Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban

Chương 749: Chương 749: Phải chăng tô hi chính là thất công tử?




Lần này vào cắm địa không tìm được bảo rương, xem như là thất bại, nhưng là cũng chưa tính là tốn công vô ích, vì Hạ Tịch Quán thấy được sói còn có hai ảo giác, cô cần lật xem sách cổ có liên quan tìm kiêm manh mối.

Hạ Tịch Quán kể hết chuyện xảy ra trong cắm địa với Hạ Bang và Lam Yên, Hạ Bang cả kinh nói: “Quán Quán, con nói bọn con gặp sói?”

“Đúng vậy ạ.” Hạ Tịch Quán gật đầu.

“Không thể nào, vì sao trong hậu viện radio viện khoa học lại nuôi hai con sói? Sói là loài thú vô cùng hung mãnh đáng sợ, ngoại trừ bí thuật giáo huấn sói, không ai có thể hàng phục được chúng nó.”

Hạ Tịch Quán giật mình: “Bố Hạ, bí thuật giáo huấn sói là cái gì vậy ạ?”

Hạ Tịch Quán lần đầu tiên nghe đến cụm từ “bí thuật giáo huấn sói” này.

Hạ Bang nhìn Hạ Tịch Quán: “Bố cũng nghe nói thôi, nghe nói đã từng có một thiếu nữ có bí thuật giáo huấn sói, cô ấy cưỡi trên lưng sói phi nhanh, tất cả sói đều nghe theo hiệu lệnh cô ấy, tôn cô ấy là vua.”

Hạ Tịch Quán nhớ lại tối hôm qua na hai con sói quỳ dưới chân cô, thành bái phục cô, hệt như xem cô là chủ nhân.

Nhưng là, cô cũng không biết bí thuật giáo huấn lang kia mà.

Hạ Tịch Quán suy nghĩ một chút: “Bố Hạ, mẹ Lam, kỳ thực có một vấn đề con vẫn luôn tò mò, hai người có biết mẹ con đến từ đâu không ạ? Con vẫn cho là mẹ con đến từ Đề Đô, nhưng đến đây con mới phát hiện người Đề Đô đều không biết mẹ con đến từ đâu.”

Lam Yên lắc đầu: “Quán Quán, bố mẹ cũng giống con, cũng không biết tiêu thư đến từ đâu, cô ấy đột nhiên giáng xuống Đề Đô, cô ấy cũng chưa từng có nói với bố mẹ cô ấy đến từ đâu, nhưng mẹ luôn cảm thấy tiểu thư có lẽ đến từ một đất nước thần bí.”

Như vậy à…

Hạ Tịch Quán nhíu hàng mày thanh tú: “Hiện tại bí ẳn càng lúc càng lớn, thế nhưng cuối cùng con thấy… con đã biết được chút gì đó, chỉ cần con có thể bắt được có thể bắt được một điểm, con liền có thể tự tay vạch trần tầng sương mù dày đặc này. Nhưng, hiện tại con cần manh mối, bố mẹ biết ở Đế Đô có chỗ nào bán tin tức không ạ, kiểu giống với mật thám này nọ ấy „ dì Hiện tại mỗi cái thành phố đều có một nơi giống với chỗ mật thám, bán đủ loại tin tức, mà Đề Đô tàng long ngọa hồ này, ắt hẳn có.

Quả nhiên Hạ Bang gật đầu: “Có, Đề Đô có một Thất công tử.”

“Thất công tử?” Hạ Tịch Quán hai mắt sáng ngời: “Đây là ai ạ?”

“Chúng ta cũng không biết anh là ai, người đó chưa từng lộ diện, thế nhưng có người nói trên tay anh ta nắm giữ toàn bộ bí mật của Đề Đô. Ai ai rõ ràng đều có góc tối, ở góc tối này ai ai cũng thận trọng cất giấu thứ gì đó, không muốn để người ngoài biết. Vậy mà Thất công tử đó lại nắm giữ tất cả bí mật của mọi người, có người nói dưới tay anh ta cơ sở ngầm trải rộng mỗi một góc ngách trên toàn bộ Đề Đô. Một người buôn bán nhỏ, một phu nhân quyền quý, đều có thể là người của anh ta.”

Lợi hại như vậy ư?

Hạ Tịch Quán đột nhiên nghĩ tới Phạm Điềm, chuyện Phạm Điềm thích Dạ lão coi như là bí mật ẩn sâu ở đáy lòng cô tal Trên đời này hẳn không có người biết, thế nhưng Tô Hi biết.

Tô Hi?

Tô Hil Hạ Tịch Quán khẽ run hàng mi, lần trước cô cũng biết Tô Hi am hiểu nhất là đùa bỡn lòng người, là một nhân vật mạnh mẽ thần bí, vậy anh cùng Thất công tử này… có quan hệ gì không?

Hạ Tịch Quán đột nhiên có một ý tưởng rất to gan, Tô Hi có phải… chính là Thất công tử hay không?

Sau khi mẹ đến Đế Đô, nhận vài đồ đệ, mấy đồ đệ này đều là người có thiên phú y học, Tô Hi lại là tiểu đệ tử cuối cùng của mẹ, anh ta lại không biết y thuật, vậy anh ấy biết cái gì, mẹ giao cho anh ấy cái gì?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.