Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban

Chương 2140: Chương 2140: Chương 2139




“Đầu em hơi choáng.” Tiêu Đình Đình nhanh chóng lấy tay đỡ trán của mình, giả bộ muốn té xỉu, ả còn hướng trong lòng Tiêu Thành ngắt đi rồi.

Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, Tiêu Thành nhất định sẽ vươn tay ôm lấy ả, như vậy ả sẽ ở trong ngực Tiêu Thành.

Thê nhưng một giây kê tiêp: “phịch” một tiếng, Tiêu Đình Đình trực tiếp té trên mặt đắt, trán còn đụng phải sô pha.

AI Tiêu Đình Đình bị đau hét lên.

“Đại tiểu thư, cô làm sao vậy? Mau đỡ đại tiểu thư đứng dậy!” Nhóm người làm nữ cuống quýt chạy đến, luống cuống đỡ Tiêu Đình Đình.

Tiêu Đình Đình chật vật tột cùng, vừa rồi Tiêu Thành không đỡ ả, còn lánh sang bên cạnh, trơ mắt nhìn ả ngã xuống.

Tiêu Đình Đình ngắng đầu nhìn Tiêu Thành, Tiêu Thành thân cao chân dài đứng lặng ở trước mặt ả, đang híp mắt lạnh lùng lại hài hước đánh giá ả: “Đại tiểu thư, lần sau cô phải đứng vững vàng đấy, đừng có nhìn đàn ông thân thể liền như nhữn ra, nhào vào đàn ông như thế.”

“…” Tiêu Đình Đình mặt trắng nhọt, Tiêu Thành đã sớm xem thấu tâm cơ của ả, bây giờ đang trần trụi nhục nhã ả.

“Cút ngay! Đừng đụng vào taol” Tiêu Đình Đình tức giận hất đám người làm nữ ra.

“Đại tiểu thư, tôi đi trước.” Tiêu Thành chạy đi đi liền.

“Tiêu Thành, anh đừng đi! Anh không thể đi!” Tiêu Đình Đình vươn tay kéo lại ống quần Tiêu Thành, không cho Tiêu Thành đi.

Tiêu Thành hai tay đút trong túi quần nhìn Tiêu Đình Đình, anh cảm thấyTiêu Đình Đình này rất khác thường, dường như kiệt lực muốn giữ anh lại.

Lúc này Tiêu Thành cảm thấy trong cơ thể xông lên một cảm giác khô nóng, nhiệt độ cơ thể cũng không ngừng tăn lên.

Khuôn mặt tuần tú kia của Tiêu Thành “xoát” một cái lạnh xuống, trong mi tâm dâng lên một tầng sương mù: “Tiêu Đình Đình, cô đã động tay chân trong ly rượu của tôi?”

Tiêu Thành đã lăn lộn ngoài xã hội thời gian dài như vậy, thủ đoạn tâm cơ nào cũng đã đều gặp qua, anh biết mình đã trúng thuôc.

Kỳ thực, người dám dùng thủ đoạn hạ cấp dơ bản như thế trên người anh, Tiêu Đình Đình thật đúng là người đầu tiên.

Bị anh nhìn chằm chằm như vậy, Tiêu Đình Đình nhịn không được da đầu tê rần: “A Thành, em là thật tâm thích anh, từ lần đầu tiên nhìn thấy anh em đã rơi vào lưới tình rồi, em thực sự là muốn có được anh.”

Tiêu Đình Đình không tiếc tự hạ thân phận, thâm tình bày tỏ với anh.

Đáng tiếc, Tiêu Thành không hề hiểu phong tình, anh trực tiếp đá một cước vào trên ngực Tiêu Đình Đình.

Ngực Tiêu Đình Đình đột nhiên đau nhức, cổ họng cuồn cuộn, một búng máu suýt chút nữa phun ra ngoài.

Lúc này đỉnh đầu liền vang lên giọng nói âm trầm hung ác của Tiêu Thành: “Nễể mặt lão gia tử, đây là lần đầu tiên, cũng là lần cuối cùng!”

Tiêu Thành rời đi.

Tiêu Đình Đình chật vật quỳ rạp trên mặt đất, ä oán hận nhìn bóng lưng Tiêu Thành, ả thề, ả nhất định phải có được người đàn ông này!

Tiêu Thành uống nhiều rượu, không thể lái xe, tài xế đưa anh đưa đến nhà: “Thành gia, anh nhịn trước một hồi, đã phái người đi kiếm thuốc giải, chắc rất nhanh sẽ đưa đến.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.