/phu nhân mau mau người đừng ngủ nữa ,sáng rồi người mau dậy di chúng ta còn phải thỉnh an vương phi nữa /
/ ho ho bà ta là cái thá gì mà ta phải hi sinh gấc ngủ ngàng vàng cửa mình , bà ta làm ta không vui ta sẻ đem bà ta cho hổ làm bửa sáng đấy /
cô ngáy ngủ cuộn trong chăn phát ra giọng đục đục mang theo vẻ lưởi niến mệt mõi
/phu nhân bậy bậy ,người đừng nối lớn không sẽ bị trị tội đấy , người dậy đị mà /
đột nhiên từ ngoài chuyền đến 1 giọng nối / vương phi triệu ngươi đấy , tứ phu nhân đừng để người đợi lâu/
vừa nghe giọng của quảng gia lan nhi càng sợ sết bất chất tất cả hất chăn của cô ra cất giọng lớn
/phu nhân phu nhân , CHÁY CHÁY NHÀ RỒI người dậy đi nô tì xin người đó !!!!! /
vừanghe chý cô đã hoãng hồn bật giậy theo kĩ năng lập tức giật lấy chiếc chăn trên tay lam nhi chạy toán loạn la
/ĐÂU ĐÂU CHÁY CHÁY ĐÂU , CHẠY CHẠY ......ĐI CHÁY CHÁY , TA THÍCH ĂN THỊCH NƯỚNG NHƯNG ...TA KHÔNG MUỐN LÀM THỊCH NƯỚNG LÚC NÀY ĐÂU ..../
thấy phu nhân của cứ la oái oái nhảy từng tựng trên giường làm nó lung lai phác ra tiềng rầm rầm ,lan nhi đành thở dài di tới níu lấy cô nối
/ phu nhân không cháy kg có cháy /
/hả không cháy vậy .../
/ nô tì hết cách rồi nên mới dùng cách này gọi người dậy /
/muội muội haz đi ra ngoài kg lệnh ta cấm vào /
/ nhưng đại phu nhân kêu...../
/đủ rồi con tiện nữ đó đợi lúc nào rãnh ta sử chí ả sau giờ muội ra ngoài ngay trước khi ta vược mức chiệu đựng ĐI /
thấy cô quát lan nhi sợ hãy , cô chưa bao giờ thấy phu nhân thế này , biết tình thế hiện tại ngay lập tức chạy ra ngoài tránh đi . còn ở trong này , dương nhi sớm đã phát điên đập vỡ toàn bộ đồ sứ trong phòng , tính cô là vậy đó cô , người ta chử cô cô vẫn bình tỉnh đồi đáp chuyện gì cũng có thể sử chí tốt chỉ mỗi một chuyện làm cô phác điên chính là phá giấc ngủ của cô , ai cũng thế giất ngủ của cô tuyệt đối không đượvc đụng tới , hôm nay la nhi lại phá hư giất ngủ của cô phạm vào đại kị của cô ,cô đuổi nàng đi chính là vì tốt cho nàng sợ lúc tức giận sẽ là lan nhi nàng mất mạng oan uổn , đập đồ một hồi cơn tức giận cũng lắn đi cô lại bò tới chiếc gường chổng mong đánh một giất tới tận trưa và..
/MẠC DƯƠNG NHI NGƯƠI RA DÂY CHO BẢNG VƯƠNG PHI ,HÔM NY NGƯƠI LẠI GIÁM ĐỂ TA ĐỢI TỚI TẬN TRƯA CŨNG KG ĐẾN NGƯƠI GAN................/
lời của đại phương phi còn chưa nối hết đã cùng đám tiểu thiếp đứng hình nhin toàn cảnh căn phòng và 1 'mỹ nhân' hết sức 'nết na' đang ngủ ngon trên giường lớn , 1 lúc lâu sau khi lấy lại bình tỉnh , vương phi bà tatức giận đến cả mặt nhìn sang nhị phu nhân quát
/ nàng mau kêu nàng ta tỉnh lại cho ta /
/dạ tỉtỉ /
/1 lủ phiền phức , ta tỉnh rồi /
cô mệt mỗi bò dậy may cho họ là cô tư thức chứ nếu kg hừ từ nảy giở họ có thể đứng đây sao
/ta gan , tiện nhân ngươi thấy vương phi sao không quỳ /
ả nô tì a huệ từ phía sao vương phi quát lớn , nghi tiếng nàng lan nhi đã sợ đến cả người quý xuốn cả sức lực cũng không còn rung runh nối
/ vương phi la tội phu nhân nhà nô tì dạo trước bị thương vẫn chua bình phục nên mới chậm trễ kính xinh ....vương phi tha tội , vã lại ...la lại là do nô tì quên thông báo cho phu nhân/
/đứng lên đi lan nhi chuyện này là ta cố tình muội không cần viện cớ thay ta /
/ phu nhân .../
/đồng lòng quá nhỉ người đâu gia pháp /