Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban

Chương 1749: Chương 1749: Chương 1748




“Ha,” lúc này Lệ Quân Mặc từ trong lồng ngực to lớn phát ra tiếng cười nhẹ trêu người, ông thấp giọng phủ bên tai người phụ nữ: “Nhóc lừa đảo.”

Đều do ông.

Ông có ý nhìn bà lúng túng!

“Dao Dao bảo bối, em mau đến đây đi, anh rất nhớ em…” Đặng Tường lật cả người, trực tiếp xông về nơi đây.

Lâm Thủy Dao nhanh chóng vươn tay đầy, đầy Lệ Quân Mặc trên người tới.

Đặng Tường trực tiếp ôm lấy Lệ Quân Mặc, còn đưa tay sờ lồng ngực ông một cái, say khướt nói: “Dao Dao bảo bối à, trên người em thật là thơm, ôm em thật thoải mái mà.”

Lệ Quân Mặc: “…

Lệ Quân Mặc một thân danh dự thua trên người Lâm Thủy Dao, bây giờ còn lần đầu tiên trong đời bị một tên mập mạp bóng mỡ ôm lấy, ông thực sự là buồn nôn.

Lúc này “cách” một tiếng, Lâm Thủy Dao vươn tay mở đèn tường trong phòng, bà nhanh chóng xoay người xuống giường, sau đó nhìn một màn trên giường, Đặng Tường đang ôm chặt Lệ Quân Mặc như gấu Koala.

Phụt.

Bà nhướng đuôi lông mày đẹp mắt, dáng vẻ xem kịch vui nhìn Lệ Quân Mặc.

Lệ Quân Mặc nhìn khuôn mặt nhỏ linh động kia, hận không thể tét mông bà ngay bây giờ.

Ông vươn chân dài, một cước đạp Đặng Tường xuống giường.

Rằầm, một tiếng, Đặng Tường ngã trên thảm.

Lâm Thủy Dao nhìn Đặng Tường té xuống cũng thấy đau theo, bà sợ hắn té tỉnh, nên bà chạy tới nhìn, Đặng Tường vậy mà còn ngủ khò khò.

Bà thở dài một hơi.

Lúc này một bàn tay rõ khớp xương dò qua đây, trực tiếp giữ lại cổ tay bà dùng sức kéo, bà ngã nằm trên chiếc đùi bền chắc của người đàn ông.

Lệ Quân Mặc ngồi ở bên giường, ông vươn bàn tay dùng sức đánh cái mông của bà một cái.

Bôp.

Tiếng tát thanh thúy quanh quần trong cả căn phòng, đã và đang nỗ vang bên tai Lâm Thủy Dao.

Ông lại dám đánh mông bài!

Bà lón như vậy, còn chưa từng bị ai đánh mông.

Bà một nhân vật truyền kỳ như thé, lại bị đánh đòn.

Bà lăn lộn đến cái tuổi này, còn bị đánh đòn.

Trên mông truyền tới cơn đau bỏng rát “đằng ”* một tiếng đốt cháy da thịt trắng nõn của bà, trên mặt nóng lan ra cả vùng, như bị thiêu đôi.

*Từ tượng thanh của nước khi sôi.

Lúc này bên tai vang lên tiếng nói thấp thuần từ tính của người đàn ông, lộ ra nghiêm nghị răn dạy: “Sau này có ngoan không hả?”

Tên biến thái này!

Ông xem bà thành cái gì mà dạy dỗ thế hả?

Ông thực sự biến thái mà!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.