Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban

Chương 731: Chương 731: Phải khử con nhỏ đó ngay!






Kỳ thực lúc Dạ lão là bày mưu để Dạ Huỳnh mượn cái thai để gả vào cửa Lệ gia, lão ta vô cùng khẩn trương thấp thỏm.

Bởi vì đối thủ của ông có hai người, một là Lệ Quân Mặc, hai là Lâm Thủy Dao.

Hai người kia một kẻ là con cưng Đế Đô, một người là thiếu nữ thần bí tuyệt diễm phong hoa, hai người kia có thể nói là chung tay khai sáng kỷ nguyên mới của giới y học Đề Đô.

Dạ lão nhìn Lâm Thủy Dao mang thai, bụng lại một ngày lớn lên, lão ta rất sợ, sợ Lâm Thủy Dao tìm được Lệ Quân Mặc, nếu như cô đi tìm, vậy tất cả đều là công dã tràng.

Nhưng, Lâm Thủy Dao không hề có ý đi tìm Lệ Quân Mặc.

Lâm Thủy Dao rất thích cô con gái trong bụng, cũng rất hưởng thụ tân hành trình làm mẹ, cô gái tuyệt diễm nữ như vậy mỗi một ngày lại dịu dàng hơn, tay cô luôn đặt ở trên vùng bụng nhô ra của mình xoa xoa, cô rất yêu con gái của mình, nhưng cô không thích cha của con bé, qua đêm đó, cô đã triệt để quên sạch sành sanh người đàn ông Lệ Quân Mặc kia rồi.

Đương nhiên cũng có một lần Dạ lão từng đứng ở cửa thấy được Liễu Anh Lạc, Liễu Anh Lạc và Lâm Thủy Dao là bạn thân nhất, lão ta nghe được Lâm Thủy Dao oán trách với Liễu Anh Lạc: “Cái gã bạn tình đêm đó kia thật sự không phải là người, mà là cầm thú, tớ thiếu chút nữa bị anh ta dày vò đến chết.”

Lâm Thủy Dao chuẩn xác định vị Lệ Quân Mặc hệt như một gã bạn tình!

Dạ lão còn vô cùng lo lắng chỗ Lệ Quân Mặc, bởi vì Đề Đô năm đó đều biết vị con cưng Đề Đô này không gần nữ sắc, trong cốt nhục ông chảy xuôi dòng máu cao quý mà cắm dục, đối với loại sinh vật phụ nữ này không hề có hứng thú, cho như Dạ Huỳnh mang thai con của cậu ta, cậu ta cũng không nhất định phải cưới Dạ Huỳnh.

Thế nhưng, Lệ Quân Mặc lại cưới.

Dạ lão còn nhớ rõ ngày đó Lệ Quân Mặc đứng trước cửa số sát đất, mặc cho ánh đèn nê ông bên ngoài tô lên ánh vàng lên dáng người anh tuấn ấy, cậu ta nhìn Dạ Huỳnh thật lâu, rất rất lâu, sau đó gật đầu, đồng ý chịu trách nhiệm.

Dạ lão không biết Lệ Quân Mặc suy nghĩ cái gì, nhưng có chút khẳng định, đêm đó đối với Lệ Quân Mặc mà nói, là một đêm khó quên.



Hạ Tịch Quán!

Dạ lão ở trong lòng nhiều lần lập lại tên này, thật không hỗ là con gái ruột của Lâm Thủy Dao và Lệ Quân Mặc, hiện tại đã có thể nói phong hoa.

Qua mấy năm nữa, không biết cô sẽ trổ mã thành dáng vẻ tỏa sáng đến bực nào.

Ông ta phải khử cô ngay!

“Huỳnh Huỳnh, chuyện của Hạ Tịch Quán giao cho bố, bố sẽ bảo Vô Ưu xuất thủ, nhưng con nhớ kỹ, thân thế của Yên Nhiên tuyệt đối không thể bại lộ!” Dạ lão dặn dò.

Dạ Huỳnh lại không ngốc, thân thế Lệ Yên Nhiên là bí mật sống để dạ thác mang theo, bà ta gật đầu: “Bố, miệng con kín mít gió không lọt, bố yên tâm đi, nhưng chuyện Hạ Tịch Quán vô cùng khẩn cấp, Lục Hàn Đình Lục Tử Tiễn Từ Thiếu Nam, đám thiên chỉ kiêu tử này đều bị con nhỏ đó cho bùa mê thuốc lú cả rồi, càng lưu lại về sau càng khó đối phó.”

Dạ lão cũng không nói gì thêm, chỉ đáp: “Bồ biết rồi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.