Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban

Chương 1497: Chương 1497: Chương 1496




Liễu Anh Lạc nâng hai tay lên ôm cỗ ông, nhón chân lên, chủ động hôn ông.

Con ngươi Lục Tư Tước co rụt lại, ánh mắt càng thêm thâm trầm, giống như cất giữ hai cơn xoáy, sắp nuốt chửng bà.

Một giây kế tiếp, ông cong thát lưng vác bà lên vai mình, bước mạnh vài bước lên trước, trực tiếp thả bà ngã vào.

trên giường.

“Đùa hay thật?” Ánh mắt của ông nóng bỏng sắp hòa tan bà.

Liễu Anh Lạc không đáp, bà ôm cổ ông nâng người lên, lại hôn lên đôi môi mỏng của ông.

Nhịn được, hay không thể nhịn?

Lục Tư Tước rất ít hưởng thụ cơ hội được bà chủ động hôn, hiện tại chỉ cảm thấy đây là một giác mơ đẹp, ông không thể đợi thêm nữa, tự chủ ban nãy một giây vỡ tan, ông vươn tay phải cởi váy ngủ trên người bà.

Thế nhưng Liễu Anh Lạc chống lên lồng ngực to lớn của ông, dùng sức một cái, trực tiếp đẩy ông ngã trên giường.

Lục Tư Tước cứng đờ, ông nhìn đèn treo trên đỉnh đầu, giơ tay lên che viền mắt đỏ thắm, ông biết, tất cả những thứ này không phải thật.

Bà đẩy ông ra.

Nụ hôn ban nãy, có thể là bà thương hại ông.

Lục Tư Tước nghĩ như vậy, bỗng trong tầm mắt đột nhiên tối sầm, Liễu Anh Lạc cũng lật cả người, dạng chân ngồi trên vòng hông lớn của ông.

Hiện tại, nam dưới, nữ trên.

Lục Tư Tước bị kích thích, con ngươi co rụt lại, ông không biết sao hôm nay lại tốt đẹp đến thế.

Bàn tay nắm lấy eo của bà, ông nhìn bà chằm chằm, trong tròng mắt nóng giống như dung nham.

Mặt Liễu Anh Lạc ửng đỏ, nửa cuộc đời này bà chưa từng chủ động, những người đó đều nói đàn ông thích phụ nữ biết chủ động, bà cũng không muốn kém cỏi so với bắt cứ ai khác, người khác có thể, bà cũng có thể.

Thế nhưng dưới ánh mắt của ông, bà vẫn là toàn thân như: lửa đốt: “Nhìn cái gì!”

“Anh nhìn em một chút có phải thật sự một chút cũng chưa già hay không.”

“Nhưng em thấy anh đã già rồi.”

“Lục phu nhân, em phải hiểu, đàn ông càng già càng tốt.”

Sáng sớm hôm sau.

Ngoài cửa truyền đến tiếng gọi non nớt của Tiểu Bì Bì: “Ông nội bà nội, rời giường thôi, mặt trời đã lên đến tận mông hai người rồi, hôm nay sao hai người lại ngủ nướng như thế?”

Nhóm người làm nữ trong biệt thự thấy tiên sinh và phu nhân lần đầu tiên rời giường trễ như thế, đều đoán được đêm qua xảy ra chuyện gì.

*Tiểu thiếu gia, đừng ồn ào mà, để cho tiên sinh và phu nhân ngủ thêm một lát đi!,Tôi chơi cùng cậu.” Người làm nữ dụ dỗ Bịch Sữa Nhỏ.

Đôi mắt mắt to lanh lẹ của Tiểu Bì Bì lóe sáng: “Được rồi, tự tôi chơi một lát cũng được.”

Sau hai mươi phút, Tiểu Bì Bì ngồi ở trong phòng khách nghe được tiếng bước chân, cậu nhìn lại: “Ông nội.”

Lục Tư Tước xuống, hôm nay ông mặc áo tay dài màu xám tro, phía dưới quần dài màu đen, cả người thêm máy phần tự phụ nho nhã lúc ở nhà.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.