Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban

Chương 579: Chương 579: Hạ Tịch Quán Tham Gia Tiệc Rượu




Hạ Tịch Quán thật không ngờ lần đầu tiên cô giao chiến với Liễu Chiêu Đệ, Liễu Chiêu Đệ đã ra chiêu độc như thế, hoàn toàn đánh khiến cô không kịp trở tay.

Nhưng cứ đợi cô tìm được Diệp Linh xong, ổn định lại, cô nhất định sẽ tìm Liễu Chiêu Đệ tính số!

Dứt lời với Hạ Tịch Quán xong, chị Hoa nhanh chóng bắm số điện thoại của Có Dạ Cẩn, cô ấy có số di động riêng của Có Dạ Cần, có thể gọi không trở ngại.

Tiếng chuông chờ vang lên một lần, quả nhiên điện thoại đã được thông, giọng nói như rượu ủ say của Cố Dạ Cần từ từ truyền tới: “Alo.”

“Cố tổng, không xong, Linh Linh gặp chuyện rồi?” Chị Hoa nhanh chóng nói.

Lúc này trong phòng tổng thống khách sạn sáu sao trên độ cao ở ba chục ngàn thước Anh ở nước ngoài, trước cửa số sát đắt, Cố Dạ Cần mới vừa kết thúc cuộc họp về phòng, một tay cầm di động, một tay kéo cà vạt ở cổ, liền nghe được chị Hoa nói Diệp Linh đã xảy ra chuyện.

Bí thư riêng đang ở phòng tổng thống cũng cảm giác nhiệt độ cả căn phòng chợt hạ xuống điểm đóng băng, anh ta sợ đến nín thở.

Động tác kéo cà vạt của Cố Dạ Cần dừng một chút, cánh môi lạnh lùng khẽ mở: “Xảy ra chuyện gì?”

Chị Hoa nói tóm tắt lại mọi chuyện cho Có Dạ Cần nghe, lại gửi địa chỉ qua, trên gương mặt tuấn mỹ như ngọc của Cố Dạ Cần không hiện lên chút biểu cảm gì, nhưng nhìn vô cùng âm u, anh đạm mạc nói: “Tôi biết rồi.”

Bỏ lại một câu như vậy, Có Dạ Cần trực tiếp cúp điện thoại.

Anh xoay người, đồng tử đen lạnh nhìn về phía bí thư riêng sau lưng, đưa địa chỉ tới: “Đi tra ngay địa chỉ này, còn nữa hủy bỏ tất cả lịch trình, chuẩn bị máy bay riêng, tôi muốn bay về Đề Đô”

“Vâng, chủ tịch.” Đọc cập nhật nhanh tại

Bí thư riêng lấy tốc độ nhanh nhất làm xong mọi chuyện đây, sau đó báo cáo tin tức đã tra được: “Chủ tiệc, địa chỉ này là một tiệc rượu tư nhân mua dâm.”

Án đường tuấn mỹ của Cố Dạ Cần nhíu lại, đồng tử thanh lạnh như nhuộm đẫm màu mực, đặc sâu không thấy đáy, anh lấy di động ra, bám một dãy só.

Rất nhanh đã tiếp thông, giọng nói trầm thấp từ tính của Lục Hàn Đình truyền tới: “Alo.”

Cố Dạ Cần cầm điện thoại: “Cuộc sống bà mẹ kế kia của cậu mấy năm nay quá nhạt nhẽo nên thần chí(*) không rõ rồi không, dám động đến người của tôi?”

(*) tinh thần và ý chí “Diệp Linh làm sao vậy?” Lục Hàn Đình hỏi.

“Diệp Linh bị đưa đến tiệc rượu tư nhân rồi.”

Lục Hàn Đình cùng Có Dạ Cần đều là thái tử gia xuất thân từ hậu duệ quý tộc trâm anh, bọn họ không tham gia loại tiệc rượu tư nhân này, nhưng thứ nên hiểu đều hiểu: “Xem ra gần đây bà ta rất rảnh rỗi, muốn tìm chút chuyện làm.”

“Cậu cũng đừng ngồi không ở đó, tôi mất hai giờ mới bay về, cậu chạy trước đến đó đi.”

“Cố Dạ Cần, đây chính là thái độ cậu muốn tôi giúp đỡ?”

“À, quên nói cho cậu biết, Hạ Tịch Quán đã đi đến đó rồi.”

Quả nhiên Lục Hàn Đình trực tiếp im lặng vài giây, sau đó “tút tút” vài tiếng, anh cúp điện thoại.

Hạ Tịch Quán đã đến, đây là vùng ngoại ô Đề Đô, nơi đây tọa lạc một tửu trang tư nhân xa hoa mấy ngàn hecta, hiện tại bên ngoài tửu trang đậu đủ các loại xe sang, bên trong tửu trang đèn đuốc sáng trưng, nhìn vô cùng xa hoa đồi trụy.

Diệp Linh đang ở bên trong.

Hạ Tịch Quán đi lên trước, có bồi bàn ở đó phát mặt nạ, tất cả mọi người đi vào đều phải mang mặt nạ.

“Mỹ nữ, cô muốn mặt nạ nào?” Bồi bàn hỏi.

Hạ Tịch Quán nhìn một chút, có rất nhiều loại mặt nạ, hồ ly nhỏ, con thỏ nhỏ, ngọn lửa, yêu ma quỷ quái, cái gì cũng có.

“Lấy mặt nạ gì cũng được?”

“Đều có thể, nhưng mà mặt nạ của phu nhân và quý ông phải giống nhau, nếu như cô và một người đàn ông khác chọn mặt nạ giống nhau, vậy hai người có quan hệ chủ tớ, nam làm chủ, nữ làm người hầu, chủ nhân có thể yêu cầu người hầu làm chuyện như vậy, chuyện gì đều có thể, không thể từ chối.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.