Một ngày trước ngày cưới tầm hai hôm, Thường Tiểu Niệm cùng Mộ Cẩn Thiên đi chọn đồ cưới, trông cô có vẻ rất háo hức, khiến anh cũng vui lây, trên đường đến cửa hàng, cô hát, từng câu hát đều nghe đến động lòng người.
Quả thật, vợ tương lai của anh có đầy đủ tốt chất, cô cái gì cũng tốt, thân thủ tốt, còn có cả một tâm hồn đẹp, hát hay, chỉ có một việc cô làm anh vui nhất là cô đã chịu nói làm ra những cử chỉ thân mật. Hầu như lúc đầu cô không có như vậy, cô chẳng khác gì một khúc gỗ cứng.
Cũng vì nhiều ngay anh đi theo nài nỉ cô, nên cô mới chịu mặc váy, hôm nay cũng vậy, cô mặc chiếc váy và một cái áo phông rộng bỏ vào, nhìn vô cùng đáng yêu, anh cũng mặc cái áo y hệt cái của cô, chẳng qua là họ mặc áo cặp đấy thôi.
Đến nơi, Mộ Cẩn Thiên mở cửa xe cho cô ra, rồi năm tay cô đi vào trong. Hai người đã khiến những người có mặt ở cửa hàng đồ cưới cũng phải ghen tị. Dù biết bản thân mình cũng sắp kết hôn, nhưng thấy hình ảnh của cô và anh cũng có chút ganh tị với cô, hoặc với anh.
Nhân viên ở đó đi ra phục vụ, cúi chào là điều tối thiểu nhất:“Xin chào quý khách, hai người cần tôi tư vấn gì ạ?”
Thường Tiểu Niệm vốn không có kiến thức gì chuyện kết hôn. Vả lại anh cũng không cho cô làm gia cả, tất yếu đều do anh chuẩn bị, bánh kem, trang trí, sính lễ, và cả đồ cười cũng sẽ do anh chọn cho cô.
“Tôi muốn xem các kiểu váy cưới mới nhất năm nay”
Nhân viên dẫn anh đi xem các mẫu váy cưới mới nhất. Thường Tiểu Niệm nhìn đến hoa cả mắt, thật sự rất đẹp, cô chỉ muốn được mặc hết số váy cưới này. Mộ Cẩn Thiên nhìn tiểu bảo bối bên cạnh, mà cười, nụ cười tỏa nắng khiến con gái nhà người ta khi nhìn thấy đều phải đỗ gục:“Vợ? Em thích cái nào thì bảo nhân viên đi lấy rồi thử cho anh xem“.
Thường Tiểu Niệm cười đùa:“Em thích hết số váy cưới này”?
“Vậy thì lấy hết”
“Hả? Em đùa thôi“.
“Anh không đùa“.
“Mặc làm sao hết?”
“Vậy thì để ở nhà chưng bày“.
“Thôi!“.
Thường Tiểu Niệm chỉ tay vào ba chiếc váy rất tinh xảo và đẹp mắt.
Nhân viên cười tươi lấy cho.cô, không quên nói:“Tiểu thư đây rất có mắt nhìn, đây là ba mẫu mới nhất của nhà thiết kế Jonly, đặc biệt chỉ có duy nhất số lưỡng của mỗi chiếc váy chỉ có một cái“.
Mộ Cẩn Thiên:“Vậy thì càng tốt, tôi không muốn vợ tôi mặc giống người khác, Tiểu Niệm vào thử đi em“.
“Vâng”
Thường Tiểu Niệm đi vào phòng thử đồ. Thử liên tiếp từng chiếc váy, hầu như ai ờ cửa hàng đều mê mẫn nhan sắc tuyệt mỹ của cô, khi mặc những cái váy cưới kia, body chuẩn, gương mặt xinh đẹp đến không có chỗ để chê bai.
“Vậy đi, lấy hết ba chiếc váy này“.
Thường Tiểu Niệm:“Cẩn Thiên, sao anh không đi thử vest?”
“Anh chờ em chọn xong váy cưới rồi mới đến mình. Anh muốn tự tay em chọn cho anh“.