“Cô, vậy trước tiên cứ gạt Băng Băng, chúng ta cứ công khai tin kết hôn bên ngoài, lại lây lý do đê Băng Băng dưỡng bệnh nên nhốt cô ấy ở nhà, ngày cưới chúng ta lại thả Băng Băng ra, để cô ấy ở lộ diện trong hôn lễ. Hôn lễ một khi đã thành, cô ấy chính là người của Đường gia con rồi!” Đường Ngọc hưng phần nói.
Dương Kim Đậu có chút động lòng, bởi vì Tiêu Thành thủy chung là quả bom hẹn giờ, còn không bằng thừa dịp khoảng thời gian Tiêu Thành rời đi này trực tiếp phong tỏa tin tức, giam lỏng Băng Băng ở nhà, để cô kết hôn với Đường Ngọc.
Như vậy dù cho Tiêu Thành trở VỀ, Băng Băng cũng đã là Đường thái thái.
Tiêu Thành là một quân nhân, anh cũng không thể cướp phụ nữ có chồng, phá hỏng gia đình người ta! Đây chính là vết bản cả đời.
Dương Kim Đậu càng nghĩ càng động tâm, bà ta nhìn Đường Ngọc trịnh trọng hỏi: “Đường Ngọc, con sẽ cả đời đối tốt với Băng Băng, thương nó yêu nó bảo vệ nó sao?”
Đường Ngọc nghĩ ra kế hoạch hoàn mỹ này hoàn toàn là muốn đả kích trả thù Tiêu Thành và Hà Băng, anh ta phải phá hư bọn họ, để bọn họ mãi mãi không thể ở cùng nhau.
Song cái này Đường Ngọc chắc chắn sẽ không nói cho Dương Kim Đậu, anh ta thản nhiên đón nhận ánh mắt Dương Kim Đậu, còn thể nói: “Cô à, cô yên tâm đi, con nhất định sẽ đối tốt với Băng Băng cả đời!”
Dương Kim Đậu tin Đường Ngọc trước mắt, bà ta gật đầu nói: “Được, Đường Ngọc, vậy cô liền giao phó hạnh phúc chung thân của Băng Băng cho con.”
Dương Kim Đậu mang theo Hà Băng trở về nhà, bà ta mặt ngoài im hơi lặng tiếng, thế nhưng rất nhanh đã đạt thành liên minh với Đường gi, hai nhà ngay lập tức tuyên bố tin vui với bên ngoài.
Hôn kỳ cũng đã chọn xong, sợ đêm dài lắm mộng, hôn kỳ vô cùng gấp gáp, định một ngày tốt vào ba ngày sau.
Tin kết hôn lúc này truyền khắp toàn bộ thành phố Hồng Khẩu, hết thảy trang đâu đâu đê giải trí đêu đăng tin cưới của đôi Kim Đồng Ngọc Nữ, hai nhà Đường Dương còn tung ra rất nhiều tắm hình, đều là liên hoan thật lâu trước đây của hai nhà, hoặc là chụp vội hình ảnh khi Đường Ngọc và Hà Băng đứng chung một chỗ, thoạt nhìn rất thân mật, thành công khoác lên vỏ bọc giả dối.
Hà Băng ở nhà dưỡng bệnh, cũng chưa trở về trường học, cô còn đang chờ Tiêu Thành.
Cô chờ Tiêu Thành trở về.
Tối hôm đó, Hà Băng lại lấy điện thoại ra, bắm số Tiêu Thành, thế nhưng rất nhanh cô liền phát hiện bất thường, bởi vì điện thoại cô không có sóng, điện thoại căn bản không gọi được.
Xảy ra chuyện gì thê này?
Hà Băng liền cảnh giác, thần kinh nhạy cảm lập tức đã bị chạm vào, cô như đã ngửi được một mùi không tầm thường.
Lúc này cửa phòng đẩy ra, Dương Kim Đậu vào: “Băng Băng, ăn tối thôi.”
Hà Băng nhìn Dương Kim Đậu, Dương Kim Đậu máy ngày này tâm tình đều rất tốt, nhất là ngày hôm nay, tươi cười rạng rỡ, thần thái sáng láng, Hà Băng đã cảm thấy Dương Kim Đậu mấy ngày này nhất định đã im lặng làm ra chuyện lớn nào đó.
Chuyện lón này xem ra còn khá là ghê gớm.
Hà Băng cũng không vạch ra, cái tên “Tiêu Thành” này chính là sợi dây ngăn cách mẹ con hai người, bọn họ không nói chuyện được.
“Mẹ, điện thoại con sao lại mất sóng rồi?” Hà Băng hỏi.
Ngày mai sẽ là đám cưới, Hà Băng là cô dâu rồi, để ngừa bất trắc, Dương Kim Đậu cũng sai người cắt sóng đi: “Ò thế à2 Có thể là tín hiệu xảy ra vấn đè, Băng Băng, chúng ta ăn cơm trước đỉ, sáng mai mẹ sai người ta tới kiểm tra một chút.”
“Được.” Hà Băng gật đầu, theo Dương Kim Đậu xuống lầu.