Thần Nông Cốc lần này có thể coi là thắng lớn, hơn nữa còn đại thắng trên sân khách.
Tại đại điển trước đây liền để Ngũ Độc Giáo đại thắng ngay trong Thần Nông Cốc, khi đó Lam Phượng Hoàng một tiếng kinh thiên hạ khiến cho một thế hệ y sư tài tăng của Thần Nông Cốc không ngẩng đầu lên nổi.
Hiện tại đến phiên Tương Vân tới Ngũ Độc Giáo, dùng kỹ áp quần hùng, nàng cũng như Lam Phượng Hoàng khi đó, ép cho một thế hệ độc sư của Ngũ Độc Giáo hít thở cũng không thông.
Đương nhiên bất cứ ai cũng biết trên con đường y thuật mà nói Tương Vân có thể đi xa hơn được Lam Phượng Hoàng nhiều, nàng có Thần Nông Dược Thể, là sủng nhi của đất trời.
Lúc này đoàn người Thần Nông Cốc tụ một chỗ chuẩn bị rời khỏi Miêu Cương, thực sự rất vui vẻ, oanh oanh yến yến, nói nói cười cười sau đó cửa phòng liền bị mở ra.
Rất nhiều ánh mắt nhìn về phía cửa, nơi đó Tương Vân chậm rãi bước vào, điều đáng nói sau lưng Tương Vân không ngờ còn có thêm một nữ nhân.
Tương Vân vốn trở thành tâm điểm của mọi người nhưng khi vừa thấy nữ nhân này toàn bộ hào quang của Tương Vân như bị hút hết vậy, nữ nhân này thậm chí khiến mọi ánh mắt nam nhân đều đổ dồn vào, không thể thoát ra.
Nữ nhân này tất nhiên là Cơ Vô Song, vẫn giữ nguyên trang phục khi gặp mặ Lam Đình, lúc này đã sáng ngày hôm sau kể từ khi Vô Song cùng Lam Giác gặp mặt, từ lúc đó tâm trạng của Vô Song cũng chưa từng tốt hơn một chút nào nhưng càng vì thế càng làm tăng thêm cái khí chất lạnh lùng trên thân thể nàng, càng giống như tiên tử không nhiễm bụi trần.
Cơ Vô Song không có ý bước vào nói chuyện dù sao nàng không quen ai trong kia, chỉ có một mình Tương Vân đi vào nhưng mà chỉ cần nàng đứng ngoài cửa thực sự không ai có thể rời mắt nổi.
Cơ Vô Song quá đẹp.
Bản thân Cơ Vô Song mang theo dung mạo của Vô Song trước đây, bàn về dung mạo đương nhiên không cần phải nói nhưng Vô Song trước đây dù sao cũng là nam nhân, cho dù đóng giả nữ nhân vẫn có một chút gì đó không đúng đặc biệt là thân thể không có cách nào so sánh với Cơ Vô Song hiện tại.
Ngày xưa Vô Song là Tiên Thiên Chí Âm Thể, khi Vô Song đóng giả nữ nhân khí chất của hắn liền có thể xưng là nhất tuyệt nhưng mà nếu đứng bên cạnh Cơ Vô Song hiện tại chỉ sợ cũng phai mờ.
Tiên Thiên Chí Âm Thể không so sánh nổi với trời sinh tiên thể như Cơ Vô Song, một bên... nhìn như tiên nữ trên trời còn một bên mới thật sự là tiên nữ trên trời, ai cao ai thấp vừa nhìn liền có thể nhận ra ngay.
Đừng nói Tương Vân mà cho dù bất cứ nữ nhân nào tại thế giới này chỉ sợ cũng có có ai đọ được với Cơ Vô Song hiện tại.
Lại nói Tương Vân bước vào bên trong, nàng nhìn mọi người một chút trong lòng liền có chút buồn cười, nàng đương nhiên cảm nhận được ánh mắt đám nam nhân kia thay đổi bất quá cũng không biểu hiện cái gì, nàng dù sao chưa bao giờ mong muốn mình trở thành trung tâm của mọi vật.
Ở bên cạnh Vô Song liền có Vô Song gánh hết cho nàng, ngay cả ánh mắt của người khác, điều này đối với nàng không thể không nói là một việc tốt.
Tương Vân lần này đi thẳng đến chỗ một nữ nhân khác đang ngồi trung tâm căn phòng, nàng gọi Hô Diên Mỹ Mỹ.
Hô Diên là một họ kéo không hay gặp bất quá họ Hô Diên tại Thần Nông Cốc địa vị cũng không nhỏ, là một trong những gia tộc lớn trực thuộc Thần Nông Cốc.
Hô Diên Mỹ Mỹ cũng chính là nữ tử dẫn đội Thần Nông Cốc lúc này, nàng năm nay tròn 21 tuổi, người cũng như tên.
Tính cách nữ nhân này rất tốt, rất hiền lành, cái gì cũng nhỏ nhẹ lại thêm nàng cũng không cao, chỉ khoảng 1m45, nhìn nàng cứ như búp bê phiên bản hai lớn vậy đặc biệt là hai bên tóc buộc sang ngang thực sự có chút ‘ngốc manh’.
Mỹ Mỹ cũng được rất nhiều người yêu thích bất kể là nam nhân hay nữ nhân, không chỉ tính cách tốt mà vị tỷ tỷ này dáng hình còn thực đáng yêu, ngoài ra y thuật của Mỹ Mỹ cũng rất tốt, trận chung kết đại điển lần này liền diễn ra giữa Mỹ Mỹ cùng Tương Vân.
Mỹ Mỹ thấy Tương Vân bước tới liền hữu hảo mỉm cười với Tương Vân, giọng nói có chút nhỏ.
“Vân Vân, mọi người đang nói đến muội thì muội đến, quả thực rất linh nha, thế nào chuẩn bị đồ đạc xong chưa? “.
Mỹ Mỹ hỏi vậy bởi theo kế hoạch sáng nay đoàn người Thần Nông Cố liền rời khỏi Miêu Cương trở về, mọi người tập kết ở đây đều mang theo hành trang, cũng chỉ có vài người chưa đến trong đó có Tương Vân.
Tương Vân nghe Mỹ Mỹ hỏi liền nhẹ cười, bất quá giọng nói của nàng cũng không có ý định che dấu.
“Mỹ Mỹ tỷ, kia là tỷ tỷ của ta họ Cơ tên Vô Song”.
Tương Vân nói vậy liền nhẹ chỉ về phía Vô Song đang đứng dựa lưng vào ngoài cửa, Mỹ Mỹ nghe Tương Vân nói thì lại nhìn Vô Song một chút nhưng mà cũng không nói gì.
Nàng chưa bao giờ nghe Tương Vân giới thiệu mình có tỷ tỷ, cũng chưa bao giờ nhìn thấy tỷ tỷ một đầu tóc trắng còn muội muội lại có mái tóc đen tuyền xuôn dài cả, đương nhiên tính cách nàng là vậy, Mỹ Mỹ không phải một cô nương thích tò mò.
“Nga, là tỷ tỷ của Tương Vân sao?, vậy mau mời Cơ cô nương vào đây giới thiệu với mọi người, sao có thể để Cơ cô nương bên ngoài đâu? “.
Tương Vân thấy Mỹ Mỹ hơi hơi muốn đứng lên liền lấy tay khẽ giữ vị tỷ tỷ này lại, hơi cười với Mỹ Mỹ rồi lại tiếp tục nói.
“Mỹ Mỹ tỷ, tỷ tỷ lần này đến Thần Nông Cốc đón ta, cha ta đang ở Nam Thiếu Lâm, người muốn gặp ta vì vậy lần này Tương Vân cũng không theo mọi người về Thần Nông Cốc, Tương Vân liền đến Nam Thiếu Lâm”.
Mỹ Mỹ nghe nàng nói, lông mày hơi nhíu.
Tương Vân đặc quyền rất lớn, nàng thậm chí có thể tự do rời bỏ đoàn đội chỉ cần phái hạ nhân đến nói là đủ, nàng tự mình đến nói với Mỹ Mỹ chẳng qua bởi hai người là tỷ muội tốt, quan hệ thực sự không tệ.
Mỹ Mỹ cũng biết phụ thân của Tương Vân là Thẩm Thần Y, bản thân Thẩm Thần Y vân du tứ hải làm phúc vô số, có đến Nam Thiếu Lâm cũng là việc bình thường hết sức lại càng không có gì phải suy nghĩ.
Cái duy nhất nàng lo lắng chính là an nguy của Tương Vân.
“Thẩm Thần Y muốn gặp con gái tỷ tỷ sao dám ngăn cản chứ, ta mà ngăn cản cô nương nhà ngươi không phải oán chết ta sao?, bất quá vẫn là dẫn theo vài người bên cạnh thì hơn, nếu không tỷ tỷ liền để bốn vị đại tông sư cao thủ đi theo ngươi? “.
Người ta nói... không biết thì không sợ, càng biết thì càng sợ.
Đối với rất rất nhiều người trong thiên hạ này đều sẽ như Mỹ Mỹ cảm thấy bốn vị đại tông sư đi bên cạnh là tuyệt đối an toàn, nếu không phải nàng thực sự lo lắng cho Tương Vân thậm chí hai vị đại tông sư chỉ sợ cũng đã đủ ngăn cản mọi nguy hiểm.
Ngược lại đối với Vô Song mà nói... Vô Song cảm thấy đội hình bốn vị ngũ tuyệt đỉnh phong đi theo hộ giá còn chưa hẳn tuyệt đối an toàn.
Cái cảm giác này đúng là vi diệu, càng mạnh, càng biết nhiều thì càng lo nhiều, càng nghĩ nhiều cũng càng sợ nhiều.
Tương Vân nhìn Vô Song một chút, nàng đương nhiên không hy vọng có người đi theo, nàng muốn tận hưởng giây phút ở bên người tình, nào muốn có vệ sĩ đi cùng?.
Vô Song ở ngoài cửa như thấy ánh mắt của Tương Vân, Vô Song khẽ mỉm cười rồi nhẹ gật đầu.
Tâm trạng của Vô Song hiện tại không tốt nhưng mà đối với Tương Vân hắn nhất định không thể cho cô bé này lo lắng.
Tương Vân thấy Vô Song hơi gật đầu nàng mới quay mặt về phía Mỹ Mỹ tỷ của mình ngoan ngoãn đáp.
“Dạ cảm ơn Mỹ Mỹ tỷ, vậy muội đi trước, mọi người trở về Thần Nông Cốc an toàn “.
Tiếp theo Tương Vân tiếp tục vẫy tay với vài tỷ muội của mình trong Thần Nông Cốc, toàn bộ cũng đều vẫy tay tươi cười cùng nàng, nhân duyên của Tương Vân trong Thần Nông Cốc thực sự rất tốt, phi thường tốt.
Đương nhiên trong số những người chào hỏi Tương Vân không thể không có một nhân vật làm Vô Song chú ý, hắn chính là Bạch Phàm.
Bạch Phàm người này khi nghe đến việc Tương Vân tách đoàn rời đi trong mắt thậm chí còn có ý cười, nếu không phải chỗ này quá đông người Vô Song còn tưởng hắn chuẩn bị cười thành tiếng đến nơi.
Tiếp theo Bạch Phàm thậm chí đi thẳng ra cửa, đi theo Tương Vân ra ngoài.
Thấy biểu lộ của Bạch Phàm người trong sảnh chờ cũng không cảm thấy quá bất ngờ dù sao Bạch Phàm theo đuổi Tương Vân là chuyện ai cũng biết, hắn đi theo Tương Vân ra ngoài cũng không phỉa chuyện lạ gì.
Bạch Phàm đi ra ngoài cửa, ánh mắt của hắn như có như không nhìn Vô Song, hắn hiện tại trái tim liền loạn đập.
‘Quá đẹp, trời ạ thế gian lại còn có nữ tử bậc này? “.
Bạch Phàm từ lúc Vô Song đứng ngoài cửa đã năm lần bảy lượt lén nhìn Vô Song, hắn đương nhiên không dám quan sát Vô Song chăm chú dù sao cũng rất sợ Tương Vân phản cảm.
Hắn làm người rất lý trí, nếu Vô Song có thể mang lại lợi ích cho hắn ngang ngửa với Tương Vân hoặc kể cả ít hơn một chút thì Bạch Phàm không ngần ngại theo đuổi nhưng mà hiện tại khi chưa biết bất cứ thứ gì về Vô Song, hắn cũng không dám từ bỏ Tương Vân.
“Vân muội, muội đến Phủ Điền Nam Thiếu Lâm thật sao? “.
Tương Vân nhìn Bạch Phàm sau đó cũng không nghĩ gì mà gật đầu.
“Bạch đại ca, là phụ thân đang đợi ta ở đó, ta liền không thể cùng mọi người trở về Thần Nông Cốc”.
“Lần này chỉ sợ ta sẽ theo phụ thân về Tử Ngọc Sơn một đoạn thời gian, rất lâu nữa mới trở lại Thần Nông Cốc”.
Bạch Phàm nghe vậy lập tức lại hỏi.
“Tương Vân, thế bao giờ muội đinh rời đi? “.
Tương Vân nghĩ cũng không nghĩ lại đối với Bạch Phàm đáp lời.
“Muội bây giờ liền rời đi, xe ngựa cũng đã chuẩn bị tốt bất quá để an toàn còn phải đợi Mỹ Mỹ tỷ phái tới bốn vị đại tông sư cường giả đi theo, dù sao đường có chút xa, cũng thực sự làm phiền mọi người”.
Bạch Phàm nào thấy phiền gì, hắn như đang mở cờ trong bụng, một mặt tươi cười lại nói.
“Không có gì, không có gì, viên minh châu của Thần Nông Cốc chúng ta sao có thể gặp nguy hiểm chứ”.
“Mỹ Mỹ đang ở bên trong tạm thời cũng không rảnh hay là để ta dẫn muội đi?, dù sao cũng chỉ là bốn bảo tiêu mà thôi, ta chọn giúp muội “.
Bạch Phàm đương nhiên có cái tư cách phái bảo tiêu đi theo Tương Vân, bản thân Mỹ Mỹ là trưởng đoàn thì Bạch Phàm cũng là phó đoàn, việc này với hắn rất dễ.
Tương Vân ánh mắt hơi đảo qua nhìn Vô Song gần đó, thấy Vô Song cũng không nói gì liền hướng về Bạch Phàm khẽ gật đầu.
“Vậy làm phiền Bạch Phàm ca ca rồi”.
Bạch Phàm cười lớn, một mặt không có gì, hảo sảng vô cùng sau đó hướng về phía Vô Song.
“Vị tiểu thư này, ta nghe Tương Vân lúc nãy nói người là tỷ tỷ của Tương Vân, có thể cho Bạch Mỗ biết phương danh hay không “.
Bộ dạng Bạch Phàm hiện tại cực kỳ thân sĩ bất quá... đối mặt với hắn là ánh mắt lạnh lùng của Vô Song quét qua, ánh mắt làm Bạch Phàm lạnh cả sống lưng.
Sự im lặng này kéo dài vài giây, Vô Song mới thản nhiên mở miệng.
“Ta họ Cơ”.
“Sắp xếp bảo tiêu xong liền bảo bọn chúng đợi trong biệt viện của Tương Vân, ta với Tương Vân đi thu dọn đồ đạc “.
Nhìn theo bóng lưng của Vô Song cùng Tương Vân rời đi, Bạch Phàm mới ngửa mặt lên, hắn lúc nãy thật sự bị ánh mắt của Vô Song dọa sợ, rất sợ.
Vài giây trôi qua, cái vẻ mặt sợ hãi của hắn dần dần bị tức giận cùng phẫn nộ thay thế, bàn tay âm thầm nắm chặt.
“Hừ, Tương Vân cùng nữ nhân họ cơ kia, lúc này lão tử nhịn, đợi đến khi các ngươi rơi vào tay bọn họ để xem còn giữ được cái bộ dáng đó đến bao giờ? “.
_ _ _ _ _ _ _ _
Đoàn xe của Tương Vân rời đi trước đoàn xe của Thần Nông Cốc khoảng nửa ngày, đi từ Miêu Cương hướng về Nam Thiếu Lâm.
Đoàn xe bao gồm hai xe ngựa cùng hai con ngựa riêng biệt.
Một xe ngựa thuộc Vô Song, Tương Vân cùng tiểu Lam Đình, xe ngựa còn lại để nhu yếu phẩm thiếu yếu cùng với hai nữ hầu Thư Lan – Thư Kỳ, trên mỗi xe ngựa đều có một đại tông sư đánh xe, hai con ngựa riêng biệt còn lại cũng thuộc về đại tông sư cưỡi.
Đương nhiên trong bốn đại tông sư đi theo bảo tiêu cũng có một người mà Vô Song quen, hắn gọi Trác Thanh Đề.
Tâm trạng hiện tại của Vô Song không tốt, Cơ Vô Song rất muốn tìm chỗ phát tiết.
Phát tiết ở đâu?, liền để đám Thiên Vũ Gia gì gì đó đến đây đi.