Lục Hàn Đình cách một khoảng ngắn liền dừng lại, anh nhìn Hạ Nghiên Nghiên, rũ mi mắt anh tuấn xuống nhìn: "Lần trước cô gửi ảnh cho tôi, tôi còn chưa cảm ơn cô.
"Chuyện đó... thật ra em cũng vô tình thấy thôi, nhưng Quán Quản và Lục Tử Tiên kia thực sự rất thân thiết..." Hạ Nghiên Nghiên chuẩn bị tốt một màn bôi nhọ.
Lục Hàn Đình hip mắt có ý cười nhẹ, anh nhếch môi mỏng lên, trực tiếp ngắt lời Hạ Nghiên Nghiên: “Cô vẫn cứ luôn trốn trong góc nhìn trộm người ta, chắc là mệt lắm nhỉ?"
Gì cơ?
Hạ Nghiên Nghiên hoàn toàn sững người.
Lục Hàn Đình nheo mắt lại, ánh mắt sâu thẳm lộ ra vẻ thờ ơ lạnh lùng: “Lúc nãy tôi tám chuyện với Lục phu nhân, cô có phải rất muốn biết chúng tôi nói chuyện gì phải không? Thực ra không có gì, chỉ là... tôi nói xấu cổ một chút thôi, tôi nói cô đang quyến rũ tôi. "
Hạ Nghiên Nghiên hít vào một hơi lạnh, khuôn mặt ửng hồng nhanh chóng trở nên trắng bệch, cô ta mới vỡ òa ra rằng cô và Hạ Tịch Quán có xé nhau thể nào thì người đàn ông này cũng không có động tĩnh gì, nhưng một khi anh đã ra tay thì sẽ càng làm người ta bẽ mặt, giống như lột da rút gân vậy, không chút thương tiếc.
"Về sau không cần đánh chủ ý lên tôi, bằng không cho dù Lục phu nhân có thay cô cầu tình, tôi cũng sợ bản thân không nhịn được khiến vị trí của cô biến mất ở Hải Thành."
Nói xong, Lục Hàn Đình quay người rời đi.
Anh đi rồi.
Hai tay Hạ Nghiên Nghiên găm chặt vào tường, đôi mắt đỏ hoa, cô ta thật sự không hiểu tại sao Lục Hàn Đình vì cái gì lại tàn nhẫn với cô ta như vậy?
Cô ta đã trở nên nổi bật và chói lóa như thế, vậy mà ánh mắt anh vẫn không dừng lại trên người cô ta.
Hạ Nghiên Nghiên cảm thấy anh đã xé rách toàn bộ kiêu ngạo tôn nghiêm, chờ mong cùng hư vinh phù phiếm của cô ta, giáng xuống cô ta một đòn cảnh cảo!
Trong phòng tổng thống, Diệp Linh hỏi Hạ Tịch Quán: "Quán Quán, cậu thực sự không quản Lục tiên sinh nhà cậu hả?"
Hạ Tịch Quán nhướng mày: "Người đàn ông của mình căn bản không cần phải xen vào, người đàn ông không phải của mình, muốn quản cũng không quản được, tớ tin anh ấy nhất định sẽ đích thân chỉnh Hạ Nghiên Nghiên một vố."
Diệp Linh đưa tay vén mái tóc xoăn bên má lên: “Cảm giác an toàn của phụ nữ là do đàn ông ban cho, xem ra Lục tiên sinh khiến cậu rất an tâm nhỉ?" Hạ Tịch Quản không phủ nhận rằng kể từ khi quen biết, Lục Hàn Đình luôn khiến cô cảm thấy rất an toàn và yên tâm.
Lúc này, trợ lý đi tới: "Diệp mỹ nhân, livestream sắp bắt đầu rồi, Hoắc Tuyền ở cách vách cũng đã livestream, cùng với chúng ta một khoảng thời gian ngắn, cạnh tranh rất gay gắt. Vốn người xem của chúng ta đã bỏ xa đám cô ta mấy dãy phố, nhưng vừa rồi Hạ Nghiên Nghiên, cô gái thiên tài nổi tiếng, đột nhiên đăng Weibo phòng livestream của Hoắc Tuyền, nên lượng người xem ở chỗ của Hoắc Tuyền lập tức vượt qua chúng ta."
Livestream đầu tiên của Diệp Linh sớm đã rất nổi rồi, tuy Hoắc Tuyền là nữ thần mới nổi nhưng không thể nào cùng một đẳng cấp với Diệp Linh được.
Nhưng Hạ Nghiên Nghiên lúc nãy ở đó bị Lục Hàn Đình kích thích nên cố ý đối nghịch với Diệp Linh, trực tiếp dẫn lưu lượng của mình vào phòng livestream của Hoắc Tuyền.
Bây giờ mùi thuốc súng nồng nặc.
Hạ Tịch Quản vươn tay ôm vai Diệp Linh: “Linh Linh, xem ra buổi livestream này là chị em cô ta hợp lực chuẩn bị rồi, cậu nói bây giờ toàn mạng chờ mong một Hạ Tịch Quản bị vứt bỏ rồi ly dị, đột nhiên đổ bộ vào phòng livestream của cậu, lưu lượng của một ác nữ như mình có thể đè bẹp cô gái thiên tài Hạ Nghiên Nghiên đó không?"
Đôi mắt mê người của Diệp Linh khẽ cong lên: "Quản Quán, cậu cũng đừng làm quá, bây giờ chính là thời khắc vinh quan của Hạ Nghiên Nghiên nhà người ta, nếu cậu lại để vai nữ phụ thành công chèn ép vai diễn nữ chính của người ta thì mặt mũi Hạ Nghiên Nghiên còn gì nữa chứ."