Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban

Chương 307: Chương 307: Giao y điển ra đây




Trong phòng livestream bên cạnh, Hạ Nghiên Nghiên nhìn điện thoại mà thấy mắt mình như muốn rớt ra, bị vả bôm bốp vào mặt, Hạ Tịch Quán Loan bảo cô ta trả lại 120 triệu kia, Lục Hàn Đinh liền lập tức gửi văn kiện luật sư?

Cô ta chưa bao giờ nghĩ đến việc phải trả lại 120 triệu.

Đã ăn hết vào bụng rồi, giờ muốn cô ta nôn hết ra sao?

120 triệu kia chừng như đã tiêu gần hết, cô ta biết dùng gì để trả lại 120 triệu đây?

Hạ Nghiên Nghiên cảm thấy mình như rơi từ thiên đường xuống địa ngục, cô ta bấm móng tay vào tay cũng không hề cảm thấy đau đớn, cô ta trăm lần cũng không ngờ đến buổi livestream này sẽ trực tiếp tát vào mặt cô ta, mà Hạ Tịch Quán có thể kiêu ngạo đến tận trời, Lục Hàn Đình lại cưng chiều cô như vậy. "Chị Nghiên Nghiên, chuyện này... chuyện gì đang xảy ra vậy?" Hoắc Tuyền sững sờ, cô ta không kịp phản ứng gì, cô nhìn Hạ Nghiên Nghiên bằng ảnh mắt kỳ quải và bất lực.

Khuôn mặt của Hạ Nghiên Nghiên u ám, khá khó coi.

"Chị Nghiên Nghiên, mau nhìn này, Diệp Linh bên kia đã vượt qua chúng ta trong buổi livestream rồi, số người trong phòng livestream của chúng ta đã giảm mạnh, mọi người đều chạy đến phòng livestream của Diệp Linh!" Lúc này Hoắc Tuyền hét lên.

Hạ Nghiên Nghiên liếc qua, số lượng người trong phòng livetream của họ bằng với số tiền được tặng, chỉ bằng một số lẻ trong phòng livestream của Diệp Linh!

Trong trận PK(*) này, cô ta đã bị Hạ Tịch Quán cho một cú KO hoàn hảo.

Lúc này, tiếng gõ cửa vang lên, Hạ Chấn Quốc vội vàng chạy tới.

Hạ Nghiên Nghiên đi ra ngoài, Hạ Chấn Quốc hoảng sợ nói: "Nghiên Nghiên, sao lại thế này, Quán Quán vì sao lại đòi con 120 triệu đó? Bây giờ Lục tổng lại có ý gì, 120 triệu đó bố đã tiêu hết rồi."



"Bố, 120 triệu đó, sao bố tiêu hết được?"

Hạ Chấn Quốc cười mỉa: “Không phải lúc trước bố muốn làm đầu tư sao, đầu tư không tốt, chẳng những không kiếm được tiền, mà còn... tiền mất tật mang..."

Hạ Nghiên Nghiên đang tâm tình không tốt nên cảng nhìn Hạ Chấn Quốc không vừa mắt, người bố này của cô ta chả được tích sự gì, tiêu đến chả còn đồng nào: “Bố, tập đoàn Lục thị đã gửi văn kiện luật sư cho con để thu hồi 120 triệu này rồi, nếu con không thực hiện sẽ chịu hậu quả pháp lý.

Hạ Chấn Quốc cả người hoảng loạn, không, ông ta không hiểu được, vừa rồi ông ta đang chè chén rất vui vẻ, được mọi người chào đón, Hạ Nghiên Nghiên cô gái thiên tài, mắt thấy ngày lành đã đến rồi, sao lại đột nhiên trong lúc đó gánh món nợ 120 triệu trên lưng chứ? 120 triệu lúc đó nở mày nở mặt bao nhiêu, bây giờ chính là mất mặt bấy nhiêu. Kể từ khi Hạ Tịch Quán trở về, ông và cả Hạ gia cứ như đi xe núi vậy, gập ghềnh lên xuống như thế, tim sớm muộn gì cũng phát bệnh.

"Bố gọi cho Quán Quán ngay, bố muốn xem con nhỏ đó rốt cuộc có ý gì?" Hạ Chân Quốc lấy điện thoại ra gọi cho Hạ Tịch Quản. Rất nhanh, cuộc gọi được kết nối, và giọng nói trong trẻo của Hạ Tịch Quán vang lên: "Alo, Hạ tổng, tìm tôi có chuyện gì vậy?"

"Quán Quán, 120 triệu Lục tổng đưa cho Nghiên Nghiên kia, tôi đã tiêu hết rồi, hiện tại không còn đồng nào, cô đừng có làm loạn, mau bảo Lục tổng thu hồi văn kiện luật sư lại, chúng ta là người một nhà, đừng có làm náo chuyện lên như vậy, khó xem lắm."

"Hạ tổng, ông không muốn nói chuyện cũng đúng, quyển từ điển mẹ tôi giữ cho tôi đâu, giao ra đây!" Y điển?

Hạ Nghiên Nghiên sửng sốt, nhanh chóng giật lấy điện thoại:

"Quán Quán, cÔ đang nói cái gì vậy, cái gì mà y điển?"

"Hạ Nghiên Nghiên, đừng diễn nữa. Vừa rồi Hạ tổng trúng chiêu rồi, tôi còn ghi âm đây, cô muốn nghe không?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.