Cực Phẩm Tiểu Nhị

Chương 53: Chương 53: Tiến Hành Âm Mưu.




Biểu tình Lê tiên tử cũng rất kỳ lạ, khi dải lụa kia xuất hiện, liền theo phản xạ sờ sờ trong lòng, sau đó, hai mắt cảnh giác nguy hiểm nhìn quét mọi nơi.

Nhìn quét mọi nơi một lát, nàng quay đầu trao đổi ánh mắt với các tỷ muội của mình. Trong ánh mắt ba người tràn đầy khẩn trương cùng lo lắng. Người tới cư nhiên có thể thần không biết quỷ không hay, ở trên người nàng làm ra chuyện này, có thể thấy công lực của hắn hơn xa các nàng. Mắt tìm một lượt, cả tửu lâu này cũng không tìm được một người phù hợp nào, việc này đúng là rất kỳ quái!

Nàng chuyên chú tìm kiếm cao nhân đang ở trong tối, không hề chú ý tới ánh mắt hoảng sợ của mọi người nhìn mình. Bất tri bất giác, mọi người lần lượt bỏ lại bạc vội vàng rời đi.

Nhìn dãi lụa màu trắng thản nhiên nằm trên sàn nhà, trên dãi lụa này thêu hai người trần truồng đẹp đẽ đang hết sức dính lại với nhau, rõ ràng là một bức đông cung đồ, Lạc Tiểu Y hai mắt híp lại khoái hoạt đến một khe hở cũng biến mất.

Oa ha ha ha, sự tình tiến triển quá thuận lợi a, quá mức hài lòng a! Lạc Tiểu Y a Lạc Tiểu Y , ngươi quả nhiên là thiên tài, là thiên tài hiếm có trên thế gian. Oa ha ha ha, ta lại bắt đầu mượn đao giết người rồi, chưa hết, trò hay vẫn còn ở phía sau!

Ba nữ hai mắt nhìn nhau, Lê tiên tử nhìn xung quanh tìm mấy lần, cũng không tìm được vị cao nhân ấy.

Ngay lúc Lạc Tiểu Y hưng phấn chờ mong, trái tim càng nhảy càng mạnh mẽ thì bên ngoài tửu lâu vang lên một trậntiếng bước chân dồn dập khẩn trương. Thanh âm kia đều nhịp, lạnh buốt mang theo sát khí! Rõ ràng là phe có thế lực lớn!

Ba nữ đều là người giang hồ, đối với tiếng bước chân này thập phần mẫn cảm. Các nàng vù đứng dậy, để tay ở trên chuôi kiếm, đồng thời nhìn ra bên ngoài.

Chỉ thấy một đámhơn ngàn hộ vệ hồng sam thiết giáp , đằng đằng sát khí vây quanh hai vòng ở bên ngoài tửu lâu. Những người này giơ trường kiếm hàn quang dày đặc lên, phía sau bọn hắn, hơn mười hộ vệ đứng dày đặc ở cửa lớn cùng cửa sổ tửu lâu .

Nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt ba nữ đồng thời trầm xuống. Các nàng hai mắt nhìn nhau, trong ánh mắt hiện lên sự kinh hãi, tập trung ngàn hộ vệ, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Không phải là nhằm vào chính mình mà đến chứ?

Lạc Tiểu Y cẩn thận núp trong góc, híp hai mắt, ánh mắt tràn đầy hưng phấn cùng kích động. ***, rốt cuộc đã đến a, đây là một vở kịch cực kỳ kích động đó nha, ở thành Dương Châu không thể có loại náo nhiệt này. Vẫn là Lạc Dương tốt, có thể đem trò chơi nhỏ biến thành náo nhiệt a.

Một quan võ tứ phẩm khôi giáp hạng nặng, cùng với mười người trong đội ngũ ngàn hộ vệ hướng cửa tửu lâu bước đến. Võ quan kia là một hán tử hơn bốn mươi tuổi, thân hình cao lớn, ngũ quan thô cứng, ánh mắt băng hàn.

Còn cách cửa lớn khoảng năm bước, hơn mười người đồng thời nhìn vào tửu lâu. Ánh mắt của bọn họ ở trên người mọi người nhìn vòng vo một vòng, chậm rãi dừng ở trên người ba bạch y nữ tử!

Dời khỏi trên người bạch y nữ tử dịch ra phía sau, những người đó liền nhìn dải lụa ở cách đó không xa. Nhận ra dải lụa, đồng tử võ quan kia co rụt lại, sắc mặt lạnh lùng, tay phải hướng phía sau vung lên!

Xôn xao ——

Chỉ trong nháy mắt, hơn mười hộ vệ như thủy triều xông ào vào trong tửu lâu, vây quanh ba bạch y nữ tử. Đồng thời, lại có hơn mười hộ vệ trong đội ngũ chạy đến, mang theo trường kiếm lạnh lẽo, nhanh chóng chạy lên lầu hai.

Nhân viên trong tửu lâu, từ lúc quan binh đến thì thân thể đều phát run co rúm lại. Lạc Tiểu Y cũng làm ra bộ dạng này núp trong góc , hai mắt xuyên qua ngón tay hứng thú nhìn một màn này, bởi vì quá hưng phấn cùng chờ mong, hắn liên tiếp nuốt nước miếng.

Nhưng mlà, ngay lúc hưng phấn, một tia nghi hoặc trào ra trong lòng. Mấy bạch y nữ tử này, người nào cũng không phải là người hiền lành. Tại sao đến giờ các nàng vẫn cứ im lặng đứng ở nơi đó, mặc kệ bọn quan binh dùng kiếm chỉ vào mình!

Lạc Tiểu Y cẩn thận dò xét, hắn cũng nhìn ra, đám quan binh này thân thủ đều cực kỳ bất phàm, ở trên giang hồ chắc cũng thuộc cao thủ đứng thứ hai. các bạch y nữ tử này không phải là không có sức liều mạng chứ, các nàng vì sao không giãy dụa một chút? Làm cho ta mất hết lạc thú xem cuộc vui ? Thảm, các nàng không chỉ không giãy dụa, mà trên mặt ác bà họ Lê kia , vì sao lại hiện lên một nụ cười lạnh ? Không thích hợp! Phi thường không thích hợp!

Chỉ chốc lát, một trận tiếng bước chân từ trên lầu truyền đến. Chỉ thấy hơn mười hộ vệ đang phụ giúp bạch y nữ tử cao gầy xuống lầu, đồng thời cầm một ít vật phẩm vội vàng chạy xuống.

Bọn họ đi đến trước mặt võ quan, liền đem ác bà cao gầy đẩy đến ba nử tử kia. Sau đó, một hộ vệ bước nhỏ đem vật phẩm đến đứng trước mặt võ quan, cất cao giọng nói: “Tướng quân, những nữ nhân này quả nhiên làphái yêu nữ mê hoặc nam nhân.”

Không cần hắn nói, Lý Trung Lang tướng cũng đã sớm chú ý tới. Hai mắt của hắn nhìn quét vật phẩm là một kiện y phục nam tử thì tròng mắt mưu lược ngưng tụ, sau đó nghiến răng nghiến lợi, đằng đằng sát khí!

Nhìn đến Lý tướng quân vẻ mặt đầy sát khí, hai mắt Lạc Tiểu Y loan thành một đường!

***, hiện tại vật chứng đầy đủ hết, xem bốn ác bà này chạy đâu cho thoát! Dải lụa kia là của phái yêu nữ chuyên đi mê hoăc người, mỗi khi làm xong đều để vật thể này ở lại hiện trường, đây cũng là một phái hoành hành ngang ngược trong giang hồ. Giờ phút này lại từ trên người Lê tiên tử bay ra, ngàn hộ vệ lại từ phòng bốn nàng tìm ra áo bào công tử nhà Lý tướng quân, hừ, dù có lường trước chuyện này thì bốn ác bà này cho dù là tám cái miệng, sợ cũng khó có thể nói rõ .

Không đúng, nhìn bộ dạng các nàng không có sợ hãi a, rõ ràng là không có. Hì hì, mặc kệ nó, cho dù có nói rõ rồi, chỉ sợ cũng sẽ bị ép buộc tội thôi! ***, đắc tội ta, ta cho các ngươi hiểu được cái gì gọi là mưu mẹo của Khổng phu tử !

Nghiêmmặt , Lý Trung Lang tướng lạnh giọng quát: “Các ngươi quả nhiên là yêu nữ, thật to gan, cư nhiên dám ở dưới chân thiên tử làm ra chuyện dơ bẩn này. Người tới, đem các nàng mang đi!”

“Dạ!”

Theo thanh âm chỉnh tề, mười hộ vệ đồng thời cầm trường kiếm trong tay đưa ra trước mặt sẵn sàng làm nhiệm vụ. Mà ngàn hộ vệ bên ngoài tửu lâu, kiếm trong tay cũng đồng thời hướng về phía trước, hướng về phía bốn nàng!

Từ lúc hộ vệ đưa vật kia xuống thì ánh mắt bốn nữ tử phức tạp liếc mắt nhìn nhau. Vẻ mặt của bọn họ có điểm vặn vẹo, đúng hơn là phẫn nộ!

Tương phản với sự phẫn nộ của các nàng , trốn ở góc phòng, Lạc Tiểu Y run run, run rẩy, nhưng vẻ mặt lại là đắc ý cùng hưng phấn!

Ngay lúc ngàn hộ vệ vươn kiếm lên, buộc các nàng phải đi ra ngoài cửa thì nữ tử cao gầy thấp giọng quát: “Chậm đã!”

Tiếp theo, nàng không thèm quan tâm đến ánh mắt các tỷ muội, trong sự bao vây không ngừng của đao kiếm liền đi từ từ về phía Lang tướng. Mắt thấy nàng càng ép càng gần, kiếm mười hộ vệ vẽ một đường, đồng thời hướng nàng đâm tới!

Nữ tử cao gầy sắc mặt không thay đổi, nàng nhìn Lý tướng quân cười lạnh nói: “Thế nào, đường đường một võ tướng tứ phẩm của triều đình, cũng chỉ có bấy nhiêu can đảm sao? Ngay cả một nữ tử giang hồ ta muốn cùng tướng quân nói vài lời cũng không dám nghe?”

Lý tướng quân sắc mặt trầm xuống, hắn nhìn chằm chằm nữ tử cao gầy, cùng nàng đối diện một lát, giơ tay lên quát: “Toàn bộ lui ra phía sau nửa bước!”

“Dạ!”

Thanh âm chỉnh tề lui ra phía sau, nữ tử cao gầy chậm rãi bước đến trước mặt Lý tướng quân. Chỉ thấy nàng từ trong ngực móc ra một vật, đưa ra một khối mộc bài đưa tới trước mặt Lý tướng quân.

Mộc bài kia vừa vào mắt, Lý tướng quân sắc mặt biến hóa, cùng lúc đó, hắn oán hận cắn răng nói: “Thu đội, chúng ta đi!”

Xôn xao một tiếng, trong sự ngac nhiên của mọi người, quan binh hùng hổ mà đến, bây giờ lại như thủy triều theo thứ tự rời khỏi. Bọn họ vừa lui, trên mặt bốn nữ tử không có vẻ vui mừng, ngược lại đồng thời có chút tức giận nhìn nữ tử cao gầy kia.

Lê tiên tử thấp giọng quát : “Tam tỷ, làm sao ngươi luôn xúc động như vậy. Ngươi, ngươi ở trước công chúng đưa ra thứ này, không sợ bị trách phạt sao?”

Nữ tử cao gầy nghe vậy sắc mặt trắng nhợt, không cam lòng bị yếu thế cãi lại : “Nơi này không có mấy người nhìn đến a, chúng ta có thể.” Tay nàng hạ xuống phía dưới, đồng thời, trong ánh mắt đằng đằng sát khí!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.