Cực Phẩm Vú Em

Chương 397: Q.2 - Chương 397: Quét sạch, dọn sạch, đốt sạch






Viện quân tính ra đến cũng rất nhanh, thành Nạp Tư mới phát tín hiệu cầu cứu không bao lâu thì đã xuất hiện rồi. Xem ra cái tên Liên Mình Thương Nghiệp này đúng là có công tác mau lẹ như nghề nghiệp của mình.

- Bố Lỗ Tư, thu hoạch trong thành Nạp Tư như thế nào? Cao Lôi Hoa thuận miệng hỏi Bố Lỗ Tư.

- Quá tuyệt vời! Thưa đại nhân Cao Lôi Hoa. Ta tuyệt đôi không ngờ thành Nạp Tư tuy nhỏ nhưng kho vũ khí, kho tiền. kho sách vân vân là vân vân cỏ đầy đủ hết. Chúng ta chỉ dọn sơ qua mấy nhà cạnh hoàng cung cũng đủ xếp thành một núi nhỏ.

Bố Lỗ Tư nở nụ cười hiền hậu. hấn cũng không phải không thấy qua mấy thứ này. nhưng cả đời hấn cũng chưa từng xem nhiều thứ cùng lúc như vậy, lúc này nụ cười có hấn có phần ngốc nghếch:

- Đợi thủ hạ Độc Nhãn cự nhân của ngài dọn dẹp xong bên thần miếu. bảo đảm bên đó còn nhiều thử hon bên này nữa. Sau khi dọn xong bên thần miếu. lúc này chắc đại nhân Ca Đức đã xử lý xong hoàng cung của lão Yêu Đức Hoa rồi. Đợi lúc đó chủng ta sẽ tiện thể đi vào đó, ta đoán ở đó còn nhiều hơn những chỗ này cộng lại nưa...

- ừ. không sai.

Cao Lôi Hoa cười ha ha. không hô là thủ đô của Liên Mình Thương Nghiệp, lúc này đối với đế quốc Bi Mông thì đây đủng là một khoản không hề nhỏ chút nào. Thằng nhóc Nguyệt Sư mà nhìn thấy trong kho trống rỗng tự dưng tràn đầy vũ khí lương thực. tiền bạc chắc rất vui đây, đặc biệt là lương thực và vũ khí, đó là hai thứ mà đế quốc Bỉ Mông cần nhất bây giờ.

- Nhưng mà đại nhân Cao Lôi Hoa. chúng ta làm quyết liệt như vậy, chỉ sợ Liên Mình Thương Nghiệp chó cùng rứt giậu.

Bố Lỗ Tư có điểm lo lắng nói. Hấn lo lắng cũng không phải không có đạo lý, dù sao bọn họ không nói câu nào đã đi dọn sạch thành người ta. Loại chuyện này người thiên hạ chịu mới lạ. Bố Lỗ Tư cũng không cho rằng Liên Mình Thương Nghiệp là một quốc gia cam chịu.

- Ha ha. chó cùng rứt giậu là chắc cú.

Cao Lôi Hoa cười hắc hắc. có trách là quốc gia đó dám ra tay với hấn. trên thế giới này trữ hấn ra gi dám làm chuyện như thế này cơ chứ. Ngoại trữ cái lần hấn bị ném hai quả bom hạt nhân. lúc đó hấn vì quốc gia mà nhẫn nhịn rất nhiều.

- Nhưng dù bọn họ không nhịn được thì đã sao cơ chứ? Trên mặt Cao Lôi Hoa lộ ra sát khí:

- Nếu bọn họ thật sự nhịn không được mà nói lời chỉ trích, ta sê cho họ nuốt lời lại. Thậm chí không cho bọn họ có cơ hội mà nói luôn.

Bô Lô Tư cười. vỗ vỗ đâu. Có nhưng lời này của Cao Lôi Hoa, chỉ cần Cao Lôi Hoa còn tồn tại, hấn cũng không cần bận tâm làm gì.

- Đúng rồi. Bố Lỗ Tư. ngươi truyền lệnh xuống. Lần này một vạn chỉến sĩ đi với ngươi, ai lấy được bao nhiêu tiền bạc của cải gì thì thuộc về người đỏ. Bởi vì bọn họ đối mặt với cái chết, dũng cảm theo ta đến đây. cho dù bọn họ không cỏ làm gì nhiều. cũng coi như là phần thưởng cho bọn họ!

Cao Lôi Hoa nói. ngày hôm qua, Cao Lôi Hoa muốn đưa một ít chỉến sĩ thú nhân theo hấn tới thành Nạp Tư của Liên Mình Thương Nghiệp, phần lớn thú nhân khiếp đảm. Bọn họ đều nghĩ cùng đi với Cao Lôi Hoa đến thành Nạp Tư. Bảo đảm đi chịu chết, bọn họ làm không được.

Cái này cũng không trách các thú nhân được, dù sao Cao Lôi Hoa ở đế quốc Thú Nhân

cũng không có tiếng cho lắm. Hơn nữa do mấy lần trước Cao Lôi Hoa đến đế quốc Thú Nhân

chỉ một lúc rồi đi. cho nên đa số mọi người không biết đến Cao Lôi Hoa. dù họ biết cha của

bệ hạ Nguyệt Sư rất mạnh nhưng số người biết mặt mũi Cao Lôi Hoa rất ít

Đến cuối cùng, biết sức mạnh của Cao Lôi Hoa chỉ có Bố Lỗ Tư, hấn mang một vạn thủ nhân đi theo sau Cao Lôi Hoa. Một vạn thú nhân này đều đã có quyết tâm chịu chết khi đi theo Cao Lôi Hoa.

- Cảm tạ sự khăng khái của ngài! Đại nhân Cao Lôi Hoa. Bố Lỗ Tư cười nói.

Cao Lôi Hoa ngẫm lại rồi hỏi:

- Tìm được kho hàng dự trữ chỉến tranh của đối phương không? Đây mới là bữa chính. Ngươi cướp bên ngoài thành nhiều lắm chỉ là bữa ăn sáng khai vị thôi.

- Ha ha. cái này không cần ngài phải dặn! Mục tiêu đầu tiên của chủng ta là cái này. Hè hè. Lại nói tiếp. ngài không tường tượng nổi thành Nạp Tư này có bao nhiêu là lương thực đâu! Trời. bọn họ dự trữ lúa mạch với đậu đỗ ước chừng đến sáu vạn tấn! Còn một lượng lớn * lúa mì không đếm xuể! Chưa nói đến gia súc nữa đó! Nếu không phải đại nhân ngài tạo : thông đạo truyền tống chắc muốn mang hết đống đó đi. mất một năm là ít?

Nói đến mấy thứ này. Bố Lỗ Tư hưng phấn hoa chân múa tay vui sướng; có nhiều như § vậy, đảm bào nền kinh tế của đế quốc Bỉ Mông sẽ nhanh chóng ổn định phát triển:

-Chỉ cần nhìn thấy nhiều lương thực với vũ khí như vậy, có nằm mơ ta cũng cười quá!

-

- Ha ha. À... đúng rồi ....

Bỗng nhiên Cao Lôi Hoa nhớ tới một chuyện, hẳn chỉ chỉ may con Sư Thứ đang nằm sống dở chết dở trên đất nới với Bố Lỗ Tư:

- Trước thu giữ mấy con Sư Thứ này cho cẩn thận! Mấy thứ này cũng không bị chết nhiều quá đâu, lúc đầu ta đã dặn mấy gã cự nhân kia nhẹ tay rồi. Tuy nhìn nó sắp chết nhưng chỉ cần dưỡng thương mẩy ngày chắc khỏe lại thôi. Không biết đế quốc Bỉ Mông có thể tạo được một đội quân Sư Thứ như thế này không nhĩ?

- Trời, thật sự sao?!

Nhất thời mắt Bố Lỗ Tư sáng ngời. nơi này những hai vạn Sư Thứ nha! Tuy rằng có một số bị cự nhân lỡ tay giết chết. nhưng còn lại tầm trên dưới gần mười tám ngàn con! Không quân? Chỉ nghĩ đến binh chùng mà thú nhân đang thiếu hụt này. Bố Lỗ Tư lại vui mùng.

- À. còn có.

Cao Lôi Hoa chỉ vào chồ một vạn thú nhân đang bận rộn nhát nói:

- Lần này có tầm hai vạn Sư Thứ. vừa lúc nơi này đi theo ta có một vạn thú nhân vậy mỗi chỉến sĩ một con đi. Còn lại đưa cho Nguyệt Sư hết, đê thằng nhóc này vui vẻ một phen. Đương nhiên, ngươi có thể lựa chọn con nào khỏe manh nhất.

- Ôi, rất cám ơn ngài. Lòng khăng khái của ngài đủ để so sánh với ánh dương trên trời cao! Ta không biết nên dùng từ gì đê hình dung cảm giác của ta lúc này. lúc này ta hận mình không có nhiều hon mấy cái tay!

Bố Lỗ Tư như con gà con gật au kêu chíp chíp, chuyện này thật là quá tốt mà.

- Dọn hết đi! Ha ha. tranh thủ dọn xong mà về đế quốc Thú Nhân!

Cao Lôi Hoa cười nhìn quét xung quanh. Cuối cùng tầm mắt lão Cao nhìn xuống cửa hoàng cung.

Lúc này hoàng cung đang rực lửa. là Hỏa Thần, huyết kỵ tướng Ca Đức là một tay phóng hỏa đốt nhà chuyên nghiệp. Trên đời này còn gì có thể so với Hỏa Thần trong lĩnh vực này cơ chứ?!

Ca Đức chậm rãi đi ra hoàng cung trong biển lửa. bộ quần áo trắng tinh trải qua cơn chém siết nhưng không nhiễm một giọt máu. Trường kiếm đỏ như máu vác trên vai, tay trái thì cầm một cái đầu. Khuôn mặt vô cùng nghiêm nghị.

Mọi người nhìn cảnh tượng lúc này đều sửng sờ, Ca Đức quá tiêu sái. y hệt mấy vị anh hùng đi ra khói những tòa nhà bị đánh bom trong mấy bộ phim điện ảnh.

- Chủ nhân. may mắn không làm nhục mệnh! Ca Đức cầm đầu Yêu Đức Hoa nói với lão Cao.

- Chủ nhân. đây là đầu của Yêu Đức Hoa. Lực lượng trong hoàng cung đều bị ta giải quyết hết rồi.

Ca Đức cầm đầu người đứng cạnh Cao Lôi Hoa.

- Làm tốt lắm. Ca Đức. Cao Lôi Hoa vỗ tay nói:

- Thời gian cũng không còn nhiều. Ta đã nghe được tiếng chỉến mã đang chạy đến đây.

Hình như chứng thực lời của Cao Lôi Hoa, lúc này mặt đất cũng run lên bời đội quân chỉến mã đang đến.

- Xem ra số lượng quân địch không ít. Cao Lôi Hoa cười hè hè:

- Ca Đức đến đây. Viện quân của Liên Mình Thương Nghiệp đã đến. Cái đầu này xem như là lề vật rất tốt đưa cho bon ho.

- Vâng. thưa chủ nhân.

Ca Đức lên tiếng- cầm đầu người chạy theo sau Cao Lôi Hoa. Đồng thời cách đó không xa, chín mươi chín vị huyết kỵ sĩ cùng Độc Nhãn cự nhân ngừng công việc phá hoại của mình mà đi theo Cao Lôi Hoa.

- Trong hoàng cung đã bị Ca Đức rửa dọn sạch sẽ. ngươi mang theo một đội thú nhân đi vào. Nơi đó là nơi chúng ta sẽ thu hoạch đậm đó.

Lão Cao không quên nhắc nhỡ Bố Lỗ Tư.

- Nghe theo lời dặn của ngài, thưa đại nhân. Chúng ta sẽ thực thi chính sách quét sạch, dọn sạch. đốt sạch! Nhưng nơi đại quân qua, bảo đảm không lọt khỏi một đồng cắc nào hết. bảo đảm không còn cái nào nguyên vẹn được gìữ lại!

Cao Lôi Hoa gật đầu. hiện tại thành Nạp Tư cũng không cần bọn họ làm gì. Cứ để cho một vạn chỉến sĩ đó làm gì thì làm. Thậm chí Bố Lỗ Tư cam đoan. Hắn sẽ thi hành chính sách ba sạch- chính là quét sạch, không còn một gì có thể thoát khỏi, sau đó là lấy sạch. dù cây cột trám bừng vàng cũng lấy xuống- sau khi lấy hết thì sẽ đốt sạch- đốt cho không còn gì thì thôi!

Bố Lỗ Tư cam đoan. trong hoàng cung sẽ không còn một đồng cắc nào. hấn lấy danh nghĩa đậi nhân nhà hắn thề— Thú Thần.

Đám Độc Nhãn cự nhân mờ đường. Cao Lôi Hoa cùng huyết kỵ sĩ đi theo ra ngoài thành.

Cuối cùng, Cao Lôi Hoa đứng ờ trên một bức tường nát trên thành Nạp Tư, một trăm huyết kỵ sĩ đứng quanh, một trăm Độc Nhãn cự nhân như một hàng tượng xếp sau lão Cao.

Chỉếu theo đội hình sắp xếp của Độc Nhãn cự nhân. người ta nhìn vào đủ để sợ rồi.

Mà ờ phía trước Cao Lôi Hoa. bụi bay cuồn mù. Đỏ là viện binh đến cứu thành Nạp Tư. Lúc này còn cách thành tầm mấy ngàn mã bộ (bước chân ngựa).

Nhìn vào có lẽ cỡ bốn mươi vạn quân. Chưa kể đến mấy ngàn không quân trên trời.

Viện quân nhanh chóng chạy đến. cách thành Nạp Tư tằm bốn ngàn mã bộ thì tạm dừng.

Bốn ngàn mã bộ nói gần không gần, nói xa cũng không xa. Bốn ngàn mã bộ, đủ để cho viện quân nhìn thấy tòa kinh thành thân yêu—Thành Nạp Tư!

Không ngoài dự đoán, đứng cách bốn ngàn mã bộ, ánh mắt tất cả viện quân đều dại ra khi nhìn thấy thành Nạp Tư. Không kể từ tướng quân đến binh tôm binh tép, từ anh cầm cờ đến anh gõ trống, tất cả đều như bị đơ. không một âm thanh nào phát ra.

Bời tòa thành trong trí nhớ nổi tiếng về phòng thủ chắc chắn lúc này như là một khu di tích cổ đjai.

Khác nhau quá lớn khiến đám viện quân ngỡ mình đang nằm mơ cũng nên.

Trời- đây là sự thật sao? Nhất thời tất cả viện quân hít một hơi thật sâu. Dựa vào lực lượng phòng thủ của thành do vô số tiền tài đổ vào, cho dù là Thánh ma pháp sư sử dụng cấm chú cũng không thê khiến tòa thành bị như thế này được!

Lực lượng phòng thủ thành Nạp Tư không nói là chắc chắn nhất nhưng tuyệt đối là xa xi nhất! Số lượng tiền bỏ ra để xây dựng tuyến phòng thủ đủ để cho tòa thành này nằm tóp 5 thành phòng thủ chắc nhất đại lục!

Nhưng chuyện như thần thoại lại diễn ra. chỉ vài canh giờ mà thành đã như thế này sao?!

Rất nhiều viện binh dùng vũ khí gõ đầu, bọn họ nghĩ đang mơ ngủ, phải gõ để tinh giấc đã. Nhưng cơn đau tàn khốc nói cho bọn họ biết, bọn họ không phải đang nằm mơ. thành Nạp Tư, niềm kiêu ngạo của bọn họ đã bị người ta san bằng!! Hơn nữa san bằng như một cái sân bay luôn. ( Sân bay? Ý gi vậy trời? )

Nhưng kinh ngạc nhất là đội không quân trên trời, con mắt bọn họ muốn rớt ra khỏi đầu mình luôn.

Từ trên cao nhìn xuống, không quân phát hiện đang tàn sát bừa bãi trong thành Nạp Tư dĩ nhiên là" Thú Nhân tộc! Bị bọn họ xưng là những thằng người thú dã man!

Là thú nhân! Dĩ nhiên là thú nhân! Tấn công thành Nạp Tư dĩ nhiên là thú nhân!

Nhất thời. một loại cảm giác phức tạp xuất hiện trong lòng các không quân. Chua xót sao?

Thân là kỵ binh không quân tinh nhuệ nhất. bọn họ chính là đội quân tiên phong đi tân công đế quốc Bỉ Mông. Bọn họ được triệu tập lại một chỗ, chuẩn bị thời khắc bước lên lãnh thổ đế quốc Bỉ Mồn, tận lực giết hại cũng cố gắng mang về nhưng mỹ nữ của thú nhân. Tuy rằng đế quốc Bi Mông có hơn mười vị thánh cấp nhưng cũng không tính làm gì. Mười tên thánh cấp không thể ngăn cản một cuộc chỉến tranh quy mô lớn như thế này

Đáng buồn cười là, mấy ngày hôm trước bọn họ còn tính toán phải làm thế nào xử lý bọn dã man đó khi đi qua lành thổ chúng. Mà bây giờ bọn họ còn chưa bước chân lên lành thổ Thú Nhân. thậm chí chưa rời chân khỏi nước mình thì thủ đô của họ đã bị những tên thú nhân này san bằng!

- Thần Hách Lạp vạn năng- hãy nói cho con dân của người đi- đây là chuyện gì? Chẳng lẽ

là thần phạt của người sao?

Thủ lĩnh viện quân. Khăn Đức Nhĩ nguyên soái thân trong một bộ áo giáp màu xám tro ôm đầu khóc rống lên..

- Khăn Đức Nhĩ đại soái, trên tường thành có người.

Một vị phó tướng chỉ vào Cao Lôi Hoa đang đứng trên bờ tường đổ nát còn sót lại. nói.

Vị nguyên soái Khăn Đức Nhĩ cố gắng ngẩng đầu. đúng vậy. trên bờ thành đổ nát còn sót lại có bóng người lờ mờ.

- Ca Đức, đưa cái đó cho bọn họ đi. Cao Lôi Hoa nói.

- Vâng. thưa chủ nhân.

Ca Đức lên tiếng, sau cái đầu trên tay lên. nhắm ngay đám viện quân ném mạnh sang.

Cao Lôi Hoa nhìn cái đầu bay vòng cung trên trời. thật sự hắn muốn biết biểu hiện của đám viện quân đó như thế nào khi nhìn thấy cái đầu đó.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.