Giết người đơn giản chỉ là đầu rơi xuống đất nhưng giết ngươi cũng chưa bao giờ là việc vui vẻ, giết người chưa bao giờ là công việc dễ chịu.
Không có ai vừa sinh ra đã là đại ma đầu lại càng không có ai vừa sinh ra đã lấy giết người làm sở thích.
Trên đời có bao nhiêu ma đầu giết người như ngóe? cái này Vô Song không biết nhưng hắn có thể biết mỗi ma đầu đó vốn chẳng vui vẻ gì.
Năm ngày qua ở Vương Bản Sơn, Vô Song đã giết quá nhiều quá nhiều người, hắn không thích giết người, hắn cũng không coi giết người là một loại mỹ quan một loại hưởng thụ, hắn giết người vốn chỉ để sinh tồn.
Cũng vì giết quá nhiều người, lại thêm tác dụng của Quỳ Hoa Bảo Điển, tâm trí của Vô Song chưa bao giờ quá mức thanh tỉnh, hắn phải kiềm chế rất nhiều đặc biệt là những ngày gần đây.
Vô Song không dễ dàng gì mới có thể lại cảm thấy một điểm yên bình, một điểm thoải mái nhưng không ngờ lại có kẻ muốn phá đám?, không ngờ lại có kẻ muốn kích nộ hắn?, muốn chết?.
Hàn khí của Vô Song lan tỏa ra xung quanh cộng với lệ khí kinh người của hắn dẫn tới việc toàn trường kinh hãi, lúc này vô số cặp mắt nhìn vào thân ảnh măc hắc y kia, trong ánh mắt tràn đầy hoảng sợ.
Là cao thủ bậc nào chỉ cần ngồi im sau đó dùng khí thế cũng đủ kích thương 2 cái siêu nhất lưu cao thủ?.
Đừng nói đám người kia, cho dù là Thượng Quan Thần cũng cảm thấy từ mặt khí thế mà xem, Vô Song cực kỳ đáng sợ.
Thượng Quan Thần là thiên tài, thiên tài như hắn căn bản sẽ không ngu ngốc, lần này Thượng Quan Thần biết đá trúng thiết bản bất quá hắn là Thượng Quan Thần, hắn sợ qua ai?.
Lệ khí của Vô Song rất nặng, vượt qua cả Thượng Quan Thần không ít dù sao Thượng Quan Thần không hẳn là sát thủ của Thiên Ý Thành, hắn chỉ ở lại Thiên Ý Thành học nghệ, so về giết người Thượng Quan Thần còn thua kém Vô Song nhiều lắm.
Bằng vào lệ khí này đủ sức làm rất nhiều tông sư cao thủ tái mặt, kể cả Thượng Quan Thần cũng cảm thấy kiêng kỵ không thôi bất quá Thượng Quan Thần vẫn bước lên một bước.
Cây quạt trong tay hắn khẽ mở ra, một luồng nội lực cường hãn bàn trướng, mạnh mẽ đối nghịch lại với lệ khí của Vô Song.
Nhìn vào bóng lưng Vô Song, Thượng Quan Thần liền cảm thấy trước mặt mình chắc chắn không phải là kẻ dễ chơi bất quá hắn lại không nhận ra Vô Song là ai.
Chính vì không nhận ra Vô Song là ai, Thượng Quan Thần lại càng sẽ không lùi lại.
Mặt mũi đối với một thiên tài là vô cùng quan trọng đồng thời mặt mũi của một nam nhân trước mặt nữ nhân mình thích lại càng thêm quan trọng, cả hai cái hợp lại, Thượng Quan Thần căn bản sẽ không lùi lại.
“Ngươi thực sự làm bản công tử thực sự bất ngờ, đã lâu lắm rồi không kẻ nào dám nói như vậy với bản cổng tử, thực sự là muốn chết?”.
“Câu nói vừa rồi, ngươi có dám nói lần thứ 2?”.
Vô Song cảm thấy sau lưng mình tuyệt đối là thằng điên, nghe đuổi 1 lần còn không thoải mái, muốn nghe đuổi lần thứ 2?.
Vô Song không nói gì, hắn đứng dậy sau đó quay đầu lại nhìn Thượng Quan Thần, ánh mắt lóe lên.
“Cút”.
Vẫn chỉ một từ bất quá đây khác gì là khiêu chiến cùng Thượng Quan Thần?, hắn căn bản cũng không nghĩ nhiều, tốc độ lao thẳng về phía Vô Song.
Thượng Quan Thần là một trong những cao thủ mạnh nhất trong thế hệ trẻ của Huyền Bảng, thực lực của hắn hiện tại thậm chí còn mạnh hơn cả Vô Song, kẻ này tuyệt đối cực kỳ đáng sợ, đáng tiếc cái gì có thể thua nhưng tốc độ của Vô Song sẽ không thua.
Thân hình như quỷ mị di chuyển, Vô Song trực tiêp xoay người đánh ra một chưởng mang theo tiên thiên hàn băng khí cực kỳ đáng sợ mạnh mẽ cứng đối cứng cùng Thượng Quan Thần.
Hai người chưởng đấu chưởng, bằng nội lực tại thân mà nói bản thân Thượng Quan Thần đương nhiên đỉnh hơn rất nhiều bất quá Vô Song lại có tiên thiên hàn băng khí hộ thể, hai người cứng đấu cứng hơn thua vẫn còn chưa biết.
Chỉ thấy người bị đánh bay ra là Vô Song, hắn lao thẳng về bàn ăn của Phi Yến cùng Vi Hoa bất quá Vô Song ngay lập tức cả người lộn lại, lợi dụng Nhạn Hành Công một chân dẫm vào bàn ăn, một tay đưa ra đỡ lấy cả Phi Yến cùng Vi Hoa, cả người hắn lướt nhẹ về phía sau, vừa vặn dừng lại ở góc phòng tầng thứ 2.
Về phần Thượng Quan Thần hắn chỉ lùi lại vài bước, thoạt nhìn rõ ràng hắn đang chiếm thượng phong tuy nhiên nhìn kỹ thì cánh tay của Thượng Quan Thần đang nhè nhẹ run lên, vẻ mặt khó coi vô cùng.
“Thú vị, thú vị, hàn khí quả thật bá đạo, bản công tử mới bế quan vài ngày không ngờ Thiên Ý Thành xuất hiện cao thủ bậc này”.
Thượng Quan Thần đúng là vừa mới hoàn thành bế quan vào chiều nay, có rất nhiều việc hắn không có biết, hắn không nhận ra Vô Song là ai.
Không giống với Thượng Quan Thần, khi mà mũ trùm đầu của Vô Song rơi xuống ở xung quanh có rất nhiều người nhận ra mái tóc màu trắng cực kỳ yêu dị kia.
Vô Song lúc này tuyệt đối là danh nhân của Thiên Ý Thành thậm chí hắn là con hắc mã được nhiều người chú ý nhất bởi thành tích vô tiền khoáng hậu trong đợt Tu La Thí Luyện năm nay.
Có rất nhiều người căn bản còn chưa có nhìn thấy Vô Song bao giờ bất quá tin đồn luôn di chuyển với tốc độ không ai có thể tưởng tượng, chỉ cần bằng vào mái tóc trắng cùng cái hàn khí đáng sợ trên người Vô Song đã quá nhiều người liên tưởng đến siêu tân binh kia.
Cho dù ở bên cạnh Thượng Quan Thần lúc này, Hoắc Thanh Đồng cũng đang nắm bàn tay của mình lại, lưng dựa vào thành bàn, ánh mắt khóa chặt lấy Vô Song.
So với Thượng Quan Thần, Hoắc Thanh Đồng càng chú ý đến Vô Song, hơn nữa nàng thật sự rất muốn đấu với Vô Song một trận, từ lần giao thủ ngắn ngủi bên trong Sinh Tử Điện nàng liền muốn xem rốt cuộc Vô Song có bao nhiêu thực lực.
Đối với Hoắc Thanh Đồng mà nói, Thượng Quan Thần tuyệt đối là thuốc thử liều cao đối với Vô Song.
Về phía Vô Song, ánh mắt hắn hơi hơi nhíu lại nhìn về phía một nam một nữ trước mặt, nam nhân là ai hắn không biết bất quá nữ nhân kia hắn biết, tuy chưa biết tên nàng những cũng đã giao thủ qua, nhìn về hai người này cũng làm Vô Song cảm thấy có chút áp lực.
Cái cảm giác tiêu cực mà Quỳ Hoa Bảo Điển mang lại đến tận bây giờ vẫn còn khiến cho Vô Song cảm thấy áp lực vô cùng, chính vì những cảm giác tiêu cực này Vô Song giống như một ngọn núi lửa chuẩn bị phun trào vậy, đừng nói là Thượng Quan Thần, cho dù thêm vào Hoắc Thanh Đồng cùng lên, Vô Song hắn cũng dám đánh.
Chính Vô Song cũng khó mà giải thích được hiện tại hắn đang nghĩ gì, hắn chỉ cảm thấy toàn thân cực kỳ khó chịu, có một cảm giác khô nóng chạy dọc cơ thể, khiến hắn căn bản khó mà giữ nổi bình tĩnh, cũng chính vì vậy, Vô Song liền đưa tay ra cầm lấy một bình rượu, ngửa cổ uống cạn.
Hương rượu rất nồng, vị rượu cay cay nhưng chính cái vị cay nồng này như một thứ giải khát cho bản thân Vô Song hiện tại, càng uống hắn càng có thể cảm nhận được khoái cảm, hắn càng uống trên người càng có một luồng khí thế như ẩn như hiện.
Một hơi uống sạch một bình rượu, cảm thấy chưa đủ, thân hình Vô Song lướt lên đi đến một cái bàn gần đó, một tay lại cầm lấy bình rượu, một hơi cạn sạch.
Tửu lượng của Vô Song cực tốt dù sao từ bé ở trên Tử Ngọc Sơn hắn đã được làm quen với rượu thậm chí nhiều khi uống rượu thay cho nước lọc, rượu tuyệt đối không hề xa lạ với Vô Song.
Hành động của Vô Song khiến không ai ở đây có thể tưởng tượng, cũng không ai có thể ngăn cản dù sao tốc độ của Vô Song quá nhanh.
Khi tửu lượng đã đầy, tửu ý đã đủ, năm ngón tay của Vô Song phát lực, nguyên một vò rượu nhỏ bị hắn bóp nát, khuôn mặt của Vô Song đỏ lên vì hơi rượu, hắn đối với Thượng Quan Thần nhếch miệng.
“Thống khoái, đánh đi”.
Rượu vào cổ họng, liền tạo thành một loại nhiệt lưu, vậy mà có thể trực tiếp làm Vô Song bình tâm lại, hắn biết đây chính là công dụng của rượu, là công dụng của Tửu Thần Quyết.
Thiên hạ cười ta say, ta khinh thiên hạ không hiểu.
Say vào rượu chính là tỉnh với nhân gian, say trong nhân gian liền tỉnh với rượu.
Bằng vào rượu, Vô Song thật sự có thể đè nén được toàn bộ những cảm xúc trái chiều mà Quỳ Hoa Bảo Điển mang đến, trong người chỉ còn lại một chỗ khoái ý, cái hơi rượu trong người Vô Song, dần dần chuyển đổi thành chiến ý.
Thượng Quan Thần ánh mắt híp lại, vẻ mặt cũng trở nên nghiêm túc hơn rất nhiều, nếu như chỉ ít phút trước cả người Vô Song toàn bộ đều là sát khí, thứ sát khí làm Thượng Quan Thần cảm thấy kiêng kị vô cùng thì hiện nay cái sát khí đó toàn bộ biến mất.
Sát khí thay đổi hay đúng hơn bản thân Vô Song thay đổi, Vô Song không ngờ có thể mượn rượu khiến cái sát khí kia trở thành chiến ý.
Nhìn thấy chiến ý của Vô Song, Thượng Quan Thần rốt cuộc buông cây quạt giấy trong tay ra, hai bàn tay xuất hiện từng luồng từng luồng khí trắng.
Thượng Quan Thần nổi danh trong Thiên Ý Thành bởi cây quạt này, vũ khí ưa thích của hắn là dạng đoản binh, cây quạt trong tay Thượng Quan Thần cũng chính là vũ khí của hắn, hắn ở trong Thiên Ý Thành hối đoái được Âm Dương Phiến, một loại võ công chuyển sử dụng quạt làm vũ khí, lợi hại vô cùng.
Tất nhiên những người không hiểu về Thượng Quan Thần đều nghĩ như thế, chỉ có những người chân chính đấu với Thượng Quan Thần mới biết, át chủ bài của kẻ này là gì.
Thượng Quan Thần khác với đám người Cự Môn, hắn không phải là xuất thân tán tu, hắn có gia tộc của riêng mình, cũng chính vì có gia tộc, Thượng Quan Thần có vốn liêng dày hơn Cự Môn nhiều lắm.
Thượng Quan thế gia bất truyền tuyệt học – Liên Hoa Thiền Công.
Thượng Quan gia bắt đầu xuất hiện từ sự kiện Nam – Bắc Thiếu Lâm đại chiến, gia chủ Thượng Quan gia là Thượng Quan Thiên Hùng vốn là tục gia đệ tử của Thiếu Lâm, sau khi nội chiến Thiếu Lâm Tự diễn ra, Thượng Quan Thiên Hùng rời khỏi Thiếu Lâm đi về phương nam, trọng trấn lại gia tộc.
Chỉ trong vèn vẹn 20 năm, Thương Quan Thiên Hùng quả thực đã khiến Thượng Quan gia phát triển vượt bậc, trở thành một trong những thế gia có chỗ đứng rất vững chắc tại phương nam.
Vị thế của Thượng Quan gia tất nhiên là từ chính khả năng của Thượng Quan Thiên Hùng bất quá một phần không nhỏ nằm bên trong Liên Hoa Thiền Công.
Theo giang hồ tương truyền, Liên Hoa Thiền Công chính là một phần nhỏ của Cửu Dương Thần Công tách ra mà thành, năm đó Thượng Quan Thiên Hùng được chính Giác Viễn đại sư truyền lại một phần của Cửu Dương Thần Công, dựa vào kinh người ngộ tĩnh liền thật sự sáng tạo ra môn công pháp của riêng mình.
Cũng nhờ vào bộ Liên Hoa Thiền Công này bản thân Trường Hồng Tiêu Cục có thể trở thành một trong những tiêu cục mạnh nhất của võ lâm phương nam.
Nhìn thấy Thượng Quan Thần sử dụng Liên Hoa Thiền Công, ánh mắt Hoắc Thanh Đồng liền sáng lên.
Gia tài của Thượng Quan Thần không ít, hắn ở trong Thiên Ý Thành cũng đổi được vài bộ võ công cực kỳ không tệ bất quá cũng không có bất cứ môn võ công nào đáng để Hoắc Thanh Đồng phải coi trọng ngoại trừ Liên Hoa Thiền Công kia.
Thượng Quan Thần bước tới, hạ bộ của hắn cực kỳ chắc chắn, cho người ta cảm giác như có một ngọn núi chậm rãi tiến về phía trước vậy, nhìn Thượng Quan Thần thân thể cũng không quá mạnh mẽ nhưng không ngờ hắn dĩ nhiên là cao thủ đi theo đường luyện thể.
Vô Song ánh mắt trở nên ngưng trọng, bất quá hắn đã uống rượu vào liền sẽ không sợ Thượng Quan Thần trái lại Thượng Quan Thần càng mạnh, Vô Song lại càng thấy hứng thú.
Đây là lần đầu tiên, Vô Song đối chiến bằng Tửu Thần Quyết.
Tửu Thần Quyết thuộc dạng kỳ thuật cũng giống như Chính Khí Quyết bất quá Tửu Thần Quyết có thể ra tăng chiến lực của bản thân, Chính Khí Quyết lại làm không nổi.
Tửu lượng đã đến giới hạn, dựa theo tửu lượng mà kéo dài tửu ý, khi tửu ý đến đỉnh đỉnh điểm, Tửu Thần Quyết liền có thể sử dụng.
Tửu Thần Quyết là một loại kỳ thuật dành cho những người đi theo một chữ ‘túy’.
Trong ‘túy’ có túy quyền, túy côn, túy bộ, túy đao, túy kiếm, tất cả đều là ‘túy’.
Vô Song bản thân không đi theo một chữ ‘túy’ hắn không giống đại sư huynh suốt ngày làm bạn với rượu nhưng dưới tác dụng của Tửu Thần Quyết, Vô Song có thể cảm thấy cả người khô nóng, nội lực cùng khí huyết toàn thân đều sôi sục lên.
Vô Hà Tử từng muốn nhờ Vô Song, dựa vào Tửu Thần Quyết để giải đáp một cái bí mật, bí mật trên người Kiều Phong.
Theo lời Vô Hà Tử nói, Kiều Phong dựa vào kinh người tửu lượng sau đó bắt đầu điên cuồng uống rượu, nhờ vào tửu lượng gần như không đáy của mình dẫn đến tửu ý của hắn cũng điên cuồng tăng theo, khi tửu ý chạm đến cực hạn liền sẽ biến đổi, trở thành một dạng thiên phú chiến đấu đáng sợ.
Kiều Phong có thể sử dụng rượu khiến bản thân trong cơn say có thể gia tăng một loại căn cốt thiên phú gọi là Phách Giả Hoàng Lan, loại căn cốt thiên phú này chính là thần chiến tranh, chiến thần trong loài người.
Vô Hà Tử giao cho Vô Song quyển Tửu Thần Quyết lại bắt đầu dạy Vô Song uống rượu từ bé chính là để hắn có cơ hội tìm ra được đáp án chân thực bên trong câu chuyện của Kiều Phong.
Từ khi nắm giữ được Tửu Thần Quyết bản thân Vô Song chưa bao giờ dừng uống rượu, bất kể là những ngày ở trên Nga Mi Sơn hay khi ngao du giang hồ hắn đều lấy rượu làm bạn.
Vô Song từng muốn sử dụng Tửu Thần Quyết để chiến đấu tại Vương Bản Sơn – Tu La Thí Luyện bất quá chỉ tiếc tại nơi đó không có chút rượu nào, căn bản không thể sử dụng Tửu Thần Quyết.
Lúc này có rượu, có trăng, có mỹ nhân, có cả đối thủ cực kỳ cường đại, không thử dùng Tửu Thần Quyết thì còn đợi đến bao giờ?.
.........
Thượng Quan Thần tốc độ lúc này cũng không quá nhanh, cả người hắn bảo phủ bởi một làn khói trắng nhạt, đây là Liên Hoa Khí của Liên Hoa Thiền Công.
Liên Hoa Thiền Công không mạnh về tốc độ bất quá đây là một trong những loại tuyệt học trong thiên hạ có khả năng cận chiến mạnh nhất, điều này Vô Song cũng không có biết.
Thượng Quan Thần dưới sự trợ giúp của Liên Hoa Thiền Công, trên hư không xuất hiện từng đóa từng đóa hoa sen mờ nhạt, đây chính là ‘hình ‘ của Liên Hoa Thiền Công.
Mỗi loại tuyệt học đều có một loại hình, ví dụ như Quỳ Hoa Bảo Điển là Quỳnh Hoa thì Liên Hoa Thiền Công chính là hoa sen.
Vô Song nắm chặt hai nắm đấm của mình, ánh mắt dần dần nhắm lại cảm nhận hơi rượu chạy dọc trong huyết quản, sau đó khi lần thứ hai Vô Song mở mắt ra, ánh mắt của hắn đã biết thành màu đỏ như máu.
Bằng vào Tửu Thần Quyết áp chế, Vô Song vận dụng Quỳ Hoa Bảo Điển dĩ nhiên không còn bị cảm giác giết chóc kia khống chế, ánh mắt hắn đỏ rực nhưng bên trong cũng chỉ có tinh thuần chiến ý.
Tửu Thần Quyết không phải là võ công cũng chẳng phải tâm pháp, nó là một dạng kỳ thuật, chính vì kỳ thuật cho nên Tửu Thần Quyết có thể sử dụng song song với Quỳ Hoa Bảo Điển.
Tác dụng lớn nhất của Tửu Thần Quyết chính là làm khí huyết Vô Song liên tục sôi sục đồng thời nội lực của chính bản thân hắn cũng điên cuồng chuyển động.
Trên tay xuất hiện cực hàn khí, cái cảm giác nóng bên trong cùng lạnh bên ngoài làm chính bản thân Vô Song cũng nhè nhẹ run lên, bất quá chính nhờ Tiên Thiên Chí Âm Thể lại khiến đầu óc của hắn thanh tỉnh không ít.
Vô Song vậy mà phát hiện ra, hắn có thể sử dụng hàn lực trong cơ thể ngăn cản tửu ý, hắn có thể sử dụng Tửu Thần Quyết ngay cả trong lúc không say, nghĩ đến một điểm này khóe miệng Vô Song cũng nhẹ nhếch lên, chân bước thẳng về phía trước, cả thân hình như một bóng ảnh biến mất.
Khi Thượng Quan Thần sử dụng Liên Hoa Thiền Công thì hắn cũng đã bị Vô Song dành hoàn toàn ưu thế về mặt tốc độ, Liên Hoa Thiền Công cực kỳ không thích hợp với cường giả am hiểu tốc độ.
Thế là ngay lập tực, những người có mặt ở Hồng Tước Lâu tầng 2 được nhìn thấy một hình ảnh rung động không thôi.
Vô Song xé gió lướt lên, trên người mang theo hàn khí rét lạnh thấu xương, từng quyền từng quyền đánh về phía Thượng Quan Thần, hắn di chuyển nhanh đến mức trước mặt Thượng Quan Thần chỉ còn toàn bóng ảnh.
Người không biết sẽ nghĩ Thượng Quan Thần bị đệ nhất hắc mã trong giới tân sinh năm nay nghiền ép bất quá người biết cũng nhìn ra, vẻ mặt Thượng Quan Thần cực kỳ thản nhiên.
Hắn không cách nào tiến tên thậm chí từng bước từng bước bị Vô Song bức lui, nội lực trên người Vô Song lúc này như núi lửa phun trào lại thêm chiến ý kinh khủng từ chính cơ thể Vô Song phát ra, bản thân Thượng Quan Thần cho dù là tông sư cao thủ mỗi lần lấy cứng đối cứng với Vô Song cũng là ăn không tiêu, tuy nhiên hắn quả thật không hề có chút lo lắng.
Thượng Quan Thần không hổ là thiên tài hàng đầu của Thiên Ý Thành, bất kể bị Vô Song dồn ép thế nào, bất kể tốc độ của Vô Song có đáng sợ thế nào, Vô Song thủy chung cũng không tấn công được vào người Thượng Quan Thần.
Ánh mắt của Vô Song lúc này tuy thuần một màu đỏ nhưng lại thanh tỉnh vô cùng, trong ánh mắt đầy vẻ hứng thú nhìn Thượng Quan Thần hay nói đúng hơn là nhìn Liên Hoa Thiền Công.
Thượng Quan Thần hiện nay cho người ta cảm giác hắn như có hàng trăm cánh tay vậy, trước mặt Vô Song không phải là người mà là một bức tượng phật quan thế âm ngàn mắt ngàn tay.
Đây chính là Liên Hòa Thiền Công – Liên Hoa Vạn Sinh Thủ.
Tất nhiên điều đáng nói nhất của Liên Hoa Thiền Công nằm ở từng đóa hoa sen sau lưng Thượng Quan Thần.
Liên Hoa Thiền Công – Vạn Liên Hiến Phật.
Liên Hoa Thiền Công không ngờ cũng là một loại tuyệt học có khả năng... chữa trị cho chủ nhân của nó cũng giống với Tử Hà Thần Công, cũng nhờ khả năng này Thượng Quan Thần có thể ung dung chống lại hàn khí của Vô Song.
Đáng sợ hơn nữa là việc, Liên Hoa Thiền Công rõ ràng còn đang bắt đầu khôi phục nội lực cho Thượng Quan Thần, đây tuyệt đối là một môn tuyệt học mang theo sức phòng ngự kinh người.
Cự Môn cho người ta cảm giác giống một ngọn núi khổng lồ bất quá núi có cao thế nào cũng vẫn thua người, người đứng trên núi tất sẽ cao hơn núi.
Thượng Quan Thần lại khác, hắn hiện nay như một mặt hồ tĩnh lặng, bất kể làm thế nào, mặt hồ rốt cuộc cũng sẽ trở về trạng thái cũ của nó, đây là khác biệt của hai người, đây cũng là lý do tại sao Cự Môn xếp thứ 14 còn Thượng Quan Thần lại xếp thứ 13 tại Huyền Bảng.
Tất nhiên từ trước đến nay, Vô Song chưa bao giờ không tin mình sẽ không phá được phòng ngự của kẻ khác.
Nếu kia là đóa hoa sen thanh dịu thuần khiết thì đây sẽ là đóa quỳnh hoa đỏ rực giữa trời.
Thượng Quan Thần vốn cực kỳ tin tưởng vào khả năng phòng ngự của Liên Hoa Thiền Công nhưng rốt cuộc hắn cũng phải biến sắc, hắn nhìn thấy cổ tay của Vô Song khẽ xoay tròn, sau đó Vô Song cho Thượng Quan Thần một cảm giác nguy hiểm cực độ.
“Quỳ Hoa Bảo Điển – Chước Chước Quỳ Hoa – Địa Ngục Mị Ảnh”.
.........
“Đại nhân, thực sự không ngờ Thiên Ý Thành lại có một mặt này”.
Trong màn đêm nhộn nhịp của Thiên Ý Thành, có hai thân ảnh nhè nhẹ bước trên đường, người vừa lên tiếng một thân áo trắng tóc kết thật dài đằng sau, trên đầu đội một chiếc mũ rộng vành.
Về phần người còn lại, một thân thanh y, khuôn mặt bị mặt nạ che đi, từng bước chân từng cử động của người này đều làm kẻ khác nhìn ra một loại thần thái, một loại khí vận đặc biệt.
“Đã đến nơi này còn một câu đại nhân hai câu đại nhân gì chứ, Trần tổng đà chủ quá khách khí rồi, hơn nữa lần này còn là ta làm phiền tổng đà chủ không ít”.
Nam nhân mặc thanh y vừa dứt lời lập tức nam nhân mặc bạch y hơi hơi cúi đầu, hai tay ôm quyền.
“Đại nhân, người như thế nào cũng là đại nhân cái này Trần mỗ không dám phạm thượng, về phần làm phiền Gia Lạc lại càng không dám nhận rồi, Gia Lạc cũng vừa vặn muốn đến thăm một cái cố nhân”.
Hai nam nhân thần bí này tất nhiên cũng không phải ai xa lạ.
Một người là Xà Vương – Viên Thừa Chí, người còn lại là Hồng Hoa Hội tổng đà chủ - Trần Gia Lạc.
Sau trận chiến tại Sơn Nam Tây Đạo, toàn bộ thế lực của Thiên Địa Hội liền co cụm lại thậm chí một phần lớn tinh anh đệ tử đều di chuyển xuống phương nam, nhờ cậy Hồng Hoa Hội che chở.
Thiên Địa Hội cùng Hồng Hoa Hội vốn là phụng cùng một chủ, đương nhiên phải giúp đỡ nhau, lại thêm Xà Vương thân chính tiến về phương nam lại càng làm huynh đệ Hồng Hoa Hội kích động.
Trận chiến tại Sơn Nam Tây Đạo hôm đó đã truyền khắp thiên hạ, Thiên Địa Hội thua trận nhưng tuyệt không thua người, ít nhất trong giang hồ võ lâm bản thân Thiên Địa Hội dám cứng đối cứng cùng Mãn Thanh tuyệt đối là hành động làm vạn người kính phục.
Tiếp theo là việc Xà Vương quay về thống lĩnh Thiên Địa Hội tiếp tục đại nghiệp Phản Thanh Phục Minh làm không biết bao nhiêu người vốn muốn hướng về tiền triều lại bắt đầu dục dịch.
Uy danh của Viên Thừa Chí hiện nay tuyệt đối là đỉnh điểm của võ lâm, trận chiến của Bắc Hiệp Quách Tĩnh cùng Xà Vương Viên Thừa Chí khi truyền đi làm không biết bao nhiêu cao thủ trong thiên hạ động dung, đồng thời cũng là màn pháo hoa rực rỡ nhất cho lần trở về trung nguyên này của Xà Vương.
Tất nhiên mấy tháng qua Viên Thừa Chí cũng không quá thoải mái, ngắn ngủi 2 thán thời gian, hắn liền gặp phải 11 đợt ám sát của triều đình, thậm chí có ngũ tuyệt cấp cao thủ ra tay chính vì vậy hiện nay sắc mặt Viên Thừa Chí ẩn trong lớp mặt nạ kia có chút tái nhợt.
Hai người Viên Thừa Chí cùng Trần Gia Lạc một đường đi thẳng về phía trước, hai người này không ngờ cũng đang xuất hiện bên trong Đông Thành.
Bằng vào thực lực của Viên Thừa Chí cùng Trần Gia Lạc tất nhiên là đủ sức đi ngang Thiên Ý Thành, lại thêm thân phận Xà Hộ Pháp của Viên Thừa Chí, Thiên Ý Thành từ trên xuống dưới ai dám ngăn cản hắn?, chính vì việc này mà từ khi đặt chân đến Thiên Ý Thành, tâm tình Viên Thừa Chí thả lỏng hơn nhiều.
Viên Thừa Chí biết Thiên Ý Thành có quan hệ mật thiết cùng Thanh Triều bất quá chỉ cần hắn không chính mình thừa nhận mình là Xà Vương – Viên Thừa Chí, ai có thể làm gì được hắn?.
Ở Thiên Ý Thành, Viên Thừa Chí chỉ cần mượn thân phận Xà Hộ Pháp, tuyệt đối cực kỳ an toàn bất quá đến chính Viên Thừa Chí cũng không ngờ được, khi hắn cùng Trần Gia Lạc đang tiến về Cùng Kỳ Điện, sống lưng Viên Thừa Chí liền lạnh toát.
Viên Thừa Chí dừng lại, ở bên cạnh Trần Gia Lạc cũng lập tức dừng lại, vẻ mặt mang theo vài phần khó hiểu, hắn... không cảm nhận được bất cứ cái gì.
Sau đó Trần Gia Lạc ánh mắt mở to ra, trên đường lớn có một chiếc xe ngựa khẽ di chuyển.
Chiếc xe này cũng không quá rộng lớn, thoạt nhìn bên trong thùng xe có lẽ chỉ đủ cho khoảng 3-4 người không hơn, bên ngoài xe là một lão nhân áo xám, đầu cũng đội mũ rộng vành che kín khuôn mặt.
Chiếc xe ngựa vốn không có gì đặc biệt nhưng trong mắt Viên Thừa Chí lại cực kỳ đặc biệt.
Bao lâu rồi?, bao lâu rồi hắn mới có cảm giác đang đối đầu cùng một con quái vật?, bao lâu rồi hắn mới có cảm giác trước mặt là tồn tại không thể vượt qua?.
Viên Thừa Chí là ngũ tuyệt cấp bậc cao thủ hơn nữa kể cả xếp trong hàng ngũ tuyệt hắn cũng cực kỳ mạnh, nhưng lúc này hắn lại cảm thấy người trong xe kia tuyệt đối đáng sợ vô cùng, thậm chí Viên Thừa Chí bắt đầu ước định, nếu hắn cùng kẻ trong xe quyết chiến, tỷ lệ... chỉ sợ là 3-7.
Hắn có 30% cơ hội chạy thoát... 70% còn lại là mất mạng.
Chiếc xe ngựa chậm rãi đi qua hai người Viên Thừa Chí cùng Trần Gia Lạc, sau đó cửa sổ xe mở ra, bên trong một nam tử tóc đen liếc nhìn ra ngoài.
Nam tử này vẻ mặt rất trắng lại có vài phần ma mị, ánh mắt của hắn khi quét qua Viên Thừa Chí căn bản không có chút cảm xúc nào nhưng lại làm Viên Thừa Chí cảm thấy áp lực vô cùng.
Nam nhân kia sau đó mở miệng.
“Chậm”.
Lão bộc đánh xe lập tức rung lên hai tay, hai đầu ngựa kéo xe cũng chậm rãi dừng lại.
Nam nhân không bước xuống bên dưới, hắn chỉ đơn giản nhìn ra ngoài cửa xe, đối với Viên Thừa Chí đứng đó, khóe miệng cong lên.
“Ngươi gặp qua Ngụy Trung Hiền rồi, hắn có mạnh không?”.
Giọng nói cũng cực kỳ đặc dị, không giống nam mà cũng chẳng giống nữ nhưng tuyệt đối dễ nghe hơn Ngụy Trung Hiền trăm lần, ngàn lần.
Viên Thừa Chí lúc này không nhận ra người kia là ai thì hắn cũng uổng cho hai chữ ‘Xà Vương’.
Thiên hạ này ngoại trừ Đông Phương Bất Bại ra, làm gì có ngũ tuyệt cao thủ nào mạnh đến mức làm cùng cấp ngũ tuyệt cao thủ khác cảm thấy không còn đấu chí?.
“So với Đông Phương huynh, Ngụy Trung Hiền thua quá xa”.
Đông Phương Bạch ở trong xe, nghĩ nghĩ một chút rồi gật đầu, ánh mắt chậm rãi nhắm lại, bàn tay đang kéo rèm kia cũng thả ra, rèm xe màu đỏ chậm rãi che khuất dung nhan của hắn.
“Đúng rồi, tiểu tử tóc trắng dùng Quỳ Hoa kia, bản nhân thật sự có vài phần hứng thú, đáng tiếc tối nay đi tìm hắn thì tiểu tử kia lại không có nhà, chỉ nghe nói hắn đến Thiên Nguyên Lộ”.
“Bản nhân lần này trở về Hắc Mộc Nhai, ngươi nói với tiểu tử kia, có dịp lên Hắc Mộc Nhai một chuyến”.
Xe ngựa lại chậm rãi di chuyển, để lại Viên Thừa Chí cùng Trần Gia Lạc đứng đó nhìn theo.
Ở bên trong xe, bên cạnh Đông Phương Bạch là một thiếu nữ áo đỏ, cách nàng ăn mặc không khác gì Đông Phương Bạch phiên bản nữ cả.
Nhìn thiếu nữ đang say ngủ, Đông Phương Bạch khóe miệng cong lên.
“Tạ Yên Khách, Hà Túc Đạo, hai người các ngươi... làm không tệ, không uổng công bản nhân coi trọng hai ngươi”.
“ Dư lão, dạo này bản nhân quá mức bận bịu, mọi việc đều là nhờ ngươi rồi, việc của Phi Yến, ngươi làm không tệ ”.
Lão bộc đánh xe bên ngoài kia đương nhiên là Kiếm Hộ Pháp của Thiên Ý Thành.
Kiếm Hộ Pháp đối với lời khen ngợi của Đông Phương Bạch, liền cúi đầu.
“Chỉ cần là việc đại nhân giao phó, họ Dư có chết cũng phải hoàn thành, tuyệt không cần đại nhân phải cảm ơn, Dư lão không dám nhận”.
Trong xe, Đông Phương Bạch lưng tựa vào thành xe, cánh tay trắng ngần gác lên đầu, ánh mắt bắt đầu trở nên lim dim.
...........
“Đại nhân, chúng ta đi đâu đây?”.
Viên Thừa Chí nhìn theo chiếc xe của Đông Phương Bạch, hắn quả thực không ngờ đỉnh đỉnh đại danh Đông Phương Bất Bại lại đến Thiên Ý Thành.
Hít vào một hơi lãnh khí, Viên Thừa Chí rất nhanh cũng bình ổn tâm tính, ánh mắt nhìn về phía Trần Gia Lạc.
“Nếu vị... Đông Phương huynh đã nói như thế chúng ta đến Thiên Nguyên Lộ đi”.
.........
Thiên Nguyên Lộ lúc này tuyệt đối cực kỳ náo nhiệt, đặc biệt là Hồng Tước Lâu.
Xung quanh Hồng Tước Lâu hiện nay đã sớm xuất hiện rất nhiều cao thủ, bất kể là hoàng cấp đệ tử hay huyền cấp cao thủ đều sẽ muốn đến đây quan sát một chút.
Đêm nay ở Hồng Tước Lâu vốn không có quá nhiêu cao thủ bất quá Vô Song cùng Thượng Quan Thần chiến đấu lại làm vô số kẻ động thân mà đến, bọn họ thực sự muốn xem trận chiến này.
Nghe đồn rằng Vô Song có thể giết Cự Môn bất quá cũng không ít người đối với tin đồn này chỉ lắc đầu.
Cự Môn tuyệt đối không thể dễ chết như vậy, căn bản không có tân sinh nào đủ sức giết chết Cự Môn mà cho dù Cự Môn có chết thì cũng không phải một mình Vô Song làm.
Chiến lực của Vô Song có thể vượt qua hoàng cấp đệ tử nhưng có lẽ cũng chỉ đến thế mà thôi, đây là suy nghĩ của rất nhiều người trong đó có Mộ Dung Phi Vũ cùng Đường Mộng.
Hôm nay hai người cũng xuất hiện tại Hồng Tước Lâu, tất nhiên không phải là xuất hiện từ đầu mà là từ nơi khác chạy tới, hai người căn bản không quan tâm Vô Song cùng Thượng Quan Thần vì cái gì đánh nhau, bọn họ chỉ quan tâm đến kết quả cuộc chiến này.
Nếu như trước khi đến đây bọn họ đối với thực lực của Vô Song mới chỉ là coi trọng thì lúc này rốt cuộc cũng chuyển thành kinh hãi.
Tầng 2 của Hồng Tước Lâu dĩ nhiên bị đục thủng một lỗ, nguyên một mảng tường của Hồng Tước Lâu bị phá hủy, sau đó trong khói bụi lúc này có thể nhìn thấy thân ảnh Vô Song cùng Thượng Quan Thần xuất hiện, cả hai người ánh mắt lúc này đều đỏ rực, chiến ý lăng thiên.
Vô Song bằng vào quyền cước đúng là đánh không lại Thượng Quan Thần, cho dù tốc độ của Vô Song có nhanh thế nào đi chăng nữa chỉ cần không phá được lớp phòng ngự của Liên Hoa Thiền Công thì cũng là công cốc.
Vô Song có thể áp đảo Thượng Quan Thần một phần lớn là nhờ vào Tửu Thần Quyết đang điên cuồng làm nội lực của hắn chuyển động tuần hoàn, nếu không có Tửu Thần Quyết bản thân Vô Song trừ khi cầm thêm Hắc Long Kiếm nếu không cũng khó lòng mà chiến hòa được với Thượng Quan Thần như hiện nay.
Tất nhiên Thượng Quan Thần có thể thủ, bằng Liên Hoa Thiền Công hắn không sợ nhất chính là kéo dài thời gian, Thượng Quan Thần sao không nhìn ra bản thân Vô Song đang dùng một loại kỳ thuật tăng cường thực lực?.
Chỉ cần Tửu Thần Quyết hết thời gian liền đến phiên Thượng Quan Thần hắn đánh bại Vô Song, đáng tiếc Thượng Quan Thần hắn vẫn tính nhầm một bước.
Vô Song ngoại trừ Tửu Thần Quyết ra còn có Quỳ Hoa Bảo Điển.
Lúc này tại dưới mặt đất, khói bụi bốc lên, bên trong mảng tường sập kia là thân ảnh của Vô Song cùng Thượng Quan Thần, cả hai người đều có vài phần chật vật bất quá nếu là người hiểu rõ Thượng Quan Thần mà nói đều sẽ nhận ra Thượng Quan Thần lúc này cực kỳ tức giận.
Trên người Thượng Quan Thần, xuất hiện vết thương rồi.
Liên Hoa Thiền Công của hắn vậy mà bị phá, áo trắng trước ngực nát tan để lại từng dấu tay in lên cơ thể, nếu không phải ngoại trừ Liên Hoa Thiền Công bản thân Thượng Quan Thần vẫn còn hộ thân cương khí của tông sư cường giả, hắn chỉ sợ trọng thương.
“Ngươi... muốn chết “.
Lần này đến lượt Thượng Quan Thần ánh mắt lóe lên sát khí, với một người tự phụ về năng lực phòng ngự của bản thân như Thượng Quan Thần lại để một kẻ vô danh như Vô Song xuyên phá, đây chẳng khác nào tát thẳng vào mặt Thượng Quan Thần cả.
Đáp lại lời nói của Thượng Quan Thần chỉ là tiếng gió.
Thân hình Vô Song bằng tốc độ kinh người lại tiếp tục lao đến.
Quỳ Hoa Bảo Điển – Chước Chước Quỳ Hoa – Địa Ngục Mị Ảnh.
Lại là một chiêu này, đây chính là chiêu phá hủy phòng ngự của Liên Hoa Bảo Giám, một chiêu này có tốc độ tấn công vượt quá khả năng phòng ngự của Thượng Quan Thần.
Thượng Quan Thần khuôn mặt tràn ngập nộ khí, Liên Hoa khí trên người hắn điên cuồng xoay tròn, hai tay đánh về phía trước.
“Liên Hoa Thiền Công – Liên Hoa Vạn Diệt Thủ”.
Hai chân đứng thành hình trung bình tấn, trong phút chốc vô số cánh tay của Thượng Quan Thần xuất hiện, hắn mượn nội lực của bản thân đánh ra vô số chưởng lực.
Chưởng lực không mạnh nhưng từng chưởng nối tiếp nhau, 27 chưởng điệp gia cùng một chỗ, uy lực kinh người.
Đối mặt với một chưởng kinh người kia, Vô Song căn bản cũng không thèm né tránh, hắn rất nhanh biến chiêu, hai tay xuất hiện kinh người hàn khí.
Trong trạng thái bình thường, Vô Song chỉ có thể sử dụng được 2 chiêu trước trong Quỳ Hoa Bảo Điển phiên bản tiên thiên, sau khi sử dụng xong 2 chiêu hắn lập tức rơi vào trạng thái thoát lực nhưng có Tửu Thần Quyết bên người lại rất khác.
“Quỳ Hoa Bảo Điển – Chước Chước Quỳ Hoa – Quỳ Hoa Vĩnh Kiếp – Vĩnh Kiếp Hàn Băng”.
Lấy quỳ hoa khí tạo ra quỳ hoa, sau đó dùng chính quỳ hoa khí trong cơ thể Vô Song tạo thành rung động, trực tiếp ép nổ từng đóa quỳ hoa bên người, đây chính là Quỳ Hoa Vĩnh Kiếp.
Tất nhiên đây là khi Vô Song đặt chân vào cảnh giới tông sư, đáng tiếc hiện nay hắn còn xa tông sư cảnh giới nhiều lắm.
Kể từ khi được trải nghiệm Tiên Thiên Quỳ Hoa Bảo Điển, bản thân Vô Song tuy không thích tác dụng phụ mà nó mang lại nhưng với uy lực thì cực kỳ hài lòng, chính vì vậy hắn thật sự muốn có thể tái hiện lại trạng thái này một lần.
Quỳ Hoa khí của Vô Song không đủ để ngưng kết nhưng muốn ngưng kết chưa chắc đã cần tinh thuần nội lực, hắn còn có hàn khí, trên đời có gì dễ dàng ngưng kết bằng hàn khí?.
Vô Song bằng hàn khí trong người, trực tiếp tạo ra một đóa quỳ hoa bằng hàn băng như thực như ảo giữa hai cánh tay của mình, sau đó cứng đối cứng bắn thẳng về phía Thượng Quan Thần.
Một chiêu này gọi là Vĩnh Kiếp Hàn Băng.
Mượn băng lực phong ấn quỳ hoa khí, khi mà hàn băng nổ tung ra liền sẽ phóng thích quỳ hoa khí ra bên ngoài, triệt để tạo thành một vụ nổ công kích đối phương.
Thượng Quan Thần một chưởng rất mạnh, trực tiếp đánh nát lớp hàn băng mà Vô Song tạo ra nhưng cũng chính lúc này, quỳ hoa nổ ra.
Chỉ thấy một âm thanh kinh khủng vang lên, sau đó tất cả những người quan chiến đều dồn dập biến sắc, Thượng Quan Thần cùng Vô Song cứng đối cứng, người bị thua dĩ nhiên lại là Thượng Quan Thần?.
Vô Song thân hình bị đánh bay đi, nhưng hắn có Nhạn Hành Công cùng Quỷ Ảnh thân pháp, hắn rất nhanh ổn định lại thân hình, tốc độ một lần nữa vận dụng tối đa, lao thẳng về phía Thượng Quan Thần.
Thượng Quan Thần lại khác, áo ngoài nát tan lộ ra cơ thể bên trong, trên người hắn vậy mà bắt đầu chảy máu, nhìn chật vật không thể tả, miệng phun ra một ngụm máu tươi.
Lúc này có ai có thể nhận ra, Thần công tử - Thượng Quan Thần?.
Tiếp theo khi Vô Song lao tới, trên tay hắn vậy mà lại xuất hiện thêm hai đóa... quỳ hoa cỡ nhỏ được tạo nên từ hàn khí.
Nhìn thấy cảnh này, Đường Mộng cùng Mộ Dung Phi Vũ lập tức biến sắc, cho dù Hoắc Thanh Đồng đứng trên lầu 2 cũng kinh hô.
“Dừng tay”.
Đã đánh đến lúc này, còn có thể dừng tay sao?, cho dù Vô Song thực sự dừng tay, Thượng Quan Thần cũng không.
Thượng Quan Thần đôi mắt đỏ lên, hắn cũng không quan tâm tất cả, nội lực của Thượng Quan Thần bị kéo đến đỉnh điểm.
“Liên Hoa Thiền Công - Khô Mộc Phùng Xuân – Liên Hoa Quỷ Thủ”.
Không biết từ đâu Thượng Quan Thần như được thổi vào một luồng sinh khí, hai tay biến thành trảo tốc độ bạo tăng, lao thẳng về phía Vô Song.
Vô Song nhìn thấy đối phương lao tới, hắn cũng trực tiếp lao tới.
Tốc độ hai người càng ngày càng gần, cho đến khi đôi tay của Thượng Quan Thần như muốn bóp nát đầu Vô Song cũng là lúc Vô Song cho toàn bộ những người ở đây thấy một màn trình diễn không tưởng, một màn trình diễn của khinh công tuyệt đỉnh.
Vô Song bóp nát hai đáo quỳ hoa trong tay, hắn dựa vào khả năng khống chế hàn khí kinh người của chính bản thân mình, vậy mà không khiến hàn khí phản thân lại mượn nhờ xung lực cả người lướt về phía trước.
Thân hình Vô Song đột nhiên vụt tăng tốc, sau đó hắn cong người lại, cả người lướt nhẹ dướt mặt đất, lướt nhẹ qua người Thượng Quan Thần, Thượng Quan Thần hắn đánh... hụt rồi.
Dùng một tay, chỉ cần một tay Vô Song liền bẻ góc, năm ngón tay ấn xuống mặt đất, cả người xoay ngược lại.
Chân nhỏ nhẹ chuyển, quỳ hoa lại nhẹ khoe sắc, giây phút Thượng Quan Thần quay đầu lại, Vô Song đã ép sát vào ngực hắn.
Sau đó tiên huyết chảy xuống, trên ngực Thượng Quan Thần bị đâm thẳng một cây châm vàng, máu huyết phun ra.
Vô Song nhẹ lùi lại, rút châm vàng thân hình lướt nhẹ về phía sau.
Cảnh tượng tại Hồng Tước Lâu như dừng lại, một bên Thượng Quan Thần ầm ầm ngã gục, một bên còn lại là Vô Song, tóc trắng tung bay, bàn tay cầm một tấm khăn trắng muốt, nhẹ lau đi vết máu trên châm vàng.
Cao thủ xếp thứ 13 tại Huyền Bảng, Thượng Quan Thần dĩ nhiên thua rồi?.
Liên Hoa Thiền Công nổi tiếng phòng ngự, dĩ nhiên bị một cái tân sinh phá hủy?.
.........
Nếu thấy lỗi chính tả hãy comment để lại cho mình, càng nhiệt tình càng tốt.
Commend càng nhiều, tác giả càng có hứng viết truyện.