Cực Phẩm Thiên Vương

Chương 94: Chương 94: Trương Thiên Thiên




Từ nhỏ đến lớn, Trương Thiên Thiên luôn luôn cho rằng mình đã bị ảnh hưởng của bố mẹ rất nhiều.

 

Bố của nàng là một chuyên gia đầu tư trong lĩnh vực tài chính, và đạt được nhiều thành công. Từ đó ảnh hưởng đến nhận thức của nàng, làm cho nàng khi nhìn nhận bất kỳ việc gì cũng mang theo con mắt lợi ích.

 

Nàng xuất thân không tầm thường bất luận là diện mạo, vóc dáng, khí chất, học hành tuy rằng không gọi là xuất sắc nhưng được coi nổi bật hơn so với người khác. Nhờ vào nguồn vốn của người bố, nàng không ngừng phát hiện ra các lĩnh vực, có một số lĩnh vực nàng cho là trụ cột vững vàng, có một số lĩnh vực chỉ mới xuất hiện.

 

Ví dụ như đối với các lĩnh vực của những người đi cùng cô đêm nay, đối với nàng mà nói, ít nhiều có chút lạ lẫm, dựa vào vốn của nàng, chắc chắn là không thể chen chân vào lĩnh vực đó, chỉ có thể đứng bên ngoài nhìn thôi.

 

Sỡ dĩ nàng có thể bước vào cái vòng luẩn quẩn này hoàn toàn là do một tên công tử ăn chơi trác táng nhìn trúng nàng

 

Từ sâu trong nội tâm mà nói, nàng thật sự coi thường năng lực của mấy tên công tử này. Nhưng mà nhiều năm bị bố hun đúc quan niệm lợi ích, làm nàng cố nén sự bất mãn trong tâm, đặc biệt là khi cùng với con của mấy người bạn giàu có nhất ở Triết Giang của bố đi du lịch Hàng Châu.

 

Chính là hôm nay, nàng quá thực sự không vui, bởi vì nàng phát hiện mấy đứa tên công tử này không có chút năng lực nào, chỉ dựa vào cha mẹ đánh hạ giang sơn lại diễu võ dương oai, lại dùng ánh mắt như nhìn kỹ nữ để nhìn nàng.

 

Ngồi trên ghế sô pha, Trương Thiên Thiên tỏ ra không hợp với tính cách của những người xung quanh. Nhưng vì có thể chen chân vào được vòng luẩn quẩn này, nên nàng vẫn thản nhiên đối mặt với tất cả, chỉ khi có một tên công tử ngồi bên cạnh luôn luôn nhìn trộm nàng lén dùng tay của hắn sờ nàng, nàng mới cố ý trốn tránh, sau đó biểu thị phản ứng không vui.

 

- Trương Thiên Thiên, anh nghĩ, lần này cha em cho em cùng anh đến Hàng Châu không phải để cho em giả làm thánh nữ, đúng không?

 

Mắt thấy không có kết quả, một thanh niên chua ngoa mặc bộ quần áo hàng hiệu ngồi bên cạnh nàng cười lạnh lùng nói

 

Lời của thanh niên mỏ nhọn kia vừa nói ra, những người khác bên cạnh đều không nói chuyện với nhau nữa, lần lượt hướng ánh mắt về phía Trương Thiên Thiên.

 

Trong đó, ánh mắt của mấy tên nam nhân thì nghiền ngẫm đến cực điểm, còn các cô gái khác lại còn cười trên nỗi đau của người khác; phải biết rằng, các cô vì có thể nhận được sự thích thú của các công tử bên cạnh bởi vì công phu trên giường của các nàng đều thuộc loại thượng hạng, Các cô nghĩ rằng Trương Thiên Thiên muốn quen biết với các tên công tử nên cũng khó chịu

 

Nhất là cô bé mặc váy liền áo màu trắng ngồi ở ghế sô pha chính giữa với vẻ mặt mỉa mai cười với ý:

 

- Không phải tôi nói cô đâu, Trương Thiên Thiên, mặc dù cha cô có danh tiếng trong lĩnh vực đầu tư, nhưng suốt đời chỉ là kiếp làm công cho người ta thôi, không vượt nổi cái sóng gió gì đâu. Nếu cô nghĩ trò giỏi hơn thầy mà thắng được thầy, chỉ trông vào đầu óc tầm thường của cô thì không được, cô cần lợi dụng ưu thế của nữ giới.

 

Ngạc nhiên khi nghe lời cô gái mặc váy liền áo, Trương Thiên Thiên sắc mặt không khỏi biến đổi.

 

Trải qua một ngày đích tiếp xúc, nàng đã biết, đối diện với cô gái mặc váy liền áo màu trắng, đó là cô gái đất Hàng Châu, tên là Tần Tư Nhiên, cha của cô ta là trùm bất động sản, bởi vì mấy năm nay thị trường bất động sản nóng lên, sản nghiệp càng ngày càng nhiều, đứng đầu cả tỉnh Chiết Giang.

 

Còn tên nam nhân đeo kính viền vàng ngồi bên cạnh Tần Tư Nhiên tên là Phó Bác, thân phận lại càng khủng bố, cha hắn là một trong chủ lực tập đoàn đầu cơ đất Ôn châu. Hiện nay định cư ở Hàng Châu, được xem một trong tứ Đại công tử Hàng Châu.

 

Bởi vì liên minh lợi ích nên hai người đã đính hôn, nhưng sau khi Tần gia và Phó gia liên minh, tại phòng bất động sản này thế như chẻ tre, thanh danh đại chấn, trước hai năm vẫn kỳ góp vốn tiến quân Sơn Tây, sau khi thỏa thuận, thông qua mỏ than Sơn Tây kiếm được khoản lợi nhuận lớn.

 

- Có thể ngồi lại với nhau đó là duyên phận.

 

Thấy bầu không khí có chút khó xử, Phó Bác mỉm cười:

 

- Một khi đã không được ý của Trương Thiên Thiên, Hầu Tử, ngươi cũng đừng quá buồn.

 

- Chính là như thế, Hầu Tử àh, thế giới này con cóc có ba chân rất khó tìm, các cô gái xinh đẹp nơi nơi đều có. Con gái mà, giả vờ tinh khiết là chuyện thường, có lẽ một vạn, mười vạn, các cô gái sẽ không chút động lòng, nhưng mà ngươi ném ra một triệu thậm chí một trăm triệu, các cô gái chính là thánh mẫu Maria cũng muốn thần phục với ngươi.

 

Nghe được lời của Phó Bác, một gã thanh niên sống ở Lưu Hải mở miệng nói.

 

Tay Trương Thiên Thiên đặt ở ghế sô pha, nắm chặt lại, sắc mặt trắng bệch, lần đầu tiên nàng cảm thấy cho tới nay như thế là mình bước vào lĩnh vực công danh lợi lộc, tựa như là một cái quyết định vô cùng thấp hèn.

 

Sau đó, theo bản năng, Trương Thiên Thiên đứng lên rời khỏi trong ánh mắt mỉa mai của Phó Bác.

 

- Chị Thiên Thiên” Đúng lúc này, Tô San không do dự đi thẳng đến không cần chào hỏi đột nhiên quay lại vẫy chào Trương Thiên Thiên

 

Trương Thiên Thiên tâm trạng mất hồn, ngạc nhiên nghe thấy tiếng hò hét đó, theo bản năng thì quay đầu, bỗng nhiên thấy được Trần Phàm và các người khác ở đây.

 

Này phát hiện, làm cho sắc mặt của nàng biến đổi, hiển nhiên, nàng một chút cũng không nghĩ rằng nàng lại gặp được Tô San và các người khác ở đây.

 

Cảm tính làm cô nhớ lại quá khứ, nhưng mà lòng tự trọng và lòng chuộng hư vinh được nuôi dưỡng trong mười mấy năm qua làm cô hít sâu một hơi, kiên quyết quay đầu, đi thẳng ra quán bar. Nguồn truyện: Truyện FULL

 

Hành động của Trương Thiên Thiên làm Tô San không hiểu được, nhưng mà nàng lại không đuổi theo, mà ngồi xuống với vẻ mặt đầy nghi ngờ.

 

Cùng lúc đó, gã thanh niên sống ở Lưu Hải bên cạnh Phó Bác cười vỗ vỗ Hầu Tử mỏ nhọn:

 

- Hầu Tử, vừa rồi cô gái ngoắc tay cùng Trương Thiên Thiên rất hay. ồ, bên kia còn có cô nàng đại dương tóc vàng, rất có thú vị, muốn đi thử không?

 

Lời thanh niên kia vừa thốt ra, Phó Bác và các người khác theo bản năng đưa ánh mắt hướng về phía vị trí Trần Phàm.

 

- Tư Nhiên, đó không phải là vị hôn phu của cô sao?

 

Ngay sau đó, Phó Bác giấu ánh mắt nghiền ngẫm hiện lên trong con ngươi phía sau kính mắt.

 

Cô gái mặc váy liền áo màu trắng tên là Tần Tư Nhiên nghe Phó Bác nói như vậy, sắc mặt tái nhợt, ánh mắt hèn mọn liền nhìn Tiêu phong một lần từ trên xuống dưới, lạnh lùng cười nói:

 

- Chỉ là cóc mà đòi ăn thịt thiên nga mà thôi.

 

- Chị Tư Nhiên, bên trong có chồng sắp cưới của chị không?

 

Tần Tư Nhiên vừa thốt lên, Hầu Tử mỏ nhọn đột nhiên hỏi.

 

Là một thành viên trong lĩnh vực này, Hầu Tử hiểu rõ quá khứ của của Tần Tư Nhiên, hắn nhớ rõ ràng thời điểm mười năm trước, Tần gia không có tiếng trong các người giàu có ở cả vùng Triết Giang. Khi đó, cha Tần Tư Nhiên từng có ý đồ thông qua phương thức gả con gái để Tần gia vươn lên, thứ nhất Tiêu gia lúc ấy thế như mặt trời ban trưa tại Hàng Châu, hứa đem Tần Tư Nhiên gả cho công tử Tiêu gia.

 

Chỉ là năm năm sau, Tiêu gia phát sinh biến cố lớn, địa vị giảm xuống rõ rệt, thậm chí dần dần lạc ra khỏi tầm nhìn của mọi người.

 

So sánh với nhau mà nói, Tần gia có thể giẫm lên bàn chân của Tiêu gia, nhờ thị trường bất động sản nóng lên mấy năm nay, nhanh chóng chuyển mình, địa vị ngày càng tăng lên.

 

Sự đổi vị trí của Tần gia và Tiêu gia, khiến Tần Tư Nhiên với mưu kế của gia đình, thẳng thắn đưa ra quyết định hủy hôn ước với Tiêu gia từ trước.

 

Hành động của Tần Tư Nhiên khiến cho Tiêu gia mất hết thanh danh tại Hàng Châu thậm chí cả Chiết Giang, Tiêu Phong thân là vị hôn phu của cô, giờ trở thành trò cười cho cả Hàng Châu thậm chí Chiết Giang.

 

...

 

- Đừng nhắc tới hắn, tôi với hắn không có bất cứ quan hệ gì.

 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.