Cực Phẩm Vú Em

Chương 261: Q.2 - Chương 261: Làm thích khách tuy khổ nhưng vẫn sướng.






- Người trẻ tuổi, ta không biết tại sao ngươi có thể phát hiện được ta, nhưng ngươi quá yếu, đến cả thanh trủy thủ của ta cũng không tiếp được. Ta rất thất vọng về ngươi.

Thân ảnh màu lam kia dí thanh trủy thủ vào cổ của Cao Lôi Hoa rồi nói tiếp:

- Nếu không muốn chết, thì nghe lời khuyên của ta, hủy đám cưới với công chúa của chúng ta đi.

- Khá thú vị.

Khi nghe được hai tiếng “công chúa”, Cao Lôi Hoa liền tạm dừng ý niệm một chưởng đập chết cái tên đằng sau này. Ung dung hỏi:

- Công chúa mà ngươi nói là Tĩnh Tâm sao?

- Người trẻ tuổi, người mà ngươi cử hành hôn lễ với chính là công chúa của chúng ta.

Thân ảnh màu lam nói tiếp:

- Ngươi hãy nhanh chóng hủy bỏ hôn lễ đi, với thực lực này của ngươi, ngươi chỉ có đường chết!

- Thực lực hiện tại của ta?

Cao Lôi Hoa nhíu mày nói:

- Ý lão là, lão đã biết thực lực thật sự của ta?

- Người trẻ tuổi không cần phải ‘chém gió’. Ngay cả một đao của ta mà ngươi cũng không tránh nổi.

Thân ảnh đó nói tiếp:

- Với thực lực bây giờ của ngươi, sẽ không thể thắng nổi những người theo đuổi công chúa. Nếu ngươi không hủy bỏ hôn ước với công chúa, thì chỉ còn đường chết.

Phải biết rằng, để cưới công chúa của chúng ta, rất nhiều người đã hạ độc thủ.

- Ha ha, người khiêu chiến ư? Đây thật là điều phiền toái.

Cao Lôi Hoa nhẹ giọng nói, theo như lời của lão già mặc áo xanh thì muốn kết hôn với Tĩnh Tâm thì sẽ gặp rất nhiều ‘con chim lợn’ sao?

- Lão già, ta có nên cảm ơn lão vì đã đem đến cho ta những tin tức này không nhỉ?

Cao Lôi Hoa cười nói, thân ảnh hắn nhạt dần rồi biến mất.

Đồng tử của lão già mặc áo xanh co rút lại, tên nam tử tóc bạc này không ngờ có thể hư không tiêu thất. Lão dám khẳng định đây không phải là kỹ thuật ẩn thân của thích khách mà chính là biến mất thực sự.

- Lão già, lão tìm ta sao?

Ngay sau đó, giọng nói của Cao Lôi Hoa hiện ngay sau lão già mặc áo xanh, đồng thời tay lập lóe lôi quang đặt lên vai lão.

- Lão già, ta yếu lắm à?

Cao Lôi Hoa cười mỉa. Lôi quang trên tay phải của Cao Lôi Hoa bùng lên, hắn không lưu tình đấm vào mặt lão. Đều nói đáng người không đánh mặt, nhưng Cao Lôi Hoa lại đặc biệt thích cảm giác đánh lên mặt người khác.

- A!!!!

Lão gia hét lên như heo bị cắt tiết, cả người ngã xuống đất.

- Ngươi làm sao có thế đứng ở đằng sau ta?

Lão căng mắt ra nhìn Cao Lôi Hoa:

- Làm sao ngươi có thể biến mất?

- Theo lão là tại sao? Liệu có cần lựa chọn phương án nhận sự trợ giúp của người thân không?

Cao Lôi Hoa di chuyển sang bên trái nhưng ở chỗ hắn vừa đứng hình ảnh của hắn vẫn chưa biến mất. Trước mắt lão già liền hiện ra 2 Cao Lôi Hoa.

- Tàn ảnh. Kỹ thuật này rất đơn giản, khi tốc độ đến một trình độ nhất định liền có thể làm được.

Cao Lôi Hoa cười nói.

Lão già mặc đồ lam thở dốc, nhưng họng giống như mắc nghẹn phải con ruồi nên không nói thành lời.

Nhưng rồi ngay sau đó lão lại cười dài một tiếng:

- Ha ha.

- Người trẻ tuổi, thật không tồi, không hổ là người đàn ông mà đích thân công chúa Tĩnh Tâm lựa chọn, rất hùng mạnh! Tĩnh Tâm quả nhiên không nhìn lầm người!

Khi nghe được tiếng đánh nhau bên ngoài, Lôi Lỵ Nhã và Tử Y chạy nhanh xuống dưới lầu.

Phía sau các nàng là cả đại gia đình của Cao Lôi Hoa cũng lục tục đi xuống.

Lôi Lỵ Nhã đi xuống đầu tiên, nàng thấy được Cao Lôi Hoa biểu diễn kỹ thuật “tàn ảnh”.

“Nam nhân này thật sự là một cao thủ?”

Lôi Lỵ Nhã nhìn Tử Y, thầm nghĩ. Nhìn Cao Lôi Hoa vừa mạnh mẽ lại còn có thể vẽ tranh, có thể nấu ăn.

Chẳng lẽ đây là hình tượng nam nhân hoàn mỹ trong truyền thuyết.

Cao Lôi Hoa khoanh tay trước ngực rồi híp mắt nhìn lão già đang cười kia, nhìn lão lúc này thật giống con khỉ.

- Nếu ngươi mạnh mẽ như vậy, ta tin những con chim lợn kia sẽ không gây phiền toái gì được cho ngươi. Vậy không còn chuyện của lão già ta nữa. Tái kiến.

Thân ảnh màu lam cười lớn hai tiếng rồi phất phất tay.

Tiếp đó lão bật lên một cái thật mạnh lao thật nhanh ra khỏi nhà Cao Lôi Hoa.

- Muốn chạy sao?

Cao Lôi Hoa nhíu mày, cả người hắn lộ ra một tia nguy hiểm.

Vừa mới sáng sớm đã muốn giết hắn, giờ lại còn muốn đi sao?

Bốp!

Cao Lôi Hoa vỗ tay một tiếng.

Rất nhanh 30 tên huyết kỵ sĩ bảo vệ nhà cho Cao Lôi Hoa từ bốn phía lao ra.

Khi thân ảnh màu lam vừa nhảy lên tường, thì 30 tên huyết kỵ sĩ đã vây quanh hắn.

- Đã đâm ta, còn muốn chạy dễ dàng vậy sao?

Cao Lôi Hoa lạnh lùng nói:

- Nói, ai phái lão đến.

- Không có ai phái ta đến cả.

Lão già nắm chặt trủy thủ, bộ dáng như kiểu chuẩn bị liều mạng.

- Đánh hắn.

Cao Lôi Hoa phất tay nói:

- Nhưng đừng giết hắn, để ta thẩm vấn.

- Rõ.

30 tên huyết kỵ sĩ lên tiếng. Hơn 30 thân ảnh lao đến chỗ lão già chuẩn bị quần ẩu lão.

- A ~ ta ~ ái ~~aaaa…

Lão già mặc áo xanh bị đánh, thống khổ kêu lên.

Nhưng không biết có phải Cao Lôi Hoa nghe lầm không, dường như thanh âm của hắn không phải mang theo sự thống khổ mà là mang theo sự sung sướng.

- Hay là tên này thích bị ngược đãi (SM).

Cao Lôi Hoa lạnh cả đốt sống lưng.

- Sáng sớm ngày ra, đã đen thế này rồi.

Cao Lôi Hoa bĩu môi nói.

- Đừng!

Tĩnh Tâm vừa dụi mắt vừa đi xuống. Đêm qua nàng ngủ không ngon giấc. Khi nàng nằm xuống trong đầu nàng lại hiện ra cảnh, mình và Cao Lôi Hoa đang cao trào thì Nguyệt Nhị xông vào.

Vất vả lắm nàng mới thiếp đi được một lát, thì lại nghe thấy tiếng đánh nhau và tiếng hét thảm.

Tĩnh Tâm rời giường cũng bởi tiếng thét này, dường như tiếng hét này nàng đã từng nghe qua ở đâu đó…


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.