Vô Song bản thân vốn không quá hiểu rõ luật lệ của Tiêu Dao Phái, hắn chỉ biết bản thân Tiêu Dao Phái đệ tử yêu cầu quan trọng nhất là dung mạo sau đó mới đến tư chất, bản thân Tiêu Dao Phái cũng có đầu vào tuyển chọn cực cao có thể nói là cao hơn bất cứ môn phái nào trong Kim Dung.
Vô Song khi bước vào thử thách của Lý Thu Thủy hắn còn âm thầm ghen tị một chút đối với Hư Trúc, người so với người đúng là tức chết, Hư Trúc rõ ràng thành công vượt quan ải dễ hơn Vô Song quá nhiều quá nhiều, dễ đến không thể chấp nhận được bất quá Vô Song cũng hiểu Hư Trúc có thể coi là trường hợp đặc biệt dẫu sao hắn được chọn vào Tiêu Dao Phái chủ yếu là vì một chữ ‘duyên’, nếu không phải Vô Nhai Tử đã sớm gần đất xa trời thì cũng không đến lượt Hư Trúc trở thành Tiêu Dao Phái chưởng môn.
Lại nói đến Vô Song lúc này, bằng vào tính cách của hắn nếu bớt được việc nào đương nhiên là tốt việc đó nhưng hắn lại có một loại cảm giác mơ hồ, hắn cảm thấy nếu như vượt qua toàn bộ cửa ải thí luyện của Tiêu Dao Phái liền sẽ thu được chỗ lớn rất nhiều, vượt xa với chỗ tốt nếu hắn chỉ dừng lại ở đây.
Suy nghĩ của Vô Song đương nhiên cũng hợp tình hợp lý dẫu sao độ khó thử thách càng cao thì thu hoạch được càng nhiều mới đúng, làm gì có chuyện kẻ chỉ vượt qua 3 quan ải thử thách có thể có đãi ngộ như kẻ vượt qua 4 – 5 hay thậm chí 6-7 quan ải?.
Nếu đã không làm thì thôi nhưng nếu đã làm thì phải thu được chỗ tốt lớn nhất, cho dù Lý Thu Thủy bây giờ muốn thu hắn làm đệ tử nhưng Vô Song hiện tại còn chưa có nguyện ý làm đệ tử của nàng.
Hắn lúc này cũng chậm rãi đứng lên, ánh mắt nhìn thẳng vào Lý Thu Thủy, trong ánh mắt không có kiêu ngạo, không có nịnh nọt chỉ có bình tĩnh, nếu Lý Thu Thủy đã nghiêm túc thì hắn cũng nghiêm túc đối đãi lại với nàng, giọng nói của Vô Song vang lên, từng từ từng chữ, rất chậm rất chậm nhưng phi thường rõ ràng.
“Vãn bối Vô Song vẫn xin tiền bối tiếp tục thử thách, vãn bối muốn thử một chút độ khó của Tiêu Dao quan ải”.
Vô Song không biết Tiêu Dao Phái có tổng cộng bao nhiêu cái cửa ải nhưng hắn có thể đại khái đoán ra cửa ải của Tiêu Dao Phái chủ yếu liên quan đến tạp học, liên quan đến hiểu biết nằm ngoài với võ công thông thường, so võ công Vô Song chưa chắc dám nói là hơn ai nhưng nếu nói về độ hiểu biết về tạp học thì Vô Song cũng không nghĩ có bao nhiêu người hơn được mình.
Vô Song sở học cực kỳ tạp, bất kể là võ công hay cầm kỳ thi họa thậm chí y lý, dược đạo, độc đạo, dịch dung, trù thuật... hắn đều có một chân trong đó, dẫu sao ngay từ khi còn là một tiểu tử không biết trời cao đất dày trên Tử Ngọc Sơn thì hắn đã đặt mục tiêu là Tiêu Dao Phái, là thí luyện bên trong Tiêu Dao Phái, nếu không phải có sự xuất hiện của Quỳ Hoa Bảo Điển thì hắn đã sớm lên Lôi Cổ Sơn thử vận may một lần.
Bao nhiêu công sức hắn bỏ ra, ban đầu vốn là vì cánh cửa Tiêu Dao Phái nhưng sau đó dần dần biến chuyển trở thành một loại sở thích, một loại nhàn sự khó bỏ, khi hắn đã nắm trong tay Quỳ Hoa Bảo Điển cùng Tịch Tà Kiếm Phổ thì Tiêu Dao Phái với hắn vốn không còn sức hút như thưở ban đầu tuy nhiên lúc này lại khác, khi đã có cơ hội đối mặt với cánh cổng Tiêu Dao Phái sao hắn không mặc sức thử một lần.
.........
Lý Thu Thủy nghe Vô Song gọi mình là tiền bối lại bị ánh mắt nghiêm túc của Vô Song hướng đến, nàng khẽ nhếch miệng cười, cũng không có đeo lại khăn che mặt nữa, thân pháp nàng như quỷ mị lập tức lùi về phía sau, hướng về một cái rương lớn ở trong phòng.
“Sư phụ lão nhân gia thích nhất là cầm kỳ thi họa, đáng lẽ ta phải thay sư phụ đặt ra thử thách về cầm kỳ thi họa đối với ngươi đầu tiên bất quá thơ từ ca phú ta một chữ cũng không hiểu, căn bản không thể vì ngươi ra đề mục, ngươi đã vượt qua ba kỳ đầu tiên của Tiêu Dao Phái liền tiếp tục khiêu chiến bốn kỳ còn lại đi”.
“Ta phải nói với ngươi một việc, bốn kỳ còn lại của Tiêu Dao Phái đều là điểm mạnh của ta, tuyệt không dễ tính như cầm kỳ thi họa bốn kỳ đầu tiên, chính vì vậy tiểu tử ngươi tốt nhất nên toàn tâm toàn ý mà thông quan”.
Lý Thu Thủy vừa dứt lời từ trong rương lớn lấy ra một bình rượu, một bình rượu cực lớn ít nhất cũng phải đến gần 10 cân, tất nhiên Lý Thu Thủy cũng chỉ cần sử dụng một tay liền có thể nhấc cái bình rượu này lên, một tay hướng thẳng về phía Vô Song mà đánh ra.
“Uống rượu luận anh hùng, sư phụ không thích cái gì là anh hùng, bất quá người thực sự thích uống rượu, uống rượu có thể tăng tửu ý, có thể tăng hứng thú, rượu thậm chí có thể tăng cả chiến ý, tăng cả lên cả tinh thần, trong 10 phần rượu còn có 3 phần thuốc, đây là công dụng chính của rượu”.
“Sư phụ năm đó nói, ai cũng có thể uống được rượu nhưng uống rượu chỉ là lũ phàm phu tục tử, người chân chính là phải biết thưởng rượu, say trong cái men của rượu nhưng tỉnh trong cái men cảu dòng đời, uống rượu là một loại hưởng thụ, là một loại hào khí. Cửa uống rượu của Tiêu Dao Phái không nhìn tửu lượng chỉ nhìn tửu ý, chỉ nhìn tư thái uống rượu của bản thân ngươi”.
Cửa ‘tửu’ của Tiêu Dao Phái thật sự rất không đơn giản, không nhìn tửu ý chỉ nhìn tư thái uống rượu, cái gọi là tư thái nói trắng ra là có hợp mắt với giám khảo hay không, nếu không hợp mắt thì tư thái gì cũng thành vô nghĩa bất quá nếu hiểu rộng lời nói của Lý Thu Thủy ra còn có một cái đạo lý khác bên trong.
Vô Song có thể tinh tế cảm nhận thật ra Lý Thu Thủy cũng đang giúp hắn, Tiêu Dao Tử không quan tâm ngươi có thể uống được bao nhiêu rượu, chỉ cần là cao thủ đều có thể bức hơi rượu ra ngoài bằng nội công, uống rượu nhiều hay ít vốn không quan trọng, cái mà Tiêu Dao Tử hướng đến là cảm nhận về rượu, ngươi có thể thưởng thức rượu như thế nào.
Nghĩ đến một điểm này, Vô Song thản nhiên cười lớn, một tay nhẹ nhàng tiếp lấy bình rượu lớn của Lý Thu Thủy, lập tức mở nắp rượu ra dùng một tay nhấc lên một hơi uống xuống.
Vô Song vốn đang muốn bắt trước Tiêu Phong trong phim truyền hình một chút, hắn có Tửu Thần Quyết, mượn Tửu Thần Quyết có thể hóa rượu thành chiến ý, thành hào khí, chỉ bằng một điểm này có 8 phần khả năng có thể vượt qua ải ‘tửu’ của Tiêu Dao Phái chỉ tiếc Vô Song nghĩ có chút... quá mức dễ dàng rồi.
Bình rượu này của Lý Thu Thủy không phải phàm tửu bình thường, đây chính là Huyền Băng Bích Hỏa Tửu nổi tiếng thiên hạ.
Huyền Băng Bích Hỏa Tửu vốn xuất thân từ Hiệp Khách Đảo, vốn là sản phẩm của Trương Tam cùng Lý Tứ mang đến Trung Thổ, tất nhiên bình rượu mà Vô Song uống có chút khác với hai bình rượu mà Trương Tam cùng Lý Tứ mang theo.
Huyền Băng Bích Hỏa Tửu này chính là Lý Thu Thủy đoạt được phối phương từ chỗ Trương Tam, Lý Tứ sau đó bắt đầu điều chế theo cách của riêng mình cộng thêm sản vật đặc thù của Tây Hạ mà điều chế ra, tuy độ nguy hiểm của nó không cao bằng bản chính gốc nhưng cũng không kém bao nhiêu.
Huyền Băng Bích Hỏa Tửu tên như ý nghĩa, nó vốn là Huyền Băng Tửu cùng Bích Hỏa Tửu mà hợp thành, nếu chỉ uống một trong hai loại tuyệt đối sẽ chết không có đất chôn, chỉ có uống hai loại rượu cùng lúc mới có thể triệt tiêu được tác dụng phụ kinh người của nó nhưng khi qua tay Lý Thu Thủy, khi nàng ghép hai loại rượu với nhau nó lại thành một loại trải nghiệm khác.
Huyền Băng Bích Hỏa TỬu của Lý Thu Thủy khi vào miệng liền có một vị đắng, một vị đắng đến đáng sợ sau đó khi xuống đến cổ họng lập tức có hai luồng khí tức chạy ngập toàn thân của Vô Song, nửa thân của hắn như bị chia thành hai cực, một bên toàn nóng một bên toàn lạnh, cực nóng cùng cực lạnh đan xen như muốn phá nát cơ thể Vô Song, cổ họng hắn lúc thì như muốn bốc cháy, lúc thì lại lạnh toát như trong vạn trượng hầm băng.
Cơ thể Vô Song lúc này run lên, đến cả 10 cân rượu hắn cũng khó lòng mà cầm được thậm chí nếu Vô Song không ngồi xuống vận khí cơ thể hắn còn có thể lập tức bạo tẩu.
Lý Thu Thủy tất nhiên cũng nhìn ra thảm trạng của Vô Song, khuôn mặt xinh đẹp của nàng hiện ra một tia lo lắng, nàng vốn muốn lấy Huyền Băng Bích Hỏa Tửu kia ra tặng cho Vô Song một hồi tạo hóa, Huyền Băng Bích Hỏa Tửu là loại rượu khó uống nhất thiên hạ cũng là loại rượu độc nhất thiên hạ nhưng chỉ cần có thể dùng nội lực luyện hóa Huyền Băng Bích Hỏa Tửu liền có thể khiến cho bản thân nội lực bạo tăng, đây chính là phương pháp luyện nội công của Hiệp Khách Đảo.
Bản thân Lý Thu Thủy cũng không ngờ Vô Song lại dám một hơi uống bình Huyền Băng Bích Hỏa Tửu kia, nàng vốn đang giảng cho Vô Song về đạo uống rượu trong lòng Tiêu Dao Tử bất quá nàng vẫn chưa có nói xong a.
Bản thân Lý Thu Thủy đang muốn nói, sư phụ thích uống rượu thế nào là việc sư phụ, nàng lại thích uống rượu kiểu nào là việc của nàng dù sao Tiêu Dao Phái chính là tùy tâm sở dục, nàng còn đang tính thao thao bất tuyệt nói cho Vô Song biết thế nào là ‘tùy tâm sở dục’ ai ngờ kẻ kia lại dám một hơi uống xuống?.
Lý Thu Thủy lập tức chuyển thân muốn cứu lấy Vô Song nhưng ngay lúc này dị biến lại xảy ra.
Vô Song thật ra cũng là bất đắc dĩ, hắn vốn muốn ‘lấy le’, muốn thể hiện một hơi uống hết bình rượu kia dẫu sao ngày đó trên TV nhìn thấy Tiêu Phong uống rượu quả thật cực kỳ bá đạo lại thêm vài phần thống khoái nhân tâm, hắn vốn muốn học vị Thần Võ kia một chút nào ngờ lại gặp ngay phải Huyền Băng Bích Hỏa Tửu của Lý Thu Thủy.
Huyền Băng Bích Hỏa Tửu mang theo hai cực nóng lạnh trực tiếp đe dọa đến bản thân Vô Song, hắn lại vì muốn thể hiện mà trực tiếp uống một hơi thật dài, đến mức chính bản thân hắn còn không chịu được cũng vì vậy Vô Song phải lập tức nghĩ đến một phương án khác.
Vô Song mấy ngày qua nếu không ở cùng Hoàng Dung liền sẽ ở cùng A Thanh, ở bên Hoàng Dung học về ngũ hành tương sinh tương khắc, học về đạo học còn ở bên cạnh A Thanh hắn lại được giảng về cái gọi là ‘cực’, về cái gọi là đạo lý võ công.
A Thanh không có lập tức dạy cho Vô Song về Cửu Âm Chân Kinh nhưng cũng bắt đầu dạy Vô Song về cách sử dụng hai cái đan điền của bản thân mình, cho dù Vô Song chưa từng thực sử dùng đến hai cái đan điền của bản thân nhưng lúc này cũng đành liều mình thử một chút.
Đan điền đầu tiên của Vô Song bắt đầu xoay tròn, hắn cố gắng chuyển vận toàn bộ nhiệt lực xuống đan điền trung tâm về phần hàn lực lại được Vô Song trực tiếp đẩy về hắc đan điền ở bên ngực trái, dưới tác dụng của Huyền Băng Bích Hỏa Tửu khiến cả hai đan điền đều mạnh mẽ xoay tròn sau đó tạo thành hai dòng khí lưu khác nhau từ trên xuống dưới rồi từ dưới bắt đầu đi lên.
Hai dòng khí lưu mạng mẽ đối đầu như khiến bản thân Vô Song ở trong tâm bão bất quá cũng chính vì ở giữa tâm bão nên Vô Song mới cảm thấy cơ thể bắt đầu dễ chịu hơn một chút, nhiệt lực cùng hàn lực đều vô cùng cuồng bạo nhưng khi mang hai lực lượng cuồng bạo này khống chế rồi trực tiếp cho chúng đấu với nhau thì sức ép lên thân thể Vô Song lại dễ dàng hơn rất nhiều.
Tất nhiên Vô Song cũng không dám để hai dòng khí đối lưu cứ tiếp tục va chạm trong cơ thể hắn, chỉ cần hắn khống chế không tốt chỉ sợ lành ít dữ nhiều chính vì vậy Vô Song vẫn phải bước thêm một bước, trong khoảnh khắc này hơi thở của Vô Song dần dần biến mất, hắn cứ như bước vào trạng thái thiền định vậy.
.......
Lý Thu Thủy tất nhiên là muốn cứu Vô Song bất quá khi nàng sắp chạm đến người Vô Song thì liền thu tay lại, nàng thân là ngũ tuyệt cao thủ ánh mắt cùng sự quan sát tuyệt đối vượt xa người khác cũng vì vậy mà nàng hiện nay kinh ngạc vô cùng.
Lý Thu Thủy đương nhiên hiểu sự bá đạo của Huyền Băng Bích Hỏa Tửu, cho dù là nàng cũng không dám uống một hơi lớn, thiên hạ này người dám uống Huyền Băng Bích Hỏa Tửu tuyệt đối không nhiều, nếu không phải có nội lực đến mức kinh hãi thế tục chỉ sợ cũng không áp chế nổi băng hỏa lực của nó.
Lý Thu Thủy bản thân đã từng gặp mặt Trương Tam cùng Lý Tư, nàng tự nhận nội công không bằng bất cứ ai trong hai người này, cả hai người cũng không dám uống cạn một bình Huyền Băng Bích Hỏa Tửu trong một lần thì Lý Thu Thủy lại càng không làm được, trong mắt nàng Vô Song chắc chắn cũng không làm được nhưng lại một lần nữa Vô Song cho Lý Thu Thủy kinh ngạc không cách nào tả nổi.
Huyền Băng Bích Hỏa Tửu tại sao lại chia thành Huyền Băng Tửu cùng Bích Hỏa Tửu?, vì sao phải uống cả hai loại rượu cùng lúc mới có thể không gặp vấn đề gì?, đây chính là vì sự bá đạo của băng hỏa lực lượng, chỉ có tách riêng chúng ra thì mới có thể bắt đầu từ từ áp chế, nếu hai loại lực lượng này hòa vào nhau thì tuyệt đối sẽ như một đầu bạo long phát điên, điên cuồng tàn phá cơ thể của người uống rượu.
Người bình thường chỉ có một cái đan điền tất nhiên gặp khó trong việc chia đôi băng hỏa lực lượng của Huyền Băng Bích Hỏa Tửu nhưng Vô Song lại có đến hai cái đan điền, hắn có thể mượn hai đan điền của bản thân trực tiếp phân tách băng hỏa lực sau đó chỉ cần khống chế được bước đầu thì có thể đẩy ngược băng hỏa lực đi khắp cơ thể rồi trực tiếp biến nó thành một vòng tuần hoàn, một vòng luân chuyển giữa hai cực nóng và lạnh.
Trên người Vô Song hiện nay xuất hiện từng làn khói, đây chính là dấu hiệu của hai luồng năng lượng đối lập va chạm với nhau bất quá sự va chạm này cũng là do Vô Song cố ý sắp đặt, hắn chính là muốn mượn lực lượng của Huyền Băng Bích Hỏa Tửu mà tiến lên một bước, hắn muốn xông phá Âm Duy Mạch.
Lần trước ở Tùng Hạc Lâu bản thân Vô Song chỉ có thể dừng lại trước cánh cửa của huyệt Thiếu Hải, Vô Song cứ nghĩ bản thân hắn cần một khoảng thời gian rất lớn mới có thể đột phá hai huyệt cuối cùng là Liêm Tuyền cùng Linh Đạo nhưng Huyền Băng Bích Hỏa Tửu chính là cơ hội trời cho của hắn.
Một ngụm rượu xa xa không đủ để Vô Song phá tan vách ngăn của huyệt Liêm Tuyền nhưng đừng quên đây là một bình rượu 10 cân.
Vô Song một bên uống rượu, một bên phân tách băng hỏa lực bên trong Huyền Băng Bích Hỏa Tửu rồi lại dựa theo phương pháp vận khí bên trong Quy Tức Công tiến thẳng về phía huyệt Liêm Tuyền kia, tất nhiên Vô Song cũng không quên mình còn có Tửu Thần Quyết.
Nhờ có Tửu Thần Quyết khiến nội lực trong người hắn dưới hơi rượu cực kỳ bá đạo của Huyền Băng Bích Hỏa Tửu mà điên cuồng sục sôi, cứ như núi lửa phun trào vậy, dùng nội lực dẫn đường lại thêm băng hỏa lực trong cơ thể, Vô Song vậy mà một hơi đập nát vách ngăn của huyệt Liêm Tuyền, trực tiếp tiến về huyệt cuối cùng trong Âm Duy Mạch, huyệt Linh Đạo.
Ngay từ khi ở Tùng Hạc Lâu hắn đã có thể cảm nhận được vách ngăn của huyệt Liêm Tuyền vì vậy một đường dễ dàng vượt qua huyệt đạo này cũng không có tính khiêu chiến với vô Song, mục tiêu của Vô Song vốn là huyệt Linh Đạo, huyệt cuối cùng của Âm Duy Mạch.
Linh Đạo không hổ là quan ải cuối cùng, cho dù mượn lực lựng của Huyền Băng Bích Hỏa Tửu cùng Tửu Thần Quyết nhưng Vô Song rốt cuộc cũng vẫn bị cản lại trước tường đồng vách sắt kia bất quá từ lượng Huyền Băng Bích Hỏa Tửu mà xem thì Vô Song tin tưởng sớm hay muộn hắn đều có thể vượt qua ải cuối cùng này bất quá chính cơ thể hiện nay của Vô Song lại bắt đầu bị đẩy đến cực hạn.
Vô Song có hai đan điền nhưng cũng phải mất thời gian chuyển hóa, việc điên cuồng chuyển hóa băng hỏa lực hay việc băng hỏa lực lượng nhập thể khiến cơ thể hắn chịu những tổn thương không nhẹ, đến khi Vô Song cảm thấy mình đã uống được gần ba cân rượu trong bình cũng là lúc da thịt trắng ngần của Vô Song bắt đầu bung ra, thân thể hắn vậy mà không chịu được tửu lực bắt đầu xuất hiện dấu hiệu bạo thể.
Vô Song lúc này lại đang rơi vào thế cưỡi hổ khó xuống, nếu hắn dừng lại mà nói đương nhiên không còn nguy hiểm nhưng cũng đồng nghĩa với việc buông tha cho quá trình vượt qua cửa ải cuối cùng của Âm Duy Mạch, điều này Vô Song căn bản không muốn.
Cơ thể của Vô Song hiện nay có thể ngang hàng với đại tông sư nhưng nội lực của hắn thì không đủ, nội lực của Vô Song chỉ mạnh hơn tông sư cao thủ nhưng còn thua xa đại tông sư cảnh giới vì vậy hắn muốn nhất phi trùng thiên, muốn một đường vượt qua luôn Âm Duy Mạch.
Vô Song hoàn toàn tin tưởng, chỉ cần thông quan Âm Duy Mạch thì nội lực của Vô Song chính thức đạt đến đại tông sư cảnh giới, tất nhiên điều kiện tiên quyết là thân thể Vô Song có thể không sụp đổ trước tửu lực bá đạo của thứ rượu kia.
Ngay khi Vô Song đứng còn không vững, thân thể lung lay như muốn đổ, ngay khi hắn chuẩn bị từ bỏ hấp thu băng hỏa lực mà cường công huyệt Linh Đạo thì có một bàn tay rốt cuộc đặt vào sau lưng Vô Song đồng thời một âm thanh mang theo vài phần bực bội vang lên.
“Đúng là tiểu tử không biết viết chữ chết như thế nào, ngươi chẳng lẽ không thể yên phậm một chút?”.
Người xuất hiện sau lưng Vô Song tất nhiên là Lý Thu Thủy, nàng một tay áp vào lưng Vô Song không phải là truyền nội công cho hắn mà vận lên Bắc Minh Thần Công trực tiếp hút lấy băng hỏa lực bên trong Huyền Băng Bích Hỏa Tửu.
Bắc Minh Thần Công như một vòng xoáy hay nói đúng hơn như một ống thoát nước, khi có Lý Thu Thủy ra tay thì áp lực của Vô Song trở nên nhẹ bẵng đi, thân thể của hắn dần dần trở nên yên tĩnh lại, lần này rõ ràng là Lý Thu Thủy đang cố tình trợ giúp cho Vô Song.
Có Bắc Minh Thần Công đoạn tuyệt nỗi lo bạo thể lại có Bắc Minh Chân Khí của Lý Thu Thủy hộ thể, Vô Song có thể yên tâm đột phá Âm Duy Mạch, quả nhiên như Vô Song dự đoán, khi hắn trực tiếp uống vơi nửa bình Huyền Băng Bích Hỏa Tửu của Lý Thu Thủy thì Vô Song rốt cuộc cũng xông quan thành công.
Ngay khi Âm Duy Mạch được đả thông một luồng khí thế cuồng bạo từ Vô Song điên cuồng bành trướng, trên đỉnh đầu hắn thậm chí trực tiếp xuất hiện một vòng xoáy hàn khí.
Vô Song lúc này cũng không còn đứng uống rượu nữa, hắn trực tiếp hạ bình rượu xuống, hai chân xếp bằng ánh mắt mạnh mẽ nhắm lại bắt đầu dẫn hàn khí dựa theo lộ tuyến luyện công mà đi khắp cơ thể.
Không thể không nói cảm giác đột phá Âm Duy Mạch rất tốt, có một luồng hơi mát chạy dọc từng lỗ chân lông của Vô Song, càng quan trọng hơn hắn cảm thấy bên trong người hắn có mênh mông nội lực thậm chí hàn khí của hắn càng thêm mạnh mẽ, sức mạnh của Tiên Thiên Chí Âm Thể lúc này mới được khoe ra toàn bộ, Vô Song thậm chí tin tưởng nếu hiện nay hắn sử dụng thêm Đại Bi Phú thì một chưởng của hắn đủ sức đánh chết một cái tông sư đỉnh phong.
Đương nhiên Vô Song khi còn đang trong niềm vui đột phá Âm Duy Mạch thì ở đằng sau đỉnh đỉnh đại danh Lý Thu Thủy lại khóc không ra nước mắt.
Vô Song vậy mà uống hết 5 cân Huyền Băng Bích Hỏa Tửu của nàng, phải biết cho dù là Tây Hạ Quốc tài nguyên thì 1 năm Lý Thu Thủy cũng chỉ đủ chế tạo 1 cân Huyền Băng Bích Hỏa Tửu mà thôi, Vô Song trong vòng chưa đến 5 phút thời gian vậy mà phá hủy công sức 5 năm của nàng?.
Nhìn Vô Song đang thoải mái nhắm mắt cảm nhận lực lượng cơ thể, rốt cuộc Lý Thu Thủy cũng chỉ có thể thở dài, nàng nhìn Vô Song xếp bằng ở đó, trong miệng chỉ còn lại một nụ cười khổ.
“Tiểu oan gia...”
.......
Nếu thấy lỗi chính tả hãy comment để lại cho mình, càng nhiệt tình càng tốt.