Cưng Chiều Cả Đời

Chương 38: Chương 38: Anh ấy đã nuôi em như heo!






Cố Hoành khác với nhiều minh tinh khác, anh rất ít thông báo và chưa bao giờ tham gia sự kiện. Có rất nhiều thương gia ra giá cao mời anh, nhưng thái độ của anh từ trước đến nay đều là từ chối, có đôi khi số tiền thật sự quá mê người, Đinh Văn cũng động tâm, khuyên anh tham gia, nhưng đều là vô dụng.

Cơ hội kiếm nhiều tiền như thế anh đều không muốn, ngẫm lại hơi đáng tiếc. Tuy nhiên, đây cũng là biểu hiện anh quý trọng danh dự.

Nhưng nói thế nào anh cũng là người giới giải trí, ít nhiều vẫn phải tham gia hoạt động, anh không phải một mình, mà phía sau anh còn có những người làm việc chăm chỉ cho anh.

Minh tinh là nhân vật có sức hấp dẫn cực lớn, dùng tốt cũng là một loại cống hiến.

Kế tiếp anh sẽ tham gia một hoạt động quyên góp từ thiện, phải rời khỏi đoàn phim 3 ngày. Đây là lịch trình sớm đã định ra, phía đoàn phim cũng đã sắp xếp xong.

Lần đầu tiên đi theo Cố Hoành ra ngoài làm việc, Đường Tử Thiến vừa mong chờ vừa khẩn trương.

Hơn nữa Cố Hoành nói, sau khi hoạt động kết thúc cho cô nghỉ phép mấy ngày, nên mấy hôm nay tâm tình của cô đều là vui sướng.

Hoạt động tổ chức ở Thủ đô, Đinh Văn đã đến trước rồi, ba người bọn họ ngồi máy bay đến.

Miền Bắc nhiệt độ thấp, ở miền Nam mặc hai cái áo là được, ở đây phải mặc áo khoác dày, cũng may bọn họ có chuẩn bị, Cố Hoành kêu Lý Húc mua áo lông vũ cho cô.

Lúc vẫn chưa ra sân bay, Đường Tử Thiến lo lắng hỏi: "Sẽ có fans đến đón chứ?" Các fan luôn có các loại đường tắc để biết lịch trình của minh tinh, bọn họ đang bay ở thành phố nhỏ, fans không nhiều lắm, nhưng mà Thủ đô thì khác.

Lý Húc trả lời: "Nhất định có, hoạt động từ thiện này làm xôn xao như vậy, khẳng định có rất nhiều fans đang chờ đợi."

Cố Hoành: "Đường Tử Thiến, lát nữa em không cần đi ngăn các cô ấy."

"Tại sao?" Cô chính là trợ lý minh tinh, dưới tình huống không có vệ sĩ ở đây, phải bảo vệ minh tinh.

"Dáng người của em nhỏ như vậy, tôi sợ em bị chen dẹp lép."

"Sẽ không đâu, người tôi nhỏ nhưng sức lực lớn." Cô rất có niềm tin với thể trạng của mình.

"Không cần đánh giá cao bản thân." Cố Hoành bất đắc dĩ.

Lý Húc cũng cười: "Cô nên nghe boss đi, đừng làm cho chúng tôi lo lắng. Bên ngoài sắp xếp vệ sĩ đón tiếp, nhưng lúc đó cô cũng không dùng được."

"Được rồi." Anh hùng không đất dụng võ, Đường Tử Thiến một mặt mất mát.

Khi sắp đến cửa khẩu sân bay, Đường Tử Thiến bị đám người trước mắt làm kinh sợ.

Thật rất rất nhiều người!

Hầu như đều là fans, khi bọn họ nhìn thấy Cố Hoành, lập tức phát ra tiếng thét kích động chói tai, đều là một tư thế khao khát vượt qua rào chắn xông tới.

Đường Tử Thiến vô cùng xác định mình không ngăn được trường hợp này, vì thế tìm kiếm bóng dáng vệ sĩ. (Truyện chính chủ TieuHiTieuHi). Tìm tìm, rốt cuộc tìm thấy, vệ sĩ mặc một thân đồng phục màu đen, thân thể cường tráng, nhưng mà, bọn họ bị một nhóm cô gái chen lấn đến động cũng không động được.

"Làm sao bây giờ?" Đường Tử Thiến dừng bước lại, cảm thấy vẫn nên thương lượng đối sách cho ổn trước.

"Tôi cũng muốn biết làm sao bây giờ?" Lý Húc kinh ngạc nhìn đám người rộn ràng nhốn nháo hô to "Cố Hoành, Cố Hoành. Em yêu anh."

Ngược lại, Cố Hoành vẫn bĩnh tĩnh: "Đi thôi."

"Tôi sợ anh bị các cô ấy ăn mất." Đường Tử Thiến rất nghiêm túc nói.

Lý Húc hết sức đồng ý: "Xem ra, đây là mục đích của các cô ấy."

Cố Hoành liếc hai người trợ lý không đàng hoàng này một cái, tiếp tục đi về phía trước.

Khi anh đến gần, cảm xúc của fans càng thêm bùng nổ, thậm chí có vài cô gái bật khóc.

Cố Hoành không đeo khẩu trang, kính râm các kiểu vật dụng có thể che chắn ngũ quan, khuôn mặt đẹp trai của anh bày ra ngoài một cách hào phóng. Anh cũng không thể hiện gì ở sân bay, trên người áo thun áo demin bình thường, bên ngoài mặc một chiếc áo khoác đen dài. May là như thế, anh vẫn vô cùng chói mắt.

Fans giơ camera di động lên "Tách tách tách" chụp ảnh. Anh cũng không ngăn cản, chỉ là không thấy máy ảnh, có người mở đèn flash, anh không thích.

Đường Tử Thiến cúi đầu đi theo bên cạnh anh, giảm bớt sự tồn tại của bản thân, mặc dù biết điều này không cần thiết.

Nhưng mà, thật sự có người chú ý tới cô và có không ít người chú ý.

"Cuối cùng thấy được tiểu trợ lý của Cố Hoành!"

"Người thật nhỏ, ở bên cạnh Cố Hoành giống như một học sinh tiểu học."

"Thật dễ thương."

"Ừm, là kiểu người đáng yêu."

"Kiểu này an toàn chứ! Nếu như là một kiểu người xinh đẹp, tôi sẽ lo cô ấy và Cố Hoành có một chân(*)."

(*) Có một chân: đề cập đến một mối quan hệ không chính đáng giữa nam và nữ.

Giọng cô gái hơi lớn, những lời này đều truyền vào lỗ tai Đường Tử Thiến. Cô bị nói là học sinh tiểu học rất bất mãn, còn lâu cô mới là học sinh tiểu học! Hơn nữa cô cũng không có rất lùn mà, 1m6 là chiều cao tiêu chuẩn ở miền Nam, được không?

Còn nữa, vì sao cảm thấy không phải kiểu người xinh đẹp thì không lo lắng có một chân với Cố Hoành?

Ba người đi nhanh đến lối ra thì bị người chặn lại, Cố Hoành dừng bước, tầm mắt lướt qua nhóm fans một cái, nói: "Mọi người có thể nhường đường một chút không?" Anh rất lịch sự, nói xong còn cười một cái.

Fans bị nụ cười của anh mê hoặc, trăm miệng một lời: "Có thể!"

Cố Hoành gật đầu mỉm cười: "Cảm ơn."

Sau đó, nhóm fans còn chen chúc 1 giây trước đã lập tức tách ra hai bên, nhường cho một con đường.

Cố Hoành nâng bước đi về phía trước, Lý Húc và Đường Tử Thiến theo sát phía sau.

Có fans lấy can đảm tiến về phía trước hỏi Cố Hoành, còn đưa ra thỉnh cầu chụp ảnh chung.

Cố Hoành nói: "Hôm nay nhiều người quá, không thỏa mãn được tất cả mọi người, cho nên sau này có cơ hội rồi hãy nói."

Fans vẫn có chút không cam lòng, Cố Hoành lại nói: "Hôm nay thời tiết hơi lạnh, mọi người về nhà sớm một chút."

Được Idol quan tâm, fans rất hưởng thụ, trên mặt tràn đầy nụ cười hạnh phúc: "Bọn em biết rồi!"

Vừa vặn cũng đến đúng chỗ vệ sĩ, bọn họ tạo thành một vòng bảo vệ ngăn cách Cố Hoành và nhóm fan. Cố Hoành vẫy tay chào tạm biệt các fan.

Sau khi lên xe, Đường Tử Thiến mới rốt cuộc thở phào nhẹ nhõm.

Đinh Văn đi theo xe tới, sau khi nhìn thấy cánh cửa xe vừa đóng lại thì Đường Tử Thiến dường như trút được gánh nặng, nhịn không được trêu chọc cô, nói: "Fans rất kịch liệt?"

Đường Tử Thiến nặng nề gật đầu: "Vô cùng kịch liệt."

"Kịch liệt hơn nữa em cũng phải cố chịu."

Đường Tử Thiến thẳng sống lưng lên: "Em sẽ cố."

Đinh Văn vỗ vỗ bả vai cô: "Thả lỏng, em không chịu được cũng không sao, còn có Cố Hoành." Lúc nói lời này, chị ta nghiền ngẫm nhìn Cố Hoành một cái.

Lúc trước Đường Tử Thiến không phát hiện, bây giờ mới biết Đinh Văn đang trêu chọc cô.

Haiz... Chị ta và Lý Húc đều biết Cố Hoành đối với cô... Có ý nghĩ không an phận, điều này thật sự rất ảnh hưởng công việc của cô.

Đây là một chiếc xe thương vụ(1) đắt tiền, không gian bên trong xe rất lớn, ghế da màu đen được đánh bóng.

Cố Hoành ngồi bên cạnh Đường Tử Thiến, anh dựa vào lưng ghế, sau đó cũng thuận tay kéo Đường Tử Thiến dựa ra phía sau.

Tinh thần cô căng thẳng lâu như vậy, cũng nên thả lỏng một chút.

"Quần áo chị chuẩn bị xong chưa?" Cố Hoành hỏi Đinh Văn.

Đinh Văn: "Đương nhiên chuẩn bị xong rồi, tôi làm việc, cậu yên tâm."

Cố Hoành không lên tiếng.

Đinh Văn lại chuyển tầm mắt đến người Đường Tử Thiến, chị ta mỉm cười đánh giá cô một cái, sau đó cười nói: "Tử Thiến quả thật mượt mà một chút rồi."

Mượt mà cái gì, Đường Tử Thiến khóc không ra nước mắt, cô mập rõ ràng như vậy à? Mấy hôm nay, mỗi ngày cô đều muốn cân nặng vừa vặn, quả thật cô nặng hơn trước kia 2,5kg; (Truyện chính chủ TieuHiTieuHi). nhưng mà cô vẫn thuộc dáng người bình thường, thậm chí vẫn gầy hơn người bình thường.

Chỉ là trong mắt bọn họ, vì sao luôn nói cô thành cô bé mập mạp?

"Chị đang khen em." Đinh Văn nhìn ra sự thương cảm của Đường Tử Thiến: "Lúc trước em quá gầy, tôi còn sợ fans nói Cố Hoành ngược đãi tiểu trợ lý, không cho ăn cơm."

"Anh ấy đã nuôi em như heo!" Đường Tử Thiến phản bác, đều do Cố Hoành mới khiến cô mập lên.

"Ha ha ha..."

Mọi người đều bị lời nói này của cô chọc cười, Cố Hoành cũng cười.

"Xem ra sau này phải kêu em là Đường tiểu trư."

Đường Tử Thiến trừng to đôi mắt, cố hết sức phản đối: "Không được!"

Lý Húc: "Đường tiểu trư thật dễ nghe."

Đường Tử Thiến lườm anh ta với ngọn lửa tức giận trong đôi mắt, cô cảnh cáo nói: "Tôi sẽ trở mặt."

Lý Húc lập tức im miệng.

Cố Hoành vẫn đang cười. Cô lườm tới anh.

Cố Hoành xoa xoa tóc cô: "Được, không kêu."

Vậy thì tốt, lửa giận của Đường Tử Thiến lắng xuống.

Đinh Văn vẫn cứ cười, nhìn thấy tất cả: "Xem ra trong khoảng thời gian này các người sống chung rất tốt nha."

Đường Tử Thiến chột dạ.

Xe chạy về phía khách sạn, hơn 1 tiếng sau, cuối cùng cũng đến.

Bên ngoài khách sạn có phóng viên và fans canh chừng, ngay cả tầng hầm bãi đỗ xe cũng có, cũng may khách sạn lớn vệ sĩ làm việc tốt, bọn họ thuận lợi lên lầu vào phòng.

Bây giờ hơn 4:00 chiều, 8:00 tối hoạt động từ thiện chính thức bắt đầu, còn có thể nghỉ ngơi 2 tiếng.

Hôm nay Đường Tử Thiến dậy sớm, vẫn luôn ở trên đường, ở trên máy bay cũng không có nghỉ ngơi, bây giờ hơi mệt mỏi.

"Phòng tôi ở cách vách hả?" Đường Tử Thiến hỏi, cô muốn đi ngủ một lát.

"Đúng vậy." Đinh Văn trả lời, là chị ta đặt khách sạn.

"Tôi đi nghỉ ngơi một lát."

"Không có thời gian cho em nghỉ ngơi."

"Hả?" Đường Tử Thiến kinh ngạc: "Không phải thời gian còn rất nhiều sao?"

"Nhưng mà em phải chọn quần áo, phải thay đồ trang điểm."

Đường Tử Thiến ngơ ngác chớp chớp mắt.

Đinh Văn đi đến trước tủ quần áo của căn phòng lớn, mở tủ quần áo ra, một hàng váy áo của nữ hiện ra trước mắt cô.

"Tất cả đều mặc một lần, sau đó chọn một bộ."

"Đợi đã..." Đường Tử Thiến sắp xếp lời nói một chút: "Tôi... Tại sao phải mặc những chiếc váy áo đó?" Trong tủ quần áo đều là lễ phục, dài có ngắn có, lộng lẫy tao nhã, hầu như đều có.

Đinh Văn: "Cố Hoành không có bạn gái."

"Nhất định rất nhiều minh tinh muốn làm bạn gái anh ấy." Loại tiệc rượu này, sao tới phiên một trợ lý như cô tham gia, hơn nữa, không cần bạn gái cũng được mà.

"Nếu bạn gái của Cố Hoành là nữ minh tinh nào đó, vậy ngày mai tất cả tin tức đều là tai tiếng của cậu ấy."

Điểm này Đường Tử Thiến rất đồng ý: "Đinh tỷ, chị tham gia cũng tốt hơn em tham gia á." Dù sao đi nữa, Đinh Văn vẫn có địa vị trong giới giải trí.

Đinh Văn lắc đầu: "Tôi lại không muốn dáng người này của tôi trở thành trò cười của người khác." Đinh Văn sinh con xong, dáng người biến dạng, vẫn không khôi phục được. Đương nhiên, đây chỉ là viện cớ mà thôi.

Dù sao cuối cùng, Đường Tử Thiến hết sức ngủ gà ngủ gật vẫn bị đẩy đi thay quần áo.

Bộ thứ nhất, váy trắng dài lệch vai(2), rất giống tiên nữ.

Bộ thứ hai, váy hồng chữ A(3), rất thùy mị.

Bộ thứ ba, váy xanh lam cúp ngực(4), tạm được.

Bộ thứ tư, váy đen tầng ngắn(5), vừa dễ thương vừa mang theo một chút bí ẩn.

Bộ thứ năm, váy vàng nhạt Mullet(6) cá tính.

"Được rồi, không cần thử nữa." Cố Hoành nhìn vẻ mặt mỏi mệt của Đường Tử Thiến, đau lòng.

Đường Tử Thiến như trút được gánh nặng, lập tức đi thay quần áo của mình.

Sau khi đi ra, bất thình lình phát hiện trong phòng chỉ còn một mình Cố Hoành.

"Bọn họ đâu?"

"Về phòng nghỉ ngơi."

"Ò, vậy tôi cũng đi nghỉ ngơi." Nói xong cô lập tức đi ra cửa, lúc lướt qua người Cố Hoành lại bị anh kéo về.

Kéo vào trong lòng anh.

__________

(1) Xe thương vụ:

2 Váy trắng dài lệch vai

(2) Váy trắng dài lệch vai:

2 Váy trắng dài lệch vai

(3) Váy hồng chữ A:

4 Váy xanh lam cúp ngực

(4) Váy xanh lam cúp ngực:

4 Váy xanh lam cúp ngực

(5) Váy đen tầng ngắn:

6 Váy vàng nhạt Mullet

(6) Váy vàng nhạt Mullet:

6 Váy vàng nhạt Mullet

__________

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.