Lúc Tiêu Tiểu Diệp tỉnh dậy trời đã sáng hẳn, cô vội vã xuống giường đi chuẩn bị quần áo, cặp sách cho Lãnh Thiên Vũ
Ăn sáng xong cô giúp Lãnh thắt cà vạt. Khi hai cha con họ rời đi cô lại ra vườn.
Trong vườn kia cô trồng rất nhiều loại hoa: hồng leo, hoa hường nhiều màu, hướng dương, dạ lan hương,....
Cô rất thích trồng hoa nên sau khi gả đi cô xin phép Lãnh Duật Hiên trồng những cây kia, không ngờ hắn lại đồng ý.
Tối đến cô gõ cửa phòng hắn nhưng lần này không phải cà phê mà là thảo mộc được cô nấu hỗn hợp nhiều loại cây làm thuốc.
“Đây là cái gì?” Hắn ngửi thấy mùi thơm nhè nhẹ hỏi cô
“Cái này gọi là trà thảo mộc, được nấu từ nhiều loại cây làm thuốc” cô giải thích
“Anh yên tâm, những thứ này do tôi trồng trong vườn hơn nữa nó rất rẻ. Có công dụng giải nhiệt... “ cô sợ anh lại chê tốn kém nên mới giải thích như vậy
Hắn nhếch mô cười, cô là ngốc thật hay là đang giả vờ ngốc? Nhưng hắn thấy bộ dạng ấy rất đáng yêu.
Bỗng hắn khựng lại, hắn ngay lập tức bỏ ý định ấy đi. Hắn xem cô như một người thay thế cho người ấy. Là một người làm ấm giường cho hắn. Hắn sẽ không vì một chút đối xử ấy của cô mà thay lòng.
“Đi ra ngoài đi” Hắn lạnh giọng
Cô không biết sao hắn tức giận, nhanh chóng lui ra ngoài.
Tiếp tục công việc, cô lại đến phòng Lãnh Thiên Vũ. Gõ cửa không thấy ai trả lời nên cô đẩy cửa vào
“Xoảng” một chậu nước lạnh dội thẳng vào người cô. Bây giờ đang là mùa đông bị dội nước lạnh cô không khỏi rùng mình
Ngước nhìn cậu nhóc đang cười mỉa mai cô, cô vẫn nở nụ cười “Tiểu Vũ, chút nữa dì sẽ dọn phòng cho con. Sau này con nhớ không nên làm như vậy, rất nguy hiểm”
Cậu nhóc ngừng cười, tức giận. Cậu đã làm đến mức này mà cô vẫn không giận. À, thì ra ba đang ở nhà, cô ta không dám đánh mình. Tôi nhất định sẽ làm cho cô hiện bộ mặt thật- cậu nhóc nghĩ
Tiêu Tiểu Diệp run cầm cập đi về phòng ngủ. Cô nhanh chóng tắm rửa rồi đến phòng Lãnh Thiên Vũ đọc truyện cho cậu