Y Thánh là một tồn tại đặc biệt vô cùng, người này thực sự rất khó nắm bắt, bên trong Tứ Thánh của Võ Đang thực lực Y Thánh rất có thể là yếu nhất nhưng cũng có thể là mạnh nhất, Y Thánh cũng là một trong số những cường giả tu luyện theo lối riêng, tu luyện tinh thần đại hải.
Tứ Thánh Võ Đang có một đặc điểm chung, không rõ vô tình hay cố ý mà cả bốn người đều tu luyện theo bốn đường riêng, Nhân Thánh tu nhân đạo, Địa Thánh tu tự nhiên đại đạo, Thiên Thánh cầu hợp đạo còn Y Thánh lại bước vào tinh thần đại hải.
Tinh thần đại hải nói một cách dễ hiểu hơn là tu luyện linh hồn, việc này nghe vô cùng không thực tế trong thế giới võ hiệp nhưng thực ra không phải, ngay cả trong nguyên tác Kim Dung cũng xuất hiện rất nhiều lần chỉ là Kim lão không nói rõ mà thôi.
Lý Thu Thủy sử dụng truyền âm sưu hồn đại pháp vậy thuật này từ đâu ra?, đương nhiên bắt nguồn từ linh hồn.
Hoàng Dược Sư muốn đánh bại Chu Bá Thông cũng không dễ chứ đừng nói cầm tù hắn vài chục năm, Hoàng Dược Sư làm được là vì một khúc Bích Hải Triều Sinh quá bá đạo, bản chất Bích Hải Triều Sinh cũng đến từ linh hồn.
Không chỉ Bích Hải Triều Sinh mà tất cả cầm đạo trong thiên hạ vốn có tác động đến linh hồn, hoặc ít nhất theo ngôn ngữ hiện đại thì âm nhạc có thể kích thích đại não.
Một ví dụ khác nằm trong Cửu Âm Chân Kinh, Di Hồn Đại Pháp có thể coi là thuật đảo lộn tâm thần người khác, là thuật thôi miên người khác, Di Hồn Đại Pháp cũng đến từ linh hồn.
Y Thánh đi trên con đường này đã nhiều năm hơn nữa đi được rất xa, cũng vì vậy trong số Tứ Thánh bản thân Y Thánh là đệ tử biết được nhiều bí mật của Trương Tam Phong nhất, biết được nhiều bí mật trên thế giới này nhất, cái này một phần nhờ toán thuật kinh khủng của Y Thánh, một phần đương nhiên là Trương Tam Phong trực tiếp nói.
Bàn về võ công, Y Thánh chỉ nhỉnh hơn Lý Thu Thủy một chút, là ngũ tuyệt hậu kỳ cao thủ nhưng bàn về chiến lực chân chính thì Y Thánh còn quái vật hơn cả Vô Song, khả năng vượt cấp chiến đấu của Y Thánh không khác gì Vô Song sở hữu Quỳ Hoa Bảo Điển thậm chí còn mạnh hơn, đây chính là điểm đáng sợ của tinh thần thuật, của việc tu luyện linh hồn.
Y Thánh nói với Tử Y muốn tới Dược Vương Cốc cầu một viên Tẩy Tủy Đan là nói thật nhưng chỉ là một phần của sự thật, Y Thánh là một trong số ít người biết được sự tình xảy ra ở Dược Vương Thôn, lần này Y Thánh liền đến Dược Vương Thôn trợ giúp một tay, sau khi giúp đỡ Dược Vương Thôn vượt qua đại nạn này liền tiện đường cầu một viên Tẩy Tủy Đan cho Cổ Đại Ngưu.
Việc thú vị ở đây là từ đầu đến cuối Giác Viễn lẫn Vô Song đều hiểu nhầm.
Vô Song vốn không có mệnh cách, trên đời không ai tính toán được Vô Song, ngay cả Trường Sinh Chân Nhân đã được coi là tán tiên chuẩn bị phi thăng cũng không dám nói tính toán rõ ràng được con đường của Vô Song đi hơn nữa tính toán chân chân của Vô Song độ khó là 1 thì tính toán phân thân Cơ Vô Song độ khó là 10.
Cơ Vô Song không phải phàm thể cũng không có mệnh cách, bản thân Cơ Vô Song thậm chí được coi là tồn tại cõi tiên, người như thế này không ai dùng toán thuật mà tính ra được, nếu thế giới này là một bàn cơ, lấy thiên hạ làm quân cờ thì Cơ Vô Song... giống như quân cờ vua trên bàn cờ tướng vậy, rõ ràng không thuộc về cái trò chơi này, cũng không thể tính toán nước đi của nó.
Trong lời nói của Trương Tam Phong với Giác Viễn khi đó chính là nhắc tới Trương Y chứ không phải nhắc tới Vô Song, chỉ là Vô Song đến sớm hơn Trương Y ba ngày mà thôi.
Trương Tam Phong có thể tính ra lần này Dược Vương gặp đại kiếp nạn nhưng lại không phải tử kiếp, điều này Trương Y cũng tính ra được.
Tại Dược Vương Cốc còn có Địa Thánh – Trương Địa, có nhị đệ tử ở đó lại thêm việc Dược Vương không gặp tử kiếp, Trương Tam Phong rốt cuộc vẫn lựa chọn rời đi, bản thân Trương Tam Phong khi đó đã rất khó can thiệp vào việc nhân thế.
Đây chính là chân tướng của ngày hôm đó, một chân tướng bị hiểu sai.
_ _ _ _ __ _ _
Trương Y đứng trước cửa Nam Thiếu Lâm, trên người vẫn mặc một bộ hắc bảo che kín toàn thân, đứng tại Nam Thiếu Lâm nơi thánh địa phật môn liền lộ ra vẻ kỳ dị.
Trương Y đương nhiên không quan tâm mấy thứ này bởi hiện tại tâm tình Trương Y rất buồn bực, Trương Y đi đường một mực tính toán an nguy của Dược Vương nhưng mà quẻ toán vẫn luôn là như vậy, Dược Vương căn bản không gặp tử kiếp.
Càng đến gần Nam Thiếu Lâm, Trương Y thậm chí còn thấy một tia sáng nơi hừng đông báo hiệu đại cát đại lợi, Trương Y lại càng yên tâm mình không đến muộn nhưng ai biết được tối hôm qua khi một lần nữa mở ra quẻ bói, lại vì Dược Vương – Trịnh Hạo Thiên tính một quẻ thì... dĩ nhiên kiếp nạn đã qua?.
Nếu không phải còn có Viên Tử Y cùng Cổ Đại Ngưu ở bên cạnh Trương Y thậm chí ngay trong đêm hướng về Dược Vương Cốc mà quan sát tình hình, bản thân Trương Y thật sự không hiểu được bằng cách nào kiếp nạn của Dược Vương Cốc cứ thế trôi qua?.
Trương Y là người biết một số điều thế nhân không biết, Trương Y cũng biết Trương Địa nhị sư huynh đã ở Dược Vương Cốc hơn 15 năm thậm chí Trương Y với Dược Vương còn có giao tình không cạn.
Trương Y quanh năm suốt tháng ở Thiên Ý Thành, bản thân Dược Vương cùng Trương Địa thì lại có sứ mạng nghiên cứu ra vật có thể ngăn cản ma khí, vì lý do bí mật nên Trương Y chủ yếu vẫn nhận trọng trách liên lạc giữa Dược Vương Cốc cùng Hắc Địa, chỉ cần phía Dược Vương có yêu cầu gì, cần vật gì để thí nghiệm thì Trương Y nhất định sẽ mang tới, đây là lý do Trương Y thực sự rất quen thuộc Dược Vương Cốc thậm chí là Nam Thiếu Lâm.
Đứng trước của Nam Thiếu Lâm đợi cũng không lâu lắm rốt cuộc có người xuất hiện ở đại môn hướng về phía ba người Trương Y mà chắp tay.
Người này đương nhiên vẫn là Bất Giới đồng thời Bất Giới hiện tại liền cảm thấy xui xẻo vô cùng.
Quái bệnh của Bất Giới chỉ gặp trên mỹ nhân, mỹ nhân càng đẹp thì quái bệnh càng rõ ràng nhưng mà đây không phải là tất cả, quái bệnh của Bất Giới bá đạo đến mức cho dù là nữ nhân kia có dịch dung hay che mặt lại nhưng chỉ cần khuôn mặt thật xinh đẹp thì quái bệnh liền phát tác.
Bất Giới ít phút trước vừa vẫn một tuyệt thế mỹ nữ đến gặp sư phụ vậy mà ít phút sau lại gặp một đại mỹ nữ nữa?.
Giác Viễn thầm than xui xẻo một tiếng, cứ như vậy chắp tay cúi đầu, quả thật có chút phong phạm cao tăng.
“Ba vị, chủ trì cho mời, ba vị đi theo hòa thượng ta là được“.
Trương Y cũng không phải lần đầu tiên tới Nam Thiếu Lâm, bình thường liền tự mình tiến vào nhưng hôm nay có Tử Y cùng Cổ Đại Ngưu thì khác, Trương Y cũng không thể tự tiên mang hai hậu bối này lên Cực Dương Đỉnh, cũng chỉ có thể gật đầu với Bất Giới.
“Làm phiền đại sư rồi, mời đại sư dẫn đường“.
Bất Giới nghe hai tiếng đại sư đương nhiên không dám nhận, chỉ có thể cười khổ mà nói.
“Các ngươi cũng không cần gọi ta là đại sư, ta không dám nhận, cứ gọi ta là hòa thượng là được hoặc gọi Bất Giới hòa thường, hai chữ đại sư quá nặng “.
Bất Giới nói xong cũng chẳng quản ba người nữa, cứ như vậy xoay người dẫn đường cho cả ba hướng về Cực Dương Đỉnh.
Ba người thấy vậy cũng đẩy nhanh bước chân bám theo Bất Giới hòa thượng.
Từ đầu đến cuối Tử Y cùng Cổ Đại Ngưu cũng không lên tiếng, Cổ Đại Ngưu vốn ngốc bản thân đâu giỏi giao tiếp còn Viên Tử Y đối với người lạ thì càng lạnh lùng, đặc biệt là đối với nam nhân, cho dù hòa thượng cũng vậy.
Tử Y lúc này thật sự không muốn ở lại Nam Thiếu Lâm chút nào, nàng chỉ muốn hướng về Dược Vương Thôn mà đi, muốn bái kiến Dược Vương mà hỏi thăm tung tích Vô Song, với nàng sư muội là quan trọng nhất về phần Trương Y vì sao đến Nam Thiếu Lâm... nàng thực sự không quan tâm cho lắm.
_ _ _ _ _ _ _ _
Tử Y không biết rằng sư muội mà nàng ngày nhớ đêm mong cũng đang ở tại Cực Dương Đỉnh hay nói đúng hơn là lòng đất Cực Dương Đỉnh.
Vô Song đương nhiên cũng không biết Tử Y tỷ tỷ vậy mà cách mình gần như vậy.
Thế gian này có rất nhiều việc buồn cười, phân thân Vô Song thì không biết nên giải thích việc mình là nữ nhân như thế nào với Linh Tố trong khi chân thân Vô Song thì lại không biết làm sao để nói mình là nam nhân với Tử Y, đây... tuyệt đối là một vấn đề nan giải.
Vô Song lúc này đang ở trong Giới Ngục tầng thứ 2, tại phòng giam của Tử La Lan.
Tử La Lan hai tay hai chân đều bị xích lại, đan điền bị phong bết hơn nữa người phong bế nàng chính là Giác Viễn, trong người nàng tràn ngập cực dương hỏa, tuy không phải đau đớn chết đi sống lại nhưng vẫn khó chịu vô cùng.
Khi cửa phòng giam được mở ra, ánh mắt khép hờ của Tử La Lan rốt cuộc khẽ nhíu, nữ tử này cũng theo đó mà mở mắt, khi ánh mắt nhìn thấy Vô Song liền co rụt lại.
Vô Song cười cười, thản nhiên đến trước mặt Tử La Lan mà ngồi xuống.
“Ta muốn biết vài thứ về ngươi, được chứ? “.
Tử La Lan nhìn chằm chằm vào Vô Song sau đó trực tiếp quay đầu đi, nhìn biểu hiện của nàng căn bản sẽ không phối hợp với Vô Song.
Vô Song cũng không để ý, từ trong ngực lấy ra một cái lọ, sau đó từ trong lọ lấy ra một vật nhỏ, đây chính là Đế Thi Trùng của Thạch Vạn San.
“Thật sự không muốn hợp tác sao? “.
Vô Song dứt lời cũng lười để ý đến nàng, cứ như vậy nắm đầy Đế Thi Trùng rồi nhét thẳng vào tai Tử La Lan.
Tử La Lan nhìn thấy con trùng kia ngọ nguậy, thấy Vô Song không một chút ngần ngại vậy mà muốn nhét vật này... qua lỗ tai nàng, Tử La Lan liền hét ầm lên.
“Dừng lại, chết tiệt, ta bảo ngươi dừng lại, dừng lại, dừng lại “.
Sau đó là hàng loạt tiếng hét chói tai vang lên khắp nhà ngục, nhìn thấy nàng sợ vậy Vô Song khẽ cười, thú thật vật này nhét vào tai thì chính Vô Song cũng sợ, bản thân nghĩ còn thấy kinh thì huống gì Tử La Lan.
“Nói lại một lần, ta muốn hỏi ngươi vài điều, hợp tác một chút“.
Tử La Lan đầy sợ hãi nhìn Vô Song, sau đó lại nhìn Đế Thi Trùng ngoe nguẩy cả người liền sởn cả tóc gáy, rốt cuộc gật đầu.
“Ngươi... ngươi cất cái thứ kia đi trước đã “.
Vô Song muốn hỏi gì từ Tử La Lan?, thật ra Vô Song biết muốn hỏi thông tin của Đế Thích Thiên là việc không tưởng, Tử La Lan căn bản không có khả năng biết quá nhiều, nàng chỉ là con tốt thí mà thôi.
Cái Vô Song quan tâm là võ kỹ của nàng, là khả năng kết nối với thiên địa, là thứ võ kỹ không dùng nội lực của Tử La Lan.