trần Thanh Đế một phát bắt được Chương Đài, điên cuồng đưa linh khí vào trong cơ thể của hắn.
- Trần đại thiếu, để cho chúng ta đưa hắn vào bệnh viện...
Trong đó một gã thành viên Huyết Nhận, nhịn không được mở miệng nói.
- Cút!
Trần Thanh Đế kéo Chương Đài lên xe, một bên đưa linh khí vào, một bên tức giận quát:
- Lăn, đều cút ngay cho tôi.
Trong quá trình Trần đại thiếu đưa linh khí vào, hắn phát hiện trong ba phát đạn kia, có một phát là vết thương trí mạng, thương thế cực kỳ
nghiêm trọng.
Coi như là, hiện tại Chương Đài nằm ở trên bàn giải phẫu, dùng kỹ thuật chữa bệnh hiện tại, cũng cứu không được hắn.
Thương thế như thế, lại để cho sắc mặt của Trần Thanh Đế trở nên vô cùng khó coi.
- Trần đại thiếu, ngươi như vậy... như vậy hắn sẽ chết, phải tranh thủ thời gian đưa vào bệnh viện trị liệu.
Tên thành viên Huyết Nhận kia, hít sâu một hơi, nói ra:
- Trần đại thiếu...
- Con mẹ nó, lão tử bảo các ngươi lăn, các ngươi không nghe thấy sao?
Trần Thanh Đế nghiêm nghị quát:
- Hiện tại đi nắm đầu hung thủ tới đây cho lão tử, ta muốn biết là người nào làm.
Có người ám sát Trần đại thiếu hắn, Trần đại thiếu cũng không phẫn nộ
cỡ nào, hơn nữa, chỉ là một viên đạn, muốn giết Trần đại thiếu, căn bản
là không có khả năng.
Không nói đến thực lực của bản thân
Trần Thanh Đế, chỉ là áo điều hòa chống đạn hắn mặc trên người, cũng
không phải là mấy viên đạn có khả năng rung chuyển.
Nhưng mà, người khác muốn ám sát Trần Thanh Đế hắn, lại làm phiền hà Chương Đài, cái này lại để cho Trần Huyết Nhận.
Nhìn ba gã thành viên Huyết Nhận rất nhanh ly khai, đuổi bắt tên súng
bắn tỉa kia. Về phần thành viên Huyết Nhận lưu lại kia, Trần Thanh Đế
cũng không có tiếp tục để ý tới.
Năm phút sau, Trần Thanh Đế đình chỉ tiếp tục đưa linh khí vào, duỗi tay gạt đi hôi lạnh trên trán mồ, lạnh giọng nói ra:
- Nhanh đưa hắn vào bệnh viện.
Trải qua năm phút áp chế, vết thương của Chương Đài rốt cục bị Trần
Thanh Đế áp chế xuống, vết thương trí mệnh, cũng không còn là vết thương trí mệnh nữa rồi.
Cái này lại để cho Trần Thanh Đế nhẹ nhàng thở ra. 0