Đầu óc Tô Thính Ngôn lúc này cảm thấy không đủ dùng TÔI.
Nhưng còn người Lâm Nhứ này, quyến rũ người khác chỉ làm đến một nữa, sau khi nhìn Tô Thính Ngôn liền lập tức buông cô ra nói: “Anh tiếp tục làm việc đây, nếu không e rằng không cách nào làm việc được mắt.”
Người đàn ông này!!!
Tô Thính Ngôn từ trước đến giờ chưa từng gặp qua người đàn ông nào giống như vậy, có sức hút mạnh mẽ đến như thế, suýt nữa khiến cho Tô Thính Ngôn không màng đến những chuyện khác, chỉ muốn đem bản thân dâng tặng lên cho anh.
Chuyện này cũng thật là đáng sợ…
Tô Khuynh Tình cuối cùng cũng đã có thể đến bệnh viện Lâm Vũ làm việc.
Cô hưng phần không thôi, sau khi nhận được chứng nhận làm việc, trong lòng cảm thấy vô cùng tự hào.
Trời vừa sáng, người trong nhà liền bước ra tiễn cô đi làm.
Lại Mỹ Lâm nhìn bộ đồng phục mới của cô, vui vẻ nói: “Nhìn Khuynh Tình của chúng ta này, thật sự quá xinh đẹp rồi. Con bé vừa đến Lâm Vũ nhất định có thể làm mê mệt cả một vùng.”
Tô Thịnh Quốc cũng khó có dịp vui vẻ, nhìn Tô Khuynh Tình dặn dò: “Đến bệnh viện Lâm Vũ rồi nhớ phải chăm chỉ làm việc.”
“Vâng thưa ba, ba cứ yên tâm, con nhất định sẽ không để ba mắt mặt.”
Trong lòng Tô Khuynh Tình cũng tràn ngập xúc động, khi đến Lâm Vũ, tất cả mọi người sớm đã nghe qua, hôm nay Tô Khuynh Tình sẽ đến đây làm việc, được điều đến Khoa ngoại tổng quát.
Lâm Cảnh Trăn cũng đến để đón cô đi làm, khi vừa đến nơi nhìn thấy Tô Khuynh Tình, những người phía sau lần lượt ồn ào nhìn ngắm cả hai người bọn họ. Âm thầm bàn tán: “Người đó chính là Tô Khuynh Tình?”
“Chính là nữ bác sĩ trẻ tuổi có bài luận văn vừa được đăng lên “Tạp chí hội y học”?”
“Đúng vậy, nhưng điều quan trọng nhất không phải là bài luận văn của cô ta, mà cô ta chính là người của bệnh viện Tô Tè, là thiên kim tiểu thư của nhà họ Tô, hơn nữa còn là bạn gái của Lâm Cảnh Trăn, công tử nhà họ Lâm.”
“Woa, đúng là trai tài gái sắc.”
“Đúng vậy, còn xinh đẹp như vậy, xem ra đóa hoa bệnh viện của chúng ta phải thành người khác rồi.”
“Nghe nói được điều đến làm việc tại Khoa ngoại khoa tổng hợp, vừa đến liền có thể làm phẫu thuật, làm trợ lý cho chủ nhiệm Trình nữa đó.”
*Dù sao cũng là thiếu phu nhân tương lai của nhà họ Lâm.”
Tô Khuynh Tình có thể cảm nhận được ánh mắt của tất cả mọi người đều đang tập trung về phía mình, cúi tháp đầu có chút xấu hổ, Lâm Cảnh Trăn đứng một bên trong lòng cũng có chút rung động, có được một người bạn gái tài năng như vậy, thật là khiến cho anh cảm thấy vô cùng tự: hào.
Vừa đến Khoa ngoại khoa tổng hợp báo cáo điểm danh, Tô Khuynh Tình nhất thời phát hiện ra Tô Thính Ngôn đang ở bên trong lượn lờ vài vòng
Tô Khuynh Tình lúc này liền cảm thấy có chút kỳ lạ, nói với Lâm Cảnh Trăn đang đứng một bên: “Chị ấy tại sao lại có mặt ở đây.”
Lâm Cảnh Trăn nói: “Nghe nói mẹ của cô ta vừa làm xong phẫu thuật, có lẽ ở lại nơi này chăm sóc dì ấy.”
Tô Khuynh Tình lúc này mới hiểu rõ: “Sau này em ở đây làm việc, cũng có thể giúp chị ấy chăm sóc dì.”
Lâm Cảnh Trăn nhìn Tô Khuynh Tình nói: “Chỉ có em là có tấm lòng lương thiên, quên mắt cô ta đã đối xử với em như thế nào rồi sao?”
Tô Khuynh Tình nói: “Chỉ có một mình chị ấy chống chọi mọi thứ, chúng ta cũng không thể giúp được điều gì, lần này cũng xem như may mắn, em vốn dĩ cho rằng bệnh tình của dì ấy không thẻ làm phẫu thuật được, nhưng mà cũng có người dũng cảm đứng ra làm phẫu thuật, mặc dủ kết quả cuối cùng cũng không ra làm sao, nhưng em cảm thấy vẫn là ông trời có mắt.”
Nghĩ đến Tô Thính Ngôn một mình lẻ loi chăm sóc Cố Chân Chân, trong lòng Lâm Cảnh Trăn đột nhiên cảm thấy chua xót.
Hắn thở dài nói: “Có được một người bạn gái lương thiện như em, anh cũng trở nên lương thiện không ít.”
Tô Khuynh Tình dựa sát vào vòng tay Lâm Cảnh Trăn, nghĩ đến Cố Chân Chân vậy mà thật sự làm phẫu thuật, trong lòng cô vẫn cảm thấy có chút kinh ngạc, chỉ là tình huống hiện tại người vẫn đang hôn mê chưa tỉnh, bắt kỳ ai cũng không biết có cơ hội tỉnh dậy hay không.
Tô Thính Ngôn hôm nay có một ca phẫu thuật, cho nên từ sớm đã đến chuẩn bị.