Sau đó, cô phát hiện một video hot trên Weibo, nội dung là: [Ảnh đế nào đó tư chất thấp kém, một lời không hợp thì vung tay đánh đập. Nam minh tinh đang ăn khách nào đó vừa xuất viện không lâu, thân thể mắc bệnh bị đánh gục xuống đất.]
Đường Tử Thiến nhấn mở ra xem, video là máy giám sát của khách sạn, hình ảnh từ lúc Cố Hoành và Đường Tử Thiến đi đến bên cạnh Kế Hạo Nhiên và Lục Đan Ny, sau đó dừng lại bắt đầu nói chuyện với bọn họ, chỉ trong chốc lát Cố Hoành đã đánh người. Video không có thanh âm, cũng có thể thấy được Kế Hạo Nhiên không có ý định động thủ, tuy hình ảnh video không phải rất rõ, nhưng có thể nhìn thấy mặt Kế Hạo Nhiên nở nụ cười, ngược lại vẻ mặt của Cố Hoành và Đường Tử Thiến đều rất lạnh lùng.
Bọn họ có thể không lạnh sao? Đều nghe thấy Kế Hạo Nhiên và Lục Đan Ny nói những người ghê tởm đó.
Weibo này là được đăng lên 10 phút trước, vào thời gian này hầu hết mọi người đều đang trong giấc mơ, mà lượng chuyển tiếp đã trên 10 ngàn lượt, hơn nữa rất nhiều tài khoản marketing đều đang chuyển tiếp trước.
Nhìn một cái là biết có đội ngũ điều hành.
Đường Tử Thiến lập tức gọi điện thoại cho Đinh Văn, điện thoại vang lên vài tiếng, cuối cùng được kết nối: “Đinh tỷ, có người đăng video giám sát lên Weibo, lượng chuyển tiếp đã hơn 10 ngàn.”
3:00 sáng Đinh Văn mới ngủ, mặc dù rất buồn ngủ, nhưng nghe được lời nói của Đường Tử Thiến, cơn buồn ngủ đã hoàn toàn biến mất: “Chờ một chút chị đến phòng em, em gọi điện thoại cho Lý Húc, kêu cậu ấy đến đây.”
Đường Tử Thiến làm theo.
Cô không ngờ Cố Hoành đến trước nhất.
“Anh thức dậy làm gì?” Cô cho rằng Cố Hoành đã ngủ tiếp rồi.
“Ngủ không được.” Trước đó, sau khi cúp điện thoại xong, anh nhìn tin tức trên mạng một chút, biết rằng chắc cô cũng thấy được, vì thế rời giường lại đây.
Rất nhanh, trong phòng tập hợp đủ bốn người.
Về máy giám sát, đêm qua Đinh Văn đã kêu người tổ chức từ thiện liên lạc với khách sạn, bảo vệ máy giám sát thật kỹ, tạm thời đừng để rò rỉ ra ngoài.
Người tổ chức là một minh tinh kỳ cựu đã nghỉ hưu, có quan hệ vô cùng tốt với Đinh Văn, rất thưởng thức Cố Hoành. Hôm qua đã xảy ra chuyện như vậy, biết rõ ngọn nguồn ông ta đứng về phía Cố Hoành.
Bọn họ rất nhanh tra ra tình hình thực tế, video là nhân viên công tác của khách sạn được người ta mua chuộc với giá cao lấy đi phát tán.
Rất nhiều người sử dụng tài khoản marketing Weibo V(*) đều đang mang tiết tấu bôi xấu Cố Hoành, thế cục không mấy lạc quan.
(*) Weibo V: để tránh việc mạo danh và truyền thông sai lệch, Weibo xác minh nghiêm ngặt bất kỳ tài khoản nào được công chúng quan tâm. Tài khoản của người nổi tiếng được tặng huy hiệu chữ V màu cam, tài khoản của các tổ chức và công ty có huy hiệu chữ V màu xanh da trời.
“Nếu có âm thanh, mọi người đều sẽ biết ai đúng ai sai.” Đường Tử Thiến nhìn chằm chằm hình ảnh máy giám sát, bình tĩnh nói.
Đinh Văn thở dài: “Nhưng mà chị đã biết rồi, máy giám sát của khách sạn này không có âm thanh, không có ghi âm.”
Loại chuyện này, chỉ có dựa vào sự thật nói chuyện, giải thích cũng không chắc có tác dụng.
Sự việc rơi vào tắc nghẽn, tiếng nói không tốt trên mạng càng ngày càng nhiều, không khống chế được.
Bầu không khí trở nên trầm xuống.
Weibo của Đinh Văn có rất nhiều tin tức, các loại bình luận, tin nhắn riêng, nhưng chị ta không xem nó.
Đường Tử Thiến vẫn luôn cập nhật tin tức, muốn tìm một bước giải quyết đột phá.
Ông Trời không phụ người có lòng, lúc cô đang lướt đề tài này thì lướt đến một bài viết Weibo mới, biệt danh của Blogger rất dài... Tôi có đoạn âm thanh rõ ràng của Cố Hoành đánh Kế Hạo Nhiên. (Truyện chính chủ TieuHiTieuHi). Anh ta nói, sau khi anh ta đăng đoạn âm thanh lên thì luôn bị xóa, ngay cả máy tính cũng nhiễm virus, còn bị điện thoại đe dọa nếu phát tán nữa sẽ giết anh ta. Sáng nay ra cửa, di động còn bị người ta cướp, nhất định không phải trùng hợp.
Blogger lại đăng một bài khác: [Kế Hạo Nhiên, anh không giết tôi thì chờ tôi giết anh đi. Máy tính tôi sẽ đem đi sửa, có bản lĩnh đến cướp nữa nè.]
Đầu tiên, Đường Tử Thiến gửi tin nhắn cho blogger, nhưng mà soạn chữ xong mới phát hiện, tài khoản này đã bị chặn.
Đường Tử Thiến nói việc này cho ba người còn lại, Cố Hoành: “Tìm được phương thức liên lạc của anh ta, kêu anh ta mang máy tính đến đây cho tôi.”
Đinh Văn: “Tôi đã gọi điện thoại cho Sina kiểm tra, chỉ là không biết được không.”
Đường Tử Thiến đột nhiên nghĩ đến: “Có thể anh ta từng gửi tin nhắn cho chúng ta không? Đinh tỷ, chị liên lạc Sina, chúng tôi mở tin nhắn xem một chút.”
Trong lúc Đinh Văn liên lạc với Sina, Đường Tử Thiến tìm được một tin nhắn đoạn âm thanh mờ ảo của người sở hữu. Anh ta để lại một dãy số. Đường Tử Thiến lập tức add anh ta, đợi trong chốc lát, cuối cùng thông qua.
Bọn họ liên lạc một phen, xác định đúng là vị blogger đó. Tuy không chắc chắn rốt cuộc anh ta có hay không, nhưng bọn họ vẫn cảm thấy muốn gặp mặt anh ta.
Nửa tiếng sau, Lý Húc xuống lầu đón người.
Khắp nơi bên ngoài khách sạn đều là phóng viên, bọn họ cũng nhận ra Lý Húc, Lý Húc thật vất vả dẫn theo người thoát khỏi phóng viên, trở lại phòng.
Anh ta là nhân viên tạp vụ của khách sạn, họ Chu, 20 mấy tuổi. Đêm qua tạm thời làm xong, ở chỗ đó nghỉ ngơi một hồi, sau đó Kế Hạo Nhiên và Lục Đan Ny đi qua. Bởi vì Chu tiên sinh ở phía sau cây cột, chỗ đó máy giám sát không thấy được, vừa vặn cũng ngăn cản tầm mắt của Kế Hạo Nhiên và Lục Đan Ny, vì vậy bọn họ tưởng là không có ai, nên ở đó trò chuyện.
Chu tiên sinh nói, đầu tiên là bọn họ nói xấu Cố Hoành, còn nói chuyện bị thương lần trước không thể kéo Cố Hoành xuống ngựa, không cam lòng. Chu tiên sinh cảm thấy thật sự tuyệt vời, cho nên ghi âm lại. Anh ta nói anh ta không truy tinh(*), cũng không phải rất để ý giới giải trí, chỉ biết một số minh tinh tỉ suất lộ diện khá nhiều. Vừa vặn, tỉ suất lộ diện của Kế Hạo Nhiên rất cao, anh ta không muốn xem cũng đã từng xem rất nhiều tin tức về Kế Hạo Nhiên. Anh ta chịu ảnh hưởng bởi ngoại hình đẹp trai, được hoanh nghênh, nhân phẩm tốt của Kế Hạo Nhiên. Nhưng sau khi nghe được cuộc đối thoại của bọn họ, mới biết người này biết giả vờ.
(*) Truy tinh: theo đuổi ngôi sao.
“Tối qua lúc anh đánh anh ta, tôi đều nghe thấy. Lúc đó tôi thật sự muốn vỗ tay cho anh.” Chu tiên sinh kích động nói với Cố Hoành: “Vì điều này, tôi quyết định trở thành fans của anh.”
Cũng chính bởi vì điều này, tối qua anh ta đăng đoạn âm thanh lên, để cho mọi người nhìn thấy bộ mặt thật của Cố Hoành, chính là ngàn vạn lần không nghĩ tới, mới đăng không bao lâu, đã bị xóa mất, đăng liên tiếp vài lần đều bị xóa. Sau đó anh ta gửi tin nhắn cho Đinh Văn, muốn liên lạc với chị ta một chút, bàn bạc biện pháp xử lý. Rồi sau đó, màn hình máy tính của anh ta đen thui.
Sáng hôm sau, anh ta định ra tiệm net đăng thêm mấy bài, không ngờ mới vừa đi trên đường lớn chưa bao lâu, thì di động đã bị cướp.
Sau khi đến tiệm net, anh ta đăng ký tài khoản mới và đăng mấy bài đó lên Weibo.
Đoạn âm thanh đó chỉ có trong di động và máy tính nhiễm virus này, di động bị cướp, chỉ còn gửi hy vọng vào máy tính.
“Không biết có thể sửa được không, tìm một cao thủ máy tính đến sửa đi.” Đường Tử Thiến hơi lo lắng.
Đinh Văn và Lý Húc lại không vội, thậm chí nở nụ cười.
Trong lúc Đường Tử Thiến không rõ nguyên do, bọn họ kêu Đường Tử Thiến nhìn Cố Hoành.
Cố Hoành đã mở máy tính của Chu tiên sinh ra.
“Em biết chuyên ngành của Cố Hoành là gì không?” Đinh Văn hỏi Đường Tử Thiến.
Đường Tử Thiến mờ mịt lắc đầu.
“Kỹ thuật phần mềm.”
Đường Tử Thiến chớp chớp mắt: “Lợi hại như vậy.”
“Em biết cậu ấy học trường nào không?”
Đường Tử Thiến lắc đầu lần nữa, tin tức về Cố Hoành luôn ít lại càng thêm ít. Khi trở thành trợ lý của anh, Đường Tử Thiến cũng chưa từng hỏi nhiều, bởi vì biết anh khiêm tốn.
Cố Hoành nhìn qua, Đinh Văn liền nói: “Hay là để sau này Cố Hoành tự nói với em đi, dù sao cũng là trường quốc tế nổi tiếng.”
“Bị giới giải trí làm chậm trễ học bá(*).”
(*) Học bá: học hành chăm chỉ có điểm cao.
“Không chậm trễ, tôi đã tốt nghiệp.”
Đường Tử Thiến: “Cũng đúng, tuổi anh đã không còn nhỏ.”
Cấu hình của máy tính Chu tiên sinh thấp, phản ứng chậm. Cố Hoành quay đầu nhìn thoáng qua Đường Tử Thiến, người nói anh tuổi tác không còn nhỏ.
Đường Tử Thiến vô tội giải thích: “Ừm, Cố tiên sinh tuổi này là vừa vặn, trưởng thành mà không mất thanh xuân.”
Mọi người đều cười, bầu không khí căng thẳng buông lỏng một chút.
Cố Hoành bắt đầu làm việc với máy tính, mười ngón nhanh chóng gõ lên bàn phím. Chỉ chốc lát sau, màn hình máy tính vốn một đống mã lộn xộn, cuối cùng đã khôi phục lại giao diện Windows, anh tiếp tục thao tác.
Đại khái nửa tiếng sau, Cố Hoành khôi phục được đoạn âm thanh.
Kỹ thuật của đối phương cũng chỉ làm đen máy tính, không xóa được nội dung bên trong.
Bọn họ mở đoạn âm thanh ra.
“Lần trước ảnh chụp ở Làng du lịch, anh nên tìm người đóng giả, làm ra một bức ảnh ướt át mới càng náo động hơn.” Đây là giọng nói của Lục Đan Ny.
Kế Hạo Nhiên: “Vẫn là thủ đoạn của em cao minh, tôi còn chưa nghĩ ra.”
“Cũng đừng nói như vậy, tôi lại không thích làm loại chuyện này, loại chuyện này luôn là sở trường của anh.”
“Phải, em thanh cao, em chỉ thích ngư ông đắc lợi.”
“Tôi là không có kỹ thuật diễn xuất tốt như anh, tôi sợ mình sẽ bị lộ.”
“Thôi bỏ đi, kỹ thuật diễn xuất của em còn không tốt, em là tính tình không tốt.”
“Không nói những chuyện này, anh làm nhiều như thế, hoàn toàn chính là trộm gà không thành còn mất nắm gạo, anh cam tâm?”
“Đương nhiên không cam tâm.”
“Tôi có một để ý.”
“Gì?”
“Không phải Cố Hoành đối với trợ lý của anh ta rất tốt sao? Anh bắt lấy điểm này, bôi bọn họ thành màu đen.”
“Bôi như thế nào?”
“Thì nói anh ta dùng quy tắc ngầm với tiểu trợ lý đó.”
“Đối với tiểu trợ lý đó, nhìn kỹ ngược lại có vài phần xinh xinh, không quá gầy, nói Cố Hoành dùng quy tắc ngầm với cô ta, chỉ sợ người khác không tin.”
“Vậy anh bôi anh ta là một người lăng nhăng đi.”
“Cái này không tệ, đã sớm không vừa mắt với bọn họ.”
“Chẳng qua anh ta biết một chút võ công thôi mà...”
Phía sau chính là nội dung hôm đó Cố Hoành và Đường Tử Thiến nghe được, không ngờ trước đó bọn họ còn nói nhiều lời đê tiện hạ lưu vô sỉ như vậy.
Đinh Văn và Lý Húc nghe xong đều rất tức giận, ngược lại Cố Hoành và Đường Tử Thiến ở hiện trường nghe thấy đã từng kích động, điều đó không bất ngờ, nhưng mà, không tức là giả, rõ ràng muốn hãm hại người.
Chu tiên sinh nói: “Người này thật sự rất đê tiện, vừa nghĩ đến dáng vẻ ngày thường ở trước mặt công chúng Kế Hạo Nhiên biểu hiện ra ngoài rất thân thiện, thì tôi đã quyết định chắc chắn phải để cho mọi người nhìn thấy bộ mặt thật xấu xa của anh ta.”
“Đăng lên đi.” Đinh Văn nói.
Cố Hoành trầm mặc, những lời sỉ nhục Đường Tử Thiến, anh không muốn nghe, cũng không muốn truyền ra ngoài.
“Đăng đi.” Đường Tử Thiến kiên quyết nói.
Cố Hoành ngẩng đầu nhìn cô, Đường Tử Thiến biết ý nghĩ của anh, trong lòng cảm thấy ấm áp, anh đối với cô là thật lòng tốt: “Để mọi người thấy được bộ mặt thật của anh ta, tôi mới có thể hả giận, còn những lời khó nghe đó, cũng không phải sự thật, tôi không sao. Người khác nghe xong, cũng sẽ không cảm thấy con người của tôi xấu.”
Đinh Văn gọi điện thoại cho truyền thông, trong lúc này, Đường Tử Thiến phát hiện có một bài viết đứng đầu Weibo.
Bài viết trên Weibo là Nhiễm Tĩnh đăng, cô ta đăng một bài mạnh mẽ lên án Kế Hạo Nhiên, nói Cố Hoành đánh anh ta, hoàn toàn là bởi vì cái miệng đê tiện của anh ta. Còn nói Kế Hạo Nhiên từ khi bắt đầu ra mắt vẫn luôn rất có tâm cơ, lại vô cùng biết diễn, thật ra đã làm rất nhiều chuyện dơ bẩn.
Ở trong mắt quần chúng, Nhiễm Tĩnh đều là tính tình thẳng thắn, mọi người cũng biết bối cảnh cường đại của cô ta, đóng phim chỉ là hứng thú cá nhân, không có dã tâm lớn. (Truyện chính chủ TieuHiTieuHi). Người như vậy, sẽ không quá theo đuổi danh lợi, mọi người đối với lời nói của cô vẫn là nghiêng về tin tưởng.
Có điều, cô ta không có nêu ví dụ giải thích, điều này khiến cho mọi người tò mò, nháo nhào suy đoán, rốt cuộc Kế Hạo Nhiên làm cái gì. Vì thế, liên tục có rất nhiều tin hot, một số người nói Kế Hạo Nhiên có một chân với ai đó, nói anh ta một chân đạp mấy thuyền, còn có người nói anh ta vì lên cao, đã bôi xấu rất nhiều đối thủ cạnh tranh. Ngoài ra, cũng có rất nhiều người nói Kế Hạo Nhiên là người tốt bụng, đã từng quyên giúp cho học sinh nghèo khó, thường xuyên đi làm tình nguyện, hôm qua ở trong hoạt động từ thiện cũng quyên góp 100 vạn. Còn nói anh ta ra mắt cho tới nay đều thuận buồm xuôi gió, có người đố kỵ có người bôi xấu là rất bình thường, kêu gọi mọi người đừng bị mắc lừa.
Mặc kệ nói như thế nào, Weibo của Nhiễm Tĩnh dẫn đến sự chú ý rộng rãi, quần chúng ăn dưa(*) đều chờ những minh tinh nổi tiếng này quăng “Chứng cứ” ra.
(*) Quần chúng ăn dưa: chỉ cư dân mạng thích hóng hớt, bàn luận chuyện của người khác và hay hùa theo đám đông.
Với sự mong chờ này, đoạn âm thanh được đăng lên. Âm thanh rất rõ ràng, mức độ nhận ra giọng nói của Kế Hạo Nhiên và Lục Đan Ny rất cao.
Bây giờ, công chúng sôi trào.
Còn có tài khoản marketing nói đoạn âm thanh là giả, làm là được.
Nhưng mà rất nhanh thì có người ra vả mặt, tìm rất nhiều âm thanh của Kế Hạo Nhiên ra so sánh. Giọng điệu, âm điệu, vô cùng rõ ràng chính là bản thân anh ta, nói làm giả, xin mời làm ra một cái xem xem. Hơn nữa đoạn âm thanh và hình dáng khẩu hình miệng trong video, hoàn toàn trùng khớp.
Bình luận của video bị phát tán rộng rãi trước đó tăng gấp đôi lần nữa, lần này đều đi mắng chửi Kế Hạo Nhiên.