[Cung Đấu] 100 Kỹ Xảo Chinh Phục Hoàng Đế Ở Hậu Cung

Chương 5: Chương 5: Thỉnh an (1)




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Hoàng hậu hơi nhíu mày: “Dạ dày không tốt?”

“Nô tỳ nghĩ... Chắc có.” Như Lan nói.

Hoàng hậu nhíu mày càng sâu hơn.

Năm nay bệ hạ hai mươi bốn tuổi nhưng hậu cung lại chỉ có một tử một nữ.

Hoàng hậu chỉ có một nữ nhi, cũng là Đại công chúa, năm nay đã bảy tuổi.

Đại hoàng tử là do Đức phi sinh.

Hiện tại lại đột nhiên có thai, Hoàng hậu không thể không cẩn thận.

Tuy nói mấy năm trước là hiếu kỳ, không có đứa nhỏ là chuyện bình thường.

Nhưng từ lúc bệ hạ mười sáu tuổi đại hôn đến nay, hai người con đều được sinh ra từ lúc còn ở Đông cung.

Tuy rằng Thái hậu chưa nói gì nhưng Hoàng hậu không thể không gấp.

Nhưng đứa nhỏ này cũng không phải ở trong bụng nàng ta, nàng ta thật sự không biết nên làm sao.

“Quan sát thật kỹ trước, ngày mai cho Thái y qua chuẩn đoán. Đã đối chiếu ngày chưa?” Hoàng hậu hỏi.

“Nô tỳ đã đối chiếu qua. Vị Ngô Ngự nữ này là người thứ hai thị tẩm. Tính thời gian thì đã qua hai tháng rồi, nô tỳ cũng đã hỏi hạ nhân hầu hạ Ngô Ngự nữ, có lẽ không sai được.” Như Lan nói.

Hoàng hậu hít một hơi thật sâu: “Ta biết rồi.”

“Nương nương đừng phiền não, chuyện này chắc chắn không thể tránh được. Hôm nay cũng không còn sớm, chi bằng người ngủ sớm đã? Sáng sớm ngày mai cho người hỏi lại sau?” Như Ý nói.

Hoàng hậu gật đầu: “Vậy ngủ đi.”

Phiền não là thật nhưng Hoàng hậu cũng không thể nhanh chóng giải quyết một chút là được.

Ngọn đèn trong Phượng Nghi cung bị dập tắt, cả cung điện cũng dần chìm trong im lặng.

Nhưng ai ngủ ngon ai ngủ không ngon thì chỉ có người đó biết.

Sáng sớm ngày hôm sau, lúc Vân Ly bị đánh thức thì Hoàng đế đã dậy chuẩn bị thay y phục.

Nàng ngồi dậy dụi mắt, mặc áo lót bước xuống giường nói: “Để thiếp hầu hạ bệ hạ nhé?”

Nàng cũng không quỳ xuống nói mình tỉnh rồi hay gì đó tương tự, Hoàng đế cũng không thể nhỏ nhen đến vậy đâu?

“Ái phi ở nhà cũng như vậy sao?” Hạ Cẩn Ly hỏi.

“Bệ hạ còn chưa tỉnh sao? Sớm như vậy đã phải vào triều thật sự khiến người ta mệt mỏi nha. Hơn nữa thiếp ở nhà có thể hầu hạ ai? Phụ thân có mẫu thân, đệ đệ cũng có bà vú mà.”

Vân Ly nói xong cũng không vội cướp việc của cung nữ, chỉ cầm từng thứ từng thứ đưa qua.

Hạ Cẩn Ly nhìn nàng như vậy thì cười: “Không cần hầu hạ trẫm, nàng đi rửa mặt chải đầu đi.”

“Vâng.”

Nghe hắn nói vậy, Vân Ly đành phải đi sửa sang lại.

Nàng còn phải đến Phượng Nghi cung đấy.

Chờ đến lúc hai người đều sửa soạn xong, Hạ Cẩn Ly lại nhìn nàng.

Lúc Chỉ Phù đi vào mang theo một bộ váy màu lục nhạt, trang sức cũng được đổi thành mới.

“Thưởng cho nàng một ít trang sức.” Hạ Cẩn Ly nói.

“Vậy lần tới thiếp sẽ đeo cho người xem. Đa tạ bệ hạ.”

Vân Ly vẫn chưa mừng rỡ như điên nhưng thật ra đã sớm muốn từ lâu rồi.

Hạ Cẩn Ly đi tay nâng cằm nàng: “Lớn lên thật đẹp.”

“Bệ hạ miệng vàng lá ngọc, thiếp chỉ có thể càng ngày càng đẹp hơn để bệ hạ nhìn.”

Vân Ly vừa cười vừa đẩy tay Hoàng đế ra.

Hạ Cẩn Ly cũng cười nói: “Đi thôi, trẫm phải lên triều rồi.”

Đại Tấn lấy mười ngày một lần đại triều, ba ngày một lần tiểu triều. Hôm nay là tiểu triều nên không cần đi sớm lắm.

“Thần thiếp cung tiễn bệ hạ.”

Vân Ly và người trong điện đều hành lễ.

Sau khi tiễn bước Hoàng đế, Vân Ly mang theo Chỉ Phù đi về phía Phượng Nghi cung.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.