Cưng Chiều Vợ Cũ: Lão Bà Đại Nhân Thật Mê Người

Chương 7: Chương 7




Nghe nói như thế, Diệp Cẩm Tú cũng im lặng, Dụ Lộ Lộ khẩn trương lôi kéo cô, ngồi xuống.

Đường tẩu, ngồi xe mệt rồi chứ? Để em rót cho chị chén trà.

Dụ Lộ Lộ đứng dậy, khuôn mặt xinh đẹp nhỏ nhắn đầy ý cười, đáy mắt, xẹt qua một tia ác độc.

Diệp Cẩm Tú liền vội vàng kéo cô: Không...Không cần đâu...

Nào nào nào! Rót trà cho khách là chuyện nên làm mà. Nói xong, Dụ Lộ Lộ cười đi vào phòng bếp. Những lời nói vừa rồi, làm cho Diệp Cẩm Tú cực kỳ không thoải mái. Rót trà cho khách,thì ra cô tại Dụ gia, vẫn luôn là người ngoài. Dụ phu nhân ngồi bên cạnh dựa vào Dụ Trì Diệp, từ ái cùng hắn nói giỡn. Dụ Trì Diệp cũng nói vài câu làm giảm đi vài phần lạnh lẽo của ngày thường, tư thái vui vẻ. Diệp Cẩm Tú như là một người gỗ trang trí ở đại sảnh, không ai để ý tới.

Trà đến đây.

Dụ Lộ Lộ bưng nước trà đi tới, cười nhẹ nhàng, đưa cho Diệp Cẩm Tú. Diệp Cẩm Tú đứng dậy, vừa muốn tiếp nhận nói lời cảm tạ, liền Thấy Dụ Lộ Lộ cố ý buông tay, nước trà dồn hết đổ vào trên người cô ta, chén trà trong nháy mắt rơi xuống đất. Lạch cạch! . Cốc sứ vỡ vụn, Dụ phu nhân cùng Dụ Trì Diệp nhanh chóng đảo tầm mắt sắc như đao nhìn về phía Diệp Cẩm Tú.

Dụ Lộ Lộ cắn môi, hốc mắt hồng hồng, chỉ một lát nữa là khóc ra vẻ đáng thương, cô kéo chỗ áo bị nước trà thẩm ướt, yếu ớt nói: Đường tẩu, cho dù chị không thích em thì cũng không cần cố ý làm vỡ chén trà để làm em bị bỏng chứ ... Diệp Cẩm Tú thất thần tại chỗ, vừa muốn mở miệng, liền nghe Dụ phu nhân âm thanh lạnh lùng nói, Cái thứ không giáo dưỡng! Dụ Gia đây không hoan nghênh cô, cút ra ngoài cho tôi!

Không phải đâu..con...

Diệp Cẩm Tú đang muốn giải thích, Dụ Lộ Lộ cầm thật chặt tay nàng, Đường tẩu, là em sai em không nên rót trà cho chị, chị có phải là giận em nên mới làm thế với em không..!

Thực xin lỗi, tôi...

Diệp Cẩm Tú vừa muốn giải thích, liền nghe âm thanh lạnh như băng truyền đến, Loại người này không xứng cho em rót trà Dụ Trì Diệp tiếng nói giống như hàn băng, Diệp Cẩm Tú cúi đầu cười khổ, cô biết dù giải thích gì đi chăng nữa cũng đều vô dụng. Đổi lại sẽ chỉ làm cho Dụ Trì Diệp càng thêm khinh bỉ

Dụ Lộ Lộ buông lỏng tay ra, đáy mắt hiện lên một tia đắc ý, giả ý giải thích, Đường ca, anh đừng nói như vậy...

Cút ra đi, Dụ Trì Diệp trên mặt bao trùm một tầng sương lạnh, Dụ phu nhân cũng nhíu mày, Thật là có mẹ sinh mà không có mẹ dạy, còn không mau cút đi?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.