“Này, Tiếu Trần! Nhanh lên! Sao cậu lại chậm như vậy?”
Đi ở phía trước, nam sinh tóc bạc đeo bông tai lại trang điểm một bên vừa giơ điện thoại di động, một bên hướng về phía sau hô.
Trong lúc nhất thời, sáu người trong nhóm bảy người này đều nhìn về phía nam sinh đi ở cuối cùng, nam sinh đi chậm rì rì.
Nhưng cũng không phải là nam sinh này muốn đi chậm như vậy, mà là trong tay cậu cầm nhiều đồ nhất, sáu người còn lại đều là trang phục nhẹ, nhiều nhất là mang theo một cái túi sách, sau đó: mặc quần áo đẹp, bất luận nam nữ đều trang điểm tinh xảo, tay cầm gậy selfie, õng ẹo tạo dáng đủ các loại pose.
Nào giống như cậu, có một túi xách ở phía sau, một cái trên cổ, hai bàn tay xách hai cái nữa.
Kỳ lạ hơn là, cậu không thể hiện bản thân như những người khác, thay vào đó cậu che mặt bằng khẩu trang, chỉ để lộ một đôi mắt, dường như không muốn mọi người nhìn thấy khuôn mặt của mình.
“Này, các fan bảo bối, tôi là tiểu tiên nữ Annie của các bạn đây, đã lâu không gặp.” Nữ sinh tóc uốn sóng lớn màu vàng mặc dây đeo cùng quần short ngắn, vẻ mặt quyến rũ nhắm ống kính điện thoại di động vào mình, bắt đầu phát sóng trực tiếp.
[Tiên sinh Joker: Đến rồi! Hôm nay lại đi đến nơi bị ma ám phát sóng trực tiếp sao?
Chiến binh thiếu nữ xinh đẹp: Hì hì, Annie bảo bối hôm nay vẫn siêu đẹp!
Gầy gầy gầy: Oa oa! Nữ thần tôi đến! Tôi không nghĩ hôm nay tôi đến sớm như vậy!
Trang viên hoa oải hương: Cuộc hành trình dám chết của đội cảm tử đã bắt đầu một lần nữa! Hahahaha, hôm nay lại đi đâu đây! 】
Annie nhìn bình luận lướt qua trong điện thoại di động, bày điện thoại di động đến một vị trí mặt nhỏ của mình, tiếp tục nói, “Hôm nay tiểu đội dám chết chúng tôi, muốn đi nhà cổ cây hoè không tốt lành trên mạng truyền trước đó.”
Lời này vừa nói ra, phòng livestream giống như một vụ nổ.
[Tiểu khả ái là tôi: Chúa ơi! Nữ thần, chị điên à?
Phượng Tù Hoàng:??? Là tôi nghe nhầm hay chị nói sai?? 】
Nhìn phòng livestream nổ tung, cùng với số lượng người hâm mộ không ngừng tăng lên trong phòng livestream, cô cười cười, “Trên đời này chỉ có chỗ mà tiểu đội dám chết của chúng tôi chưa kịp đi, không có chỗ chúng tôi không dám đi.”
Dừng một chút lại dừng lại, cô cười rộ như hoa nói, “Nể mặt chúng tôi thành tâm thành ý như vậy, fan bảo bối đừng quên xoát quà nha!”
Tiếu Trần mang theo rất nhiều vật nặng đi ở cuối đội ngũ, bất động thanh sắc quan sát hoàn cảnh chung quanh.
Vài giờ trước, cậu vừa thức dậy từ cơ thể này.
Nghĩ đến người yêu nhà mình, Tiếu Trần nhịn không được đỡ trán.
Lúc ấy cậu cùng Cảnh Hòa Chi sau khi thoát ly khỏi những thế giới nhỏ này, cậu mới biết được hóa ra mình đã trải qua nhiều thế giới như vậy chẳng qua đều là thế giới phim ảnh.
Mà cậu và Cảnh Hòa Chi, một người là số liệu phim biến dị, một là virus có năng lực hủy diệt thế giới.
Chờ sau khi bọn họ thoát ly thế giới kia, bọn họ trực tiếp tiến vào một nơi tương tự như trạm trung chuyển, phát hiện trên thế giới này có hàng ngàn thế giới nhỏ khác nhau.
Có thể là Cảnh Hòa Chi quá nhàm chán, nói muốn đi hưởng tuần trăng mật trong những thế giới nhỏ này, sau đó ngàn chọn vạn tuyển đưa cậu vào thế giới phim ảnh gọi là “Nhà cổ cây hoè”
Hoè tự mang quỷ, bộ phim như tên gọi của nó, là một bộ phim kinh dị.
Sáu đám người nổi tiếng trên mạng không sợ chết cộng thêm một trợ lý làm tạp vụ, thành lập tiểu đội dám chết này.
Bảy người bọn họ giữ tinh thần không tìm chết sẽ không chết đi tới nhà cổ cây hoè điên cuồng truyền trên mạng này tiến hành phát sóng trực tiếp, sau đó bị Lệ Quỷ của nhà cổ này tra tấn đến toàn quân diệt, cuối cùng toàn bộ vở kịch kết thúc.
Mà không biết xui sao, người Tiếu Trần xuyên qua chính là trợ lý phụ trách làm tạp vụ kia.
Cậu thở dài một hơi, tiếp tục mang theo đống vật nặng này đi theo đám người này đi về phía trước.
Nhà cổ cây hoè vị trí hẻo lánh, không phải ở ngoại ô gì, mà là ở một vùng nông thôn trong núi, cũng không biết đám người này rốt cuộc muốn cái gì, vạn dặm xa xôi đi tới một nơi rách nát như vậy.
Đường núi dốc ngang, lộ trình còn tương đối xa, cuối cùng còn mất mạng.
Tiếu Trần dọc theo đường đi xách vật nặng, mồ hôi trên trán cũng theo đó chảy ra.
Triệu Tuấn Lộ đi trước Tiếu Trần, không ngừng nói chuyện với fan của mình, chuẩn xác mà nói, ngoại trừ Tiếu Trần, sáu người còn lại đều đang nói chuyện phiếm với fan của mình.
Triệu Tuấn Lộ lắc lắc mái tóc bạc mới nóng bỏng của mình, lộ ra nụ cười tà mị của bá tổng.
【Giày cao gót màu đỏ: trợ lý nhỏ phía sau trông rất mệt mỏi! Lấy nhiều thứ như vậy!
Kangaroo mẹ: cảm thấy nhìn vào hình dạng cơ thể trở lý nhỏ này có vẻ như là một anh chàng đẹp trai, trước khi phát sóng trực tiếp đã thấy gần gũi, đôi mắt của cậu ta là loại tiêu chuẩn của mắt thụy phượng, đặc biệt đẹp!
Cây bìm bìm: Tuấn Lộ có muốn đi giúp cậu ấy lấy đồ đạc hay không, cậu ấy thoạt nhìn vất vả quá.
Gai của hoa hồng: Tôi muốn biết bộ dáng của cậu ta dưới khẩu trang nha! Có thể làm cậu bỏ nó ra không?
Khăn tắm: Tò mò cộng một】
Nhìn trong lúc mình livestream không hiểu sao lập tức bị trợ lý nhỏ phía sau quét màn hình, Triệu Tuấn Lộ nhíu nhíu mày, trong lòng rất khó chịu.
Đặc biệt càng ngày càng nhiều bình luận đều muốn nhìn mặt Tiếu Trần, khiến hắn không khỏi có vài phần cảm giác nguy cơ.
Mặt Tiếu Trần hắn đã từng vụng trộm gặp qua, nói thật, có một nói một, tất cả đám người nổi tiếng trên mạng ở đây, cho dù là sau khi trang điểm, sợ không phải là đều không có nửa phần vẻ đẹp tinh xảo bằng Tiếu Trần.
Mà phỏng chừng ngoại trừ hắn, năm người còn lại đều chưa từng thấy qua bộ dáng sau khẩu trang của Tiếu Trần.
Hắn nhớ rõ lúc ấy mình không cẩn thận liếc mắt nhìn, có một loại phẫn nộ bị tra nữ lừa gạt tình cảm, bởi vì bọn họ đều cho rằng Tiếu Trần là xấu xí, kết quả lại có giá trị nhan sắc so với đám nổi tiếng trên mạng còn chống chọi hơn.
Chuyện này sao lại vậy?
Một khi Tiếu Trần tháo khẩu trang ra, fan trong livestream của bọn họ sợ rằng không phải đều sẽ trở thành chó liếm của Tiếu Trần à, vậy hắn phải làm sao bây giờ?
Nhưng vì giữ thiết lập chàng trai ấm áp, cũng vì fan đừng xoát Tiếu Trần nữa, Triệu Tuấn Lộ kéo theo nụ cười nhe răng yêu thích của fan, ám chỉ, “Mặt Tiếu Trần, ừm...”
Hắn cúi đầu đặc biệt kéo dài phát âm ừm, “Cậu ấy không thích người khác bàn luận mặt cậu, dù sao các em không cần hỏi là được rồi, “ Vừa nói xong liền lập tức bổ sung, “Bất quá cậu ấy quả thật rất vất vả mà, vậy tôi đi giúp cậu là được rồi.”
Dứt lời, hắn liền trực tiếp đi tới bên cạnh Tiếu Trần, nói, “Nào, Tiếu Trần, tôi giúp cậu lấy chút đồ đạc.”
Nói là một chút cũng thật sự chỉ là một chút.
Triệu Tuấn Lộ mở ống kính ra, nhìn lướt qua thứ trên người Tiếu Trần, sau đó đưa lưng về phía ống kính lộ ra biểu tình chán ghét, miễn cưỡng cố gắng nắm lấy túi xách nhẹ nhất trên đỉnh đầu Tiếu Trần, loại không có trọng lượng gì.
Sau đó lại quay đầu lại tiếp tục phát sóng trực tiếp, “Được rồi, chúng ta tiếp tục đi thôi.”
Người hâm mộ trong livestream lập tức xoắn ốc 180 độ khen ngợi cùng thưởng quà tặng.
Nhao nhao chấp nhận phía sau khẩu trang Tiếu Trần là một gương mặt thảm không đành lòng.
Triệu Tuấn Lộ cười càng vui vẻ, đặc biệt điều chỉnh ống kính thành góc độ fan không nhìn thấy Tiếu Trần, sau đó tiếp tục livestream.
Tiếu Trần nhìn diễn xuất của diễn viên này, cùng với hành lý không nhẹ nhàng trên người, thở dài một hơi.
Mà Đỗ Sùng Hoa phụ trách xem bản đồ và dẫn đường phía trước lại nhíu nhíu mày, rõ ràng mình đi theo chủ dẫn của bản đồ di động đi về đích, nhưng đám người bọn họ cách vị trí nhà cổ cây hoè lại càng ngày càng xa.
Ngã ba chung quanh cũng càng ngày càng nhiều, căn bản tìm không được hướng bắc.
Đây là có chuyện gì?
Đang lúc nội tâm Đỗ Sùng Hoa nghi hoặc, thậm chí oán thầm, không biết là nhìn thấy cái gì, ánh mắt đột nhiên sáng lên.
Là một bà lão thoạt nhìn đã sáu bảy mươi tuổi đang giơ nạng, chậm rãi đi về phía đám người bọn họ.
Chắc chắn là dân địa phương! Hỏi chắc chắn bà ấy biết đường!
Nghĩ như vậy, Đỗ Sùng Hoa trực tiếp sải bước, đi tới: “Lão thái thái, bà có biết nhà cổ cây hoè đi về phía nào không?”
Khi Đỗ Sùng Hoa đi vào, hắn mới phát giác mặt bà lão này có một loại nói ra làm người ta sợ hãi.
Xương hàm của bà rất cao, lưng gù, giống như chiều cao của hai khối trên lưng lạc đà đi trong sa mạc, thân hình cả người tựa hồ có chút biến hình, khuôn mặt đầy nếp nhăn cực kỳ giống với vỏ cây đại thụ sắp chết khô, rất đáng sợ.
Đương nhiên, khiến Đỗ Sùng Hoa hít thở không thông nhất, vẫn là chân lão thái thái này, ba tấc kim liên lớn nhỏ, mang giày vải lớn nhỏ bằng trẻ con, tư thế đi lại cũng cực kỳ vặn vẹo.
Đây là một người phụ nữ chân nhỏ.
Bà lão chậm rãi ngẩng đầu, dùng nạng chỉ một phương hướng, ý bảo bọn họ tiếp tục đi về hướng đó.
Đợi đến khi bà lão cách mình không sai biệt lắm khoảng hai mét, Đỗ Sùng Hoa mới thoáng thở phào nhẹ nhõm.
Phát hiện sự chú ý của fans hâm mộ trong livestream đều ở trên lão thái thái quỷ dị này, lập tức nhắm ống kính vào.
[Thông đạo màu xanh lá cây: Vì sao tôi nhìn bà lão này lại có một loại cảm giác rùng mình.
Cô gái màu hồng: lầu trên cộng một.
36k thuần đẹp trai: Mẹ kiếp, bàn chân của bà ấy thực sự nhỏ, đi bộ cũng kỳ lạ, trông rất biến dạng đó, đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy một người phụ nữ chân nhỏ được viết y như trong sách. 】
Mấy người còn lại, đối với bà lão này có thể nói là ghét bỏ muốn chết, nhìn cái loại mặt này, liền cảm thấy bà hình như rất không thích sạch sẽ, cả người tản ra mùi hôi thối.
Nếu không phải mình đang livestream, bọn họ còn không chừng sẽ không nói ra một ít lời vũ nhục.
Lúc bà lão đi ngang qua bên cạnh Tiếu Trần, dừng lại, đôi mắt sắp trắng bệch kia cùng ánh mắt Tiếu Trần nhìn nhau.
Không nói gì, nhưng Tiếu Trần có thể khẳng định, bà lão này hướng về phía cạu lộ ra một nụ cười cực kỳ thân thiện, tuy rằng tươi cười có vài phần vặn vẹo, dọa người, nhưng chuyện gặp quỷ lâu như vậy, cậu đã sớm tê liệt, lại từ trong mắt bà nhìn ra vài phần hiền lành.
Tiếu Trần nhớ rõ bà lão này.
Trong phim, cũng là lúc tiểu đội cảm tử tìm không được hướng bắc, sau đó chỉ chỉ phương hướng cho mọi người lạc đường, sau đó rất nhanh, đám người này liền đi vào núi sâu có nhà cổ cây hoè.
Cũng là đám tiểu đội dám chết này một chút cũng không có tâm, rừng núi hoang vắng này xuất hiện một lão thái thái thế mà cũng không hoài nghi.
Nhưng trong cốt truyện ban đầu, đợi đến khi bà lão này xuất hiện, trời đã tối.
Hiện tại xuất hiện không khỏi cũng quá mức kịp thời.
Nhìn nụ cười này, trong lòng Tiếu Trần không khỏi thầm nghĩ.
Bà lão nhìn chằm chằm vào ánh mắt của Tiếu Trần, tựa hồ là muốn nhìn ra điều gì đó, một giây sau, bà thừa dịp mọi người không chú ý, nhẹ nhàng dùng nạng vẽ một ký hiệu kỳ quái gì đó dưới chân Tiếu Trần, sau đó lại bất động thanh sắc tiếp tục chậm rãi chạy về phía trước.
“...”
Tiếu Trần nhìn bóng lưng bà rời đi không nói gì.
Cậu có thể cảm giác được, sau khi bà lão vẽ xong, đồ đạc trên người phảng phất thoáng cái liền mất đi trọng lượng, cậu không chỉ không cảm giác được áp lực, ngược lại cảm thấy cả người thoải mái.
Tiếu Trần có chút đỡ trán.
Dựa theo tính nhỏ, không cần nghĩ, ở thế giới này, ông chồng nhà mình phỏng chừng lại là Lệ Quỷ gì, thậm chí còn có rất có thể là boss nhà cổ cây hoè này.
Mà bà lão này sợ không phải là ông chồng nhà mình đau lòng do mình gánh quá nhiều đồ đạc, quá mệt mỏi, đặc biệt bảo bà nhanh chóng tới dẫn đường, thuận tiện giúp cậu giảm bớt một chút trọng lượng khiêng đồ.
Nghĩ đến đây, Tiếu Trần không biết nên khóc hay nên cười.
_____________________________________
Tác giả có một cái gì đó để nói: Thế giới cuối cùng!!
Sao sao sao!!
Đừng quên thu thập trước của tôi!!!
Cùng loại hình vô hạn lưu!!!
____________________________________
Trăng: thế giới cuối cùng òi~~ ai lo lắng thì yên tâm đi nhé^^ cam kết HE, kết ngọt như mía lùi! Nay đăng full truyện cho mọi người bớt hòng nè!!!^^