Lúc chiều, Trần Phàm theo đoàn người của Tần An từ London đi tới quận Oxford.
Là một trong những trường đại học nổi tiếng nhất trên thế giới, đại học Oxford nằm tại quận Oxford, hơn nữa đáng nhắc tới chính là sân trường đại học cũng là trung tâm của quận.
Điều này cũng cho thấy sự mạnh mẽ của trường đại học nổi tiếng.
Cũng giống như nhân viên nhà trường đại học Cambriae, khi đoàn người Trần Phàm đi tới quận Oxford, nhận được sự tiếp đãi tốt nhất. Bọn họ được đưa tới một khách sạn tốt nhất quận Oxford, dọc theo đường đi còn có cảnh sát làm bạn. âm thầm còn có đội đặc công Anh quốc bảo hộ, phòng ngự cực kỳ sâm nghiêm.
Lúc chiều, Tần An gọi điện thoại kêu Trần Phàm vào phòng.
Nhìn thấy Trần Phàm đi vào phòng, Tần An liền hỏi:
- Tiểu Phàm, có phải đã xảy ra chuyện gì hay không? Sao tôi cảm thấy được không khí có chút không đúng?
Hiển nhiên Tần An đã phát hiện cảnh sát đang bảo hộ ở gần bên, về phần đặc công quân đội được che giấu, Tần An không cách nào phát hiện.
Thấy Tần An nghi ngờ, Trần Phàm cũng không hề giấu diếm:
- Tần lão, có người tính toán đối phó tôi, vì an toàn của các vị, tôi để gia tộc Kerner Er vận dụng một ít quan hệ để cảnh sát cùng quân đội đặc công Anh quốc bảo hộ an toàn cho các vị trong những ngày kế tiếp.
Nghe Trần Phàm giải thích, đôi mày Tần An không khỏi cau lại, hắn biết rõ, Trần Phàm làm như vậy là vì lo lắng kẻ địch sẽ dùng thành viên đoàn đại biểu đại học Đông Hải đến uy hiếp Trần Phàm.
- Sự tình có nghiêm trọng lắm không?
Trên mặt Tần An tràn ngập lo lắng, theo hắn xem ra, nếu Trần Phàm phải vận dụng quan hệ của cảnh sát cùng quân đội, như vậy địch nhân của Trần Phàm tuyệt đối không đơn giản.
Trần Phàm cười lắc đầu:
- Không tính là nghiêm trọng, nhưng hơi phiền toái. Vì an toàn một lúc nữa ngài thông báo xuống dưới, sau trời tối, đừng cho bọn họ ra khách sạn.
- Được!
Tần An ngưng trọng gật gật đầu, muốn nói gì đó nhưng cuối cùng lại nhịn được.
Theo sau, Trần Phàm lại nói thêm hai câu với Tần An, liền rời khỏi phòng.
Trong phòng của Trần Phàm, hai thành viên Ám Đường cùng đến từ Đông Hải đang mặc quần áo thống nhất như đoàn đại biểu trường đại học Đông Hải, hơn nữa thoáng cải trang, nhìn qua rất giống sinh viên bình thường.
Đi vào phòng, nhìn thấy hai thành viên Ám Đường đã cải trang xong, Trần Phàm cười cười nói:
- Không tệ, có thể giấu diếm được rất nhiều ngườì.
- Trần tiên sinh, không biết ngài cho chúng tôi ăn mặc thành như vậy là có ý định gì?
Một gã thành viên Ám Đường nhịn khôngđược hỏi.
- Có người muốn đối phó tôi, nhưng kiêng kỵ tôi còn cất giấu con bài chưa lật, nên vẫn không chịu lộ mặt.
Trần Phàm châm một điếu thuốc lá, nhẹ nhàng rít một hơi, nói:
- Đêm nay chúng ta dụ dẫn bọn hắn đi ra, một lưới bắt hết, chấm dứt trò chơi nhàm chán lần này. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Cùng lúc đó, bên trong hầm ngầm dưới trụ sở nông trường Riehl phía nam London. (chỗ này chắc là nông trường Lile ở mấy chương trước ==”)
- Kuka, tôi thề với Thượng Đế, ông thật là một phế vật vô dụng! Mẹ nó, đã qua sáu ngày, ông còn chưa điều tra ra đám khi kia đang ở đâu, chẳng lẽ trong đầu ông toàn chứa phân sao?
Ngồi trên sô pha ở đại sảnh căn cứ ngầm, Kroff vò mái tóc rối bời, cầm một chai rượu Vodka uống một ngụm ừng ực, châm điếu xì gà lại nhìn thủ lĩnh Kuka của Địa Ngục Hỏa dong binh đoàn mắng to.
Bên tai vang lên thanh âm chửi mắng của Kroff, gương mặt Kuka âm trầm tới cực điểm:
- Kroff, anh đúng là kẻ đáng thương, con mẹ nó anh tạm thời đừng giáo huấn tôi! Không phải chính anh cũng không điều tra ra chỗ ở của đám kia sao?
- A ha Kuka, bạn thân của tôi ơi, tôi thừa nhận tôi và ông cũng ngu ngốc giống nhau.
Kroff cười hắc hắc:
- So ra mà nói. Đồ Tể vĩ đại luôn cao minh hơn, hắn chủ động rời khỏi tòa thành Kerner Er hơn nữa cũng không để cho đám phế vật gia tộc Kerner Er bảo hộ âm thầm, nói vậy có thể dẫn dụ được đám khỉ kia!
Nghe được hai chữ Đồ Tể, Kuka trầm mặc không nói, trong con ngươi hiện lên nỗi kính sợ không cách nào che lấp.
- Tốt lắm. Kuka, bạn thân của tôi, mang theo Địa Ngục Xà phong tao của ông, chúng ta có thể xuất phát, ân, trước đêm nay, chúng ta nhất định phải chạy tới quận Oxford, đây là mệnh lệnh của Đồ Tể đối với chúng ta!
Kroff nhìn nhìn đồng hồ giá trị cả trăm ngàn, sau đó dụi tắt xì gà, đứng lên.
Kuka cũng đứng dậy, ra dấu với Địa Ngục Xà đang bảo hộ ngay cửa đại sảnh.
Theo sau, nhóm người rời khỏi căn cứ.
Khi ánh mặt trời cuối cùng hoàn toàn rơi vào đường chân trời, ánh đèn neon chiếu sáng cả tòa thành thị, không gian cả thành thị cũng tràn ngập một cỗ khí tức sa đọa lẫn thối nát.
Nhìn thấy trời bắt đầu tối, Trần Phàm mang theo hai gã thành viên Ám Đường cùng nhau rời khỏi khách sạn.
Ra khách sạn, Trần Phàm để một gã thành viên Ám Đường lái chiếc xe do trường đại học Oxford cấp cho đoàn đại biểu đại học Đông Hải đi thẳng tới hộp đêm lớn nhất trong thành phố.
Xe khởi động không được bao lâu, Trần Phàm liền phát hiện phía sau đi theo một chiếc xe hơi, kỹ thuật theo dõi của đối phương không tệ, nếu đối phó người bình thường có thể sẽ qua mặt được, nhưng đối với hắn mà nói, không thế nghi ngờ chỉ là đứa trẻ con đấu với ông nội mà thôi.
Một con cá nhỏ, đã mắc câu.
Trong lòng thầm nghĩ, Trần Phàm bắt đầu nhắm mắt dưỡng thần.
Ước chừng nửa giờ sau, thành viên Ám Đường lái chiếc xe đi tới cửa một hộp đêm có tên là Đọa Lạc Thiên Đường.
Xuống xe, Trần Phàm mang theo hai gã thành viên Ám Đường trực tiếp đi vào hộp đêm.
Chiếc xe hơi vẫn âm thầm theo dõi Trần Phàm, ngừng lại cách hộp đêm không xa.
- Ông chủ, người thanh niên phương đông kia đã đi vào hộp đêm Đọa Lạc Thiên Đường.
Trong xe, ngoại trừ tài xế còn có hai gã đại hán dáng người khôi ngô cùng khí tức lạnh lùng đang ngồi.
- Thấy rõ ràng chưa? Bên cạnh hắn còn có những người khác hay không?
Đầu bên kia điện thoại lão Peak hỏi rõ tình huống.
- Thấy rõ ràng, tổng cộng ba người, hai người khác là sinh viên.
Gương mặt tài xế lái xe không chút diễn cảm đáp.
- Chú ý quan sát, xem chung quanh hắn còn có những người khác âm thầm bảo hộ hay không.
Lão Peak ra lệnh, sau đó trực tiếp cúp điện thoại.
Trong một hội quán cấp cao tại quận Oxford, cúp điện thoại, lão Peak rít mạnh một hơi xì gà Cuba chính tông, mỉm cười nói:
- Người bạn trẻ Grimm thân ái, tên đông phương kia đã rời khỏi khách sạn, hơn nữa bên người tựa hồ không ai bảo hộ, điều này tựa hồ có chút kỳ quái.
- Tuyệt không kỳ quái.
Grimm lạnh lùng nói:
- Tên kiêu ngạo ngu ngốc kia nghĩ sau khi chuyện ngày hôm đó phát sinh, sẽ không người nào dám đối phó hắn! Nhưng hắn đã quên, nhân tình vĩnh viễn là nhân tình, không người nào nguyện ý báo đáp nhân tình cho một người chết!
- Nga, lạy chúa tôi, nếu quả thật là như vậy thì thật quá mỹ diệu.
Lão Peak cười thật vui vẻ, tựa hồ hắn thật không ngờ sự tình lại thuận lợi như thế:
- Người bạn trẻ Grimm thân ái, như vậy chúng ta có thể áp dụng hành động?
- Ông tìm những người đó có đáng tin?
Grimm nhíu mày hỏi:
- Lúc trước hắn từng ở trên lôi đài chém giết truyền nhân Tá Đằng Dụ Nhân của Vô sỉnh kiếm đạo, thực lực rất mạnh.
- Nắm tay có bao nhiêu cứng rắn cũng không cứng rắn bằng viên đạn.
Lão Peak cười lạnh một tiếng nói:
- Tôi tìm những người đó đều là người của bộ đội đặc chủng Hắc Ma nước Đức, bọn hắn bởi vì nguyên nhân đặc thù đã rời khỏi quân đội, trở thành thủ hạ của tôi. Tôi nghĩ, tố chất của quân nhân nước Đức cùng thực lực của họ thì không cần tôi giải thích quá nhiều. Bọn họ đã chứng minh năng lực của mình trong chiến tranh rồi.
- Bộ đội đặc chủng Hắc Ma sao?
Grimm nở nụ cười, sau đó hắn không nói thêm gì nữa, trực tiếp đứng lên.
Hai phút sau, năm chiếc Bentley thủ hộ một chiếc Rolls - Royce rời khỏi hội quán.
Trên đường lão Peak cùng Grimm đi tới hộp đêm Đọa Lạc Thiên Đường, ngay cửa hộp đêm xuất hiện cơ sở ngầm của Sơn Khẩu Tổ.
Ngoài ra, đám thành viên bộ đội đặc chủng Hắc Ma được lão Peak ném vào một công ty bảo an cũng đang căn cứ theo chỉ thị của lão Peak, đều đi tới cửa hộp đêm Đọa Lạc Thiên Đường.
Nửa giờ sau, chiếc Rolls - Royce phong cách của lão Peak đi tới cửa hộp đêm.
Nhìn thấy xe dừng lại, một gã đại hán trực tiếp nghênh đón, cung kính chào:
- Ông chủ, đã xác định bên người tên kia không có mang theo bảo tiêu, đồng thời cũng không có ai âm thầm bảo hộ hắn.
Ân?
Nguyên bản lão Peak đối với việc gia tộc Kerner Er không âm thầm bảo hộ Trần Phàm vẫn có chút hoài nghi, hiện giờ nghe được thủ hạ khẳng định, thì không khỏi hơi chấn động.
Bởi vì năm trăm ngàn Euro này, tựa hồ hơi quá dễ lấy.
- Mày xác định?
Lão Peak nhíu mày hỏi.
- Ông chủ, tôi xác định!
Gương mặt tên tráng hán không chút thay đổi nói:
- Trước khi ngài đến, người của chúng tôi luôn âm thầm giám thị hắn, cũng không phát hiện hắn và người khác tiếp xúc, cũng không phát hiện người nào khả nghi.
- Một khi đã như vậy, tụi mày có thể hành động!
Lão Peak châm một điếu xì gà, ngọn lửa chiếu rọi lên khuôn mặt của hắn, làm cho hắn thoạt nhìn có vẻ cực kỳ âm sâm:
- Zhaxi Te, nhớ kỹ không cần giết hắn, đem mạng của hắn lưu cho người bạn trẻ Grimm của tao.
- Dạ, ông chủ!
Tráng hán tên là Zhaxi Te cúi đầu lĩnh lệnh, vung tay lên, hơn mươi đại hán mặc quần áo tác chiến đặc chủng màu đen nháy mắt từ trên xe nhảy xuống.
Nương theo ngọn đèn có thể rõ ràng nhìn thấy, mỗi người đều mặc quần áo màu đen, trên đầu đội mũ lưỡi trai, sau lưng đeo một chiếc túi lớn.
Ngay cửa hộp đêm, bảo an nhìn thấy đoàn người Zhaxi Te có vẻ bất thiện, không dám ngăn trở, trực tiếp cho qua.
Thuận lợi tiến vào hộp đêm, đập vào mặt là tiếng âm nhạc kim loại nặng dồn dập, trong sàn nhảy lầu một đã sớm kín người hết chỗ, những nam nữ trẻ tuổi đang điên cuồng khiêu vũ dưới ánh đèn màu loang loáng.
Chung quanh sàn nhảy bày đầy bàn, toàn bộ ghế đã đầy khách.
So sánh với lầu một mà nói, trên lầu hai cũng không kém, trên những dãy sô pha ngồi đầy khách nhân, ngoài ra mấy ghế lô cũng đã được khách nhân bao hết.
- Các tiên sinh tôn quý, hoan nghênh các vị đã tới Đọa Lạc Thiên Đường, tôi có thể phục vụ cho các vị hay không?
Rất nhanh, một nữ phục vụ ăn mặc hở hang đi tới đón chào, kiều mỵ cười nói.
- Cút!
Zhaxi Te chụp lấy mái tóc nữ phục vụ, nhẹ nhàng vung, giống như ném rác rưởi, ném sang một bên.
Một màn này, khiến cho hỗn loạn không nhỏ, mà đoàn người Zhaxi Te làm như không hay biết, vừa mở chiếc túi lớn màu đen, vừa dọc theo thang lầu đi lên lầu hai.
Rất nhanh, trong tay bọn hắn đều có một cây súng!
- A!
Nhìn thấy một màn như vậy, trong đại sảnh lầu một giống như bị ném vào một trái bom, nhất thời nổ tung, tiếng thét chói tai liên miên không dứt, một ít khách nhân hoảng sợ chạy xuống lầu, một ít khách nhân hoảng sợ núp dưới bàn, không dám lộ đầu ra.
Còn có một số ít khách nhân trong tay bỗng nhiên xuất hiện súng ống...
- Đám tạp chủng, hoan nghênh tụi mày đã tới địa ngục!
Bỗng nhiên, tiếng âm nhạc kim loại nặng ngừng lại, thanh âm Kroff vang vọng cả đại sảnh!