Cực Võ

Chương 745: Chương 745: Con rể cùng nhạc phụ (1)




Câu chuyện mà Hoàng Dược Sư kể với vợ chồng Quách gia dĩ nhiên là câu chuyện mà Hoàng Dung cùng Vô Song chuẩn bị sẵn sau đó chính Hoàng Dung lại đi bàn bạc với Hoàng Dược Sư, sau một hồi cân đo đong đếm rốt cuộc có thể mang ra kể trước mặt Quách phu nhân.

Nếu Hoàng Dung là con gái của tiểu di Quách phu nhân đương nhiên cũng có thể coi là muội muội của nàng, lúc này Quách phu nhân nhìn Hoàng Dung tuy vẫn không có quá nhiều thiện cảm nhưng đã thuận mắt hơn nhiều.

Quách phu nhân sau khi biết thân phận của Hoàng Dung đồng thời “tạm” chấp nhận câu chuyện của phụ thân, nàng hướng về phía Mai Nhược Hoa từ đầu đến cuối vẫn ngồi im kia mà hỏi.

“Phụ thân, chuyện của tiểu Dung nhi thì con đã biết, về phần nàng là? “.

Đã ngồi trong phòng này liền có quan hệ mật thiết tới Đào Hoa Đảo, Quách phu nhân không cần Hoàng Dược Sư giải thích thì cũng biết Vô Song cùng Hoàng Dung là một đôi, Hoàng Dung đã được hợp pháp hóa trở thành người Đào Hoa Đảo thì nàng cũng không có ý kiến về việc Vô Song ngồi đây nhưng mà Nhược Hoa là ai?.

Nghe Quách phu nhân hỏi, Hoàng Dược Sư thản nhiên đáp.

“Nàng là đệ tử của tiểu di con cũng là sư tỷ của tiểu Dung nhi, nàng một đời cũng không còn thân nhân nào khác, vi phu quyết định để nàng ở trên Đào Hoa Đảo đồng thời thu nhận nàng làm đệ tử, nàng họ Mai, tên Nhược Hoa “.

Mai Nhược Hoa là cái tên không phải ai cũng biết ít nhất Quách phu nhân không biết, trong mắt nàng thế gian chỉ có Mai Siêu Phong vì vậy cũng không còn ý kiến gì nữa, việc phụ thân thu nhận thêm đệ tử thì nàng không có quyền can thiệp.

“Gặp qua Nhược Hoa cô nương “.

Quách phu nhân rốt cuộc hướng về phía Nhược Hoa mà gật đầu có điều chính Nhược Hoa hiện tại thì lại không biết xưng hô Quách phu nhân là gì, theo lý thuyết đương nhiên phải gọi nàng là tỷ tỷ nhưng mà nàng không mở miệng được.

Quách phu nhân gật đầu với nàng một lúc thì Nhược Hoa rốt cuộc mới luống cuống mà nói.

“Gặp qua Quách phu nhân “.

Lại hướng về phía Quách Tĩnh ngồi đó, Nhược Hoa nghĩ nghĩ một chút, lại cúi đầu.

“Gặp qua Quách đại hiệp “.

Bản thân Nhược Hoa hiện tại cảm thấy tương đối may mắn bởi Hoàng Dung muội muội không lấy Quách Tĩnh, dù sao Quách Tĩnh cũng là kẻ thù giết trượng phu của nàng, nếu Hoàng Dung cưới Quách Tĩnh thì chính nàng cũng cảm thấy khó nói, không biết phải đối mặt với Quách Tĩnh thế nào cho phải.

Bây giờ thì tốt rồi, nàng hoàn toàn có thể dùng thái độ lãnh đạm với Quác Tĩnh, nể mặt một “Hoàng Dung khác” ở thế giới này nàng cũng không tính toán việc năm xưa với Quách Tĩnh nhưng cũng không cần thiết phải lại gần hay tay bắt mặt mừng với hắn.

Quách Tĩnh ở đối diện không hiểu Nhược Hoa đang nghĩ gì, cũng lập tức trả lời.

“Gặp qua Nhược Hoa cô nương “

“Gặp qua ... Dung nhi muội muội “.

Nói ra hai chữ “Dung nhi” chính Quách Tĩnh còn cảm giác ngượng mồm, hắn rất nhanh phải chuyển mục tiêu sang phía Vô Song, căn bản không dám nhìn nhiều Hoàng Dung.

“Ta phải gọi ngươi là muội phu sao? “.

Câu nói này là Quách Tĩnh hướng về Vô Song.

Vô Song nghe vậy nhìn nhìn Quách Tĩnh một lúc rồi đáp.

“Ta so với huynh nhỏ tuổi hơn, Quách huynh cứ gọi ta là đệ được rồi “.

Vô Song đúng là không muốn xưng hô muội phu gì gì đó, dù sao thoạt nghe cũng cảm thấy rất phiền phức.

Quách Tĩnh gật đầu với Vô Song, đối với người như Quách Tĩnh thì Vô Song hiện tại cũng coi như người một nhà hoặc ít nhất cũng đã là người quen biết vì vậy Quách Tĩnh không khỏi hỏi tiếp.

“Vậy được rồi, Vo Song huynh đệ ... nghe nhạc phụ nói tiểu di ở Nam Lĩnh, vậy chẳng nhẽ Vô Song huynh đệ cũng xuất thân Nam Lĩnh? “.

Quách Tĩnh càng nói càng cảm thấy đúng, dù sao võ công của Vô Song rất dị biệt, không hề giống với võ công Trung Nguyên hơn nữa Vô Song võ công đã rơi vào hàng tuyệt đỉnh lại như từ dưới đất chui lên, một chút thông tin cũng không có vậy tất nhiên là cao thủ vực ngoại.

Ban đầu Quách Tĩnh nghĩ Vô Song là người Đại Kim nhưng hiện tại liền nghĩ Vô Song xuất thân Nam Lĩnh, dù sao nếu là Đại Kim cao thủ thì khó mà trẻ như vậy được hơn nữa năm đó cao thủ Đại kim gần như toàn bộ ra hết không giữ lại một người nào, nên nhớ khi đó là trận chiến vệ quốc, an nguy đến sinh tử tồn vong của Đại Kim, cao thủ trong quốc gia sao có thể không xuất hiện?.

Một trận chiến đó Quách Tĩnh có thể nói là rõ vô cùng bởi năm đó Quách Tĩnh vẫn coi là người Mông Cổ, Quách Tĩnh tuy không đủ tư cách tham gia trận quốc chiến năm xưa nhưng vì Quách Tĩnh cực kỳ thân quen với Hoa Tranh thêm vào sư phụ Triết Biệt vì vậy tình hình chung quy vẫn nắm được, cao thủ Đại Kim cùng cao thủ Mông Cổ toàn bộ đều xuất ra chém giết lẫn nhau, rốt cuộc theo sự thất bại của võ lâm Kim Quốc thì Đại Kim cũng bị Mông Cổ tuyệt diệt, trở thành một phần của Đế Quốc Mông Cổ.

Câu hỏi của Quách Tĩnh cơ hồ cũng được Vô Song chuẩn bí sẵn, hắn thản nhiên gật đầu.

“Đệ đúng là xuất thân Nam Lĩnh nhưng cũng không thể coi là người Nam Lĩnh, chung quy một đời đi qua nhiều nơi, thấy nhiều việc, từ nhỏ đã rời đi Nam Lĩnh, những ký ức của đệ về Nam Lĩnh cũng không nhiều lắm “.

Quách Tĩnh nghe vậy hơi nhíu mày nhưng chính vì câu trả lời của Vô Song lại khiến Quách Tĩnh cảm giác Vô Song đang nói thật lòng, Quách Tĩnh cũng nguyện ý tin tưởng, thế rồi Quách Tĩnh hỏi tiếp.

“Vô Song huynh đệ, lúc trước trong võ công của ngươi ta nhận ra một môn tuyệt học của Đại Thanh ta, môn võ học kia... “.

Quách Tĩnh nói đến đây liền phát hiện ra mình lại càng khó mở miệng được.

Người luyện Quỳ Hoa Bảo Điển rõ ràng không thể là nam nhân, không thể là nam nhân... thì sao có thể ... làm chuyện đó với tiểu sư muội đây?, hơn nữa chính Quách Tĩnh cũng không biết mở miệng thế nào khi có mặt Hoàng Dược Sư, có mặt nhạc phụ đại nhân.

Nhìn thấy vẻ mặt muốn nói lại thôi của Quách Tĩnh, cả Vô Song cùng Hoàng Dung đều hiểu ý cười cười, đương nhiên Vô Song cũng không vì Quách Tĩnh giải thích cái gì, Quách Tĩnh không nói ra là tốt nhất.

Ở một bên, Hoàng Dược Sư cũng cảm thấy tò mò với vấn đề Quách Tĩnh đang định nói, tuy nhiên Hoàng Dược Sư lúc này cũng hiểu Quách Tĩnh gặp chuyện khó nói, không khí trong phòng liền không đúng, ông liền nghĩ ra một kế.

“Hôm nay tiểu Dung nhi lên Đào Hoa Đảo vậy dĩ nhiên là chuyện vui, là chuyện vui vậy không bằng mở một bữa tiệc nhỏ? “

Hoàng Dược Sư lâu lắm mới vui như hôm nay hơn nữa tính cách của Hoàng Dược Sư thì cũng không giống với người thường, hôm nay có đến hai cô con gái của ông ở đây, có đến hai Dung nhi, ông liền muốn xem hai Dung nhi cùng nhau phối hợp làm một bữa tiệc lớn thì sẽ xảy ra việc gì.

Cả Quách phu nhân cùng Hoàng Dung tuy không quá hiểu ẩn ý trong lòng Hoàng Dược Sư nhưng đều có thể nhận ra phụ thân lúc này đang vui vẻ, hai nàng bất giác nhìn nhau sau đó khóe miệng Hoàng Dung hơi cong lên.

“Dung nhi nghe lời người, bữa tiệc này liền để Dung nhi xuống bếp thực hiện “.

Hoàng Dung dứt lời, nàng ôn nhu đứng lên gật đầu với mọi người sau đó chậm rãi quay lưng đi ra ngoài.

Nàng vừa đứng lên, chưa ra khỏi phòng thì Quách phu nhân ở một bên cũng mỉm cười đứng lên.

“Dung nhi muội muội, để tỷ giúp đỡ muội “.

Hai tỷ muội nhìn nhau, trong mắt đều có ý cười, hiểu ý lẫn nhau mà đi ra ngoài.

Quách phu nhân đương nhiên không ngại xuống bếp hơn nữa nàng rất muốn thử xem trù nghệ của vị tiểu Hoàng Dung kia thế nào.

Một vấn đề quan trọng nữa, Quách phu nhân thật sự rất muốn gặp riêng Hoàng Dung để hỏi nàng vì cái gì học được Đả Cẩu Bổng Pháp?.

Hai nữ tử rời khỏi phòng, Hoàng Dược Sư lúc này cũng hứng thú nhìn Vô Song, ông nói tiếp.

“Vô Song, ngươi ra ngoài với lão phu một chút, lão phu cũng muốn hỏi ngươi vài việc “.

Thú thật ngày hôm nay, Hoàng Dược Sư có hứng nhất là Vô Song.

Theo câu chuyện mà Dung nhi nói với ông, Vô Song cũng không phải là người thế giới này.

Một cao thủ cấp bậc chuẩn đế ở thế giới khác đi tới thế giới này vậy có thể mang theo bao nhiêu thông tin?, bao nhiêu tin tức?.

Hoàng Dược Sư rất hứng thú muốn biết thế giới kia mang hình dạng gì, võ học thế giới kia sẽ ra sao, đặc biệt nhất cái gọi là ma vật kia rốt cuộc là thứ gì?, là thứ gì mà có thể hủy đi một thế giới?.

Hoàng Dược Sư đã lên tiếng, Quách Tĩnh cũng sẽ không nói gì, về phần Vô Song càng không nói gì, lời của nhạc phụ sao có thể không nghe?.

Đương nhiên cũng giống như Hoàng Dược Sư, Vô Song ... cũng muốn hỏi người vài chuyện, Vô Song đến tận bây giờ vẫn cảm thấy Hoa Sơn Luận Kiếm lần đầu năm đó mang theo huyền cơ rất lớn, mang theo rất nhiều thứ mà thế nhân không biết.

Ngay tại thời điểm ở thế giới kia, Vô Song đã biết ngũ bá tại Hoa Sơn năm đó tuyệt không phải bình thường, tuyệt không phải vấn đề đơn giản chỉ là Vô Song khi đó cũng không biết hỏi ai, không thể hỏi ai.

Hiện tại một lần nữa gặp lại “nhạc phụ đại nhân”, Vô Song không thể không thử hỏi vấn đề này, đương nhiên nếu Hoàng Dược Sư không nói... Vô Song cũng không biết làm gì, Vô Song có cảm giác việc này có liên hệ rất lớn tới một vị đại nhân vật của Đại Thanh.

Hoàng Thường - Hoàng Thái Sư vẫn luôn là một tồn tại thần bí và mang đầy tính cấm kỵ tại thế giới này, một nhân vật chưa từng tồn tại trước mặt Vô Song nhưng sự hiện diện lại bao trùm cả Trung Nguyên, một nhân vật... kinh khủng vô cùng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.