Cực Võ

Chương 363: Chương 363: Mộ Dung Phục




Nói về dung mạo, chỉ cần Vô Song không hóa trang, chỉ cần Vô Song không đeo mặt nạ, dung mạo hắn căn bản không ngại so sánh với bất cứ nữ nhân nào.

Ngoại trừ tồn tại dạng Hack như Tây Thi ra, đến cả Hoàng Dung hay Lý Thu Thủy còn cảm thấy ghen tỵ với dung mạo của Vô Song không thôi, chỉ xét khuôn mặt đẹp hắn chắc chắn không thua gì Vương Ngữ Yên chỉ là Vô Song chưa bao giờ muốn so dung mạo với ai mà thôi.

Nếu có một bảng xếp hạng dung mạo, Vô Song vẫn luôn tự loại mình ra nhưng chính hắn cũng biết khuôn mặt của mình có sức sát thương thế nào.

Hắn đã gặp qua tiểu Dương Quá, gặp qua tiểu Vô Kỵ, gặp qua Hồ Phỉ, gặp qua Quách Tĩnh, còn đây là Đoàn Dự.

Chí ít đã có 5 nhân vật chính trong Kim Dung nhìn thấy dung mạo của Vô Song, tất cả đầu không ngoại lệ, tuyệt đối đều chấn kinh.

Vương Ngữ Yên có thể áp qua được Lý thu Thủy vì đôi mắt của nàng, đôi mắt của nàng cho nàng một loại khí chất siêu phàm thoát tục mà Lý Thu Thủy không cách nào đuổi theo được tuy nhiên bàn về khí chất, Vô Song chưa từng ngại ai.

Hiện nay Vô Song đã là Tiên Thiên Âm Dương Hoàn Mỹ Đạo Thể nhưng nhiều năm qua khí chất của hắn vốn do Tiên Thiên Chí Âm Thể rèn luyện mà ra, vốn đã không khác gì thiên tiên hạ phàm, hiện nay lại thêm Đạo thể càng cho Vô Song ẩn ẩn có một loại siêu phàm thoát tục.

Khí chất của Vương Ngữ Yên đến từ đôi mắt còn khí chất của Vô Song chính là toàn bộ.

Toàn bộ cơ thể hắn đúc thành khí chất cho riêng hắn.

Hiện nay Vô Song lại đang dùng Hư Không Đạp Bộ, càng cho hắn thêm vài phần ‘hiệu ứng’.

Đoàn Dự không phải Vương Ngữ Yên, hắn căn bản chẳng biết cái gì về võ công, nay thấy người đứng lơ lửng trên mặt nước, tất nhiên hoảng sợ, tiếp theo lại nhìn dung mạo của Vô Song, lập tức hô lên bốn chữ ‘Thần Tiên Tỷ Tỷ”.

Đoàn Dự bản thân dĩ nhiên không phải người chuyên tình gì, hắn yêu thích cái đẹp, yêu thích mỹ nhân.

Loại yêu thích này tương đối ‘dị’, ví dụ yêu thích của nam nhân bình thường là muốn chiếm hữu, muốn chiếm đoạt còn Đoàn Dự lại coi như trân bảo, coi như một tác phẩm nghệ thuật mà yêu thích.

Có lẽ hắn là người thuần túy thưởng thức cái đẹp nhất.

Tại Thiên Long Bát Bộ, theo Vô Song mà nói chính Đoàn Dự mới là người hợp với Tiêu Dao Phái thậm chí là nhân tuyển thích hợp nhất, đáng tiếc vận may nó vẫn cứ rơi vào đầu Hư Trúc.

Nhìn Đoàn Dự cùng Vương Ngữ Yên, Vô Song khẽ nhếch miệng mỉm cười.

Hắn vốn cứ nghĩ cốt truyện Thiên Long còn chưa bắt đầu dù sao Kiều Phong còn chưa làm bang chủ Cái Bang, sao có thể bắt đầu?, đáng tiếc hắn vẫn quên thế giới này bị bóp méo rất nhiều.

Bắc Cái hiện nay vẫn nắm quyền hành rất lớn, căn bản sẽ chưa buông quyền lực trong tay, Kiều Phong cho dù thực lực có vượt qua Hồng Thất Công nhưng danh vọng còn xa lắm mới bằng, quả thực khó mà làm bang chủ.

Cuộc đời của Đoàn Dự cũng bị thay đổi rất nhiều, tại thế giới này Đoàn Dự được Nam Đế nhất mực yêu thích, so với nguyên bản thực lực Đoàn Dự cũng chưa khác gì nhưng mà khi bé Đoàn Dự nuốt vào một con Chu Cáp, từ đó dẫn đến bách độc bất xâm có điều Chu Cáp vốn là kịch độc, người cứu Đoàn Dự khi đó đương nhiên là Nam Đế.

Nam Đế nắm được Tiên Thiên Công của Vương Trùng Dương, nội lực chí dương chí cương cực kỳ kinh khủng, bằng vào Tiên Thiên Công mạnh mẽ cứu lại Đoàn Dự một mạng đồng thời lại để Tiên Thiên Khí trong kinh mạch đoàn dự, dùng Tiên Thiên Khí ôn dưỡng cơ thể Đoàn Dự.

Đoàn Dự từ đó thể chất càng ngày càng tốt, thường thường lại theo Nam Đế tu hành, lấy kinh phật nhập võ, bản thân Đoàn Dự một chiêu một thức võ công cũng không hiểu nhưng hắn vì đi theo Nam Đế tu luyện dẫn tới nội lực cứ từng tầng từng tầng gia tăng, đều đều tháng qua tháng, năm qua năm.

Sau sự kiện Vô Lượng Sơn, Đoàn Dự nắm được Lăng Ba Vi Bộ cùng Bắc Minh Thần Công lại dựa vào Lăng Ba Vi Bộ, nội lực càng ngày càng mạnh.

Tại kiếp này Đoàn Dự thậm chí còn chưa gặp Chung Linh, chưa gặp Mộc Uyển Thanh, bản thân Đoàn Dự được Nam Đế mang đến Ma Sơn.

Nam Đế thực lực rất mạnh, từ khi nắm được Tiên Thiên Công thì thực lực của Nam Đế chỉ sợ xếp vào hàng cửu tinh, vượt xa toàn bộ những người khác trong ngũ bá hiện nay tuy nhiên nội lực như vậy Nam Đế vẫn chưa luyện thành Lục Mạch Thần Kiếm.

Đoàn Dự chính là người mà Nam Đế gửi gắm hy vọng, toàn bộ quá trình phát triển của Đoàn Dự đều là do Nam Đế từng bước từng bước mà tính.

Nam Đế không dạy võ công cho Đoàn Dự cũng chẳng dạy Đoàn Dự tuyệt học Nhất Dương Chỉ chính là vì muốn nội lực của Đoàn Dự dần dần đột phá tiên thiên, sau đó trực tiếp học Lục Mạch Thần Kiếm.

Lần này Đoàn Dự theo Nam Đế đến Phật Sơn ở trong trận doanh Phật Gia, hắn vừa vặn học được Lục Mạch Thần Kiếm, vừa vặn đủ điều kiện xuất kiếm khí ra ngoài bất quá không khác nguyên tác là bao, cơ bản vẫn ‘lúc nổ - lúc xịt’>

Đoàn Dự ở trong Phật Sơn, mỗi ngày niệm kinh văn tịnh hoa ma khí, ban đầu thì không sao nhưng dần dần có chút chán nản vì vậy mượn Lăng Ba Vi Bộ chạy ra ngoài.

Đoàn Dự cũng biết ở ngoài cực kỳ nguy hiểm, không dám chạy xa liền hướng về trận doanh giang hồ mà đi, sau đó ông trời vậy mà vẫn theo nguyên tác, để Đoàn Dự gặp mặt thần tiên tỷ tỷ của hắn – Vương Ngữ Yên.

......

Vương Ngữ Yên đáng lẽ cũng không thể tiến đến Ma Sơn chỉ là nàng trốn mẹ đi theo biểu ca.

Người ta nói Bắc Kiều Phong – Nam Mộ Dung, bản thân Mộ Dung Phục trên giang hồ cũng có danh tiếng rất lớn.

Mộ Dung Phục lại mang theo mộng phục quốc, điều Mộ Dung Phục cần nhất là danh tiếng cùng thế lực, hắn tất nhiên cũng muốn hướng về Ma Sơn, chí ít đến lấy một chút danh tiếng.

Mộ Dung Phục cũng tương đối khôn khéo, ngày thường nhất định sẽ không ra ngoài cùng Thi Quỷ chiến đấu nhưng mà đợi được Thi Triều này sắp rút đi, hắn liền hướng ra ngoài, muốn lập công trạng.

Mộ Dung Phục đi ra ngoài đương nhiên đám gia tướng cùng hai người A Châu – Ngữ Yên cũng đi theo, sau đó liền đến phiên Đoàn Dự cũng mặt dày bám theo.

Đội ngũ này cũng không tính là yếu, chỉ cần vận khí không quá kém thì sẽ không gặp nguy hiểm nào ngờ trên đường nhóm Mộ Dung Phục lại gặp phải Ma Nhân.

Ma Nhân cũng chính là lực lượng thứ ba tại Ma Sơn, là người bị dính ma khí quá nặng, ma khí nhập vào tâm dẫn tới không cách nào bình tĩnh, bị dục vọng chi phối mà hóa thân thành cuồng ma.

Ma Nhân cực kỳ lợi hại, lại thêm đám Cương Thi vây sát, Mộ Dung Phục hiện tại hoàn toàn có thẻ coi là tính mạng lâm nguy.

Đoàn Dự rốt cuộc nhờ vào Lăng Ba Vi Bộ mà mang Vương Ngữ Yên đột phá vòng vây, sau đó hắn liền lập tức muốn quay lại cứu A Châu thì lại bị Vương Ngữ Yên ngăn lại, sau đó Đoàn Dự nhìn thấy Vô Song.

Sự việc đại khái cũng là như thế.

......

Vô Song rốt cuộc bước lên bờ, hắn suy nghĩ một chút vẫn là cảm thấy nên cứu Mộ Dung Phục.

Nhắc đến Mộ Dung Phục... Vô Song còn chưa quên tại Vương Bản Sơn có Mộ Dung Thế Gia.

Phương Nam – Mộ Dung Gia.

Tại thế giới cũ của hắn, hắn không rõ Mộ Dung Phục cùng Kiều Phong ai mạnh ai yếu, truyền thuyết của Kiều phong rất nhiều nhưng truyền kỳ của Mộ Dung Phục cũng chưa bao giờ thiếu.

Cái tên Mộ Dung Phục này quả thực đáng để Vô Song tự mình đến nhìn một chút.

Tất nhiên ngoài nguyên do Mộ Dung Phục ra, Vô Song còn muốn nhìn Đấu Chuyển Tinh Di của Mộ Dung Gia.

Đấu Chuyển Tinh Di tuyệt đối không yếu, là một trong những tuyệt học hàng đầu võ lâm, Vô Song lúc này hình như đúng là thiếu một môn lấy nhu khắc cương.

Nói đến lấy nhu khắc cương, ngoài Đấu Chuyển Tinh Di ra cũng chỉ còn Càn Khôn Đại Na Di cùng Thái Cực Quyền.

Càn Khôn Đại Na Di cùng Thái Cực Quyền thì thế giới này chưa từng tồn tại, cũng chỉ có Đấu Chuyển Tinh Di có khả năng tới nay.

Vô Song vừa động, tốc độ nhanh vô cùng, thoắt một cái hắn đã tới trước mặt Vương Ngữ Yên.

Thú thật, Vô Song tương đối lùn.

Vương Ngữ Yên cao khoảng 1m65 thì Vô Song cũng chỉ cao 1m71 mà thôi.

Nếu dùng ánh mắt nam nhân xem nữ nhân thì chiều cao của Vô Song căn bản chính là hoàn mỹ.

Còn với ánh mắt của Vô Song tự đánh giá chính mình thì thực sự quá lùn.

Đối mặt với Vương Ngữ Yên, hắn cũng chỉ cao hơn nàng nửa cái đầu mà thôi.

“Vương Ngữ Yên?, Mạn Đà Sơn Trang?”.

Nhìn thẳng xuống Vương Ngữ Yên, sau đó Vô Song cười cười mà hỏi.

“Mẫu thân của ngươi gọi là Lý Thanh La đúng không?”.

Vương Ngữ Yên ánh mắt trừng lên nhìn Vô Song, tên của mẫu thân nàng căn bản không ai biết.

Đã rất lâu rồi không ai gọi mẫu thân nàng là Lý Thanh La, tất cả đều gọi bà là Vương phu nhân.

Vương Ngữ Yên cũng chẳng biết xưng hô với Vô Song như thế nào, Vô Song quá mức trẻ tuổi nhưng kể cả biểu ca của nàng cũng không thể làm được Hư Không Đạp Bộ, cho dù nghe đồn Bắc Kiều Phong cũng không chạm đến cảnh giới này.

“Mẫu thân của Ngữ Yên đúng là gọi như vậy... không biết..”.

Vương Ngữ Yên đang tính nói gì thì Vô Song từ trong ngực áo lấy ra một chiếc nhẫn màu xanh, thản nhiên đeo vào ngón cái.

“Nếu mẹ ngươi là Lý Thanh La, thì ta không thể không giúp”.

Nói xong hắn dùng hai tay bế Vương Ngữ Yên lên, đồng thời liếc mắt nhìn Đoàn Dự, mũi chân điểm nhẹ vào mắc cá chân của Đoàn Dự.

Đoàn Dự chỉ cảm thấy phần chân mình tê cứng, lập tức ngã xuống.

“Lăng Ba Vi Bộ của ngươi không tệ nhưng mà vận động quá lớn, phần chân đã bắt đầu tổn thương, ngươi nếu không quay lại thì thôi, ngươi quay lại liền không ra ngoài được, đứng ở đây đợi đi”.

Vận lên Lăng Ba Vi Bộ, Vô Song mang Vương Ngữ Yên xuyên qua đường cũ, tốc độ cực nhanh.

“Chỉ đường đi, biểu ca của ngươi ở đâu?”.

Nằm trong ngực Vô Song, Vương Ngữ Yên hai tay đương nhiên đặt trong ngực hắn.

Đặt tay vào ngực Vô Song... Vương Ngữ Yên sắc mặt liền có chút mất tự nhiên, sau đó nàng... cứ như vậy mà dùng tay bóp.

Vương Ngữ Yên vốn tưởng Vô Song là nữ nhân nào ngờ khi áp tay vào ngực hắn chỉ thấy một vùng bằng phẳng, căn bản không có ngực.

Vương Ngữ Yên còn tưởng Vô Song dùng vải quấn quanh ngực, dù sao A Châu khi dịch dung thành nam nhân cũng thường thường làm thế.

Nàng tưởng tượng rất tốt, nào ngờ sau khi dùng tay một ấn, cũng vẫn là không có ngực.

Vô Song đang bế Vương Ngữ Yên liền dừng lại, ánh mắt chăm chú nhìn nàng.

“Ngươi làm cái gì vậy?”.

Vương Ngữ Yến ngượng chín cả mặt, nàng chỉ là tò mò mà thôi nhưng sau khi bị Vô Song hỏi liền biết mình làm việc hình như... không tốt lắm.

Vương Ngữ Yên cũng không ngốc, nàng thật sự đoán ra Vô Song là nam nhân, cũng như ngày trước Hoàng Dung có thể đoán ra vậy nhưng mà trên đời nào có nam nhân xinh đẹp như vậy?.

Nàng vậy mà chủ động sờ ngực nam nhân?.

Nàng vậy mà chủ động... chiếm tiện nghi nam nhân?.

Dùng dọng lý nhí mà đáp lời Vô Song.

“Không... không có gì, đúng rồi biểu ca của ta ở hướng đó”.

Để đánh tan sự xấu hổ Vương Ngữ Yên rốt cuộc nghĩ ra câu nói này.

Vô Song cười cười, cũng không để ý đến nàng, tiếp tục di chuyển.

Vô Song quả thật bị Vương Ngữ Yên làm rung động nhưng mà hắn cũng chưa đến mức si mê nàng, chưa đến mức không có nàng là không được.

Vô Song đối với Vương Ngữ Yên có thưởng thức nhưng chỉ là thưởng thức mà thôi, nếu nàng không chủ động tiến lên, hắn sẽ không chủ động đưa tay ra đón tiếp nàng.

Vào trước làm chủ, Vô Song còn chưa đến mức bà cháu cùng thu.

Hắn hiện nay đã có chút mập mờ với Lý Thu Thủy, hắn cũng không muốn làm việc này thêm phiền phức.

.....

Theo tốc độ của Vô Song, rất nhanh hắn đã phát hiện ra phương hướng chiến đấu, hai tay vẫn bế Vương Ngữ Yên, chân đạp vào thân cây cả người bắn lên không trung, vững vàng đứng trên một cành cây mà nhìn xuống dưới.

Bên dưới quả thực Mộ Dung Phục đang bị vây vào hạ phong thậm chí là tuyệt đối hạ phong.

Mộ Dung Phục đang quyết đấu cùng một đầu Thiết Thi tương đương với đại tông sư cao thủ hơn nữa xung quanh hắn không thiếu Cương Thi đang liều mình tấn công.

Cũng may Mộ Dung Phục có Đấu Chuyển Tinh Di, còn có thể vừa đánh vừa lùi, tuy cực kỳ chật vật nhưng cũng chưa đến mức phải chết.

Sau lưng Mộ Dung Phục lúc này là đám gia tướng Đặng Bách Xuyên – Công Dã Càn – Phong Ba Ác- Bao Bất Đồng.

Bốn người này là gia tướng của Mộ Dung Phục, theo lẽ thường nhất định cũng phải vì Mộ Dung Phục chiến đấu, phải bảo vệ Mộ Dung Phục nhưng mà lúc này bản thân bọn họ cũng không thoát được, quanh bốn người chí ít cũng có hơn 10 đầu Cương Thi vây sát.

Bốn người tự thành trận pháp, dựa lưng vào nhau liều mạng phối hợp đồng thời bảo vệ một nữ tử ở khu vực trung tâm, nữ tử này không nói cũng biết, nàng chính là A Châu.

......

Vương Ngữ Yên nằm trong ngực Vô Song, nhìn thấy tình hình của biểu ca vẻ mặt liền biến sắc.

“Công... công tử, cầu người cứu biểu ca của Ngữ Yên”.

Ánh mắt của Vương Ngữ Yên rất độc, ánh mắt chẳng thua kém gì ngũ tuyệt cao thủ, nói trắng ra nàng là bậc thấy lý thuyết của Kim Dung, nàng đương nhiên cũng nhìn ra biểu ca cách thất bại không xa.

Nội lực của Mộ Dung Phục không còn nhiều, lúc này nhìn hắn sinh long hoạt hổ có điều đợi hắn cạn sạch nội lực, chỉ cần ma khí nhập thể, hắn chết chắc.

Im lặng không đáp lời Ngữ Yên, từ trên cao nhìn xuống... Vô Song đang quan sát Mộ Dung Phục.

Mộ Dung Phục là ai?, đây chính là một trong những nam nhân vật đẹp trai nhất thế giới Kim Dung.

Hắn một thân hoa phục màu xanh, mái tóc đen búi cao, cho dù bị vây vào hạ phong nhưng vẫn cho người ta một loại cảm giác đường đường chính chính, anh khí bức người đặc biệt khi hắn dùng Đấu Chuyển Tinh Di lấy nhu thắng cương lại ẩn ẩn mang theo khí thể đại cao thủ, từ vẻ ngoài mà xem căn bản không thể chê một điểm nào.

Mộ Dung Phục thật sự rất soái, độ soái của hắn vượt xa Đoàn Dự, có thể cùng Hoàn Nhan Khang liều mạng.

Hoàn Nhan Khang soái giống công tử nhà giàu, gia đình quyền quý, giống một cái hoa hoa công tử.

Mộ Dung Phục lại có vẻ văn võ song toàn, gia đình gia giáo... thậm chí mang theo vẻ đẹp của người quân tử chân chính.

“Ngươi biết không, nếu ta ra tay ta tất nhiên thu phí, ta từ trước đến giờ chưa từng làm chuyện lỗ vốn”.

“Ngươi cùng ta có thể coi là có chút quan hệ, ta cũng có thể vì ngươi miễn phí ra tay bất quá lần này độ khó vẫn là tương đối cao, nếu miễn phí ra tay ta cảm thấy mình bị thiệt rất lớn, không biết Vương cô nương muốn dùng cái gì đổi cho ta?”.

Vương Ngữ Yên ánh mắt nhẹ nhíu, nàng lần đầu tiên gặp tình huống này, nàng cảm thấy nam tử này căn bản không thể so sánh vởi biểu ca, không có phong độ của biểu ca.

Cứu người dĩ nhiên đòi thù lao?.

Vương Ngữ Yên thở ra một hơi đồng thời nội tâm liền xoắn xuýt, nàng biết dùng gì đổi đây?.

“Ta... ta biết rất nhiều võ công trong thiên hạ... ta có thể dùng bí kíp võ công đổi cho ngươi?”.

Nghe lời nói của Vương Ngữ Yên, Vô Song suýt nữa bật cười.

“Đấu Chuyển Tinh Di, ngươi có thể cho ta không, Vương cô nương?”.

Vương Ngữ Yên liền biến sắc, sau đó thực sự tức giận nhìn Vô Song.

“Ngươi chính là nhân lúc cháy nhà mà hôi của, lợi dụng người khác gặp khó khăn, Đấu Chuyển Tinh Di là tuyệt học của nhà Biểu ca, đừng nói ta không biết, cho dù ta có biết ta cũng không nói cho ngươi”.

Thấy nàng tức giận, Vô Song đưa tay ra búng nhẹ vào sống mũi của nàng, động tác này làm khuôn mặt xinh đẹp của Vương Ngữ Yên nhăn lại.

“Ngươi... ngươi làm gì, ngươi đừng quá đáng “.

Vô Song thản nhiên đặt Vương Ngữ Yên ngồi xuống, hắn cũng không có hứng trò chuyện với nàng, hắn lúc này chỉ nhìn hai thứ.

Đầu tiên là Đấu Chuyển Tinh Di của nhà Mộ Dung.

Thứ hai là một nữ nhân.

Chính xác ở đây có ba nữ nhân.

Vương Ngữ Yên – A Châu cùng với một nữ nhân có cánh.

Nữ nhân này Vương Ngữ Yên không cách nào phát hiện được, toàn bộ mọi người ở đây chỉ có Vô Song phát hiện được ra nàng.

Nữ nhân này thậm chí cực kỳ bá đạo, trực tiếp hướng ma khí về phía Vô Song, đầy khiêu khích.

Ma khí chất lượng cao đến dọa người.

Có tâm chồng hoa – hoa chẳng nở.

Vô tâm cắm liễu – liễu lại xanh.

Vô Song tìm Quỷ Vương suốt 2 ngày, nay không ngờ lại gặp được một đầu Quỷ Vương, hơn nữa còn là nữ Quỷ Vương.

Quỷ Vương này quả thực có vốn để bá đạo, có vốn để khiêu khích Vô Song, nó mạnh hơn Cưu MA Trí nhiều, chỉ sợ bước vào hàng ngũ thập tinh.

Nếu Vô Song không có khả năng hấp thụ ma khí, nếu hắn chỉ là cao thủ nhân tộc bình thường, quả thật quá mạo hiểm để cứu Mộ Dung Phục.

Hắn đòi Đấu Chuyển Tinh Di chỉ sợ cũng là bình thường.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.