Làm sao còn nấu cơm ở bếp chứ?
Tên đàn ông xấu từ trong xương này!
Hà Băng đang nghĩ ngợi, Diệp Minh đã đi tới, bên giường sụp một khối, trong tay còn câm một cái máy sây: “Xoay qua chỗ khác, anh sấy tóc cho em.
Con gái còn trẻ không thể để tóc ướt đi ngủ, sau này già sẽ đau đầu.
Hà Băng cáu kỉnh xoay người, chừa cho anh tắm lưng đẹp.
Diệp Minh sấy tóc cho cô, trong tầm mắt rủ xuống nhìn là khuôn mặt nhỏ nhắn đó, cô hừ hừ kiều kiều, dáng vẻ vừa tức giận lại nũng nịu, làm anh.
thấy mà gân cốt đều mềm: “Vừa rồi không hầu hạ em thư thản à?”
`.
Anh còn không biết xấu hồ nói lời như vậy?
Hà Băng không để ý tới anh.
Diệp Minh Xuyên tay vào trong sợi tóc mm mại của cô, tóc cô như người cô, mêm mại vô cùng, còn thơm ngát.
Thực sự là mùi thơm của phụ nữ.
“Không để ý tới anh?” . đam mỹ hài
Hà Băng không nói lời nào.
“Thực sự không để ý tới anh?” Diệp Minh lại hỏi một câu.
Hà Băng vẫn không đáp.
“Được, anh đi đây.” Tóc cô đã sấy xong rồi, Diệp Minh cất máy sấy, đứng dậy đi liền.
Anh đi?
Hà Băng nhanh chóng Xoay đầu qua, kéo lây rôi ông tay áo của anh: “Anh đi đâu vậy?”
Diệp Minh rủ mắt nhìn cô: “Đi rửa chén.”
“Đừng rửa, để ngày mai rồi rửa.”
Diệp Minh nhướng mày kiếm anh khí, giơ tay ném máy sấy vào trên ghế sa lon, anh áp thân lên: “Anh cũng là muốn như vậy.”
„ Lúc này chuông điện thoại vang lên, điện thoại của Hà Băng tới.
Cô giương mắt vừa nhìn, là Tiểu Điểm Điềm gọi tới.
Hà Băng suy nghĩ một chút, cô chấp hành nhiệm vụ đã rất lâu rồi, Điểm Điểm nhất định rất nhớ cô.
Tuy Điểm Điểm được bà ngoại chăm sóc tốt, thế nhưng cô con gái cưng này rất dính mẹ.
“Điện thoại của ai, sao không tiếp?”
Lúc này Diệp Minh hỏi.
Hà Băng căng thẳng, cô thật ra rất, muôn nhận cuộc gọi này, nhưng nếu như thế Diệp Minh cũng biệt đến sự tồn tại của Điêm Điểm.
Điểm Điểm nhưng là bất ngờ lớn nhất cô chuẩn bị cho anh, cũng không thể qua loa xuất hiện trước mặt anh như thê được.
Hà Băng giấu điện thoại trong ngực mình, hồn dỗi liếc anh: “Không tiện tiếp.”