Tống Minh đứng yên ở cạnh, vừa rồi anh ta đã nói bà đang chơi trò đại mạo hiểm, với trí tuệ boss lớn không khó đoán ra người phụ nữ Lâm Thủy Dao này sẽ đào cái hố để ông nhảy xuống, thế nhưng, boss lớn vẫn là nhận nghe điện thoại.
Đây chỉ có thể nói rõ một người đào hầm, một người nguyện ý nhảy, boss lớn cam tâm tình nguyện cưng chiều người phụ nữ tên là Lâm Thủy Dao.
Lệ Quân Mặc cảm thấy Lâm Thủy Dao thật đúng là cái gì cũng dám nói, ông không có tâm tình gì, nhưng trực tiếp cúp điện thoại, sau đó xoay người rời đi.
Lâm Thủy Dao thực sự là nhất chiến thành danh, bà đính cái mác “đã bóc tem Lệ Quân Mặc” lên trên người mình, rêu rao khắp nơi.
Trên hành lang, Lâm Thủy Dao lại thấy được hai người quen ở phía trước, là Lý Kỳ cùng Tôn Hiểu.
Hiện tại Lý Kỳ hai mắt hồng hồng, rõ ràng đã khóc qua, mà Tôn Hiểu phẫn hận nhìn chằm chằm bà, chừng như muốn dùng ánh mắt giết chết bà.
“Lâm Thủy Dao, có phải cô có ý hay không, tâm cơ của cô thực sự là quá sâu, Lệ tổng sao lại thế coi trọng người phụ nữ như cô?” Tôn Hiểu siết quyền lên tiếng.
Lâm Thủy Dao tiến lên hai bước, đi tới trước mặt Tôn Hiểu, bà lười biếng giơ tay dịch lọn tóc từ quai hàm ra sau tai: ‘Lệ tổng không coi trọng tôi, vậy nên coi trọng người nào, coi trọng cô sao?”
Biểu cảm buồn bã của Lý Kỳ cứng lại, kinh ngạc ngắng đầu nhìn về phía Tôn Hiểu.
Tôn Hiểu biến sắc: “Lâm Thủy Dao, cô nói bậy bạ gì đó, thích Lệ tổng là Kỳ Kỳ, Kỳ Kỳ là bạn thân tôi!”
“Đúng vậy, thích Lệ tổng là bạn thân cô, cô sao có thể thích người đàn ông mà bạn thân mình thích chứ, vấn đề này tôi cũng rất tò mò đó.” Lâm Thủy Dao cười nói.
“Kỳ Kỳ, cậu đừng nghe cô ta nói lung tung, cô ta đang khích bác ly gián…”
“Phải không?” Lâm Thủy Dao trực tiếp cắt đứt lời Tôn Hiểu, đôi mắt linh động bức người nhìn thẳng Tôn Hiểu, khiến Tôn Hiểu không chỗ che giấu: “Lệ Quân Mặc là một người đàn ông rất có mị lực, xem ra rất chiêu mộ ái mộ của phụ nữ, Lý Kỳ vừa lớn đã nhất kiến chung tình với Lệ Quân Mặc, nhưng người đồng thời cũng nhất kiến chung tình sợ rằng… cũng có cô Tôn Hiểu nhỉ!”
“Nhưng, Lý gia là danh môn vọng tộc, điều kiện Tôn gia không bằng được Lý gia, nên Tôn Hiểu cô cũng tự biết mình, biết Lệ Quân Mặc là mộng xuân cả đời không thể có được, cho nên cô nghe theo gia tộc an bài gả cho một người có tiền, chỉ tiếc chồng cô thích đánh bạc lại hay động thủ đánh người, hôn nhân của cô vô cùng bắt hạnh.”
“Hiện tại Lý Kỳ được Lệ lão phu nhân nhìn trúng, xem mắt với Lệ Quân Mặc, bạn thân là cô đây vừa nghe nói tin tức liền ngồi máy bay riêng trở về, trong lòng cô đến tột cùng suy nghĩ cái gì sợ rằng chỉ có mình cô biết.”
*Cô lòng đầy căm phẫn tìm tôi thật sự chỉ là ra mặt cho bạn thân mình thôi sao? Chẳng lẽ không phải bởi vì trong lòng cô có hâm mộ và ghen ghét? Tình cảm của cô đối với bạn mình nhất định rất phức tạp nhỉ? Cô đồng thời không muốn để bạn thân mình và Lệ Quân Mặc có kết quả, mặt khác lại vừa hy vọng bạn mình có thể xem mắt thành công với Lệ Quân Mặc, như vậy cô cũng gần quan được ban lộc, có thể nhân cơ hội tiếp cận Lệ Quân Mặc.”
*A, xem cô đối với Lệ Quân Mặc như vậy, thực sự là tình sâu vô cùng ấy nha.”
Lâm Thủy Dao chậm rãi nói hết, giọng điệu hời hợt lại làm người kinh tâm động phách, Lý Kỳ và Tôn Hiểu đều cứng đờ.
Sắc mặt Tôn Hiểu đã tái nhợt như trang giấy, nội tâm bà ta nhắc lên sóng lớn cuồn cuộn, bà ta không biết sao Lâm Thủy Dao đã biết được mọi chuyện.
Tôn Hiểu đột nhiên cảm thấy Lâm Thủy Dao trước mắt thực sự đáng sợ, bà ta hối hận rồi, bà ta chớ nên trêu chọc một địch thủ mạnh mẽ như vậy.