Editor: Hari
“CUT——”
“Không được! Cảnh này không được!” Tổ quay phim đang cúi đầu xem lại cảnh quay, đạo diễn Trần đứng sau tức giận vỗ bàn quát ầm lên: “Phải ngây thơ! Phải thẹn thùng! Phải kinh ngạc! CMN đâu có bảo cô đi quyến rũ người ta đâu!”
Lúc đó “Lâm lục” đã quay được gần hai tháng, trong đoàn phim ai cũng biết quan hệ giữa Lâm Kiều và Lục Chính Đông như nước với lửa. Hôm nay lần đầu tiên quay cảnh hôn, trợ lý Tiểu Đổng đã đoán trước cảnh này quay sẽ không dễ dàng, nhưng lại không thể đoán được nó có thể NG đến mức độ này ——
Cậu buôn chuyện với cậu bạn: “Đỉnh thật, hai người này không khác gì hai thằng trẻ trâu cãi nhau.”
“?Biết rồi? Cậu đã kể cho tôi 800 lần rồi.”
“Không phải, cậu không thể ngờ được chuyện hôm nay đâu. Haiz, không phải bùng nổ trong yên lặng thì chắc chắn sẽ diệt vong trong im lặng.”
“Ai bùng nổ? Anh Đông hả?”
“Không phải, là boss của tôi, Kiều ca.”
“Cô ấy? Cô ấy không phải mỗi ngày đều bùng nổ sao?”
“A,“ Tiểu Đổng khinh thường thở ra một hơi, “Không phải, cậu không hiểu gì cả.”
“Chiêu này quá đỉnh, thật sự quá đỉnh.” Cậu ta lắc lắc đầu, “anh Đông tuy rằng chưa từng mở miệng nói ra nhưng ai mà chẳng nhìn ra anh ấy có ý kiến rất lớn đối với Lâm Kiều. Cậu cũng biết, anh ấy cực kỳ bắt bẻ, đối với boss của tôi càng là làm gì cũng không vừa mắt. Cậu cũng biết, chị Kiều nhà tôi cũng đâu phải dạng vừa...”
“Vào thẳng chủ đề đi bố!”
“Ai da, vội gì mà vội, tôi đang kể đây thôi. Hôm nay theo hoàng lịch là một ngày lành, đoàn phim quay cảnh hôn đầu tiên, của hai người bọn họ. Anh Lục bình thường không phải vẫn luôn bắt bẻ kỹ năng diễn xuất của chị Kiều nhà tôi sao... Chị Kiều hôm nay cho anh ta bắt bẻ đủ. Cậu không thể ngờ nổi đâu, có một cảnh hôn mà quay không biết bao nhiêu lần, miệng anh Lục bị chị Kiều nhà tôi chà đạp phát sưng cả lên... Hai cái nhan sắc này đặt cạnh nhau, nhà đầu tư ngay từ đầu đã yêu cầu cảnh hôn phải quay thật chân chân thực thực, không được dùng thế thân, không được mượn góc quay, còn phải quay thật đẹp, thật xuất sắc.”
Cậu với lấy bình nước bên cạnh uống mấy ngụm: “Cho đến lúc tan làm vẫn còn chưa quay được, cậu không nhìn thấy đâu, mặt anh Lục cứ phải gọi là đen như đít nồi, tôi đứng bên ngoài nhìn mà vừa cảm thấy sảng khoái lại vừa cảm thấy chua xót...”
Cậu bạn chết lặng một hồi mới phun ra được một câu: “Đỉnh. Đỉnh của chóp.”
*
“Có chuyện này thật hả? Em a, chị cũng không biết nên nói em như thế nào nữa, này thật là...haiz.” Lâm Kiều vừa mới nghe điện thoại, giây đầu tiên đã nghe thấy giọng nói đầy thán phục của Trần vĩ ở đầu bên kia.
Lâm Kiều yên lặng hai giây, “bộp” cúp điện thoại.
Tiếng chuông điện thoại vang lên không ngừng, Lâm Kiều thật muốn chửi người, vừa ấn nút nghe là lập tức bùng nổ: “Đấy là do kỹ năng diễn của em không tốt, hiểu không? Không phải là em cố ý, hiểu không???”
Thật muốn phát điên mà.
Tuy cô không thích Lục Chính Đông, thôi được rồi, cô hận không thể hung hăng chà đạp Lục Chính Đông, dùng loại ánh mắt lạnh nhạt, khinh thường của anh ta giày vò anh ta trăm nghìn lần.
Cô đã chán ghét anh ta đến mức độ như vậy rồi, nhưng cũng không đến mức dùng loại phương thức ghê tởm như vậy để trả thù đi???
Đây là muốn ghê tởm chết bản thân luôn sao???
Vấn đề là tất cả mọi người xung quanh cô đều dùng ánh mắt vừa kính nể, vừa đau lòng, lại còn cực kỳ phức tạp lặng lẽ đánh giá cô. Khi cô trở về khách sạn còn nghe thấy hai nhân viên công tác đang buôn “đả thương địch thủ 800, tự tổn hại 3000”, “quá tàn nhẫn a, vậy mà cũng hạ thủ được“... Đủ các thể loại tám chuyện. Khi cô nghe thấy những lời này có cảm giác tức muốn hộc máu!!!
Lâm Kiều hiếm khi phun ra một câu thô tục: “Đến chị cũng nghĩ như vậy??? Làm ơn, không phải như vậy, kỹ năng diễn xuất của em kém đâu phải chuyện mới đây, bây giờ em thật muốn ngay lập tức đến Hollywood bế quan ba năm để có thể quay một lần là xong, còn hơn phải đối mặt với khuôn mặt như người chết của anh ta. Hôm nay em bị ghê tởm đủ lắm rồi, xin đừng gọi điện thoại tới ghê tởm em thêm nữa, OK?”
Cô sắp bị đám người này bức điên rồi.
Lâm Kiều hít sâu, hít sâu.
Nghĩ đến Lục Chính Đông có thể cũng nghĩ cô làm như vậy để trả thù anh ta, cô thật muốn bổ đầu bọn họ ra xem rốt cuộc bên trong chứa cái gì. Làm ơn làm ơn làm ơn, nghĩ lại đi nghĩ lại đi, rõ ràng cô mới là người bị ghê tởm đây có hiểu không!!!
Đã không có ai tới an ủi thì thôi đi, còn dám gọi điện thoại tới chúc mừng. Lâm Kiều cô từ bé tới giờ chưa bao giờ phải chịu ủy khuất như vậy.
A a a a a a!!!!
Cô tức giận cầm gối đầu đập mấy cái xuống giường.
Cảnh quay này là cột mốc tình yêu giữa hai nhân vật chính bắt đầu nhen nhóm. Kịch bản cũng rất đơn giản: Lúc Dương Linh đút thuốc cho Tô Trường Ca không cẩn thận ngã đè lên người anh, lại không cẩn thận môi chạm môi luôn.
Đối với loại đầu óc đơn giản như Lâm Kiều, càng là cảnh diễn có vẻ đơn giản, cô lại càng khó mà diễn được.
Không cẩn thận, là kiểu không cẩn thận như thế nào?
Cô nghĩ đến những bộ phim thần tượng nữ chính không cẩn thận hôn phải nam chính. Vì thế cô còn đặc biệt chọn một bộ phim “Một nụ hôn định tình” xem đi xem lại mấy lần.
Sau đó rút ra một kết luận cực kỳ xuất sắc: Trợn mắt.
Hãy nhìn đi, nhìn xem đôi mắt nữ chính trợn to đến mức độ nào, đủ phản ánh sự không cẩn thận rồi chứ?
Nhưng khi Lục Chính Đông nằm ở trên giường, cô ngồi ở bên cạnh đút thuốc cho anh, cô lại không thể nào tập trung được.
Càng không muốn để ý tới thì lại càng chú ý, đôi mắt cô không tự chủ được luôn tập trung nhìn lên môi anh.
Bởi vì Tô Trường Ca đang bị bệnh phải nằm trên giường, tạo hình của Lục Chính Đông lúc này cực kỳ tái nhợt. Sư phụ ngày thường luôn lạnh nhạt vô tình lần đầu tiên lộ ra chút cảm giác yếu ớt...
Dương Linh nhìn phát ngốc.
Sau đó, cô giả vờ làm rơi bát, người trượt một cái, trực tiếp cắn luôn vào mũi của Tô Trường Ca.
Lâm Kiều:......
Đạo diễn:......
Cảnh hôn thứ nhất, CUT.
Lúc này Lâm Kiều cũng không biết cảnh hôn này lại có thể quay tận đến lúc tan làm, lần đầu tiên quay hỏng cô đổ lỗi cho môi Lục Chính Đông quá đẹp. Cô cũng cảm thấy có chút xấu hổ với loại sai lầm này, không tự giác giơ tay sờ sờ mũi.
Tác giả có lời muốn nói: Cuối cùng cũng nhắc đến đoạn hồi ức trước đây, có chút thấp thỏm... Nhưng sẽ không dài lắm đâu.
Chú ý:
Ở chương trước Lâm Kiều có nhắc tới hôn nhưng không phải diễn cảnh hôn nha.