Cực Võ

Chương 709: Chương 709: Định mệnh (4)




Trương Y không cách nào đoán ra được Vô Song là ai lại càng không thể dùng toán thuật mà tính toán được Vô Song, việc này đối với Trương Y mà nói tuyệt đối không bình thường hơn nữa lập tức làm cho Trương Y đánh giá Vô Song là một “đại nhân vật“.

Đủ thực lực giải quyết sự tình ở Dược Vương Thôn, đủ bản lĩnh che đậy thiên cơ, đây không phải đại nhân vật thì còn là ai nữa?.

Trương Y không nhìn rõ mặt mũi của Vô Song nhưng mà cũng nhìn ra được Vô Song là nữ, trong đầu lập tức nghĩ tới tất cả các nữ hào kiệt trong thiên hạ nhưng mà càng nghĩ càng cảm thấy rối ren trong lòng.

Nữ trung hào kiệt thiên hạ này không thiếu ví dụ Thiên Sơn Đồng Mỗ, Thiên Sơn Đồng Mỗ thực sự mạnh vô cùng, nàng không phải đế vị cao thủ nhưng mà chiến lực của Thiên Sơn Đồng Mỗ phải dùng từ kinh khủng để hình dung, nếu Kiều Phong được gọi là Nam Thần Võ thì Thiên Sơn Đồng Mỗ cũng đáng được đặt hai chữ Thần Võ dành cho nữ nhân, thân thể của Thiên Sơn Đồng Mỗ là thứ bản thân Trương Y đã có cơ hội “kiểm tra” một lần, thân thể Thiên Sơn Đồng Mỗ phải nói là cực kỳ biến thái.

Ngoài Thiên Sơn Đồng Mỗ ra thì Trương Y nhớ rằng ở Thiên Trúc xa xôi có hai nữ tử cũng rất mạnh, tuyệt đối không thua kém những đế vị bình thường ở Thiên Trúc.

Đường nói là Thiên Trúc cho dù ở Tây Vực hay Bắc Cương hay khu vực hải ngoại bản thân Trương Y đều từng nghe tới những nữ nhân rất mạnh nhưng mà những nhân vật như vậy rất khó tiến vào Trung Nguyên lại càng khó xuất hiện ở Nam Thiếu Lâm, bọn họ đều hùng bá một phương, chưởng quản một cõi, đi ra khỏi khu vực của mình đã là đại sự chứ đừng nói rời xa quốc gia để đi đến quốc gia khác, nếu không phải có đại biến cố những cường giả như vậy rất ít khi tới Trung Nguyên.

Không nói đâu xa, Long Đế tới Trung Nguyên âu cũng vì Ngô Tam Quế, không có Ngô Tam Quế thì còn lâu Long Đế mới bỏ Thiên Trúc về Trung Nguyên, nữ đế trong thiên hạ không phải không có hơn nữa cũng không quá ít nhưng bọn họ chung quy cũng là nữ tử, sẽ không như Long Đế là nam tử, bọn họ nếu không phải vạn bất đắc dĩ rất ít khi muốn rời bỏ cố hương.

Tại Bà La Môn cũng có một nữ tử, nàng thậm chí là Cầm Đế của Bà La Môn, Cầm Đế võ công có thể không sánh bằng Long Đế nhưng chỉ cần danh hiệu “Cầm Đế” thì bản thân cũng kinh khủng hơn Long Đế nhiều lắm dù sao Long Đế cũng chỉ mới đột phá đế vị, bản thân trong hàng ngũ đế vị không có gì quá mức đặc sắc.

Việc phối hợp với Ngô Tam Quế cực kỳ quan trọng nhưng rốt cuộc vẫn cứ là Long Đế đảm nhiệm chứ không phải vị Cầm Đế kia, đơn giản là vì vị đại nhân vật kia không thích rời khỏi Thiên Trúc.

Trong lúc Trương Y đang cảm thấy sóng gió ngập trời thì Vô Song lại không quan tâm cho lắm, Vô Song không nhận ra Trương Y thì quan tâm làm gì?.

Vì cái làn khói trong phòng của Giác Viễn dẫn đến việc Trương Y khó lòng thấy rõ mặt mũi của Vô Song nhưng ngược lại Vô Song cũng không thể nhìn ra thực lực của Trương Y.

Bình thường nếu Vô Song gặp Trương Y căn bản cũng không nhìn ra được thực lực của người này nhưng mà hiện tại vì có làn khói đặc dị xuất hiện dẫn tới Vô Song lại nghĩ đây là do tác dụng của hương khói vì vậy càng không chú ý tới Trương Y.

Nàng chỉ thoáng bấ ngờ một chút khi biết trong phòng có người sau đó rất nhanh quay về phía Giác Viễn mà lên tiếng.

“Đại sư, không ngờ người lại có khách “.

Giác Viễn nghe vậy cười cười, cũng không đề cập tới Trương Y mà nói.

“Thí chủ lúc này đi ra, không biết sự tình đã giải quyết xong chưa “.

Vô Song nghe vậy liền gật đầu, ánh mắt khẽ liếc nhìn Trương Y ở đó, cũng bởi Giác Viễn gần như không để ý gì, Vô Song đương nhiên cũng không để ý thế là nói.

“Một thả, một giết là được, nữ tử kia với vãn bối còn một chút tác dụng, vãn bối muốn xin đại sư mang nàng ra ngoài “.

Giác Viễn nghe vậy hai hàng lông mày hơi nhíu bất quá Giác Viễn cũng không có ý định xử trí Thạch Vạn San cùng Tử La Lan, toàn bộ đều muốn để Vô Song quyết định.

Thứ nhất Giác Viễn cảm thấy Vô Song là người có công lớn nhất trong việc cứu giúp Dược Vương Thôn.

Vấn đề thứ hai đến tận bây giờ Giác Viễn vẫn nghĩ Vô Song là do Trương Tam Phong cử đến, Vô Song làm gì cũng có huyền cơ bên trong.

Vấn đề cuối cùng là quãng thời gian hai ngày Vô Song ở trong Dược Vương Cốc cùng biểu hiện của Vô Song khi lần đầu tiên nghe thấy Dược Vương gặp nguy hiểm khiến cho Giác Viễn biết quan hệ của Vô Song với Dược Vương Cốc tuyệt không tầm thường.

Nam Thiếu Lâm tuy là thế lực võ lâm nhưng cũng là thánh địa phật giáo, thực sự không thích hợp sát sinh, Giác Viễn gần như chỉ suy nghĩ một thoáng liền đáp.

“Lão nạp cũng không có ý kiến gì, mọi việc liền để thí chủ quyết có điều thí chủ cẩn thận một chút, làm việc gì cũng phải nắm chắc, nữ tử kia không phải người bình thường lại cũng là một nhân vật hung ác, để nàng đi bên cạnh thí chủ khiến lão nạp có chút lo lắng “.

Vô Song nghe vậy cười cười, Vô Song cũng không sợ Tử La Lan có thể làm gì mình hơn nữa đừng quên Vô Song là thần y, Linh Tố cũng là thần y, Tương Vân tuy không phải là thần y nhưng nàng là ái đồ của Thần Nông Cốc Chủ, bằng vào ba người bọn họ cùng nhau hợp sức thì cả đế vị cao thủ cũng không lật được sóng gió gì.

Thần y tuy không thể sánh bằng đế vị nhưng nếu một đế vị trọng thương không có sức đề kháng hoặc đang bị phong bế tu vi như Tử La Lan căn bản không khác gì cá nằm trên thớt khi đối mặt với thần y, thân thể không biết sẽ bị thí nghiệm bao nhiêu loại độc trùng độc vật.

“Đại sư yên tâm, vãn bối sẽ không để việc gì ngoài ý muốn xảy ra, nàng căn bản không lật được sóng gió gì “.

Vô Song dứt lời cũng không nhìn Trương Y, cứ để Trương Y với nỗi nghi hoặc không được giải đáp mà quay người trở lại hành lang cũ mà trở về Giới Ngục.

_ _ __ _ _ _

Trương Y từ nãy đến giờ chỉ âm thầm tính toán, thấy Vô Song rời đi mới lên tiếng.

“Đại sư, vị đó là? “.

Giác Viễn cũng không ngay lập tức trả lời câu hỏi của Trương Y mà nói.

“Lão bằng hữu, ngươi cũng không tính toán được hư thực của nàng? “.

Trương Y đương nhiên lắc đầu, một mặt cười khổ.

“Tính không ra, thật không rõ là thần thánh phương nào “.

Giác Viễn liền im lặng, bản thân ông cũng chẳng rõ Vô Song rốt cuộc là ai thì sao trả lời được cho Trương Y đây?, thế là Giác Viễn nói.

“Lão bằng hữu, thú thật ta cũng không biết nàng là ai, chỉ biết nàng tự xưng là Tây Thi, thân thể nàng rất đặc biệt, ta không cảm nhận được nội lực của nàng tuy nhiên nàng là luyện thê cao thủ thì ta chắc chắn, thân thể của nàng cực mạnh so với ta cũng chỉ thua kém một chút bất quá việc khó tin được là nàng lại sử dụng Long Tượng Bàn Nhược Công của Mật Tông làm luyện thể công pháp hơn nữa cảnh giới cực cao“.

Giác Viễn nói đến đây lại nghĩ tới việc Vô Song không sợ chướng khí, trong lòng lại càng kỳ lạ nhưng cũng không mang việc này nói với Trương Y, không phải là Giác Viễn không tin tưởng Trương Y mà là Giác Viễn cảm thấy việc này nếu mình nói ra thì quá không hợp đạo nghĩa “.

Bí mật thân thể của Vô Song là gì Giác Viễn dĩ nhiên không biết nhưng từ trận chiến ở Dược Vương Thôn cũng có thể đoán được vài phần nhưng mà đoán được là đoán được, bí mật thì vẫn là bí mật, bí mật của Vô Song thì nào có đạo lý Giác Viễn đi kể cho người khác?.

Trương Y ở một bên lắng nghe lời của Giác Viễn, càng nghe càng cảm thấy mơ hồ.

Nữ tử gọi là Tây Thi?, đây là một cái tên không ai không biết nhưng mà Trương Y đúng là không nhớ ra nữ cường giả nào hiện tại dùng cái tên này.

Lại nói từ việc xưng hô của Vô Song với Giác Viễn thì Trương Y cũng đoán ra tuổi tác của Vô Song cũng không lớn, chỉ cần tuổi tác Vô Song lớn một chút thêm vào thực lực đế vị của nàng thì hoàn toàn có thể xưng hô đồng lứa với Giác Viễn, dùng “ta” để xưng hô chứ không phải là “vãn bối“.

Vấn đề cuối cùng liên quan tới Long Tượng Bàn Nhược Công, vấn đề này lại càng làm Trương Y đau đầu.

Suy nghĩ một chút, Trương Y nói.

“Chẳng nhẽ nàng là cường giả Bắc Cương tới Trung Nguyên?, nếu như vậy có khi nào...? “.

Trương Y là một trong số những người hiếm hoi trên thế giới biết sự tồn tại của Đế Thích Thiên, tuy không rõ thực hư nhưng Trương Y biết người này phi thường kinh khủng hơn nữa Đế Thích Thiên còn có một tổ chức ở Bắc Cương, tổ chức này có tên là Thiên Đế Cung.

Có lẽ không một ai trong Võ Lâm Trung Nguyên biết được một việc, từ 20 năm trước con đường của Võ Đang đã thay đổi, Võ Đang từ đệ nhất đại phái trên giang hồ bắt đầu càng ngày càng thu liễm lại.

Thiên Thánh bế quan đột phá đế vị không ra, Địa Thánh một lòng tu kiếm đạo chỉ cầu đột phá đế vị cũng không xuất hiện trong mắt thế nhân, Nhân Thánh tuy hay xuất hiện trước mắt thế nhân nhưng bản thân quản quá nhiều sự việc gần như vô tâm với đế vị, về phần sự tồn tại của Y Thánh thế nhân chỉ sợ còn không biết, đến cả Quỳnh Hương được Trương Y coi là đệ nhất thiên tài thậm chí Trương Y còn coi nàng là người có khả năng chạm đến cảnh giới của “sư phụ” nhất, một đại thiên tài như vậy dĩ nhiên cũng rời Võ Đang mà tới Hắc Mộc Nhai.

Võ Đang trong 20 năm qua đang liên tục co rút tầm ảnh hưởng của mình trên võ lâm nhưng mà chính vì vậy Võ Đang mới càng ngày càng trở nên đáng sợ, càng ngày càng giống một đầu thần thú đang ngủ đông.

Thần thú kia vì sao phải ngủ đông?, đáp án này Trương Y biết, mục tiêu của Võ Đang từ lâu đã không phải bất cứ một thế lực giang hồ nào nữa rồi, không quản phân tranh trên giang hồ, Võ Đang chỉ nhắm vào Thiên Đế Cung.

Lúc này Trương Y thật sự hoài nghi, nữ tử gọi là Tây Thi kia đến từ Thiên Đế Cung, như vậy mọi sự liền trở nên đáng sợ.

Giác Viễn cũng không hổ là bạn lâu năm với Trương Y, thấy Trương Y nói ra được nửa câu liền trực tiếp phủ quyết.

“Việc này ngươi cũng không cần lo lắng, nàng là do chân nhân phái tới“.

Hai chữ “chân nhân” bỗng chố trở thành định hải thần châm với Trương Y, sau một câu của Giác Viễn, Trương Y căn bản không nghĩ nhiều, cũng chẳng quản nhiều.

Đương nhiên Giác Viễn đoán sai, Vô Song không phải do chân nhân phái tới, đây là Giác Viễn ngộ nhận nhưng cái ngộ nhận này vô tình lại có chút chính xác.

_ _ _ __ _ _ __ _

P/S: Hai ngày t6 với t7 mình dồn việc lại để đợt giỗ tổ được nghỉ nên không up đều chương được.

Chủ nhật mình bay về Hà Nội nên cũng không up chương nha, hẹn mọi người t2 mình đăng lại chương bình thường.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.