Cưng Chiều Vợ Yêu Phúc Hắc Dễ Thương

Chương 75: Chương 75: Huyết vũ tinh phong




Huyết vũ tinh phong trên internet, Mặc Khuynh Thành chỉ thấy được một phần, liền bị Lê An An trực tiếp cướp máy tính đi, cô ấy bắt đầu đấu tranh anh dũng, anh dũng giết địch.

Cảnh tượng như vậy, cũng chỉ có trong tiểu thuyết.

“Anh Dận, có tin tức mới nhất!” Mắt Lý Lợi không rời khỏi máy tính, động tác trên tay không ngừng, mồ hôi đổ đầy trên trán, anh lại hoàn toàn không có thời gian lau.

“Nói.” Mặc Dận tự mình ra tay từng mục lại từng mục, nhưng vẫn chưa đủ, còn có nhiều mục bôi đen Khuynh Thành như vậy, tại sao bản thân có thể nhẫn nại được bọn họ sỉ nhục như vậy, chỉ tiếc đến bây giờ cũng không có tìm ra được kẻ đứng đằng sau.

“Anh Dận, Weibo của chị dâu nhỏ có tin mới.”

Có thể Mặc Khuynh Thành có chút chưa quen thuộc với bọn họ, thậm chí là không biết, nhưng mà mấy người đi theo Mặc Dận, nhất là bạn cùng phòng thời đại học, bọn họ rất rõ ràng trong lòng Mặc Dận vẫn có một người, ngay từ đầu hoặc giả vờ không biết là người nào, nhưng mà sau này có xảy ra chuyện gì, bọn họ cũng đều biết người không thể đụng vào là Mặc Khuynh Thành.

Bọn họ vốn tưởng rằng Mặc Dận là người buồn bực cũng không lên tiếng, bình thường chọc ghẹo anh cỡ nào, đều là “A, ừ...”, nhưng mà có một lần bọn họ phát hiện ra anh không giống mọi khi.

Lần đó, có một bạn nữ lớp bên tỏ tình với Mặc Dận, bị anh từ chối, đây là một chuyện rất bình thường, ai biết bạn nữ kia nói một câu, “Cậu sẽ không thật sự yêu em gái cậu chứ, nói cho cậu biết, đấy là loạn luân!”

Cũng bởi vì câu nói này, sắc mặt Mặc Dận biến đổi tại chỗ, hơi thở mạnh mẽ khiến cho mọi người khó thở, giống như ở trên chiến trường máu đạn, thế nhưng tất cả lại ngoài dự đoán, Mặc Dận trực tiếp xoay người rời đi. Sau đó trường học liền phát ra lời tuyên bố, khai trừ bạn nữ kia.

Từ nay về sau, cũng không có ai dám thổ lộ với anh nữa. Cũng từ đó về sau, bọn họ biết được Mặc Dận không phải là dễ chọc ghẹo, mà là có chỗ không nên chạm vào.

“Bình luận xuống dưới, khiến cho bình luận này vào top tìm kiếm.”

“Ừ.” Lý Lợi thu hồi suy nghĩ, hoàn toàn nghiêm túc hoàn thành nhiệm vụ trên tay.

“Đại ca, đám kia càng ngày càng nhiều.” Cường Tử có chút không chịu nổi, trời ạ, mấy bọn này uống Viagra sao, lại mạnh như vậy!

“Chống lại, để cho Vệ Bình giúp cậu.”

“Được!”

Ánh mắt Cường Tử sáng lên, vội vàng đứng dậy chạy đến bộ phận R&D, phải biết, chỉ cần một Vệ Bình, có nhiều bọn hắc tử hơn nữa anh cũng không sợ!

**

Trong ngõ hẻm bên cạnh Nhất Trung.

“Bạn học Đường, cậu tìm chúng tôi tới có chuyện gì không?” Thiếu niên tóc đỏ chính là Tống Đạt lưu manh nổi danh trong Nhất Trung.

“Bạn học Tống, tôi muốn nhờ mọi người giúp một chút, sau khi việc này thành công, sẽ không thiếu mọi người.” Đường Đan cười nói, ánh mắt sắc bén.

“A? Bạn học Đường muốn chúng tôi làm cái gì?”

“Cậu nghiêng tai tới đây.” Đường Đan cẩn thận nhìn bốn phía, nói.

Tống Đạt bĩu môi, nhưng vẫn tiến lên, sau khi nghe xong kế hoạch Đường Đan nói, sắc mặt cậu có chút kì quái.

“Đây là một ngàn, sau khi việc này thành công, cho thêm một ngàn.” Đường Đan nhịn đau lấy ra một sấp tiền Mao chủ tịch, đây chính là số tiền cô để dành từ rất lâu.

Anh em bên cạnh Tống Đạt tiến lên nhận lấy, đếm lại, sau đó gật đầu với Tống Đạt một cái.

“Được, một lời đã định.”

“Một lời đã định.”

“Vậy chúng tôi đi trước.” Tống Đạt dẫn một đám anh em từ trong hẻm ngõ rời đi.

Hẻm ngõ trống rỗng, ánh mặt trời bị tường ngăn chặn bên ngoài, có chút lạnh lẽo.

“Ha ha...”

Đường Đan cười dài, khuôn mặt dữ tợn như ác quỷ lúc nửa đêm.

“Mặc Khuynh Thành, tôi xem cô trở mình thế nào!”

Giờ phút này Đường Đan không phát hiện ở khúc quanh của hẻm ngõ, có một đôi mắt chăm chú nhìn cô.

Văn Tư khinh miệt nhìn cô, không hề bỏ lỡ chuyện xảy ra trước đó.

Lúc trước chỉ khích bác mấy câu, ả ngu xuẩn này liền không thể chờ đợi được vội tìm người lan tin đồn, thậm chí còn tự ra mặt, a, như vậy cũng tốt, đến lúc đó có tra ra, cũng không tra được thì đã biết rồi.

**

Mặc gia.

“A, hạnh phúc quá.”

Lê An An đem tức giận biến thành muốn ăn, sau khi dì Trương mang điểm tâm lên, Mặc Khuynh Thành đã nhìn thấy điểm tâm trên đĩa trong giây lát đã biến mất.

“An An, uống chút trà.” Cô rất lo lắng bụng Lê An An không chống đỡ nổi, đến lúc đó ở trên bia mộ của cô ấy sẽ viết nguyên nhân cái chết là: Chết vì ăn.

“Uống trà gì, nha, điểm tâm không còn sao, mình còn chưa ăn no.” Lê An An nhìn cái đĩa trống không trước mặt, có chút tiếc nuối nói.

Còn ăn không no?!

Mặc Khuynh Thành cúi dời tầm mắt, nhìn cái bụng bằng phẳng của Lê An An, thịt đều đến chỗ nào rồi đây?

“Nhìn cái gì vậy, lão nương đây gọi là có thể chất ăn không mập, các người hâm mộ cũng không được!”

Mặc Khuynh Thành bất đắc dĩ cầm điện thoại di động lên, gõ mấy cái tin ngắn, phát đi.

“Khuynh Thành, cậu phát cái gì vậy?”

“Phát một cái có thể để cho chuyện càng thêm điên cuồng.” Mặc Khuynh Thành cười thần bí.

“Là gì vậy, mau nói cho mình biết.” Lê An An khẩn cấp muốn chuyện được giải quyết.

“Thiên cơ không thể tiết lộ.”

Lê An An “Hứ” một tiếng, nâng chén trà lên, không có lòng, còn có thể uống, cũng coi là trông mai giải khát.

Mặc Khuynh Thành cười nhạt một tiếng, nhìn điện thoại di động, ánh mắt thâm thúy, trò hay sẽ được mở màn.

--- ------ BỔ SUNG THÊM --- ------

Chương 74: Huyết vũ tinh phong

Edit: windy

Huyết vũ tinh phong trên internet, Mặc Khuynh Thành chỉ thấy được một phần, liền bị Lê An An trực tiếp cướp máy tính đi, cô ấy bắt đầu đấu tranh anh dũng, anh dũng giết địch.

Cảnh tượng như vậy, cũng chỉ có trong tiểu thuyết.

“Anh Dận, có tin tức mới nhất!” Mắt Lý Lợi không rời khỏi máy tính, động tác trên tay không ngừng, mồ hôi đổ đầy trên trán, anh lại hoàn toàn không có thời gian lau.

“Nói.” Mặc Dận tự mình ra tay từng mục lại từng mục, nhưng vẫn chưa đủ, còn có nhiều mục bôi đen Khuynh Thành như vậy, tại sao bản thân có thể nhẫn nại được bọn họ sỉ nhục như vậy, chỉ tiếc đến bây giờ cũng không có tìm ra được kẻ đứng đằng sau.

“Anh Dận, Weibo của chị dâu nhỏ có tin mới.”

Có thể Mặc Khuynh Thành có chút chưa quen thuộc với bọn họ, thậm chí là không biết, nhưng mà mấy người đi theo Mặc Dận, nhất là bạn cùng phòng thời đại học, bọn họ rất rõ ràng trong lòng Mặc Dận vẫn có một người, ngay từ đầu hoặc giả vờ không biết là người nào, nhưng mà sau này có xảy ra chuyện gì, bọn họ cũng đều biết người không thể đụng vào là Mặc Khuynh Thành.

Bọn họ vốn tưởng rằng Mặc Dận là người buồn bực cũng không lên tiếng, bình thường chọc ghẹo anh cỡ nào, đều là “A, ừ...”, nhưng mà có một lần bọn họ phát hiện ra anh không giống mọi khi.

Lần đó, có một bạn nữ lớp bên tỏ tình với Mặc Dận, bị anh từ chối, đây là một chuyện rất bình thường, ai biết bạn nữ kia nói một câu, “Cậu sẽ không thật sự yêu em gái cậu chứ, nói cho cậu biết, đấy là loạn luân!”

Cũng bởi vì câu nói này, sắc mặt Mặc Dận biến đổi tại chỗ, hơi thở mạnh mẽ khiến cho mọi người khó thở, giống như ở trên chiến trường máu đạn, thế nhưng tất cả lại ngoài dự đoán, Mặc Dận trực tiếp xoay người rời đi. Sau đó trường học liền phát ra lời tuyên bố, khai trừ bạn nữ kia.

Từ nay về sau, cũng không có ai dám thổ lộ với anh nữa. Cũng từ đó về sau, bọn họ biết được Mặc Dận không phải là dễ chọc ghẹo, mà là có chỗ không nên chạm vào.

“Bình luận xuống dưới, khiến cho bình luận này vào top tìm kiếm.”

“Ừ.” Lý Lợi thu hồi suy nghĩ, hoàn toàn nghiêm túc hoàn thành nhiệm vụ trên tay.

“Đại ca, đám kia càng ngày càng nhiều.” Cường Tử có chút không chịu nổi, trời ạ, mấy bọn này uống Viagra sao, lại mạnh như vậy!

“Chống lại, để cho Vệ Bình giúp cậu.”

“Được!”

Ánh mắt Cường Tử sáng lên, vội vàng đứng dậy chạy đến bộ phận R&D, phải biết, chỉ cần một Vệ Bình, có nhiều bọn hắc tử hơn nữa anh cũng không sợ!

**

Trong ngõ hẻm bên cạnh Nhất Trung.

“Bạn học Đường, cậu tìm chúng tôi tới có chuyện gì không?” Thiếu niên tóc đỏ chính là Tống Đạt lưu manh nổi danh trong Nhất Trung.

“Bạn học Tống, tôi muốn nhờ mọi người giúp một chút, sau khi việc này thành công, sẽ không thiếu mọi người.” Đường Đan cười nói, ánh mắt sắc bén.

“A? Bạn học Đường muốn chúng tôi làm cái gì?”

“Cậu nghiêng tai tới đây.” Đường Đan cẩn thận nhìn bốn phía, nói.

Tống Đạt bĩu môi, nhưng vẫn tiến lên, sau khi nghe xong kế hoạch Đường Đan nói, sắc mặt cậu có chút kì quái.

“Đây là một ngàn, sau khi việc này thành công, cho thêm một ngàn.” Đường Đan nhịn đau lấy ra một sấp tiền Mao chủ tịch, đây chính là số tiền cô để dành từ rất lâu.

Anh em bên cạnh Tống Đạt tiến lên nhận lấy, đếm lại, sau đó gật đầu với Tống Đạt một cái.

“Được, một lời đã định.”

“Một lời đã định.”

“Vậy chúng tôi đi trước.” Tống Đạt dẫn một đám anh em từ trong hẻm ngõ rời đi.

Hẻm ngõ trống rỗng, ánh mặt trời bị tường ngăn chặn bên ngoài, có chút lạnh lẽo.

“Ha ha...”

Đường Đan cười dài, khuôn mặt dữ tợn như ác quỷ lúc nửa đêm.

“Mặc Khuynh Thành, tôi xem cô trở mình thế nào!”

Giờ phút này Đường Đan không phát hiện ở khúc quanh của hẻm ngõ, có một đôi mắt chăm chú nhìn cô.

Văn Tư khinh miệt nhìn cô, không hề bỏ lỡ chuyện xảy ra trước đó.

Lúc trước chỉ khích bác mấy câu, ả ngu xuẩn này liền không thể chờ đợi được vội tìm người lan tin đồn, thậm chí còn tự ra mặt, a, như vậy cũng tốt, đến lúc đó có tra ra, cũng không tra được thì đã biết rồi.

**

Mặc gia.

“A, hạnh phúc quá.”

Lê An An đem tức giận biến thành muốn ăn, sau khi dì Trương mang điểm tâm lên, Mặc Khuynh Thành đã nhìn thấy điểm tâm trên đĩa trong giây lát đã biến mất.

“An An, uống chút trà.” Cô rất lo lắng bụng Lê An An không chống đỡ nổi, đến lúc đó ở trên bia mộ của cô ấy sẽ viết nguyên nhân cái chết là: Chết vì ăn.

“Uống trà gì, nha, điểm tâm không còn sao, mình còn chưa ăn no.” Lê An An nhìn cái đĩa trống không trước mặt, có chút tiếc nuối nói.

Còn ăn không no?!

Mặc Khuynh Thành cúi dời tầm mắt, nhìn cái bụng bằng phẳng của Lê An An, thịt đều đến chỗ nào rồi đây?

“Nhìn cái gì vậy, lão nương đây gọi là có thể chất ăn không mập, các người hâm mộ cũng không được!”

Mặc Khuynh Thành bất đắc dĩ cầm điện thoại di động lên, gõ mấy cái tin ngắn, phát đi.

“Khuynh Thành, cậu phát cái gì vậy?”

“Phát một cái có thể để cho chuyện càng thêm điên cuồng.” Mặc Khuynh Thành cười thần bí.

“Là gì vậy, mau nói cho mình biết.” Lê An An khẩn cấp muốn chuyện được giải quyết.

“Thiên cơ không thể tiết lộ.”

Lê An An “Hứ” một tiếng, nâng chén trà lên, không có lòng, còn có thể uống, cũng coi là trông mai giải khát.

Mặc Khuynh Thành cười nhạt một tiếng, nhìn điện thoại di động, ánh mắt thâm thúy, trò hay sẽ được mở màn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.