“Không bằng tôi mời mọi người cùng đi ăn cơm đi.”Lâm Nhứ nói.
Lâm Tích Bạch muốn nói được thôi tốt quá.
Thế nhưng, liếc mắt sang phía Tô Thính Ngôn thấy cô đang trừng mắt nhìn mình.
Lâm Tích Bạch lâp tức ngậm miệng: “Không được không được, sao có thể hàng ngày ăn của Lâm tổng chứ, chúng tôi đến chỗ này tùy ý ăn chút gì đó là được rồi, tôi quyết định xong rồi.”
Lâm Nhứ hơi ngắng đầu nhìn thoáng qua cửa hàng này.
Trong lúc theo hai cô đi vào trong, vừa đi vừa nghịch điện thoại di động. . truyện kiếm hiệp hay
Tưởng rằng mọi thứ đều bình thường, thế nhưng, ba người vừa tới cửa, chợt nghe được người ở cửa nói: “
Hôm nay đóng cửa không kinh doanh, phải sửa chữa mạch điện của nhà hàng.”
“Cái gì, đuổi như vậy không khéo…”
Lâm Tích Bạch có chút tức giận: “ Cũng không nói sớm một chút, tôi đều đã đặt chỗ xong rồi.”
Lâm Nhứ cười cười đi tới.
“Xem ra đây là ý trời, vẫn là đến chỗ tôi đã đặt đi.”
Tô Thính Ngôn nhìn Lâm Nhứ.
Thật sự là ý trời sao?
Nhưng nếu nói không phải, lúc này cũng đâu còn cách nào khác.
Lâm Tích Bạch kéo kéo ống tay áo Tô Thính Ngôn: “Quên đi, đi thôi, này cũng không có cách nào mà.”
Thấy Tô Thính Ngôn ngầm đồng ý, mới vội vàng vui mừng lôi kéo cô đi ra ngoài.
Điện thoại của Lâm Nhứ đồng thời vừa khẽ động.
“Tiên sinh, đã làm cho cửa hàng tạm thời ngừng kinh doanh.”
Anh đơn giảm đáp lại hai chữ: “Đã biết.”
Rất nhanh đã tới nơi Lâm Nhứ đặt chỗ.
Lâm Tích Bạch ngắng đầu nhìn.
*Oa, nhà hàng hải sản này rất đắt tiền….” Cô cười híp mắt kéo Tô Thính Ngôn: “ Đi theo Lâm tổng, không có chỗ nào thiệt, bằng không những nơi như thế này, tớ đều là đi ngang qua thôi.”
Lâm Nhứ từ phía sau cười cươi: “Đi vào thôi.”
Lâm Tích Bạch vui vui mừng mừng đi vào trong, vừa mới đi vào bỗng nhiên sững sờ cả người.
“Tống….. Tống Tinh Thần…..
Tô Thính Ngôn tiếp đó cũng hơi sửng sốt.
Tống Tinh Thần đã đi về phía hai người cười nói: “ Ò, mọi người sao lại tới đây, thật khéo quá.”
Lâm Nhứ nói: “Vào đã rồi nói sau.”
Ba người cùng Tống Tinh Thần đi vào bên trong.