Cực Phẩm Thiên Vương

Chương 676: Chương 676: Ra tay không theo quy tắc, vừa ra tay trí mạng! (10)




Đã xảy ra chuyện, xảy ra chuyện lớn rồi!

 

Trong gian bao sương im lặng, thanh âm dồn dập mà hoảng sợ của Trương thư ký có vẻ dị thường chói tai.

 

Nhìn thấy bộ dáng thất kinh của Trương thư ký, nghe được lời nói vạn phần hoảng sợ của hắn, cả ba người Yến Thanh Đế đều ngẩn ra.

 

Theo sau, Yến Thanh Đế chau mày hỏi:

 

- Xảy ra chuyện gì?

 

- Yến bí thư, Lăng bí thư, cả thành phố đã bạo động, ngàn vạn người đang xông về phía nhà máy hóa chất, cảnh sát không thể ngăn cản nổi!

 

Trương thư ký lời lẽ lộn xộn nói.

 

Bạo động ư?

 

Nghe được ba chữ này, vô luận là Lăng Vân Phong hay Yến Thanh Đế đều là cả kinh.

 

Trước mắt, trong phạm vi cả nước đang đề xướng phương pháp ổn định trị an.

 

Trong hoàn cảnh này, bạo động chính là một bãi mìn, đây là bãi mìn mà không có bất cứ gã quan viên nào muốn đụng vào, cũng không dám đụng vào.

 

Mà hiện giờ, cả thành phố đều bạo động là sao?

 

- Rốt cục sao lại thế này? Nói rõ ràng cho tôi!

 

Yến Thanh Đế đứng bật dậy, lớn tiếng chất vấn, trên mặt không còn tìm được nửa phần trấn định.

 

Dù sao lưng hắn có Yến gia làm chỗ dựa, nhưng hắn cũng không thể đụng vào bãi mìn này, nếu không hậu quả khó lường!

 

- Mới cách đây không lâu, nhà máy hóa chất Lăng Hóa lại một lần nữa đầu nhập sản xuất, trên bầu trời nhà máy thoát ra khói đen, bị phóng viên bắt quả tang, đài truyền hình Phượng Hoàng đã tiến hành đưa tin hiện trường đối với việc này.

 

Nhìn thấy Yến Thanh Đế ngồi không yên, Trương thư ký hoảng sợ, nhưng sau đó lại bình tĩnh hơn một chút:

 

- Trong quá trình đưa tin, do những phóng viên đài truyền hình Phượng Hoàng cầm đầu, những ký giả kia muốn tiến vào trong nhà máy, phỏng vấn người phụ trách nhà máy, hỏi đó là chuyện gì xảy ra.

 

- Kết quả bọn họ bị bảo an nhà máy ngăn trở. Bảo an nhà máy hóa chất xuất lời cuồng vọng, nói Đằng Nguyên đã tự mình nói ra, nếu dám có phóng viên tiến vào thì đuổi đi! Thái độ của bảo an khiến phóng viên bất mãn, kết quả song phương đã xảy ra xô xát, hơn nữa cuối cùng thăng cấp thành quần ẩu!

 

Phóng viên cùng bảo an quần ẩu?

 

Nghe tới đó, thần tình Lăng Vân Phong kinh hãi, mà Yến Thanh Đế chỉ cảm thấy khuôn mặt không thể khống chế run rẩy lên, làm gì còn nửa điểm kiêu ngạo cùng trấn định của Yến gia đại thiếu?

 

- Hình ảnh quần ẩu cũng bị trực tiếp sao?

 

Yến Thanh Đế kiệt lực điều chỉnh tâm tình của mình, nhưng khóe mắt nhảy lên điên cuồng đã bán rẻ nội tâm cảm thụ của hắn, đã xảy ra loại chuyện này, hắn có thể trấn định mới thật là gặp quỷ, hắn chỉ đành chờ mong hình ảnh quần ẩu không truyền ra ngoài...

 

Lý tưởng thật đẹp đẽ, sự thật lại tàn khốc!

 

Kế tiếp, câu trả lời của Trương thư ký giống như một cái tát vang dội, trực tiếp đem tia may mắn trong lòng Yến Thanh Đế đánh cho dập nát!

 

- Dạ...đúng vậy, Yến bí thư, trường hợp lúc đó đã bị người của đài truyền hình Phượng Hoàng quay trực tiếp, những ký giả kia cuối cùng đều bị đánh ngã trên mặt đất.

 

- Sau đó có người báo cảnh sát, cảnh sát xuất động đồng thời những sinh viên các trường học xung quanh nhà máy toàn bộ tụ tập cùng một chỗ, nhằm về nhà máy hóa chất Lăng Hóa! Vừa rồi họ đã phá tan cảnh giới tuyến, vọt vào nhà máy đập vỡ trang bị máy móc của nhà máy!

 

- Hoa!

 

Nghe được lời nói của Trương thư ký, sắc mặt Lăng Vân Phong xám như tro tàn, Yến Thanh Đế cũng không khá hơn chút nào, thần tình trợn mắt há hốc mồm!

 

Tựa hồ bọn hắn nằm mơ cũng thật không ngờ, sự tình lại diễn biến tới tình trạng này.

 

Nhưng kế tiếp, thêm một câu của Trương thư ký thiếu chút nữa làm cả hai người té ngã trên mặt đất.

 

- Không...không riêng gì giới học sinh sinh viên, theo tin tức bên dưới hồi báo, hiện giờ rất nhiều người dân thành phố đang tụ tập với nhau, toàn bộ xông về hướng nhà máy hóa chất!

 

Choáng váng!

 

Hoàn toàn choáng váng!

 

Sự tình phát triển đã hoàn toàn vượt ngoài sự suy đoán của Yến Thanh Đế.

 

Nguyên bản Yến Thanh Đế cho rằng bằng vào uy nghiêm của Yến gia đại thiếu, Đằng Nguyên nhất định sẽ thành thành thật thật dựa theo kế hoạch của hắn đi làm. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - internet

 

Nhưng hết thảy phát sinh hiện giờ, hoàn toàn đi ngược lại với kế hoạch của hắn.

 

- Yến thiếu, chú hai, cho cảnh sát xuất động trấn áp đi?

 

Lăng Vĩ thấy Lăng Vân Phong cùng Yến Thanh Đế đều bị dọa, liền đề nghị:

 

- Thật sự không được thì xuất động luôn đại đội phòng bạo động cùng võ cảnh.

 

- Không được!

 

Lăng Vân Phong như từ trong mộng mới tinh, lắc đầu bác bỏ:

 

- Sự tình phát triển tới bước này, kiên quyết không thể dùng thủ đoạn cưỡng chế ngăn cấm, nếu không sẽ hoàn toàn kích phát tâm lý trái ngược của học sinh cùng dân chúng, hậu quả sẽ khó lường!

 

- Đi, đến nhà máy hóa chất Lăng Hóa!

 

Yến Thanh Đế quyết đoán làm ra quyết định, hắn biết rõ nếu hắn không thể xử lý tốt chuyện này, như vậy kế hoạch tới Đại Liên đánh bóng tên tuổi của hắn hoàn toàn buông trôi, sẽ lưu lại chỗ bẩn trên con đường làm quan, ngày sau cho dù có Yến gia làm chỗ dựa, muốn chen chân vào đỉnh kim tự tháp quyền lực, không thể nghi ngờ là người si nói mộng!

 

Huống chi Yến Thanh Đế càng lo lắng, chuyện lần này đi qua sẽ hoàn toàn làm cho Yến Khánh thất vọng đối với hắn!

 

Bởi vì có sự thưởng thức cùng ủng hộ của Yến Khánh, hắn mới có thể siêu quần xuất chúng trong gia tộc, trở thành nhân vật đầu lĩnh của thái tử đảng kinh thành!

 

Nếu Yến Khánh thất vọng với hắn, chờ đợi hắn sẽ là cái gì?

 

Bị biếm lãnh cung!

 

Đây là điều mà Yến Thanh Đế không nguyện ý nhìn thấy nhất!

 

Cũng tuyệt đối không cho phép phát sinh!

 

Một phút sau, bốn người Yến Thanh Đế vội vã chui vào trong xe chạy nhanh về hướng nhà máy hóa chất Lăng Hóa.

 

- Lăng bí thư, tình thế trước mắt ác liệt, tuy rằng không thể xuất động cảnh sát trấn áp, nhưng phải lập tức khống chế cục diện, nếu không một khi cục diện hoàn toàn thoát khỏi sự khống chế, rất khó kết thúc!

 

Trong xe, Yến Thanh Đế cau mày, nói ra cách nhìn của chính mình, đồng thời xem như trưng cầu ý kiến của Lăng Vân Phong.

 

Giờ khắc này, hắn cũng không bãi ra cái giá của Yến gia đại thiếu, bởi vì hắn biết rõ nói như thế nào Lăng Vân Phong cũng từ dưới cơ sở bò lên, xử lý loại chuyện này cũng có nhiều kinh nghiệm hơn hắn.

 

- Ân.

 

Lăng Vân Phong cũng hiểu rõ tình thế nguy cấp, chẳng quan tâm giả vờ với Yến Thanh Đế, liền gật đầu, sau đó lấy ra điện thoại gọi cho Dương Tổ Đức.

 

- Dương Tổ Đức, xảy ra chuyện lớn như vậy ông cũng không gọi điện thoại, ông làm ăn cái gì không biết?

 

Điện thoại vừa tiếp thông, Lăng Vân Phong giận dữ mắng.

 

Đầu bên kia điện thoại, Dương Tổ Đức cũng mới nhận được tin tức không lâu, đang định gọi điện báo cho Lăng Vân Phong, lúc này nghe hắn mắng liền vội vàng nói:

 

- Lăng bí thư, tôi đang chuẩn bị hội báo chuyện này với ngài đây! Mặt khác tôi đã cho Đinh cục trưởng phái người ra trấn áp!

 

Trấn áp?

 

Nghe được hai chữ này, Lăng Vân Phong tức giận đến thiếu chút nữa ngất đi.

 

- Con mẹ nó đầu ông là óc heo sao? Lúc này ông còn dám trấn áp?

 

Lăng Vân Phong thở hổn hển, chửi thề:

 

- Dương Tổ Đức, hiện tại ông lập tức gọi điện thoại thông tri cho Đinh Viễn cùng người của hắn không được phát sinh xung đột với quần chúng, chỉ cần khống chế cục diện là tốt rồi!

 

- Dạ, Lăng bí thư!

 

Một câu bừng tỉnh người trong mộng!

 

Đầu bên kia điện thoại, tuy rằng Dương Tổ Đức bị mắng chửi đầy đầu nhưng cũng hiểu được quyết sách của Lăng Vân Phong là chính xác, đồng dạng hắn cũng biết tình huống lúc này đã mười phần nguy cấp, nếu xử lý không tốt, rụng mũ cánh chuồn tuyệt đối không chỉ một mình hắn!

 

Cho nên hắn cũng không có lời gì bất mãn, lập tức cúp điện thoại đi chấp hành mệnh lệnh của Lăng Vân Phong.

 

Đầu bên kia điện thoại, Lăng Vân Phong vừa cúp máy, sắc mặt Yến Thanh Đế âm trầm lấy ra điện thoại gọi cho Đằng Nguyên.

 

Theo Yến Thanh Đế xem ra, nếu Đằng Nguyên tuân thủ mệnh lệnh, nhà máy hóa chất Lăng Hóa làm sao lại tiếp tục sản xuất?

 

Bảo an nhà máy Lăng Hóa lại làm sao đi ẩu đả phóng viên?

 

- Thực xin lỗi, số điện thoại ngài đang gọi tạm thời không thể chuyển máy...

 

Rất nhanh bên trong điện thoại truyền ra thanh âm của máy ghi âm, nhưng thanh âm kia rơi vào lỗ tai Yến Thanh Đế, so với việc người khác ân cần thâm hỏi mẹ của hắn càng làm hắn thêm phẫn nộ, hắn tức giận tới mức thiếu chút nữa đập vỡ điện thoại di động!

 

Vừa phẫn nộ, Yến Thanh Đế lại dùng lực khống chế mà người bình thường không thể có được bức bách chính mình bình tĩnh trở lại.

 

Sau khi tỉnh táo lại, hắn lại bấm một dãy số.

 

Đinh Viễn.

 

Người nắm quyền cảnh sát Đại Liên!

 

Đầu bên kia điện thoại, Đinh Viễn đang ngồi trong xe cảnh sát chạy tới nhà máy hóa chất Lăng Hóa.

 

Mới cách một giây trước hắn cúp điện thoại với Dương Tổ Đức, chuẩn bị ra mệnh lệnh để cảnh sát không phát sinh xung đột với dân chúng.

 

Nhưng hắn còn chưa kịp truyền đạt mệnh lệnh, di động lại vang lên.

 

Hắn theo bản năng muốn tắt máy, nhưng vừa nhìn thấy số điện thoại của Yến Thanh Đế chợt rùng mình, lập tức chuyển máy.

 

- Phái người đi bắt Đằng Nguyên, tuyệt đối không thể để cho hắn rời đi Đại Liên!

 

Ngọn đèn hai bên đường chiếu vào trong xe, chiếu lên khuôn mặt Yến Thanh Đế, dưới ánh đèn khuôn mặt vốn tuấn mỹ lại hoàn toàn vặn vẹo vào nhau, trong con ngươi tràn ngập vẻ tức giận không thể ngăn chặn, ngữ khí âm trầm như đến từ cửu u vực sâu, làm cho người ta không rét mà run.

 

- Dạ!

 

Đầu bên kia điện thoại, nghe được mệnh lệnh của Yến Thanh Đế, Đinh Viễn lập tức trả lời, hắn biết rõ Yến Thanh Đế đang tính toán bỏ xe bảo soái. Sự tình phát triển tới một bước này, Yến Thanh Đế đã không thể bận tâm tới việc nhà máy Lăng Hóa có thể mang đến bao nhiêu thu nhập tài chính rồi!

 

Chuyện hắn cần làm là bắt lấy đầu sỏ gây nên chuyện là Đằng Nguyên, sau đó đuổi nhà máy hóa chất Lăng Hóa ra Đại Liên, bình ổn lửa giận của dân chúng, cấp cho quần chúng một lời công đạo!

 

Điểm này ngay cả Đinh Viễn cũng hiểu được, huống chi người đa mưu túc trí như Lăng Vân Phong?

 

Nhưng khi Lăng Vân Phong nghe được lời nói của Yến Thanh Đế, trong con ngươi hiện ra vẻ lo lắng không thể hủy diệt.

 

Hắn không phản đối đem Đằng Nguyên làm sơn dương thế tội trong việc này.

 

Nhưng hắn lại lo lắng, sau khi Đằng Nguyên bị bắt, vạn nhất có ngành đặc thù can dự, Đằng Nguyên sẽ nói ra một ít lời không nên nói.

 

Lo lắng thì lo lắng, sự tình phát triển tới nước này, Lăng Vân tạm thời cũng không thể bận tâm, hắn biết rõ trước mắt hắn phải dùng tốc độ nhanh nhất cùng Yến Thanh Đế đuổi tới hiện trường, khống chế cục diện, không cho tình thế tiếp tục mở rộng!

 

Nếu không mà nói, mũ cánh chuồn trên đỉnh đầu hắn có giữ được hay không còn là vấn đề!

 

Ngay khi Yến Thanh Đế cùng Lăng Vân Phong chạy tới nhà máy hóa chất, trong ngoài nhà máy nơi nơi đều là người, cảnh sát chạy tới vốn không thể ngăn cản giới sinh viên học sinh cùng cư dân chung quanh nhà máy, cả nhà máy đã biến thành một đống hỗn độn.

 

Trên sân thượng của một tòa nhà lớn cách nhà máy hóa chất không xa.

 

Long Nữ buông kính viễn vọng trong tay xuống, nhìn thoáng qua vẻ mặt bình tĩnh của Trần Phàm hỏi:

 

- Long Nha, tình thế giống như đã không thể khống chế, tôi sợ sẽ làm ra tai nạn chết người.

 

- Sẽ không. Tôi đã hạ mệnh lệnh cho Đằng Nguyên, toàn bộ người trong nhà máy đã lùi xuống nhà xưởng ngầm bên dưới.

 

Trần Phàm nhìn trường hợp hỗn loạn cách đó không xa, vẻ mặt bình tĩnh nói:

 

- Những học sinh cùng cư dân chung quanh tuy rằng phẫn nộ, cũng chỉ có thể đập vỡ một ít đồ vật mà thôi, không tổn thương đến người.

 

- Hơn nữa nếu không có gì bất ngờ xảy ra, Yến Thanh Đế cùng Lăng Vân Phong không bao lâu sẽ tới. Hiện giờ tuy rằng hỗn loạn, nhưng ở xã hội quyền lực tối thượng, trong lòng mọi người sẽ kính sợ thượng vị giả. Mà Yến Thanh Đế cùng Lăng Vân Phong sẽ nghĩ hết mọi biện pháp khống chế cục diện.

 

Nghe được lời Trần Phàm. Long Nữ thoáng suy nghĩ, vẻ lo lắng trên mặt dần dần thối lui, sau đó lại nhịn không được hỏi:

 

- Khi nào đánh ra lá bài tẩy thứ hai?

 

- Yến Thanh Đế cùng Lăng Vân Phong dự định bỏ xe bảo soái, một khắc mà bọn hắn vung đao với nhà máy hóa chất, chính là thời cơ tốt nhất đánh ra lá bài tẩy.

 

Trần Phàm chậm rãi mở miệng, diễn cảm vẫn bình tĩnh, nhưng trong giọng nói hiện lên cỗ băng sương làm lòng người sợ hãi:

 

- Đến lúc đó tôi sẽ tuyên bố tội chết của Lăng Vân Phong!

 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.