Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban

Chương 1191: Chương 1191




Thượng Quan Mật Nhi như bị điện giật, sắc mặt trắng bệch.

Ả kinh ngạc nhìn Lục Hàn Đình, người vừa mới nói câu “tùy cô, chỉ cần cô thích là tốt rồi” đi đâu rồi, vì sao ả chọn mặc xong, anh lại phê bình cay nghiệt như thế?

Quả nhiên miệng lưỡi đàn ông, quỷ gạt người!

Lục Hàn Đình không nhìn Thượng Quan Mật Nhi nữa, ý kia có chút vô tội cô bảo tôi nhận xét mà, tôi cũng chỉ mới nhận xét một câu.

Bầu không khí có chút xấu hổ, Có Dạ Cần nhàn nhạt thu mắt, anh từ trong túi quần lấy điện thoại ra, mở Weibo, anh liếc mắt liền thấy được bài Weibo Diệp Linh mới đăng.

Diệp linh đăng ảnh chụp chung của cô và Hạ Tịch Quán trên boong, mặt của hai người cũng được làm mò, hiện tại bài đăng này đã lên topsearch, “Oh my god, Diệp mỹ nhân mặc bikini kìa.”

“Mỹ nhân bên cạnh Diệp mỹ nhân là ai thế, chậc chậc, nhìn cái dáng kìa!”

*Có dám hướng cam xuống chút không, tôi là phụ nữ đây còn thèm thân thể của các cô ấy.”

“Bên cạnh Linh mỹ nhân nhất định là Quán mỹ nhân rồi, Nam Quán Bắc Linh, đây là dung nhan thần tiên gì thế hả?

Có Dạ Cần nhanh chóng cắt điện thoại, hướng ra ngoài, lúc đi còn nhắc nhở bạn tốt Lục Hàn Đình một câu: “Cậu đi ra ngoài một chút đi.”

Lục Hàn Đình và Có Dạ Cần đều đi ra, Thượng Quan Mật Nhi không biết chuyện gì xảy ra, ả tự nhiên cũng đi theo ra ngoài. . Truyện Full

*Cố tổng, anh gọi chúng tôi ra ngoài làm gì thế?”

Một giây kế tiếp Thượng Quan Mật Nhi liền khựng lại, bởi ả thấy được Hạ Tịch Quán và Diệp Linh trên boong.

Con ngươi Thượng Quan Mật Nhi co rụt, sắc mặt nhanh chóng trở nên vô cùng xấu xí, vì ả thấy được Hạ Tịch Quán mặc bộ bikini giống hệt ả, hai người đụng hàng.

Nếu như nói ả là “giả non”, vậy Hạ Tịch Quán là “thật non”, dưới sự phụ trợ của sắc vàng, cánh tay cô như ngó sen, mái tóc dài như tơ lụa tung bay trong gió, thực sự là thanh thuần có thể bóp ra nước.

Thượng Quan Mật Nhi tuy rất ghét Hạ Tịch Quán, nhưng từ lúc đổi khuôn mặt, mỗi ngày ả dậy thấy khuôn mặt nhỏ tuyệt sắc trong gương tâm tình đều sẽ trở nên đặc biệt tốt, ả rất ưa thích sắc đẹp của Hạ Tịch Quán.

Nhưng bây giờ ả đột nhiên ý thức được một vấn đề, tuy ả đổi mặt, nhưng thân thể không đồi.

Giờ khắc này làm cho Thượng Quan Mật Nhi rõ ràng nhận thức không gì sánh được giả chính là giả, vĩnh viễn không thể được như thật.

Thượng Quan Mật Nhi nhìn về phía Lục Hàn Đình bên người, chỉ thấy ánh mắt Lục Hàn Đình rơi vào Hạ Tịch Quán, chưa từng dời đi.

Lục Hàn Đình nhìn Hạ Tịch Quán, con ngươi thâm thúy hơi co rút lại một chút, rất nhanh anh liền mím môi mỏng, giữa mi tâm anh tuấn dâng lên tầng khói mù.

Bởi vì bên người Hạ Tịch Quán và Diệp Linh xoay quanh nhiều thế gia công tử, một thế gia công tử trong đó ánh mắt vẫn rơi vào Hạ Tịch Quán, rõ ràng đã thích Hạ Tịch Quán rồi.

Hạ Tịch Quán cũng không nhiệt tình đáp lại, nhưng theo lịch sử cô cũng gật đầu phụ họa vài lần, trên boong thuyền gió rất to, phát động mái tóc bên quai hàm cô, Lục Hàn Đình nhìn đường nét trên gò má cô, mơ hồ lộ ra vài phần tiên khí cùng tuyệt sắc.

Thượng Quan Mật Nhi nhanh chóng lộ ra vẻ mặt đố kị phẫn hận, nhưng ả dịu dàng nói: “Wow, dáng người Tình Nhi thật sự rất đẹp đó, Linh Linh nói rất đúng, nha hoàn của em thực sự rất thích hợp mặc bikini, cô xem những thế gia công tử kia đều bị nha hoàn em mê hoặc.”

Nói rồi Thượng Quan Mật Nhi kéo lại Lục Hàn Đình: “Lúc trước em kêu anh giúp em giới thiệu cho cô ấy mấy người có tiền, hiện tại xem ra không cần, nha hoàn này của em rất có bản lĩnh, được rất nhiều đàn ông chào đón, bây giớ đám đàn ông kia đều vây quanh cô ấy rồi, chỉ tiếc mặt của cô ấy còn chưa đủ xinh đẹp, bằng không sẽ có càng nhiều người đàn ông vì cô điên cuồng hơn.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.