Cực Võ

Chương 687: Chương 687: Đại thu hoạch (2)




Giác Viễn muốn làm gì đương nhiên ở đây không ai biết, Vô Song không biết mà Thạch Vạn San cũng như thế.

Thạch Vạn San lúc này cực kỳ hưng phấn, cho dù đến cái tuổi này cũng không thể ngăn được kích động trong lòng, Đế Thi Cổ không khác gì con của hắn, nhìn thấy con mình thành công, thấy con mình tỏa sáng chẳng nhẽ không thể kích động?.

Thạch Vạn San quả thật rất tự tin với Đế Thi Cổ của mình vì vậy rốt cuộc lại gần Vô Song, sắc mặt liền không thể che dấu được vui vẻ, Thạch Vạn San có thể sợ chết có thể nhát gan nhưng hắn cũng là kẻ tự đại cuồng, chẳng phải ngẫu thiên hắn dám xưng Độc Thánh, trên lĩnh vực dùng độc hắn có tư cách cuồng ngạo, có lý do để cuồng ngạo.

Thạch Vạn San ngồi xổm xuống, thản nhiên mở miệng.

“Tây Thi cô nương, lão phu cũng là bất đắc dĩ mà thôi, sau này cũng không cần nhớ thù lão phu“.

Nói xong câu đầu tiên, Thạch Vạn San thậm chí chuẩn bị hết toàn bộ khí lực để dùng hai chân bật về phía sau bỏ chạy dù sao ai biết được Vô Song có liều chết công kích lần cuối hay không?, lão tặc này đúng là cẩn thận vô cùng bất quá Vô Song hiện tại cũng không có ý định giết hắn.

Vô Song hơi ngước đầu lên nhìn Thạch Vạn San, giọng nói đầy run rẩy.

“Ngươi hạ độc?, bằng cách nào? “.

Thạch Vạn San cười cười, dĩ nhiên vì Vô Song giảng giải.

“Cô nương không biết lão phu biệt hiệu là Độc Thánh, sau này đi theo Đế Chủ liền được khai sáng, độc thuật càng tiến thêm một bước, con vật tấn công cô nương gọi là Đế Thi Độc, là Cổ Độc mà lão ưng ý nhất một đời, lão phu có niềm tin Đế Thi Độc của lão nhất định có thể phát triển trở thành Thập Giai Đế Trùng “.

Cổ Trùng bát phẩm đã là rất kinh khủng, cổ trùng cửu phầm không được phép tồn tại ở nhân gian bởi nó có thể uy hiếp đế vị, độc chết đế vị, cửu phẩm cổ trùng đã rất nghịch thiên ấy vậy mà Thạch Vạn San còn muốn chạm tới thập giai?.

Vô Song cả đời chưa nhìn thấy thập giai đế trùng cũng chưa tưởng tượng ra được sinh vật này kinh khủng ra sao bất quá nàng biết lời của Thạch Vạn San có lẽ không giả, đi theo Đế Thích Thiên thì cái gì không đạt được?, dù sao thủ đoạn của Đế Thích Thiên cũng không thuộc về thế giới này.

Đế Thi Cổ?, cái tên này Vô Song cũng chưa bao giờ nghe nhưng mà Vô Song khá chắc đây là tồn tại cấm kỵ chạm tới cửu phẩm.

Cửu phẩm cổ trùng cũng được gọi là “đế”, là tồn tại cấm kỵ không được phép xuất hiện thậm chí cách để tạo ra nó đã tuyệt tích nhiều năm tuy nhiên đây chỉ là lời nói dối trẻ con, Lam Giác ở Miêu Cương không có cửu phẩm cổ trùng thì Vô Song không tin, từ đó có thể thấy cửu phẩm cổ trùng không phải không thể xuất hiện về phần thập phẩm thì Vô Song chưa nghe qua, ngay cả ở thế giới kia khi đến Miêu Cương bản thân Vô Song cũng không nghe ai nhắc tới.

Nếu cửu phẩm cổ trùng thuộc về cấm kỵ, thuộc về thần thoại thì thập phẩm cứ như còn không tồn tại vậy tuy nhiên có một câu nói rất hay gọi là “Cửu Vi Cực – Thập Vi Thiên”, nếu thật sự để Thạch Vạn San thành công thì Thập Phẩm Đế Trùng chỉ sợ đủ sức uy hiếp ngũ đại đế của Trung Nguyên hiện nay.

Ánh mắt Vô Song lần này nhìn Thạch Vạn San liền sáng lên một chút bất quá Thạch Vạn San cũng không rõ Vô Song đang tính toán cái gì, thấy mắt nàng sáng lên còn tưởng nàng hứng thú đi theo Thích Đế, trong lòng liền nhè nhẹ thở ra, Thạch Vạn San sợ nhất là Vô Song thà chết không theo, như vậy sẽ rất phiền phức.

Vô Song vẫn giữ nguyên tư thế của mình, tiếp tục khó khăn mà mở miệng.

“Thập Giai Cổ Đế?, Thập Giai Đế Trùng?, ngươi cũng không cần ảo tượng, con Cổ Trùng kia chỉ làm cơ thẻ ta tê liệt mà thôi, làm gì có độc tố? “.

Thạch Vạn San nghe vậy lại cười, hắn lúc này liền cảm thấy Vô Song có 7 thành sẽ đi theo Thích Đế thậm chí... thay thế Tử La Lan trở thành Đế Tử.

Thạch Vạn San biết một việc mà Tử La Lan không biết, cái này cũng là từ chủ nhân của hắn nói, bản thân Thích Đế cực kỳ chấp nhất với con số 7, cực kỳ thích số 7.

Tử La Lan cảm thấy nếu Vô Song ra nhập thì Đế Thích Thiên sẽ phá lệ mà thu Vô Song, thế gian liền sẽ có “Bát Đế Tử” đáng tiếc nàng còn lâu mới hiểu Đế Thích bằng chủ nhân của Thạch Vạn San, nếu Đế Thích Thiên thấy Vô Song thì Tử La Lan nhất định sẽ bị đá ra khỏi cái vị trí này.

Thạch Vạn San lúc này liền nhìn Vô Song với tư cách một “Đế Tử” của Thích Đế, đương nhiên hiền hòa vô cùng, khách khí vô cùng mà nói.

“Cô nương cũng không cần hoài nghi lời của lão phu, cô nương thử vận sức xem nào? “.

Vô Song thân là thần y, nàng đương nhiên có thể từ sự tê liệt của Đế Thi Cổ mà phán đoán một hai, nếu là thân thể bình thường chỉ sợ vẫn sẽ tiếp tục tê liệt vì vậy Vô Song liền nhắm mắt lại, giả vờ vận sức sau đó khuôn mặt liền hiện ra vẻ hoảng sợ, ánh mắt khó tin nhìn Thạch Vạn San.

Thạch Vạn San lập tức cười nói.

“Cô nương không có gì phải hoảng sợ, Đế Thi Độc của lão tiêm một độc chất thẳng vào cơ, tê liệt toàn bộ hệ thống cơ trong các bắp thịt, cho dù cường giả luyện thể như cô nương bị dính cũng lập tức tiến vào tê liệt không thể cử động, toàn bộ thân thể như bị phong lại, sẽ không có chút sức nào“.

“Chất độc để lâu sẽ khiến cho cơ bị thương tổn, ban đầu có thể tạm coi là người bình thường qua một thời gian liền triệt để thành phế nhân, một thân võ công triệt để bị hủy“.

“Ngoài mặt này ra còn có độc tố trong cơ thể, cũng không phải lão dọa cô nương, chỉ cần theo ý niệm của lão để độc phát tác cô nương liền đau đớn vô cùng, đau đớn chết đi sống lại, toàn bộ cơ thể như bị bóp nghẹt, xương cốt, lục phủ ngũ tạng đều bị nén cong lại, đến cả kêu gào cũng không được, đến cả hô hấp cũng không được, sẽ như một người sống nhưng không có khả năng hô hấp, chỉ có thể im lặng thừa nhận thống khổ sau đó chết đi“.

Thạch Vạn san càng nói càng kích động tuy nhiên lão tặc này lại không phát động độc tố với Vô Song, dù sao tương lai Vô Song bất khả hạn lượng, Thạch Vạn San còn chưa có ngu như vậy.

Thạch Vạn San thấy ánh mắt Vô Song biến thành hoảng sợ, lại cười mà nói.

“Cô nương yên tâm, cô nương xinh đẹp như vậy, lão cũng không muốn phát độc tố trên người cô nương “.

“Cô nương xinh đẹp tuyệt trần lại mang theo thể chất yêu nghiệt, về mặt võ học là kỳ tài trong kỳ tài, cô nương nếu dừng lại ở đây quả thật đáng tiếc, vẫn là nghe theo lão đi theo Đế Chủ, nhận vinh hoa phú quý cả đời không hết hơn nữa còn có thể chạm đến ngưỡng cửa cô nương chưa từng nghĩ tới, một chân trời mới mà chỉ có người đi theo Đế Chủ mới cảm nhận được, mới có thể mở ra“.

Vô Song lần này rõ ràng tỏ ra ngập ngừng đồng thời lúc này Tử La Lan cũng đến nơi, nàng thành công chạy thoát khỏi Giác Viễn, đương nhiên toàn bộ Bất Tử Địa Thi cũng đã chết sạch, chỉ còn lại Lam Phật quyết đấu Giác Viễn.

Tử La Lan cũng không lo lắng Lam Phật sẽ thua Giác Viễn dù sao Lam Phật ít nhất đã có 3 lần đẩy lùi Giác Viễn, cái này còn cần gì phải lo lắng nữa?.

Tử La Lan hướng về Vô Song, nàng trực tiếp giải trừ Ma Thể của mình mà cười nói.

“Muội muội, lời Thạch lão nói không sai, đi theo ân sư liền có thể chạm tới cảnh giới mới, chạm tới những thứ muội cả đời không thể vươn tới “.

“Nhìn tỷ tỷ hiện tại không phải là được sao?, tỷ tỷ rõ ràng yếu hơn muội nhưng chỉ cần dùng bí pháp liền đạt tới đế vị, nếu muội đi theo ân sư được ân sư truyền thụ bí pháp chỉ sợ đến cả Giác Viễn cũng không địch lại muội “.

Vô Song nghe vậy lại nhìn Tử La Lan từ trên xuống dưới, sau đó hỏi.

“Bí kỹ?, trở thành xấu như ngươi sao?, người không ra người, ngợm không ra ngợm? “.

Tử La Lan bị Vô Song nói một câu, trong nội tâm liền có chút đau nhưng mặt ngoài liền không thể hiện ra cái gì, nếu là người khác thì dã sớm chết nhưng Vô Song không thể chết trừ khi Tử La Lan giết chết Thạch Vạn San bịt miệng nhân chứng rồi mới giết Vô Song.

Đương nhiên Vô Song chính là tiền đồ của Tử La Lan thậm chí là cây cầu rút ngắn khoảng cách của Tử La Lan với mục tiêu đời mình, nàng sẽ không bị điên mà ra tay với Vô Song chỉ vì vài câu nói, Tử La Lan đầy “dịu dàng” mà đáp lời Vô Song.

“Cái này cũng không phải, muội hiểu nhầm ân sư rồi, những hoa văn trên người tỷ tỷ là tỷ tỷ tự động xin ân sư, muội xinh đẹp như vậy ân sư sao nỡ hủy muội chứ? “.

“Tỷ hiệu muội sợ cái gì, cái muội đang sợ là hình dạng lúc nãy của ta đúng không?, cái này cũng có là gì, chỉ là thủ đoạn chiến đấu mà thôi, sau khi chiến đấu liền trở về bình thường, có gì phải sợ ?“.

Cả Tử La Lan cùng Thạch Vạn San đều đang mừng trong lòng, cả hai chỉ sợ Vô Song không nói gì,cũng không hỏi gì, chỉ cần Vô Song hỏi, chỉ cần Vô Song nói tức là trong lòng có quan tâm, có suy nghĩ như vậy liền có thể thuyết phục.

Vô Song rõ ràng tỏ ra ngập ngừng một chút, sau đó lại cắn răng hỏi.

“Đi theo các ngươi cũng không phải không thể bất quá ta nhất định phải biết một việc “.

Tử La Lan cùng Thạch Vạn San nhìn nhau, cả hai liền hiện ra vẻ mừng rỡ sau đó Tử La Lan liền nói.

“Đều là người một nhà, Tây Thi muội muội muốn hỏi gì cứ hỏi “.

Vô Song sẽ hỏi cái gì?, đương nhiên là việc Dược Vương Cốc.

“Dược Vương đời này cùng tiền bối nhà ta có ân, ta đến đây cũng vì báo ân, cả Dược Vương Thôn đã biến thành tình trạng này thế còn Dược Vương Cốc thì sao? “.

Nhắc đến Dược Vương Cốc, ánh mắt Thạch Vạn San liền hiện lên một tia phẫn nộ nhưng rất nhanh liền trở về bình thường, trên khuôn mặt còn cố hiện một nụ cười mà nói với Vô Song.

“Nếu Dược Vương với cô nương có ân vậy lão cũng sẽ lập tức dừng tay không đối phó với Dược Vương Cốc nữa, dù sao Dược Vương cũng là sư huynh của lão, sư huynh đệ chúng ta tình như thủ túc vì vậy lão ngay cả chiếm được Dược Vương Thôn cùng Dược Điển cũng sẽ không ra tay với Dược Vương Cốc, không đối phó với Dược Vương Cốc làm cái gì “.

Lời này có thể tin không?, lời này Vô Song cảm thấy có thể tin nhưng là tin một nửa.

Tình như thủ túc?, vì nể tình xưa không ra tay với Dược Vương Cốc?, cái này Vô Song chắc chắn không tin tuy nhiên Dược Vương Cốc an toàn thì có thể tin tưởng.

Ông ngoại Vô Song dù sao cũng là Độc Thủ Dược Vương đời thứ hai, nhất định có bản lĩnh thông thiên, thủ vững Dược Vương Cốc tuy không dễ nhưng cũng sẽ không phải không làm được.

Thủ đoạn của ông ngoại là gì thì Vô Song không rõ nhưng nàng phỏng đoán tình hình ông ngoại lúc này tương đối nguy hiểm nhưng bị dồn đến trạng thái sinh tử nguy nan thì chưa vì vậy không thể không thở ra một hơi.

Ánh mắt hướng về Thạch Vạn San rồi lại hướng về Tử La Lan, Vô Song rốt cuộc gật đầu.

“Ân, đã vậy...“.

Vô Song chưa nói hết câu Thạch Vạn San cùng Tử La Lan liền có biết Vô Song đã đồng ý tuy nhiên ngay lúc này dị biến lại xảy ra.

Ở một phương căn bản không thể có bất cứ sai lệch gì lại bắt đầu sai lệch.

Lam Phật đối phó Giác Viễn đã có thể nói là sự việc chắc chắn, Lam Phật căn bản sẽ không thua nhưng ai ngờ được Lam Phật lúc này bị đánh bay ngược ra, lớp bình phong bên ngoài nát vụn.

Lam Phật dĩ nhiên chưa thua, hắn có bình phong ma khí, có thể lại tái chiến như thường nhưng mà nhìn vào việc Lam Phật bị đánh thành dạng như vậy đại biểu cái gì?, đại biểu nếu Giác Viễn có tuyệt chiêu mạnh hơn thì Lam Phật... rất có thể sẽ chết.

Cái này chẳng khác gì lần đầu tiên Giác Viễn xuất thủ đánh bay Bất Tử Địa Thi cả, khi đó Bất Tử Địa Thi cũng chưa chết nhưng ngay lần tiếp theo, Giác Viễn liền đem nó giết chết.

Giác Viễn lúc này không khác gì thần phật hàng lâm, ánh mắt như lửa, đôi lông mày như đang bị bốc cháy, cả người tỏa ra kim quang, sau lưng là vòng đại nhật, càng đáng nói hơn lúc này xung quanh Giác Viễn tràn ngập hỏa diễm.

Vô Song nhìn thấy Giác Viễn thậm chí có cảm giác cả linh hồn cũng bị thiêu cháy, thực sự quá mức đáng sợ.

Vô Song đã gặp qua nhiều đế vị, có người có vực, có người thì không.

Nhật Nguyệt Tôn Giả tại thế giới kia không có vực nhưng Vương Trùng Dương thì có.

Tu La Vương cùng Long Đế cũng không có vực, về phần Giác Viễn bản thân Vô Song đoán là có nhưng lại không quá chắc chắn tuy nhiên lúc này Vô Song biết Vô Song thậm chí đoán sai rồi.

Giác Viễn không dùng vực, Giác Viễn... dùng giới, đây là Hỏa Giới chứ không còn Hỏa Vực.

Giác Viễn lúc này quay mặt lại, hướng về phía ba người Vô Song, giọng nói như phật âm vang lên.

“A di đà phât,hai vị thí chủ, quay đầu là bờ, xin hãy buông bỏ đồ đao“.

Thạch Vạn San cùng Tử La Lan run lên, cả hai người lúc này chỉ có một suy nghĩ chính là... mang theo Vô Song mà chạy.

Nếu là bình thường đương nhiên sẽ nghĩ đến tính mạng nhưng Vô Song thực sự rất rất quan trọng, chỉ có người đi theo Đế Thích Thiên mới hiểu giá trị của Vô Song, chỉ cần mang Vô Song giao cho Đế Thích thậm chí được lợi ích khổng lồ, thứ lợi ích... có thể dùng mạng ra để cược.

Tử La Lan không nói một câu, trực tiếp điều khiển Lam Phật liều chết cản Giác Viễn, bản thân cũng lập tức ma hóa, bàn tay đưa ra muốn bắt lấy Vô Song về phần Thạch Vạn San trực tiếp muốn dùng khinh công mà chạy, dù sao Vô Song cũng đã có Tử La Lan mang đi.

Đáng tiếc cả hai người không ai chạy được bởi Vô Song đưa tay ra, một quyền cứ như vậy nện lên bụng Tử La lan sau đó một tay xuất thủ tóm lấy tay Thạch Vạn San.

Tử La Lan bị trọng quyền nện, phun ra một ngụm máu bắn ngược ra ngoài, về phần Thạch Vạn San thì đến tóc gáy cũng dựng lên.

Đương nhiên Thạch Vạn San không phải không kịp phản ứng bởi giây phút Vô Song nắm lấy tay kẻ này thì Vô Song lại cảm thấy nhói, nàng lại bị con Đế Thi Cổ kia cắn bất quá.. .trò này xưa rồi.

Thân thể Vô Song là tiên thể, lần đầu tiên chịu công kích Vô Song liền không thể kháng cự mà rơi vào trạng thái tê liệt trong phút chốc, lần thứ hai bị công kích Vô Song vẫn rơi vào trạng thái này nhưng mà tốc độ thoát khỏi tê liệt thì nhanh hơn nhiều nhưng cho dù một thoáng tê liệt cũng đủ để Thạch Vạn San thoát khỏi tay Vô Song, cố gắng bỏ trốn.

Thạch Vạn San dùng hết sức bú sữa mẹ, phát huy khinh công đến tuyệt đỉnh chỉ cầu chạy thoát nhưng mà hắn tiếc cho hắn, thân thể Vô Song quá biến thái, gần như chỉ tê liệt 1 giây mà thôi.

Nếu đây là sinh tử chiến thì 1 giây này đủ cải biến thế cuộc nhưng tại thời điểm này thì không.

Vô Song trực tiếp nắm tay lại, sau đó xuất quyền.

Quyền này cách không mà ra, một quyền nện lên sống lưng Thạch Vạn San khiến hắn hộc máu ngã thẳng xuống đất bất quá Thạch Vạn San thật sự có ý thức cầu sinh rất mạnh, ngay sau khi ngã xuống liền mặc kệ thương thế chạy tiếp.

Hắn chạy được không?, dĩ nhiên là không bởi quyền thứ hai của Vô Song chính là Thái Tổ Trường Quyền.

Thái Tổ Thiên Địa Quyền.

Thái Tố Thiên Địa Quyền, quyền ra như thiên địa uy đè xuống.

Lần này Thạch Vạn San tuyệt không chạy nổi, hắn dính một quyền trực tiếp thổ huyết đương trường, nếu không phải Vô Song thu tay thì Thạch Vạn San chắc chắn bị đánh chết.

Thạch Vạn San gục ngã ngay lập tức Vô Song đã xuất hiện bên cạnh hắn, trực tiếp bắt hắn như bắt gà, lúc này Thạch Vạn San đã bị đánh đến bất tỉnh nhân sự nhưng Vô Song nào dám thả lỏng, trực tiếp từ bên hông lấy ra ngân châm, một hơi châm xuống 13 châm phong bế huyệt đạo của Thạch Vạn San, gần như ghim chết kẻ này lại.

Vô Song xuất thủ quá nhanh cũng quá bất ngờ, tuyệt đối không ai ở đây có thể nghĩ đến Vô Song đột nhiên lại cường thế như vậy.

Nhìn Vô Song nhanh chóng khống chế Thạch Vạn San lại nhìn một chiêu Thái Tổ Thiên Địa Quyền của nàng bản thân Giác Viễn chỉ có thể thở dài, Giác Viễn lần này vì Vô Song mà sử dụng Hỏa Giới đây nhất định là một cái giá đắt nhưng nào ngờ Vô Song rõ ràng nào có bị Thạch Vạn San bắt?, rõ ràng đâu có bị uy hiếp?, là Giác Viễn lo thừa rồi.

Về phần Tử La Lan thì như chôn chân tại chỗ, nữ tử này đúng là không biết làm thế nào.

Vô Song nhìn nàng sau đó cười cười.

“Tỷ tỷ, thúc thủ chịu trói đi thôi, đừng khiến ta hạ sát tâm“.

Giác Viễn đã mở ra Hỏa Giới vậy Lam Phật liền chắc chắn phải chết, bị đốt thành tro bụi.

Tử La Lan đối mặt với Vô Song còn không thắng nổi huống gì sau này lại thêm Giác Viễn?, nữ tử này hiện nay có chạy lên trời cũng sẽ không thoát.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.