Thi Khôi Thuật là một cái gì đó rất là “điêu”, bản thân Giác Viễn khi mới nghe thấy loại thuật này tuy cảm thấy cực kỳ rung động trước suy nghĩ của Lam Phật nhưng mà căn bản cũng không tin nó thành công, ngay cả với Vô Song khi nghe đến thuật này cũng có cảm giác không tưởng.
Thi Khôi Thuật không nên xuất hiện trong thế giới này, không thuộc về thế giới này, cũng không thể thành công ở thế giới này, đây chính là nhận xét của Lam Phật trước khi chết, cái nhận xét này cực kỳ chính xác nhưng mọi vật chung quy đều có ngoại lệ, Lam Phật nào biết được sự tồn tại của Đế Thích Thiên.
Đế Thích Thiên không thuộc về thế giới này, là tồn tại ở tận cõi âm ti địa ngục, nếu việc ở Dược Vương Thôn có liên quan tới Đế Thích Thiên thì Vô Song cũng chẳng lạ gì.
Trương Tam Phong có thể thắng được Đế Thích Thiên cũng không phải vì năm đó Trương Tam Phong mạnh hơn Đế Thích Thiên mà là Đế Thích Thiên suy nghĩ quá nhiều, hắn muốn làm quá nhiều việc một lúc, vừa muốn lấy chân thân giúp đỡ Thiết Mộc Chân huyết tẩy thế gian lại vừa muốn lấy phân thân giữ vững Hắc Địa, một mình cán đán hai việc, tự mình làm mình yếu đi thì Trương Tam Phong mới có cơ hội thắng được Đế Thích Thiên.
Khi nghe Tử La Lan nói hai chữ Đế Thích thì mọi khó hiểu của Vô Song về Dược Vương Thôn đều được giải đáp, Vô Song không hiểu mà cũng chẳng cần hiểu, Vô Song chỉ cần chấp nhận như cái cách Độc Cô Cầu Bại tính toán giết Thiên Đạo, giải phóng Tây Thi cùng A Thanh rồi mang A Thanh xuống âm giới vậy, những việc này căn bản không thể hiểu chỉ có thể chấp nhận.
Vô Song biết mình không đủ đẳng cấp cũng chẳng đủ tư cách để có thể hiểu biết thủ đoạn của đám người này, cũng giống như muốn lấy khoa học, lấy suy nghĩ của người thế kỷ 21 để giải thích cho các hiện tượng siêu nhiên, giải thích các sử việc trong thần thoại vậy, căn bản không thể.
Điều duy nhất mà Vô Song biết lúc này là Đế Thích Thiên rốt cuộc lại động thân.
Khi Trương Tam Phong trở nên quá mức mạnh mẽ, khi Trương Tam Phong nhìn thấy một tầng khác của thế giới cũng là lúc Trương Tam Phong rơi vào hạ phong trong ván cờ này.
Vô Song hiểu Đế Thích Thiên chưa thể trở về trạng thái toàn thịnh hoặc chưa thể thực sự xuất thế nhưng mà cái thời khắc Trương Tam Phong nhìn thấy cổng thiên giới thử hỏi Đế Thích Thiên có cảm nhận được không?, Vô Song chưa gặp qua Đế Thích Thiên nhưng nàng thậm chí dám nói Đế Thích Thiên 99% cảm nhận được.
Đế Thích Thiên biết Trương Tam Phong không cách nào lưu lại thế giới này quá lâu nên mới động thân mà ra, mới bắt đầu một lần nữa bố cục.
Vô Song thậm chí chỉ cần xác định Đế Thích Thiên nhúng tay vào việc này thì cũng biết luôn mục đích của Đế Thích Thiên.
Mục đích của Đế Thích Thiên là gì?, như cái cách hắn làm ở Phật Sơn tại thế giới kia, lần này hắn chọn Nam Thiếu Lâm.
Nam Thiếu Lâm là thánh địa phật môn ở phương nam, một nơi như vậy lại xuất hiện ma khí xâm thực vậy khác gì tát vào mặt Nam Thiếu Lâm?, tăng nhân Nam Thiếu Lâm nhất định sẽ lựa chọn ngăn cản ma khí lây lan, ngăn cản luôn cái thông tin này lộ ra, chỉ cần thực lực của Nam Thiếu Lâm còn đủ sức ngăn cản ma khí lây lan thì tình hình Dược Vương Thôn không thể để thế nhân biết, Vô Song căn bản không lạ gì cái suy nghĩ này bởi đám người tại Phật Sơn ở thế giới kia cũng làm nguyên si như vậy, chẳng khác gì cả.
Việc bọn họ có thể ngăn cản ma khí ở Dược Vương Thôn tiếp tục mở rộng là việc Vô Song hoàn toàn chắc chắn bởi đây cũng là điều Đế Thích Thiên muốn.
Đến cả Giác Viễn cũng không tiến vào được bên trong Dược Vương Thôn thì sẽ không ai biết việc gì xảy ra bên trong, Dược Vương Thôn lúc này liền sẽ để Đế Thích Thiên mặc sức bày bố, nó như một quả boom khổng lồ đang lên lịch hẹn vậy, thời điểm nó bùng nổ bản thân Nam Thiếu Lâm sẽ chịu chết đầu tiên, sau đó toàn bộ võ lâm đều bị kinh động.
Dược Vương Thôn có thể không sáng bằng Phật Sơn cũng chẳng sánh bằng Hắc Địa nhưng nó trở thành một sự kiện “tiểu” Phật Sơn là hoàn toàn có thể, vì thiên hạ chúng sinh, vì an nguy bách tính tất nhiên vô số cao thủ phải quy về Dược Vương Thôn như cái cách cường giả thế giới kia quy về Phật Sơn vậy.
Trung nguyên võ lâm khi đó liền phải vừa lo Dược Vương Thôn lại vừa lo Hắc Địa, đến thời điểm đó đại quân Mông Cổ thuận thế mà vào, thêm đám thuộc hạ của Đế Thích Thiên hoặc chính bản thân hắn trợ giúp, Mông Cổ chắc chắn có thể nhập Trung Nguyên.
Mông Cổ nhập Trung Nguyên nếu lại thêm Ngô Tam Quế tạo phản?, nếu lại thêm hàng loạt quốc gia xung quanh như Thiên Trúc, Ba Tư, Phù Tang, Cao Ly, Đài Loan Đảo hướng về Trung Nguyên thì nhà Thanh căn bản không chịu nổi.
Nhà Thanh đến giai đoạn mạt vận, các quốc gia trong thiên hạ chẳng nhẽ không muốn đâm một đao, xin một chén canh?.
Tại thời điểm đó sẽ có chuyện gì xảy ra?, chẳng cần đoán cũng biết Trương Tam Phong bị bức xuất hiện, vì bách tính Trung Nguyên, vì người Hán bản thân Trương Tam Phong không thể không ngăn cơn sóng dữ này xuống.
Bằng thực lực vượt quá thế giới này, Trương Tam Phong chẳng khác gì vũ khí nguyên tử cả, thật sự có thể bức lui cường giả bách quốc, tranh thủ cho Đại Thanh chút thời gian cuối cùng, chí ít để Đại Thanh có thể ngăn lại bước tiến của đại quân Mông Cổ rồi từ từ tính toán đến những việc tiếp theo.
Điều đáng nói chính là... sau một trận chiến này Trương Tam Phong không muốn phi thăng cũng phải phi thăng, Trương Tam Phong sau khi phi thăng thế gian liền thuộc về Đế Thích Thiên, bàn cờ này chỉ còn lại một mình hắn, muốn chơi thế nào thì chơi, bố cục thế nào thì bố cục.
_ _ _ _ _ _ _
Vô Song rất nhanh liền nghĩ đến mục đích của đối phương sau đó liền lạnh cả người, nàng đương nhiên không muốn đối mặt với Phật Sơn một lần nữa, tại thế giới kia cả hai Vô Song có thể nói là... khắc Thiên Đạo tới chết hơn nữa còn có sự trợ giúp của Độc Cô Cầu Bại, của A Thanh, của Tây Thi còn tại thế giới này ngay cả Trương Tam Phong cũng không thể cho Vô Song quá nhiều trợ giúp, nếu mọi việc diễn biến như nàng suy nghĩ thì Vô Song căn bản không có cách nào ngăn được, Vô Song hiện tại còn chưa có tư cách chơi cờ với Đế Thích Thiên.
Đương nhiên Vô Song hiện tại cũng cảm thấy may mắn, dù sao mọi việc chưa đi quá giới hạn.
Vô Song là biến số trong thế giới này, một biến số mà Đế Thích Thiên không nắm được, nếu Đế Thích Thiên chọn một nơi khác tại nam phương thì Vô Song có thể sẽ không nghĩ nhiều đến thế thậm chí còn không biết nhưng Đế Thích Thiên lại chọn hành sự ở Dược Vương Thôn, ở nhà ông ngoại Vô Song thì khác.
Vô Song đã tới nơi đây đương nhiên sẽ không thể để kế hoạch của Đế Thích Thiên có thể thành công, Đế Thích Thiên chỉ cử Tử La Lan tới đây vậy hoặc là hắn chưa rảnh thân hoặc là hắn chưa thể xuất hiện, việc trước mặt Vô Song nhất định phải giải quyết cho xong Tử La Lan cùng Thạch Vạn San.
Dược Vương Thôn không có cách nào so với Phật Sơn, tại Phật Sơn bản thân Đế Thích Thiên dựa vào một tòa Đông Hán Hoàng Lăng, dựa vào tuyệt thế hung hồn Hạng Vũ còn ở nơi đây thì không có, chỉ bằng một cái xác của Lam Phật căn bản không đủ, đương nhiên Tử La Lan đã dám gọi Vô Song cùng Giác Viễn tới đây cũng phải có tự tin của chính nàng bất quá Vô Song sẽ không quan tâm, là người trải qua sự kiện Phật Sơn thì Dược Vương Thôn này chỉ là bước khởi đầu mà thôi.
Lúc này Tử La Lan cũng không rõ Vô Song nghĩ gì, chỉ thấy Vô Song đứng nguyên nơi đó nét mặt xinh đẹp lộ ra vẻ đăm chiêu, Tử La Lan liền khẽ cười.
“Tiểu muội, chẳng nhẽ sợ tỷ tỷ lừa muội?, hay muội muội sợ con lừa trọc kia, yên tâm chỉ cần muội muội gật đầu, tỷ tỷ liền bảo vệ muội “.
“Theo tỷ tỷ về gặp ân sư, tỷ tỷ có thể cam đoan không đến vài năm muội muội chỉ sợ không kém gì đám ngũ bá tại hoa sơn, lại thêm vài năm đột phá đế vị cũng không khó “.
Tử La Lan nói rất mê người, nghĩ mà xem chỉ cần chưa đến 10 năm liền có thể để một người bình thường chạm đến đế vị, đây là sự hấp dẫn bực nào?.
Trong mắt Tử La Lan thân thể của Vô Song phi thường đặc biệt, thân là một trong Thất Đế Tử của Đế Thích Thiên, Tử La Lan dĩ nhiên không phải người ngu.
Nữ nhân này có thể nhìn ra thân thể Vô Song gần như không chịu tác động của chướng khí, của ma khí, ma khí thậm chí cố tình né tránh Vô Song, loại thể chất mà Tử La Lan căn bản chưa bao giờ nghe.
Bất kể Vô Song luyện võ phế vật như thế nào nhưng chỉ cần Đế Thích Thiên thấy tuyệt đối sẽ thu Vô Song, dù sao Tử La Lan biết ân sư có rất nhiều hành động liên quan tới ma khí, Vô Song nhất định sẽ cực kỳ được ân sư sủng ái.
Tử La Lan mang Vô Song về cho Đế Thích Thiên chẳng khác nào lập đại công, trong Thất Đế Tử nàng là người yếu nhất cũng là người trẻ nhất, lần này xâm nhập Trung Nguyên vốn nguy hiểm trùng trùng, là nàng tự động xin Đế Thích Thiên giao trọng trách này bởi Tử La Lan ham muốn công trạng, ham muốn thể hiện.
Chỉ cần có thể làm tốt việc ở Dược Vương Thôn lại thêm mang Vô Song đến cho Đế Thích Thiên bản thân Tử La Lan nhất định sẽ thu được Đế Thích Thiên thưởng thức, thu lấy lợi ích cực lớn.
Đương nhiên Tử La Lan cũng không biết là Vô Song mạnh mẽ ra sao, trong mắt nàng Vô Song vốn không có võ công nhưng vì thế chất đặc biệt nên được Giác Viễn mang theo, nhờ có Vô Song mà Giác Viễn mới có thể đánh bại được Lam Phật, dù sao nhìn kiểu nào cũng không thể liên hệ hai chữ “cường giả” với Vô Song.
Tử La Lan là người điều khiểu Lam Phật, cũng như Vô Song đoán Lam Phật truyền thông tin đến cho Tử La Lan là nhờ chướng khí kia bởi Lam Phật là người chết, đến cả mắt cũng không có vì vậy một chút thông tin của Vô Song cũng chẳng truyền lại được.
Tử La Lan biết Lam Phật bị đánh bại nhưng mà chướng khí không phát hiện ra Vô Song, Lam Phật thì không nhìn thấy cái gì thử hỏi Vô Song có khác gì người vô hình?, Tử La Lan vì vậy trở nên nhầm tưởng cũng là bình thường.
Tử La Lan đứng trước mặt Giác Viễn vậy mà công khai chiêu mộ Vô Song cũng công khai coi thường Giác Viễn, nữ tử này “gan” cũng đủ lớn.
Giác Viễn từ đầu đến cuối cũng chỉ gọi tên Thạch Vạn San một lần còn lại chung quy đều đứng nguyên ở đó nhìn Tử La Lan, Giác Viễn cũng biết Tử La Lan rất có thể là hắc thủ sau màn bất quá đến khi Tử La Lan nói ra cái tên Đế Thích thì Giác Viễn liền cau mày lại.
Giác Viễn không biết ai là Đế Thích, nghe cũng chưa từng nghe vì vậy Giác Viễn cảm thấy khó hiểu, Đế Thích rốt cuộc là nhân vật nào dám cuồng ngôn vượt qua Trường Sinh Chân Nhân?.
Tiếp theo lại nghe Tử La Lan chiêu mộ Vô Song, Giác Viễn triệt để không nói gì nữa , Vô Song đã là đế vị thì còn trở thành đế vị làm gì nữa?.
Đương nhiên thâm tâm Giác Viễn cũng âm thầm giật mình, nếu lời Tử La Lan nói là thật thì Đế Thích tuyệt đối là một nhân vật khủng khiếp, trong 10 năm có thể đào tạo ra đế vị cao thủ, đây là loại tốc độ Giác Viễn không thể tin được.
Ở phía bên cạnh Giác Viễn, Vô Song cười cười với Tử La Lan, sau đó trước mặt nàng cùng Giác Viễn bản thân Vô Song vẫn lùi lại một bước, kéo dài khoảng cách với Giác Viễn sau đó hướng về Tử La Lan mà mỉm cười.
“Tỷ tỷ cũng không cần gạt muội nha, có Cửu Dương Thần Tăng ở đây, tỷ tỷ vẫn nên giải thích với thần tăng trước đi “.
Tử La Lan thấy Vô Song lùi lại cũng thấy Vô Song khẽ nhìn Giác Viễn, trong nội tâm liền “hiểu” ra, lập tức cười lớn.
“Muội muội,nếu sợ thì lùi lại một chút, tỷ tỷ không ngại thử sức với vị con lừa trọc này “.
Tử La Lan có mạnh không?, theo Vô Song là không mạnh, Vô Song cảm thấy nữ tử này còn yếu hơn cả Lý Thu Thủy, ít nhất là về mặt khí tức, trừ Lam Phật ra bản thân Vô Song cũng không nghĩ đến Tử La Lan còn có quân bài gì đối phó Giác Viễn.
Rất nhanh Tử La Lan liền giải đáp thắc mắc cho Vô Song, chỉ thấy nữ tử này cởi ra lớp áo choàng của mình, sau khi lớp áo choàng rơi xuống, nữ tử này vậy mà không có mảnh vải che thân bất quá Vô Song tuyệt không có tâm tình thưởng thức cơ thể nàng, cơ thể nàng đáng sợ vô cùng.
Nữ tử này đúng là trần truồng không mặc quần áo nhưng mà trên làn da của nàng tràn ngập màu tím, là những hoa văn, những ký tự thần bí màu tím che phủ khắp cơ thể.
Vô Song không lạ gì loại văn tự này, đấy chính là văn tự cùng giáng với “ấn chú” trên người Vô Song ngày trước, trong phút chốc Vô Song cũng hiểu Tử La Lan lấy đâu ra cái tự tin này, nữ nhân kia chỉ sợ có thể hấp thụ ma khí, có thể chưởng khống ma khí.
Vô Song đoán đúng hay không?, lần này Vô Song cũng không phải hoàn toàn đúng bởi khí tức của nữ tử kia cũng không thay đổi, Vô Song chỉ thấy đôi tay của nữ tử này tạo thành thủ ấn kỳ dị sau đó gần như ngay lập tức khắp Dược Điển xuất hiện rất nhiều những cột chướng khí, bắn thẳng từ dưới lòng đất lên tận thiên không.
Lần này Giác Viễn cũng không cách nào đứng im được nữa, sau lưng Giác Viễn xuất hiện một vòng hỏa diễm, một đồ án hỏa diễm khổng lồ giống với một vòng hỏa luân, một vòng hỏa luân với 9 mặt trời.
“A di đà phật“.
Giác Viễn nói ra bốn chữ, khí thế như liệt nhật thái dương.
Ở bên kia, Tử La Lan vặn vẹo cơ thể, miệng ngâm chú ngữ, từ bên trong từng cột chướng khí kia bắt đầu có bàn tay thò ra rồi cả thân ảnh thò ra, tổng cộng 25 cột chướng khí liền có 25 Thi Khôi xuất hiện.
Tử La Lan nhoẽn miệng cười, Thi Khôi Lam Phật bước ra một bước bảo vệ cho chủ nhân, có Lam Phật bảo hộ Tử La Lan thực sự không để Giác Viễn vào mắt.
“Tuy rằng vẫn thiếu 11 con nữa mới đủ 36 Địa Khôi nhưng cũng đủ rồi, Tử La Lan ta đúng là muốn xem Cửu Dương Thần Tăng của Nam Thiếu Lâm lấy gì chống lại Địa Thi Hoàn Hồn Trận?“.