Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban

Chương 2916: Chương 2916: Chương 2914




Kiều Lan bắt ngờ không kịp đề phòng ngã xuông đất, Lâm Bất Nhiễm lảo đảo hai bước vệ phía trước, nguy cơ giải trừ, người đến là… Nhâm Đồng.

Vậy mà là chồng trước của Lâm Bát Nhiễm Nhâm Đống.

Nhâm Đống lo lắng nắm bàn tay lạnh như băng nhà Lâm Bát Nhiễm: “Nhiễm Nhiễm, em không sao chứ, có bị thương không?”

Lâm Bắt Nhiễm khiếp sợ, cô hoàn toàn không ngờ Nhâm Đống sẽ chạy tới cứu cô: “Nhâm Đống, Sao anh lại tới đây? Em nhớ anh đã mang theo hai bác rời khỏi nơi này bắt đầu lại sinh sống rồi mà.”

“Chuyện này nói rất dài dòng, anh đúng là muốn rời khỏi nơi này, thế nhưng, anh không yên lòng em, nhất là lúc biết được em bị Trương Hàn tên ma quỷ này mang ởi, anh luôn ở gân em, một mực chú ý đến tin tức của em.”

Nhâm Đống và Lâm Bắt Nhiễm nói chuyện với nhau, lúc này Kiều Lạn ngã xuống đất nghiêng người, cầm dao đứng dậy, ả lần nữa đâm tới hướng Lâm Bất Nhiễm.

Lúc này một cánh tay vươn qua, bắt lại con dao đang vung lên giữa không trung..

Tiếng dao nhọn cứa vào dạ thịt truyền đến, nghe mà hãi hùng, Kiều Lan ngắng đầu nhìn lên, là Trương Hàn.

Trương Hàn bắt lại con dao ả đâm về phía Lâm Bât Nhiễm.

Ha.

Ha ha.

Kiều Lan đột nhiên bật cười, ả nhìn Trương Hàn trước mắt, thấp giọng nói: “làn Vương, anh nhất định phải phải diễn dáng vẻ lãnh khốc vô tình của mình cho đến cùng, ngàn vạn lần đừng thực sự yêu một ai đó, tôi sợ đến lúc đó anh sẽ vạn kiếp bắt phục.”

Mặt Trương Hàn không chút thay đổi, tay kia của hắn rút ra khẩu súng bên hồng, trực tiếp kết liễu Kiều Lan.

Kiều Lan ngã xuống đắt, sắp chết cũng không nhắm mắt lại.

Thủ hạ Trương Hàn nhanh chóng đã khống chế hiện trường, trận chiến này không cân tôn nhiễu sức đã toàn thăng rồi.

“Hàn Vương, tay anh bị thương rồi.”

Lúc này thủ hạ tâm phúc tới kiểm tra vết thương trên tay Trương Hàn.

Trương Hàn nhìn về phía Lâm Bát Nhiễm, Lâm Bắt Nhiễm bây giờ được Nhâm Đống. bảo vệ phía sau, Nhâm Đống tràn đầy địch ý cùng phòng bị nhìn hắn: “Hản Vương, Nhiễm Nhiễm chính là một con cờ trên tay anh, hiện tại con cờ này đã hoàn thành sứ mạng của cô ây, không còn giá trị lợi dụng nữa, xin hỏi anh có thê thả cô ây ra chưa?”

Vừa rồi Lâm Bát Nhiễm không chứng kiến cảnh Trương Hàn vì mình tay không bắt đao, cô đối với tên ma quỷ trước mắt này càng chán ghét e ngại hơn, hắn một mực lợi dụng mình, mạng cô trong mắt hắn như cỏ rác.

“Hàn Vương, anh đã đạt đến mục đích anh muôn, xin hãy thả tôi đi, tôi cam đoan sẽ biến mắt thật xa, sẽ không. bao giờ xuất hiện ở trước mắt anh nữa.” Lâm Bát Nhiễm nói.

Cô nói cô muốn biến mắt.

Cô nói cô sẽ không bao giờ xuất hiện ở trước mắt hắn nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.