Cực Phẩm Vú Em

Chương 124: Q.2 - Chương 124: Máu nhuộm Quang Minh thần điện.






Sau khi nghe Cao Lôi Hoa nói xong, ba đứa trẻ lập tức thu lại ý nghĩ khinh thường đối với vị đạo sư kia. Đương nhiên không có khả năng ngay lập tức thay đổi nhận định về vị đạo sư này, nhưng ít ra đã không còn thể hiện cái vẻ mặt coi thường nữa.

Thời gian cứ từng phút trôi qua, vị đạo sư ở bên trên dường như cũng biết được mọi người không thích mình. Nên sau đó không lâu cũng đi xuống, đổi cho vị đạo sư khác đi lên.

Cao Lôi Hoa lắc lắc đầu, sau khi vị đạo sư kế tiếp đi lên, nội dung liền trở nên vô cùng nhàm chán. Trình bày được một lúc mà đã khiến cho Cao Lôi Hoa sinh ra cảm giác là mình đang chơi cờ cùng với Chu Công.

Trọn vẹn, đằng đẵng một buổi chiều mà cuộc họp phụ huynh của vũ kỹ bộ vẫn chưa có dấu hiệu kết thúc!

Lúc đầu Cao Lôi Hoa tưởng cuộc họp phụ huynh của vũ kỹ bộ cũng giống như ma pháp bộ hồi sáng, tuy rằng rất phiền phức nhưng lại nhanh chóng chấm dứt. Nhưng không ngờ rằng đạo sư của vũ kỹ bộ dường như muốn trao đổi ý kiến với tất cả các phụ huynh, khiến cho cuộc họp phụ huynh kéo dài hết cả buổi chiều.

Điều này khiến cho dự định của Cao Lôi Hoa sớm đi thăm hỏi viện trưởng Solomond, nhân tiện thỉnh giáo về ma pháp bị vỡ từ trong trứng nước!

Cuối cùng, đến lúc xế chiều, nhóm đạo sư vũ kỹ bộ mới nói ra một câu khiến cho tất cả cha mẹ học sinh đều cảm thấy kích động:

- Cuối cùng cuộc họp phụ huynh giữa các đạo sư và bậc cha mẹ đến đây là kết thúc!

- Bộp bộp bộp!

Lập tức tiếng vỗ tay vang lên như sấm trong phòng họp. Mọi người đều chảy nước mắt.

Người chủ trị cuộc họp phụ huynh của vũ kỹ bộ thấy mọi người vỗ tay nhiệt liệt như thế cũng cảm thấy kích động mà rơm rớm nước mắt. Đồng thời miệng hắn thốt ra một câu khiến cho tất cả các bậc cha mẹ đều điên cuồng:

- Xem ra các gia đình đều rất nhiệt tình đối với đại hội! Ta quyết định rồi! Cuộc họp phụ huynh năm sau sẽ kéo dài thêm một giờ, để chúng ta có thể phơi bầy tình cảm mãnh liệt của mình.

- Mẹ kiếp! Điên rồi, toàn bộ điên rồi!

Cao Lôi Hoa gần như là lôi theo toàn bộ người trong nhà bỏ chạy trối chết.

- Đúng rồi, thánh nữ Bích Lệ Ti.

Sau khi chạy được vài bước, Cao Lôi Hoa xoay người lại nói:

- Phỏng chừng lúc này Đại chủ giáo Ngô Thiên còn ở lại trong nhà ta, nếu cô thật sự muốn tìm hắn, thì có thể đến nhà ta.

Bích Lệ Ti lắc đầu:

- Ta là Thánh nữ của Quang Minh thần điện, buổi tối hàng ngày đều phải quay về Quang Minh thần điện để cầu nguyện.

- Nếu vậy, tùy ngươi thôi.

Cao Lôi Hoa cười khẽ rồi hối hả kéo đám trẻ về nhà.

************

Về đến nhà, Cao Lôi Hoa và mọi người đều cảm thấy thân thể mệt mỏi, sự uể oải này không chỉ đến từ thân thể, mà còn đến từ tinh thần! Cuộc họp phụ huynh buổi chiều đúng là màn tra tấn thể xác và tinh thần mỗi người.

Sau khi mở cánh cửa nhà Tĩnh Tâm, Cao Lôi Hoa liền thấy ngay Ngô Thiên đang cười khổ ngồi đợi mình.

- Tĩnh Tâm, nàng hãy dẫn bọn nhỏ vào trong nhà trước đi.

Cao Lôi Hoa mỉm cười nói:

- Ta và tiên sinh Ngô Thiên có chút chuyện cần bàn.

Tĩnh Tâm khẽ gật đầu, sau đó dẫn mấy đứa trẻ đi vào bên trong.

Nguyệt Nhị nghi hoặc liếc nhìn Cao Lôi Hoa nhưng cuối cùng cũng đi vào trong nhà mà không có hỏi gì.

- Được rồi, hãy nói quyết định của ngươi đi.

Chờ mấy người Tĩnh Tâm đi vào, nụ cười trên mặt Cao Lôi Hoa liền tắt lịm, lạnh lùng nói với Ngô Thiên.

- Năm! Ta chỉ có thể nói ra tên của năm người mà thôi.

Nhìn qua thì tinh thần của Ngô Thiên xem ra rất kém, thường ngày thì anh tuần tiêu sái mà giờ lại có vẻ rất chán chường.

- Được rồi, năm thì năm. Nhưng ngươi phải khẳng định là năm người này có ảnh hưởng lớn đến Quang Minh thần điện. Nếu ta phát hiện mà bị lừa gạt thì ta không ngại huyết tẩy cả Quang Minh thần điện đâu.

Cao Lôi Hoa nhấn mạnh.

- Ta hiểu.

Ngô Thiên cười khổ một tiếng, tay đưa ra một mảnh giấy:

- Đây là cái ta đã chuẩn bị suốt buổi chiều nay. Hy vọng ngươi có thể tuân thủ ước định của mình. Không được làm hại những người khác trong Quang Minh thần điện.

- Điều này trong lòng ta tự biết.

Cao Lôi Hoa mở tờ giấy của Ngô Thiên ra. Trên tờ giấy chính là thông tin về năm lão già, tư liệu này Ngô Thiên viết rất tỉ mỉ, kể cả nơi ở của năm người tại Quang Minh thần điện, Ngô Thiên cũng đều viết ra hết.

- Năm người này, chính là năm trưởng lão tham gia bàn bạc bắt con gái của tiên sinh.

Ngô Thiên khẽ thở dài nói.

- Tốt. Chỉ cần năm người này thật sự phù hợp với yêu cầu của ta. Đồng thời từ giờ về sau, chỉ cần Quang Minh thần điện không chọc tới ta. Ta sẽ cố gắng tha cho các ngươi một con đường.

Cao Lôi Hoa thu lấy tư liệu rồi nói:

- Đúng rồi, Quang Minh thánh nữ tìm ngươi suốt sáng dường như đang có việc cần đó. Ngươi nên quay về Quang Minh thần điện gặp cô ấy đi.

- Được. Ta biết rồi.

Ngô Thiên hít sâu một hơi, xoay người lờ đờ đi về phía Quang Minh thần điện.

Bước ra khỏi cửa nhà Tĩnh Tâm, Ngô Thiên thở dài một hơi. Quang Minh thần vĩ đại, ta đã làm cái gì thế này. Không ngờ mình lại giao tư liệu về các trưởng lão Quang Minh thần điện cho một người muốn giết bọn họ. Ngô Thiên cảm thấy trong lòng rối bời, hắn vừa hi vọng mấy lão già này chết đi, nhưng lại vừa thấy lương tâm cắn rứt vì những chuyện mình vừa làm.

“Ngô Thiên, ngươi quả nhiên là một người rất tâm kế”

Nhìn bóng dáng Ngô Thiên khuất dần, Cao Lôi Hoa khẽ thở dài, loại người như Ngô Thiên, vì ích lợi sẽ làm ra những chuyện điên cuồng. Có thể sau này, chưa biết chừng hắn sẽ làm ra chuyện còn điên cuồng hơn bây giờ. Ngô Thiên rất thông mình, mọi việc hắn đều có thể suy tính đến rất nhiều mặt. Nhưng cũng chính vì vậy, nên những người như hắn cũng rất dễ dàng bị ảnh hưởng bởi quyền lực, địa vị, ích lợi.

- Mặc xác đấy, đó là chuyện của Quang Minh thần điện, chỉ cần ngươi không chọc ta, ta cũng mặc kệ ngươi.

Cao Lôi Hoa nhún vai đi vào trong phòng.

Vừa mới bước vào, Cao Lôi Hoa liền phát hiện tất cả mọi người đều đang ngồi ngay ngăn quanh bàn ăn, hai mắt như lang sói nhìn Cao Lôi Hoa chằm chằm! Mà trên bàn ăn thì lại trống trơn!

- Cao Lôi Hoa huynh đệ, ta đói!

Tra Lý nói.

- Ba ba, con đói.

Nguyệt Nhị tiếp lời.

- Ba, chúng con cũng đói.

Saga và Nguyệt Sư đồng thanh phụ họa.

Cao Lôi Hoa giờ mới phát hiện mình đã quên làm bữa tối. Đương nhiên, muốn làm cũng không có thời gian mà làm, dù sao cũng vừa mới từ học viện trở về.

- Buổi tối thì làm tạm món gì ăn đi, giờ mà làm thì cũng không kịp nữa rồi.

Cao Lôi Hoa cười khổ, trong lòng thầm tính xem thời điểm nào phù hợp để truyền lại bản lĩnh nấu nướng. Nếu không sau này Cao Lôi Hoa vắng nhà, không biết chừng nhà này chết đói bởi vì không có đồ ăn mất?

Nửa đêm.

Cao Lôi Hoa âm thầm rời giường, sau khi nhẹ nhàng mặc quần áo, rồi lén lút đi xuống lầu. Bộ dạng hiện tại của mình khiến Cao Lôi Hoa cảm thấy có chút quen thuộc. Dường như trước đó không lâu, vì giải quyết chuyện của thân vương Peter Larsen kia, mà mình cũng từng lén rời giường vào lúc nửa đêm như thế này.

Khác biệt chính là đối tượng lần này đổi thành Quang Minh thần điện.

Cao Lôi Hoa khẽ mở cửa phòng, thậm thà thậm thụt xuống lầu mãi mới ra tới cửa chính.

- Hị hị! Cao Lôi Hoa huynh đệ vẫn khỏe đó chứ, sao tốc độ buổi tối của anh chậm thế.

Tiếng của Tra Lý đột nhiên vang lên bên tai Cao Lôi Hoa.

- Hả?

Cao Lôi Hoa kinh ngạc nhìn Tra Lý:

- Tra Lý, sao ngươi lại ở đây?

- A, ta đứng đây đợi anh.

Tra Lý khẽ cười nói:

- Yên tâm, trong nhà còn có Vong Linh Đại trưởng lão trông coi, sẽ không xảy ra vấn đề gì đâu. Đại trưởng lão cũng nói qua, buổi tối hắn sẽ đề cao cảnh giác mà.

- Tốt, cùng đi chơi đêm nào.

Cao Lôi Hoa cười khổ, dường như lần nào mình ra ngoài ám sát đều thất bại, bởi vì luôn có người phát hiện ra mục đích của mình.

- Ha ha, Cao Lôi Hoa huynh đệ yên tâm đi. Ta sẽ không làm cho ngươi thêm phiền phức đâu.

Tra Lý hắc hắc cười.

- Đi thôi. Quang Minh thần điện cũng không gần đâu.

Cao Lôi Hoa chép miệng cười trừ, bây giờ còn có thể làm thế nào khác ngoài dẫn Tra Lý theo thôi.

*************

Quang Minh thần điện, phòng Giáo hoàng.

Giáo hoàng sốt ruột đi đi lại lại trong đại điện, hai cường giả thánh cấp mạnh nhất của Quang Minh thần điện đều đã phái đi ra ngoài, sao đến giờ này vẫn còn không có tin tức gì cả.

“Không phải hai tên này đem cô bé đó đi nghiên cứu một mình chứ”.

Giáo hoàng âm thầm nghĩ. Trong lòng Giáo hoàng hoàn toàn không nghĩ tới trường hợp hai thánh cấp đó lại chết ở trong tay người khác. Cho nên mới nghĩ đến chuyện hai người kia đem cô bé chứa huyết mạch và lực lượng của thần chiếm làm của riêng rồi. Nghĩ đến đây, Giáo hoàng lại lo lắng vạn phần. Hai cái tên chết tiệt kia, nếu độc chiếm cô bé, ta sẽ cùng các ngươi liều mạng! Giáo hoàng nghiến răng kèn kẹt. Bậc tám, đúng là vô cùng hấp dẫn đối với những người bậc bảy! Giờ Giáo hoàng đang hận bản thân vì sao không cùng đi với bọn họ!

Tại một tòa đại điện khác của Quang Minh thần điện, đại điện này là do bốn vị Quang Minh chủ giáo thiết lập.

Một mình Ngô Thiên ngồi ngơ ngác bên cửa sổ. Hai mắt vô thần nhìn ánh trăng màu đỏ kỳ dị ở trên bầu trời kia, Ngô Thiên khẽ thở dài:

- Xem ra, ánh trăng ban đêm, đúng là mầu đỏ.

- Chủ giáo Ngô Thiên.

Lúc này, một bóng đen hiện ra sau lưng Ngô Thiên cung kính gọi.

- Tìm được thi thể của Quang Minh Thánh ma đạo sư Kiệt Khắc Sâm và Ám điện trưởng Ô Đa chưa?

Ngô Thiên hỏi.

- Thuộc hạ bất tài, chỉ tìm được thi thể của đại tế tự Kiệt Khắc Sâm mà thôi, còn thi thể Ám điện trưởng Ô Đa thì không có tìm được.

Bóng đen kia thấp giọng đáp.

- Thôi được, chỉ cần tìm được đại tế tự Kiệt Khắc Sâm là được rồi.

Ngô Thiên khẽ nói:

- Giữ gìn thân thể đại tế tự cho tốt, đây chính là công cụ tốt nhất để chúng ta làm suy yếu uy tín của Giáo hoàng.

- Dạ.

Bóng đen kia cung kính đáp, sau đó một lần nữa ẩn vào trong bóng tối.

- Điều gì cần đến thì phải đến.

Ánh mắt Ngô Thiên đột nhiên lóe sáng:

- Quang Minh thần điện cũng đã đến lúc để những người trẻ tuổi chúng ta nắm giữ rồi.

Phía bên kia.

Sau khi Cao Lôi Hoa và Tra Lý tới Quang Minh thần điện, từ trên không trung lặng lẽ hạ xuống. Đối với cường giả thánh cấp mà nói, tường bao linh tinh gì đó đều chỉ là trang trí, tường bao có thể xây tới trời được sao?

Sau khi đi vào, Cao Lôi Hoa rút mảnh giấy ra:

- Người đầu tiên là tả hộ giáo Quang Minh thần điện Đức Khắc Tư. Tam trưởng lão Quang Minh Thần Điện kiêm tổ trưởng Quang Minh thần điện tài phán tổ.

Bảy kỵ sĩ gây rối ở nhà của Cao Lôi Hoa chính là thủ hạ của người này.

- Bắt đầu thôi, ánh trăng hôm nay rất đẹp đấy!

Cao Lôi Hoa ngẩng đầu khẽ nói:

- Quang Minh thần điện động tới nữ nhi của ta, ta sẽ khiến cho các ngươi phải trả giá đắt….


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.