Tia sáng càng ít càng tinh khiết hơn, tốc độ chuyển động cũng càng chậm lại.
Một lát sau, màu đen cũng biến mất!
Bên trong đá thử chỉ còn dư lại hai tia sáng: Màu tím và màu xanh.
“Trời ạ! Nàng lại là thiên tài cấp màu xanh!”
“Màu xanh!”
“Trác vương phủ lại sắp ra đời một cao thủ màu xanh chấn động thiên hạ sao?”
“Trời ạ! Đại ca, nhị ca đây là sự thật phải không? Chỉ còn dư lại hai màu tím và xanh đúng không?”
“Chuyện này ta phải mau mau báo cho cha biết mới được! Chắc chắn cha sẽ cảm thấy an ủi lúc tuổi già. Trác gia lại cùng lúc sinh ra hai cao thủ cấp màu xanh!”
Luyện võ đường sôi trào!
Hiện tại trong mấy trăm đệ tử của Trác vương phủ, bao gồm tất cả cao thủ trưởng bối của Trác gia chỉ có một người có thiên phú võ học là màu xanh. Người này chính là một trong ba tông sư võ học lớn của nước Đế, thiên tài võ học lợi hại nhất trăm năm qua của Trác gia - Trác lão gia tử.
Tia sáng vẫn đang chuyển động...
Trác Công Phú khẽ nói: “Chờ đã! Yên lặng đi!”
Mỗi người lập tức yên lặng, ai cũng không dám lên tiếng, cho dù có hít thở cũng rất cẩn thận.
Bọn họ đều hiểu ý của Trác Công Phú.
Còn sót lại hai màu...
Màu tím và màu xanh, mũi nhọn kim tử tháp cuối cùng của võ học cũng chỉ còn sót lại một màu.
Màu xanh đã vô cùng lợi hại...
Nhưng mà màu tím lại là một sự tồn tại vô cùng biến thái...
Cho dù để lại màu nào cũng đều đại diện cho mức tiềm lực thiên phú võ học của Như Ý, hiện tại thiên phú võ học của Như Ý ít nhất cũng là màu xanh, nhưng nếu là màu tím...
Màu tím!
Hai chữ này giống như có sức hấp dẫn kỳ lạ, mỗi người đều ngây ra như phỗng, đứng thẳng như pho tượng không dám nhúc nhích, tim đập như trống!
Sốt sắng nhất chính là Trác Lỗi. Hắn đã sớm vui đến nói không ra lời, trong lòng một mực yên lặng cầu khẩn: “Lưu lại màu tím! Lưu lại màu tím! Màu tím! Màu tím! Màu tím! Màu tím...”
Sở dĩ Trác Vương Phủ được gọi là Phủ Trác Vương Tử Kim cũng là bởi vì vào một trăm ba mươi năm trước Trác Vương Phủ cũng từng có một thiên tài cấp màu tím.
Trong lịch sử của cả vương triều Thiên Tống chỉ có duy nhất một thiên tài cấp màu tím.
Trác Thiên Hành!
Cái tên Trác Thiên Hành đã vượt xa bất cứ một hoàng đế nào, là người thứ nhất xếp hạng trên sử xanh của vương triều Thiên Tống.
Đây không phải chỉ là một cái tên mà còn là một truyền kỳ!
Đây là truyền kỳ của Trác gia! Càng là truyền kỳ của toàn bộ vương triều Thiên Tống.
Một trăm ba mươi năm trước, sau khi một chiếc hộp thần từ trên trời rớt xuống, Trác gia liền xuất hiện một thiếu niên thiên tài Trác Thiên Hành. Trác Thiên Hành hai mươi tuổi đã trở thành thiên hạ đệ nhất cao thủ. Hắn thống lĩnh quân đoàn Kim sư kỵ sĩ tinh nhuệ nhất của Trác gia viễn chinh khắp nơi. Bình định các quốc gia nhỏ ở biên giới đang náo loạn xung quanh đế quốc, kết thúc những cuộc chiến tranh kéo dài mãi mãi.
Lúc đó Trác gia đạt đến thời kỳ hưng thịnh nhất, quyền thế vượt xa cả hoàng tộc.
Vì khen ngợi công tích vĩ đại của Trác Thiên Hành, để lịch sử khắc ghi tài năng võ thuật tuyệt thế của hắn, hoàng đế đã tự hạ chỉ sắc phong cho hắn là tử kim Trác thân vương, sắc phong Trác phủ là Phủ Trác Vương Tử Kim, con cháu Trác gia đời đời noi theo tước vị thân vương, mãi mãi hưởng phú quý.
Trác Thiên Hành không phải là người sáng lập Trác gia, thế nhưng hắn là nhân vật đẩy Trác gia lên đỉnh cao quyền thế. Truyện Tiên Hiệp
Thiên tài cấp bậc màu tím, đó chính là đại diện cho quyền lực vô cùng mạnh mẽ của nước Đế!
Lẽ nào nữ tử đột nhiên tìm thấy sau nhiều năm thất lạc này lại là thiên tài cấp bậc màu tím trăm năm khó gặp trong truyền thuyết?
Nếu như nàng đúng là một thiên tài, vậy thì quyền thế của vương phủ Trác gia lại một lần nữa đạt đến trạng thái đỉnh cao, hơn nữa sẽ mãi mãi không ngã xuống.