-em chỉ muốn nói là GIỮ VỢ CHO TỐT MẤT RỒI THÌ ĐỪNG CÓ MÀ HỐI HẬN.
Tuyết Nhi nhấn mạnh 12 chữ cuối
-em nói vậy là ý gì?.
Thiếu Phong nhíu mày hỏi
-đơn giản thôi...Cherry rất bí ẩn có nhiều lúc cậu ấy gần như là bốc hơi khỏi trái đất vậy không ai biết cậu ấy ở đâu nên anh lo mà giữ vợ đi hơn nữa cậu ấy không có lòng tin vào bất kì ai ngoài em Merry Marie(Lạc Ái Lam) và Lyli(TGN) kể cả Minh Vũ cậu cũng không tin tưởng nên tốt nhất anh đừng nên làm gì sai trái với cậu ấy cả đối với cậy ấy niềm tin đã mất thì vĩnh viễn không bao giờ tìm lại được
Tuyết Nhi nói
-vậy em có cách nào giúp anh không?
-em không giúp được anh đâu anh tự nghĩ cách đi
-ừm anh biết rồi thôi anh đi đây
Thiếu Phong nói xong không để Tuyết Nhi nói gì thêm liền nhanh chóng rời đi
-đâu cần phải vội như vậy đâu....haizz..
Tuyết Nhi nhìn Thiếu Phong rời đi mà thở dài lắc đầu
Thiếu Phong rời khỏi dinh thự phóng xe đến trụ sở chính của Black Rose
Đến trụ sở chính của Black Rose Thiếu Phong nhanh chóng vào trong vừa vào thì gặp Minh Vũ:
-chủ nhân không có ở đây anh đến tập đoàn hay là đến chỗ tấn lão đại thử xem có chủ nhân không
Minh Vũ tưởng Thiếu Phong đến tìm Tuyết Nhi nên chỉ cho anh
-tôi không phải đến tìm Tuyết Nhi
-vậy anh đến tìm ai?
-Thiên...à không Cherry tôi đến tìm Cherry
-Cherry sao cô ấy ở phòng thí nghiệm...mà anh tìm cô ấy có việc gì?
Minh Vũ thấy lạ trước giờ Thiếu Phong có biết Thiên An đâu sao hôm nay lại đến tìm
-có chút việc thôi..phòng thí nghiệm ở đâu?
-anh đi đến phòng cuối cùng của con đường này là thấy phòng thí nghiệm
-ừm tôi đi đây
Nói rồi Thiếu Phong bỏ đi để lại Minh Vũ ngơ ngác
Thiếu Phong đi một hồi cũng đến phòng thí nghiệm anh đi vào rất nhẹ nhàng không tạo ra âm thanh gì nên Thiên An không biết có ai đi vào phòng, anh(TTP)đi đến đứng sau lưng Thiên An anh vòng tay ôm lấy cô từ phía sau:
-bảo bối em giận anh hả?
Vừa nói Thiếu Phong vừa phả hơi vào cổ trắng nõn nà của Thiên An làm cô giật mình quay lại
-anh....anh...sao....anh...anh....lại...ở..đây?
Thiên An quay lại thấy khuông mặt của Thiếu Phong sát gần mặt mình làm cô đỏ mặt
-vợ yêu anh ở đâu thì anh ở đó
Thiếu Phong đặt cằm lên bả vai Thiên An thản nhiên nói
-ai....ai...là....là....vợ....vợ....anh....chứ
Thiên An mặt đã đỏ nay càng đỏ hơn
-em chứ ai...bảo bối
Thiếu Phong vừa nói vừa vùi đầu vào hõm vai Thiên An
-tôi là....vợ....anh....khi....nào
Thiên An vừa nói vừa đẩy Thiếu Phong ra
-thôi mà anh xin lỗi mà....tại lúc nãy anh bất ngờ quá nên mới như vậy....anh xin lỗi
Mặt Thiếu Phong bây trong vô cùng đáng yêu khiến Thiên An không kìm chế được mà đưa tay lên nựng má Thiếu Phong
-được rồi em tha thứ cho anh đó....dễ thương như thế này ai mà giận được chứ
Thiên An vừa nói vừa cười cười rất tươi nụ cười này cô đã đánh mất từ rất lâu rồi và Thiếu Phong đã giúp cô tìm được lại được nụ cười này
-em cười trong thật đẹp bảo bối
Thiếu Phong hôn nhẹ lên trán Thiên An
-sao anh biết em ở đây?
-là Tuyết Nhi chỉ cho anh
Thiếu Phong vòng tay ôm eo Thiên An
-ừm..thôi anh qua kia ngồi đi
Thiên An đẩy Thiếu Phong chỉ tay về phía chiếc ghế cách đó không xa
-um...không chịu đâu
Mặc cho Thiên An ra sức đẩy ra Thiếu Phong vẫn cứ ôm khư khư cô(LTA)
-thôi ngoan nào qua kia ngồi đợi em làm việc xong rồi em với anh cũng đi ăn trưa nha
Thiên An vừa nói vừa hôn nên má Thiếu Phong
-được anh ngồi đợi em làm việc xong chúng ta cũng đi ăn
Nói rồi Thiếu Phong về phía chiếc ghế cách đó không xa ngồi xuống anh nhìn Thiên An đang cẩn thận chế ra loại bom mới
Hai tiếng trôi qua
Thiên An vẫn chưa làm xong cô liếc mắt về Thiếu Phong vẫn đang chăm chú nhìn cô, cô nhìn đồng hồ đã 12h rồi thôi đành để việc qua một bên vậy trước giờ cô chưa bỏ công việc mình đang làm giữa chừng nhưng vì anh cô sẽ ngoại lệ
-xong rồi anh đợi em tí đi thay đồ rồi mình đi nha anh
Thiên An đi về phía Thiếu Phong đang rồi đứng trước mặt anh cười tươi
-ừm em đi thay đồ đi
lát sau Thiên An đi ra với chiếc váy trắng có chút họa tiết hoa cúc nhẹ nhàng mái tóc màu bạch kim được xõa dài thêm chiếc kẹp tóc hoa tuyết màu xanh khiến cô thêm phần nổi bật khuôn mặt tựa như thiên thần được trang điểm nhẹ nhưng vẫn không che đi sự xinh đẹp vốn có của cô
-em đẹp lắm bảo bối
Thiếu Phong đi về phía Thiên An hôn nhẹ lên trán cô
-hứm...anh chỉ khéo nịnh thôi đồ dẻo miệng
Thiên An đánh yêu Thiếu Phong một cái
-a đau.....anh đâu có nịnh đâu có sao anh nói vậy mà
Thiếu Phong vừa nói vừa xoa chỗ bị Thiên An đánh
-anh có sao không đau lắm hả? em xin lỗi
Thiên An tưởng Thiếu Phong đau thiệt nên lo lắng mà không để ý nụ cười nham hiểm của Thiếu Phong
-không có chỉ hơi đau thôi...sau đừng đánh anh nữa nha anh đau lắm
Thiếu Phong tỏ ra uy khuất nhưng trong lòng thì ngược lại rất vui sướng
-ừm sẽ không có lần sau đâu
Thiên An dù thấy hơi nghi ngờ nhưng cũng tin Thiếu Phong
-giờ đi ăn thôi chắc em đói rồi
Thiếu Phong ôm eo Thiên An đi ra khỏi phòng thí nghiệm
-ừm
Thiên An cũng ngoan ngoãn đi theo Thiếu Phong
Thiếu Phong mở của xe cho Thiên An rồi ngồi vào chỗ của mình phòng xe đến nhà hàng HOÀNG ĐẾ một trong nhà hàng bậc nhất new york