Cưng Chiều Em Nhất

Chương 56: Chương 56




Edit: Thanh Hưng

Gần đến nhà trọ của Thẩm Vi thì chị ta đột nhiên mở miệng: “Tối nay có muốn ở lại không?”

Hề Duy nói không được: “Hề Hi ở nhà một mình anh không yên lòng.”

“Có lẽ em ấy cũng về nhà Hạng Việt đấy?”

“A Vi.”

“Em biết ngay, chỉ cần vừa nói em gái anh không tốt, anh sẽ tức giận.” Giọng nói của Thẩm Vi có chút bén nhọn: “Hề Duy, rốt cuộc (l equ yd on) anh có biết không, em mới đúng là vợ chưa cưới của anh! Tương lai người sẽ cùng anh xây dựng gia đình sinh con dưỡng cái là em, là em Thẩm Vi!”

Đã đến nhà trọ, Hề Duy dừng xe lại: “Trở về cẩn thận một chút, xuống xe đi thôi.”

“Anh cứ khinh thường em như vậy? Ngay cả gây gổ với em cũng không muốn?!”

Hề Duy quay đầu lại nhìn thẳng chị ta, trên mặt không có biểu cảm gì: “A Vi, ban đầu chúng ta từng có hiệp định, bây giờ em như vậy sẽ làm anh cho là muốn phá bỏ hiệp nghị.”

“Hiệp nghị? A, trong mắt anh, hôn nhân giữa chúng ta cũng chỉ là một cuộc giao dịch thôi có đúng hay không?”

Đối mặt với chỉ trích của chị ta, Hề Duy ngay cả mày cũng không nhăn chút nào, chỉ nhàn nhạt hỏi ngược lại: “Chẳng lẽ không đúng?” Anh ta nói: “Nếu như bây giờ em muốn ngưng hẳn hiệp nghị, anh cũng không có ý kiến, cách ngày đính hôn còn khoảng hơn hai tháng, có thể nói với bên ngoài là em quăng anh, cũng có thể nói anh bắt cá hai tay, không sao cả, chỉ cần có thể giảm bớt ảnh hưởng tới danh dự của em xuống một chút là tốt rồi.”

Lời này đúng là không nể tình, giống như một cây đao xuyên thấu lồng ngực người ta! Trên mặt Thẩm Vi lúc trắng lúc xanh, rồi lại gắng sức đè nén tức giận: “Hề Duy, em cũng có sự kiêu ngạo của em! Nếu như không phải là thật sự thích anh, sao em có thể đồng ý đính hôn với anh!”

“Vậy ý của em là?”

Vào giờ phút này, Thẩm Vi vì chính mình cảm thấy xót xa. Thích người đàn ông không thích mình, tình chàng ý (lqd) thiếp trong mắt người khác cũng chỉ là trò cười diễn cho người ngoài xem. Người nào không có tôn nghiêm? Người nào không có kiêu ngạo? Ai không muốn cùng người trong lòng lưỡng tình tương duyệt? Nhìn dung nhan anh tuấn gần trong gang tấc, nhớ tới kinh ngạc khi lần đầu tiên gặp mặt, Thẩm Vi tự giễu nhếch khóe môi: “Em nào còn lựa chọn khác?”

***

Lúc về đến nhà, em gái từ phòng bếp thò đầu ra: “Anh, em nấu cháo, anh có uống không? Cháo thịt nạc đấy!”

Trên mặt Hề Duy lộ ra nụ cười nhu hòa, cởi áo khoác đi tới: “Buổi tối chưa ăn no?” Anh ta giúp cô gạt tóc ở khóe miệng ra, Hề Hi cười cười: “Gần đây em lại đang phát trển rồi, rất nhanh đã đói bụng.”

Hề Duy thấy trên tấm thớt có cà chua mới vừa cắt xong, trong bát còn có trứng gà chưa quấy, cởi nút áo ra kéo ống tay áo lên: “Để anh xào cho, em ra ngoài xem tivi đi, nấu xong anh gọi em.”

Hề Hi nói được, cởi tạp dề ra đưa tới, Hề Duy vừa rửa tay nên ướt, ý bảo em gái giúp một tay, Hề Hi đi cà nhắc buộc tạp dề lên cổ anh trai, lại đi vòng qua phía sau giúp đỡ buộc dây, thắt thành cái nơ con bướm xinh xắn.

Hề Duy bắt đầu xào, Hề Hi cũng không đi ra ngoài, đứng ở chỗ không xa nhìn anh trai bận rộn. Hề Duy bớt thời gian quay đầu lại liếc nhìn cô một cái: “Sao không đi xem tivi đi?”

“Khung giờ này cũng không có tiết mục gì hay, anh, anh giúp em rang ít tôm đi.”

Hề Duy cưng chiều cô, dĩ nhiên gật đầu đồng ý. Lúc dọn đồ ăn lên bàn đã hơn mười giờ, ăn xong cũng 11 giờ rồi.

Hề Hi muốn rửa chén, Hề Duy không cho: “Sáng mai người làm thêm giờ sẽ đến dọn dẹp, thời gian không còn sớm, lên tầng tắm rửa đi ngủ đi.”

“Mới vừa ăn xong đã đi nằm ngủ. . . . . . Hội trưởng thịt.”

Hề Duy cười: “Gần đây em gầy, phát triển là chuyện tốt.”

“Lão đầu nhà chúng ta cũng nói em gầy,“ Hề Hi từ trên ghế salon đứng lên vặn vẹo uốn éo eo, “Anh, cân điện tử trong nhà để chỗ nào rồi, em muốn cân.”

Hề Duy nói không cần phiền toái như thế, anh ta đứng lên vươn tay ra nhấc em gái lên, Hề Hi nha một tiếng, Hề Duy đã đặt cô xuống, làm như thật nói: “Quả thật không nặng như trước, lần trước lúc anh ôm em, trên người đều là thịt.”

Hề Hi: “. . . . . . Anh, lần trước anh cân em như thế này em mới chỉ có 15 tuổi, năm nay em đã 19 rồi. Vóc dáng đã cao lên rất nhiều, làm sao mà có thể không nặng như trước kia!”

“Lúc em 15 tuổi là một cô gái nhỏ mập mạp.”

Hề Hi: “. . . . . . Lúc em 15 chỉ là mập giả, hơn nữa vậy cũng không tính là mập, là mượt mà!”

Thấy em gái một bộ dáng vẻ bị đả kích, Hề Duy nở nụ cười, siết chặt gò má trắng nõn nà của em gái, dịu dàng nói: “Lên tầng ngủ đi, sáng mai còn phải đi công ty, anh không phải người công tư bất phân, tới trễ phải chép sách.”

“Em tình nguyện anh phạt em tiền.” Thật ra thì cô có chút không bỏ được, đã có một thời gian chưa chung sống với anh trai nhẹ nhàng như vậy, không muốn sớm như vậy đã lên thẳng tầng đi ngủ. Nhưng Hề Duy lại phản đối em gái thức đêm, cuối cùng, vẫn là bị bức bách dưới dâm uy của anh trai, Hề Hi ngoan ngoãn lên tầng trở về phòng ngủ.

Vài ngày sau, Thẩm Gia gọi điện thoại thông báo đã hẹn Hạ Y gặp mặt rồi. Hề Hi lại bảo cậu ta buổi trưa cùng nhau ăn cơm, Thẩm Gia đến nhà hàng cơm Tây bên cạnh Hề thị chờ, không bao lâu thì Hề Hi đã đến.

Hai người tự chọn món ăn cho mình, Thẩm Gia nhìn Hề Hi một thân OL nghiêm chỉnh, nhạo báng nói: “Hiện tại trong mấy người chúng ta, cũng chỉ có cô có công việc chính đáng nhất thôi.” Khó được nghỉ hè, hai ngày nay Tần Lạc Lạc và Đào Bân chạy đi Hawai nghỉ phép, Du Khả Dương cũng là ngày ngày phát hình cô ta và Triệu Giang ở Malaysia chơi lên weibo, Từ Trạch đi nước Mĩ cũng rất ít liên lạc, tình huống của Đồng Dao và Trình Hạo cũng không khác lắm, Hạ Y lại xảy ra chuyện như vậy, ai có thể nghĩ đến, năm ngoái cái vòng nhỏ hẹp này vẫn còn náo nhiệt giống như đánh trận.

Chỉ có thể nói tuổi càng lớn thứ bỏ lỡ sẽ càng nhiều, bao nhiêu thẫn thờ bao nhiêu chua chát, cũng chỉ có thể chính mình tự cảm nhận.

“Tôi cũng là bất đắc dĩ bị anh tôi ép buộc, anh ấy muốn bồi dưỡng tôi, tôi không muốn để cho anh ấy thất vọng.”

Thẩm Gia cười cười: “Tôi nghe nói cô và chị tôi chung sống không tốt, thật sự sợ tương lai chị ấy đến nhà các người sẽ thua thiệt.”

Hề Hi trợn trắng mắt: “Nói giống như tôi bắt nạt chị ta không bằng, yên tâm đi, anh tôi rất thiên vị chị ta, ở trước mặt Thẩm đại tiểu thư, tôi không phải ruột thịt.”

“Ngài đây thật là quá coi nhẹ mình, anh Hề Duy có bao nhiêu cưng chiều cô, trong vòng người nào không biết?”

Hề Hi nghĩ thầm, Thẩm Gia có thể nói ra những lời này khẳng định là Thẩm Vi đã nói gì đó sau lưng cô, cũng có chút khinh thường, chỉ là không sao cả, dù sao cô cũng chưa từng nói gì tốt về chị ta.

“Được rồi, đừng nói lung tung nữa, anh và Hạ Y đã nói cái gì? Chuyện đám hỏi anh ta tình nguyện sao?”

Không ngờ ở trong mắt cô chủ đề về chị họ cậu ta chính là nói lung tung. . . . . . Thẩm Gia có chút bất đắc dĩ, chỉ là cũng biết một chút đạo lý dừng lại nhiều lời vô ích, ngược lại nói: “Vốn là tôi hẹn cậu ta buổi trưa cùng nhau ăn cơm, cậu ta lại nói có chuyện, buổi sáng chỉ có một chút thời gian rảnh rỗi, hết cách rồi, chúng tôi lại hẹn gặp mặt ở quán trà.”

“Thật ra thì gặp mặt cũng không nói gì, nhìn qua thì tinh thần cậu ta rất tốt, hỏi chuyện cậu ta và Lý Miêu Miêu cậu ta cũng rất bình tĩnh, nói cậu ta và Lý Miêu Miêu nói chuyện rất hợp ý, hai người hứng thú yêu thích cũng ăn nhịp, bây giờ là bạn bè trai gái, nếu như hai năm sau thích hợp thì kết hôn, không thích hợp cũng có thể hủy bỏ đính hôn.”

“Không phải chứ? Đính hôn xong lại hủy bỏ? Người của nhà họ Lý sẽ bằng lòng ư?” Trong vòng thượng lưu, đính hôn xong lại hủy càng mất mặt hơn ly hôn nhiều.

Thẩm Gia liếc cô một cái: “Làm sao cô chỉ nghe được cái này, đằng trước tôi đã nói là “Hạ Y và Lý Miêu Miêu lưỡng tình tương duyệt” sao cô lại bỏ qua? Nếu không đồng ý thì sao hai người họ lại kết hôn chứ?”

Hề Hi trả lại một cái liếc mắt: “Tôi đây là bắt ý chính có được hay không? Anh và Hạ Y gặp mặt một giờ chỉ nói cái này?”

“Trừ cái này tôi còn có thể hỏi cái gì?” Thẩm Gia buông tay một cái: “Hỏi rốt cuộc trong nhà cậu ta xảy ra chuyện gì à? Thích hợp không? Trước đó nhà họ Hạ đã giấu kĩ mọi chuyện, chính là không muốn để cho người khác biết, nếu như Hạ Y muốn nói thì cậu ta sẽ chủ động nói, không đề cập tới tức là không có cách nào nói ra.”

Hề Hi không phản bác được, nhưng mà nếu Hạ Y tự nguyện, cô cũng không quản được rồi, dù sao chuyện như vậy người ngoài quả thật không xen tay vào được.

***

Thời gian thoáng một cái đã qua, nghỉ hè kết thúc, lúc tựu trường Hề Hi đã chính thức là sinh viên đại học năm thứ tư. Nếu là người khác thì một năm sắp tới này sẽ bị áp lực tốt nghiệp nhưng cô lại không có băn khoăn này, mà chỉ nên vì sang năm xuất ngoại mà chuẩn bị, nếu xuất ngoại thì khẳng định không thể không có lý tưởng, dù sao thì cũng muốn tới trường đại học nổi tiếng tiếp tục học tập mới phải.

Về điểm này, Hề Hi nghe theo đề nghị của anh trai, tuyển chọn ra ba trường đại học, hai trường đại học ở nước Mĩ, nước Anh đều là trường học nổi danh nhất thế giới. Hề Hi cảm thấy áp lực trên người chợt tăng, đầu tiên nhất định là phải thi được TOEFL.

Hạng Việt nhận thấy được gần đây bạn gái học tập nhiệt tình hơn bình thường, gần như là ngày ngày lôi kéo anh luyện khẩu ngữ. Ngay cả ăn cơm hay hôn môi đều không bỏ qua cho, chỉnh anh dở khóc dở cười, thậm chí có loại cuộc sống mỗi ngày ở hai quốc giadắt lừa thuê, nói quốc ngữ với người ngoài, vừa thấy bạn gái thì lại đổi thành tiếng Anh, có ngày hai người ở trung tâm thương mại mua đồ dùng nói chuyện bằng tiếng Anh, người đi ngang qua nghe được sẽ ném ánh mắt tới đây, sau đó thấy là hai người Châu Á tóc đen, còn có thể tò mò nhìn nhiều hơn mấy lần, có thể là coi bọn họ như người nước ngoài rồi. Sau lại có một người nước ngoài đi ngang qua còn đến gần hai người bọn họ, hỏi bọn họ là từ nước nào tới, có phải nước Mĩ hay không.

Trước khi vào trường thi, đột nhiên Hề Hi có chút khẩn trương,: “Anh nói lỡ như em không thi đậu thì làm thế nào?”

Hạng Việt thấy bạn gái chỉ cần không phải đột nhiên mất trí nhớ, lấy tài nghệ của cô thi không qua mới là chuyện lạ. Lập tức an ủi nói: “Sẽ không, yên tâm đi, em là người có thực lực.” Lại nói coi như thi trượt thì thi lại là được, cũng không phải là thi tốt nghiệp trung học cần học lại một năm.

Chờ lúc Hề Hi thi xong đi ra, vẻ mặt có chút nặng nề, ngồi lên xe lại sa sút tinh thần mà nói: “Phần nghe có mấy chỗ em không nghe rõ, còn có mấy câu cuối em cũng không chắc chắn.”

Hạng Việt đưa trà sữa tới: “Thi xong thì cũng đừng nghĩ nữa, lúc thi tốt nghiệp trung học em cũng khẩn trương thế này sao?”

“Dĩ nhiên khẩn trương,“ Hề Hi cắn ống hút nói, “Năm ấy ngày cuối cùng em thi tốt nghiệp trung học thì phát sốt gần 39°, anh em nói thân thể quan trọng không để cho em tham gia, em tân tân khổ khổ tròn một năm thức khuya dậy sớm nên khẳng định không muốn, nhất định muốn đi, cuối cùng thi xong lúc từ trường thi ra ngoài thì ngất đi, lúc tỉnh lại, hai mắt anh em đều đỏ.” Nói đến chuyện này, Hề Hi còn có một chút được nước: “Ngày cuối cùng em hoa đầu chóng mặt, thế mà cũng có thể thi đậu đại học bây giờ, có phải rất lợi hại hay không? Nếu không phải là vận khí không tốt, thì ngay cả Bắc Đại Thanh Hoa cũng không phải là giấc mộng.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.