Cún Con, Yêu Cô Mất Rồi

Chương 7: Chương 7




Dương Tử đến thư phòng,ngồi chễm chệ trên chiếc ghế sofa gần cửa sổ,tiện tay tháo cà vạt rồi vứt sang một bên.Anh dựa lưng vào ghế,ngẩng mặt lên trần nhà.Cả căn phòng bây giờ đều đã bị bóng tối nuốt chửng

_Cốc...cốc...cốc..._

Tiếng gõ cửa vang lên làm anh bừng tỉnh.Vội vã ngồi lại ngay ngắn,sửa sang quần áo thật chỉnh tề

-”Vào đi...”

_Diệp Tố mở cửa bước vào.Anh nhíu mày,tại sao cô ta lại đến đây?Trước kia,ánh mắt anh nhìn cô ấm áp chừng nào thì bây giờ nó lãnh đạm hơn gấp bội lần.Cảm giác thật ngứa mắt...

Diệp Tố nhận được cái nhìn đầy ghê tởm từ anh,trái tim như bị xé ra thành từng mảnh,từng mảnh nhỏ.Cũng chỉ vì cô ta,Hàn Nhược Hy.Cô ta chen vào cuộc sống của cô và Dương Tử,làm rối loạn nó.Cô ta cướp Dương Tử từ cô,cô ta là con hồ ly,cũng chỉ vì cô ta mà bây giờ anh ghét bỏ cô,kinh tởm cô.Càng nghĩ càng thêm hận...

-”Đến đây làm gì?Định diễn kịch cho tôi xem tiếp à?”

-”Dương...Dương Tử,trợ lí Tâm nhờ em gửi cho anh...”

_Dương Tử giật luôn tập hồ sơ,liếc nhìn cô một cái rồi vui vẻ lật hồ sơ ra xem

-”Nhiệm vụ của cô kết thúc rồi,ra ngoài đi...”

_Anh nói,chẳng đoái hoài gì đến cô...

-”Hức...Dương Tử,cho em một cơ hội chỉ một thôi.Em hứa sẽ sửa đổi mà...hức...làm ơn đi anh...”

_Mặc cho Diệp Tố khóc lóc nài nỉ,anh làm lơ cô ta,tầm mắt chỉ đặt vài những dòng chữ ngay ngắn trên tập hồ sơ màu đỏ.Diệp Tố đã hận,nay còn hận hơn.Cô biết trên tập hồ sơ kia là thông tin về Hàn Hy.Tại sao anh nhìn cô bằng ánh mắt lạnh lẽo như thế mà khi nhìn cô ta(Hàn Hy)ánh mắt đó lại trở nên ấm áp,trìu mến đến nỗi không anh nghĩ rằng anh là Nhị thiếu gia băng lãnh.Cô đã định xé nát tập hồ sơ đó,nhưng cô không làm vậy chỉ để gặp được Dương Tử...

-”Được lắm Dương Tử,rồi một ngày nào đó anh sẽ về bên em thôi...”

_Trong cơn giận,Diệp Tố quát to rồi bỏ đi mà không thèm đóng cửa lại.Dương Tử cũng chẳng buồn quan tâm,thứ anh để tâm bây giờ chính là những gì được ghi trên tờ giấy mỏng

_Họ và Tên: Hàn Nhược Hy

_Tuổi: 15

_Địa chỉ: Nhà số 24 đường XxX-Thượng Hải-Trung Quốc

_Số điện thoại: 09********

_Thông tin cá nhân: Bố mẹ đều làm nghề thầy thuốc.Lúc 5 tuổi từng sống ở Hàng Châu và đã một lần bị tai nạn suýt chết.Hiện tại đang sống ở Thượng Hải cùng bố mẹ.Mối tình đầu năm 12 tuổi là một chàng trai tên Dương Khiêm

_Thành tích: -Năm 8 tuổi đã từng giúp cảnh sát bắt một tên trộm khét tiếng

-Năm 9 tuổi đã suýt lọt vào đội tuyển cầu lông quốc gia

-Năm 13 tuổi,đạt giải nhì cuộc thi Vật Lí cấp quốc gia dành cho khối 9

-Năm 15 tuổi,thi đậu vào trường quốc tế Kayang với rank 2/1973 mặc dù nhỏ hơn 1 tuổi so với bạn bè đồng trang lứa...

......

...................

Khóe môi Dương Tử cong lên.Cô đúng là Hy Hy của anh rồi,chỉ cần biết thêm về cây kèn hamonica nữa là đủ,mà cũng không cần đến cây kèn đó đâu.Đây chắc chắn là Hàn Nhược Hy,anh có cảm giác như vậy...

Nhưng anh vẫn còn thắc mắc một câu hỏi tại sao chỉ trong 3 năm mà cô lại thay đổi nhiều đến thế?...

........

Về phần Hàn Hy,dạo này rắc rối xung quanh cô ngày càng nhiều...

Đi học,lúc nào cũng bị Dương Tử làm khó,bị Dương Hàn bám đuôi...

Giờ ra chơi,bị học sinh toàn trường chỉ trỏ...

Giờ ra về,bị Diệp Tố và mấy fan nữ của Dương Tử và Dương Hàn chặn đường

_Quả thật,cô tức lắm,nếu không phải vì muốn giữ gìn thành tích con ngoan trò giỏi thì cô dã cho Diệp Tố,Dương Tử,Dương Hàn và cả đống fan nữ kia mỗi người một đạp khuyến mãi thêm một cú đấm...Chắc cô bỏ học luôn quá,nhưng cô không thể lảm bố mẹ thất vọng được...

-”Nào,Hàn Nhược Hy,cố lên,mày rất mạnh mẽ mà”

....

Về đến kí túc xá,đập vào mắt cô là thằng cha Dương Tử đang đứng ngay trên hành lang

-”Vụ gì nữa đây,hội trưởng mà cũng đến kí túc xá nữ à -_-! “

-”Ngày mai cô phải đi chơi cùng tôi và tất nhiên là cô không có quyền từ chối”

_Dương Tử dõng dạc tuyên bố.Cô còn nhìn thấy anh ta đang nhếch môi cười nhạo mình...

Đó,thấy chưa,cô bị hắn ta bắt nạt kìa

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.