Cùng Đối Thủ Một Mất Một Còn Yêu Đương Ngọt Ngào

Chương 26: Chương 26: Bị cô đùa giỡn vài lần




Lâm Lạc Lạc lẳng lặng nhìn máy tính, lễ trao giải âm nhạc hằng năm đang được phát sóng trực tiếp, hiện tại là phân đoạn quy tụ dàn sao bước trên thảm đỏ, một đám nam nữ minh tinh tỉ mỉ trang điểm theo thứ tự đi qua, tiếng hoan hô có lớn có nhỏ.

Sau hơn liên tục mười phút bình đạm trôi qua, tiếng hoan hô đột nhiên trở nên rất lớn, tiếng thét chói tai vang lên hết đợt này đến đợt khác: “A a a a a......”

Cho dù camera vẫn chưa quay đến cảnh minh tinh xuất hiện, thì khóe miệng Lâm Lạc Lạc cũng đã nhếch lên, không cần đoán cũng biết là Cố Thần Hi.

Những comment dày đặc trên đó cũng là tên của anh.

Chị Trần vốn dĩ đang nói chuyện với trợ lý Hiểu Tinh đột nhiên bước nhanh tới, lo lắng đại tiểu thư sau khi nhìn thấy Cố Thần Hi sẽ tức giận đập hư máy tính.

Trợ lý Hiểu Tinh cũng đi tới, chỉ thấy trong đủ loại tiếng thét chói tai, một đôi chân dài trong lớp quần tây đen dẫn đầu xuất hiện. Camera quay từ dưới lên, đầu tiên là nửa người trên hình tam giác ngược vừa vặn trong bộ tây trang, sau đó là một khuôn mặt soái khí bức người.

Cố Thần Hi khẽ giơ tay về phía máy quay và fans hai bên, trên mặt treo ý cười nhàn nhạt, đôi mắt đào hoa liễm diễm dưới ống kính như là vì sao sáng lấp lánh. Trong máy tính lại là một trận hoan hô mất khống chế, Hiểu Tinh phải gắt gao che miệng mới không thét chói tai ra, nhưng khuôn mặt ửng đỏ kia vẫn tiết lộ tâm tình kích động của cô.

Bị chị Trần trừng một cái, cô vội vàng sửa sang lại cảm xúc, bày ra một vẻ mặt không dao động: Đây là đối thủ một mất một còn của chị Lạc Lạc, không thể động tâm, không thể động tâm, cho dù có đẹp trai cũng không thể động tâm.

Nhưng anh thật sự quá đẹp trai a!!!

Sợ chính mình thật sự luân hãm, Hiểu Tinh không dám tiếp tục nhìn, vội vàng đi pha cà phê cho Lâm Lạc Lạc và chị Trần.

Lăn lê bò lết ở giới giải trí nhiều năm, chị Trần vốn đã nhìn quen các loại mỹ nam cho nên sức chống cự còn tốt, chỉ cần không nhìn chằm chằm Cố Thần Hi thì cô sẽ không đến mức luân hãm giống mấy cô gái nhỏ. Cô chỉ là rất kỳ quái, đại tiểu thư Lâm Lạc Lạc này luôn luôn không quan tâm đến Cố Thần Hi, chỉ cần màn hình có anh, cô đều sẽ trực tiếp tắt đi hoặc đổi kênh khác, thế mà sao hôm nay thái độ lại khác thường như vậy, lại còn xem rất thích thú?

Trên màn hình Cố Thần Hi đã đi xong thảm đỏ, hai người chủ trì một nam một nữ giữ anh ở giữa rồi lần lượt hỏi các câu hỏi, đây đều là những vấn đề cư dân mạng đặt ra ở Official Weibo, những câu hỏi này vô cùng hot và cũng không kém phần hiếm lạ cổ quái.

Lúc này nữ MC hứng thú bừng bừng hỏi: “Có một người tên “Tôi Nhất Kỵ Tuyệt Trần, Nhất Tú Võng Du”* hỏi, nghe nói kế tiếp anh sẽ tham gia một gameshow, tiết mục này còn mời Lâm Lạc Lạc, xin hỏi anh có biết chuyện này không? Anh có chờ mong hợp tác cùng Lâm Lạc Lạc không?”

*Nhất Kỵ Tuyệt Trần (一骑绝尘): Dùng để ví von trong số rất nhiều người cạnh tranh, có người đặc biệt nổi bật hơn xa những người khác. Còn “Nhất Tú Võng Du” chắc là “Đẹp Nhất Trên Mạng“.

Sóng comment trong nháy mắt nhiều lên.

【 A, lá gan của ban tổ chức không nhỏ nha, vậy mà thật sự dám hỏi vấn đề này. 】

【 Ha ha ha hóng dưa vui mà*, để cho câu hỏi này lên top, tôi đã đăng ký vài tài khoản mới, quả nhiên công phu không phụ lòng người. 】

*Câu gốc 喜闻乐见 (Hỉ văn lạc kiến): Thích nghe ngóng, thích quan sát, vui tay vui mắt.

【 +1 】

......

【 + số thẻ căn cước 】

【 Lầu trên đều nhàn đến hoảng rồi, có thời gian như vậy thì đọc thêm nhiều sách không tốt sao? 】

Chị Trần cùng Hiểu Tinh đồng thời hít một ngụm khí lạnh, cả hai đều có một linh cảm xấu.

Trong lúc phát sóng trực tiếp, khóe miệng Cố Thần Hi vẫn cong lên, nhưng ánh mắt lại có chút lạnh lẽo, sóng nước lóng lánh trong đôi mắt đào hoa kia trở nên có chút nguy hiểm, anh nhàn nhạt hỏi: “Cô nói ai?”

“Lâm Lạc Lạc.” Nữ MC có chút hưng phấn, nam MC chú ý tới biểu tình của Cố Thần Hi, đang muốn giảm bớt không khí một chút thì nghe Cố Thần Hi lạnh nhạt trả lời, “Không quen biết.”

Hai người chủ trì sửng sốt trong giây lát, chợt có chút xấu hổ, chị Trần thì vội vàng nhào về phía máy tính, lo lắng đại tiểu thư dưới sự tức giận đập vỡ nó, đến Hiểu Tinh cũng khẩn trương nhìn Lâm Lạc Lạc.

Nhưng ngoài dự kiến của bọn họ, Lâm Lạc Lạc lại không tức giận, cô ngược lại còn nở một nụ cười rạng rỡ.

Chị Trần cùng Hiểu Tinh đối diện kinh ngạc: Đại tiểu thư tức đến hồ đồ rồi sao?

Làn sóng comment còn khoa trương hơn vừa nãy, trên màn hình chi chít những dòng chữ nho nhỏ, fans của Lâm Lạc Lạc và Cố Thần Hi đang cãi nhau!

Nhìn comment dày đặc, Lâm Lạc Lạc cười lắc đầu: “Chị Trần, dẫn đường cho các fans một chút đi, để họ về sau Phật hệ một chút, đừng cả ngày cứ đánh nhau với fans của Cố Thần Hi.”

Chị Trần vẻ mặt khiếp sợ, mặt trời mọc từ đằng Tây rồi sao? Đại tiểu thư vậy mà lại nói ra loại lời này?

Vì giảm bớt xấu hổ, nam MC hỏi hai vấn đề râu ria rồi để Cố Thần Hi đi, trong lòng cười khổ nghĩ, cũng không biết hot search sẽ thành cái dạng gì?

“Nhớ để ý giúp em.” Lâm Lạc Lạc vỗ vỗ bả vai cứng đờ của cô rồi cầm đồ rời đi.

“Em muốn đi đâu?” Chị Trần vội vàng hỏi.

“Tìm đàn ông.”

Chị Trần và Hiểu Tinh: “......”

“Em ấy vừa nói cái gì?”

“Hình như là, tìm đàn ông?” Hiểu Tinh hoảng hốt đầy mặt.

Mà trên hot search, tiêu đề “Cố Thần Hi không quen biết Lâm Lạc Lạc” nhanh chóng trèo lên trên, không bao lâu đã vững vàng đứng ở vị trí thứ nhất, thật lâu không có rớt xuống, theo đó fans của hai bên cũng cãi nhau nảy lửa.

- ---

Ngụy vai chính của thế giới này là nam, tên là Triệu Hạo Thiên. Triệu Hạo Thiên vốn dĩ chỉ là một tên anh hùng bàn phím trên mạng, diện mạo đáng khinh dáng người thấp bé, ở nhà ăn bám, không giỏi giang gì, chỉ biết ý dâm và khoác lác đủ kiểu. Thấy cô gái xinh đẹp nào là sẽ hoài nghi người ta bị bao dưỡng, thấy cô gái nào mặc mát mẻ một chút là sẽ nghĩ đến các loại tư tưởng dơ bẩn.

Hắn như vậy lại được một cái hệ thống tự xưng là bồi dưỡng đại minh tinh trói định, hệ thống điều chỉnh hắn thành soái ca, biến dáng người thấp bé của hắn thành cao lớn, để hắn tiến vào giới giải trí. Từ đây Triệu Hạo Thiên bắt đầu cuộc hành trình săn tìm mỹ nhân, chỉ cần diện mạo xinh đẹp là hắn đều muốn ngủ, nếu ngủ không được thì sẽ hủy diệt......

Triệu Hạo Thiên cho rằng chính mình là thiên tuyển chi tử*, lại không biết rằng hắn chỉ là con rối mà hệ thống lựa chọn. Hệ thống nhìn trúng tính cách háo sắc và dễ khống chế của hắn nên mới tìm đến. Nó có thể lấy năng lượng từ những mỹ nhân mà hắn săn được, chất lượng của cô gái càng tốt, thì năng lượng hệ thống có thể thu hoạch càng nhiều.

*Thiên tuyển chi tử (天选之子): Người được trời chọn.

Bởi vì kẻ xâm lấn hệ thống ngoại lai này, nên năng lượng của thế giới nhanh chóng xói mòn như bị tằm ăn lên, ý thức của thế giới không có biện pháp xử lý, vì thế mới xin Cục Quản Lý Thời Không giúp đỡ.

Nguyên chủ chính là người Triệu Hạo Thiên không có được, cho nên hắn thẹn quá hóa giận để hệ thống làm hư phanh xe của nguyên chủ, hại nguyên chủ bị tai nạn xe cộ mà chết.

Hiện tại thời gian còn sớm, hệ thống chỉ mới tìm tới Triệu Hạo Thiên.

Thế giới này cô và Cố Thần Hi lại đối đầu.

Tính cách cha của nguyên chủ tương đối hung dữ, còn cha của Cố Thần Hi thì lại lạnh lùng. Hai người với hai tính cách hoàn toàn tương phản nhau vẫn luôn nhìn đối phương không vừa mắt, từ khi còn trẻ đã đấu tới đấu lui, sau đó từng người có con, hai đứa trẻ cũng trở thành một phần đấu đá giữa hai người.

Nếu bên kia học Tae Kwon Do, thì bên khác sẽ báo danh Karate cho con, bên kia học dương cầm, thì bên khác sẽ cho con mình học đàn violon. Nếu bên kia đoạt giải diễn thuyết của tiểu ngữ*, thì bên khác cũng sẽ cho con học một loại tiểu ngữ khác, hơn nữa cũng phải đoạt giải. Bên kia vào học một trường đứng đầu, thì bên khác cũng sẽ gửi con đến một trường học lợi hại không kém khác......

*Tiểu ngữ (小语): Từ vựng tiếng Trung.

Cũng không biết là do lời nói và việc làm của nhóm cha mẹ, hay là do di truyền của gia tộc, mà hai đứa nhỏ cũng nhìn đối phương không vừa mắt, tranh đấu gay gắt chưa từng dừng lại ngay từ nhỏ. Ngay cả khi Cố Thần Hi xuất ngoại đi du học ở một trường hàng đầu, thì nguyên chủ cũng phải tìm đến một trường hàng đầu đối lập khác.

Bốn năm trước Cố Thần Hi tốt nghiệp về nước tiến vào giới giải trí, với điều kiện bên ngoài* hàng đầu, diễn xuất trau chuốt tự nhiên, ánh mắt sắc bén cùng óc thẩm mỹ, lại còn được tư bản hộ giá hộ tống, cho nên bộ điện ảnh đầu tiên của anh lập tức bạo hồng. Sau đó chuyển sang âm nhạc và vũ đạo, hấp dẫn vô số fans, từ đây hoạt động song song trong hai lĩnh vực âm nhạc và diễn kịch, nhanh chóng trở thành đỉnh cấp lưu lượng.

*Điều kiện bên ngoài bao gồm ngoại hình, dáng người, môi trường làm việc, điều kiện kinh tế, địa vị gia đình, quan hệ xã hội...

Sau khi nguyên chủ biết chuyện này, cũng quyết định muốn gia nhập giới giải trí, nhưng mà trường cô học lại không dễ dàng thả người, cho nên hơn một năm trước mới trở về. Bởi vì lúc ấy show tuyển tú rất phổ biến, cho nên cô tiến vào một chương trình tạp kỹ, bằng mỹ nhan thịnh thế cùng đa tài đa nghệ, cũng nhanh chóng thu hút người hâm mộ, xuất đạo C vị*.

*C vị: vị trí trung tâm (center), người được xếp vị trí này sẽ dễ thu hút sự chú ý nhất trong cả đội hình.

Không lâu trước đây nhóm nhạc nữ giải tán, nguyên chủ cũng quyết định chuyển hướng sang diễn kịch ca hát và tham gia gameshow, cô tuy còn là người mới nhưng lưu lượng cũng không thấp.

Mọi người dần dần phát hiện ra lý do cô và Cố Thần Hi không giao thiệp với nhau, có liên quan tới ân oán trong quá khứ của hai người, từ đó các loại tin tức bay tán loạn đầy trời.

Về phần cái chương trình mà nữ MC nhắc tới kia, cũng là sự thật.

Cố Thần Hi rất ít khi tham gia gameshow, lần này là do một người bạn thân thiết mời, cho nên anh không từ chối, sau đó tổ tiết mục không chê chuyện lớn mời cả nguyên chủ.

Trong cốt truyện, sau khi Cố Thần Hi biết nguyên chủ cũng tham gia, anh đã từ chối tiết mục này, nguyên chủ cũng từ chối. Vì thế ân oán giữa hai người lại lần nữa truyền đi ồn ào huyên náo, đến người nói hai người là kẻ thù truyền kiếp cũng có.

Nhưng hiện tại Lâm Lạc Lạc xuyên qua đây, cho nên tiết mục này tất nhiên phải nhận.

Còn về Cố Thần Hi, cũng phải tham gia.

- ---

Cố - bận cả một ngày - thật vất vả mới thoát khỏi các fan nhiệt tình đến cực điểm - lấy về một đống giải thưởng - Thần Hi cuối cùng cũng về đến nhà, anh kéo cà vạt cởi áo trên ra, một bên nhẹ giọng đếm đếm: “1, 2, 3, 4......”

Mười giây trôi qua, tiếng điện thoại trong dự kiến vang lên, là cậu bạn Tiết Nhã Bách mời anh tham gia gameshow gọi tới.

Cố Thần Hi cười cười, nhưng không nhận mà để trần nửa người trên đi tắm rửa.

Anh thuộc dạng mặc vào thì gầy, nhưng cởi ra thì lại có da có thịt. Mặc tây trang làm thân hình anh cao gầy, còn khi cởi quần áo ra, đường cong cơ bắp trên người lại trôi chảy, giơ tay nhấc chân đều tràn đầy cảm giác lực lượng. Dưới tám khối cơ bụng là đường nhân ngư làm người mơ màng, cuối cùng nó biến mất ở trong quần tây, như vậy càng khiến người ta thêm miên man bất định.

Sau mười phút, một mỹ nam ướt át mới mẻ ra lò, anh vừa dùng khăn tắm lau tóc vừa cầm lấy di động, ba cuộc gọi nhỡ cùng mười mấy tin nhắn bằng voice, toàn bộ đều là giải thích cùng khuyên bảo anh tham gia, lý do bày ra mười mấy cái, xem ra đã sớm chuẩn bị tốt.

Lại một cuộc gọi tới, lần này anh nhận, Tiết Nhã Bách thật cẩn thận hỏi: “Anh, tin nhắn em gửi đã xem rồi sao? Anh cảm thấy thế nào?”

“Lý do không tồi.” Khóe miệng Cố Thần Hi hơi hơi cong lên, ở thời điểm đối phương thở dài nhẹ nhõm một hơi nói, “Nhưng mà tôi từ chối.”

“A?” Tiết Nhã Bách tràn đầy tuyệt vọng, “Anh trai tốt, anh có thể thử suy xét lại không? Thật sự đối với anh cũng có chỗ lợi.”

“Không thương lượng.” Cố Thần Hi cúp điện thoại, lại nghe bên ngoài truyền đến tiếng đập cửa mềm nhẹ.

Cố Thần Hi tiếp tục thong thả ung dung lau tóc, không có ý tứ muốn phản ứng.

Anh mới vừa chuyển đến không bao lâu, không có người quen ở nơi này, nếu người bên anh muốn tìm tới thì đều sẽ gọi điện hoặc nhắn tin trước. Cho nên bên ngoài khẳng định không phải người quen, gõ cửa không vội không chậm, rõ ràng không có chuyện quan trọng, không cần phải để ý.

Nhưng người nọ bên ngoài lại có kiên nhẫn vượt mức bình thường, đã hơn mười phút mà vẫn còn không nhanh không chậm gõ cửa, Cố Thần Hi lau tóc xong, buộc lỏng dây lưng áo tắm, rồi lúc này mới đi qua.

Trước cửa có lắp camera theo dõi, anh mở giao diện theo dõi ra, nhưng bên ngoài không có người, thứ còn liên tục gõ cửa chính là một con cún thú bông cao hai ba mươi centimet chạy bằng điện.

Thú bông chạy bằng điện treo trên then cửa, đang từng chút một gõ cửa theo tiết tấu.

“Cùm cụp” một tiếng, anh mở cửa ra, mang bao tay gỡ thú bông trên then cửa xuống, đôi mắt to quay tròn của con thú bông nhỏ vừa vặn đối diện với anh, có vài phần đáng yêu.

“Như vậy là đã mở cửa rồi? Không khỏi có chút dễ lừa.” Lâm Lạc Lạc bước ra từ cầu thang bên cạnh, cười tủm tỉm đi về phía anh.

So với hai thế giới trước, Cố Thần Hi này là đẹp nhất, ngũ quan phối hợp hoàn mỹ, khi cười cảnh xuân xán lạn, không cười lại mang đến cảm giác xa cách vạn dặm. Khí chất mâu thuẫn như thế làm anh càng thêm hấp dẫn, thời điểm diễn kịch tính dẻo cũng cực mạnh, cho dù nhíu mày nhìn người khác, cũng là cảnh đẹp ý vui, khó trách fans anh vẫn luôn kêu khuôn mặt và giọng nói của anh được thiên sứ ban tặng, quả nhiên danh xứng với thực.

Cố Thần Hi nhíu mày nhìn cô, người trước mắt vừa quen thuộc vừa xa lạ, ngoại hình là quen thuộc, nhưng khí chất thì lại không giống với những gì anh nhớ, nụ cười của cô tuy ngọt ngào xinh đẹp, nhưng lại có cảm giác xấu xa.

Giống như là tùy thời chuẩn bị làm chuyện xấu!

“Cô để?” Anh đưa con cún thú bông nhỏ tới trước mặt Lâm Lạc Lạc, đồng thời cũng là ngăn cản cô tiếp tục đi tới.

Nhưng Lâm Lạc Lạc không dừng lại, ở thời điểm ngực cô chỉ còn cách thú bông trên tay anh mười mấy centimet, cô vẫn cất bước về phía trước, Cố Thần Hi nhanh chóng thu hồi tay, nhưng chỗ khớp ngón tay vẫn nhẹ nhàng chạm đến nơi mềm mại nào đó.

Trong lòng anh khẽ run lên.

Thẳng đến hai người mặt đối mặt đứng thẳng, Lâm Lạc Lạc mới dừng lại, anh cao hơn cô ước chừng một cái đầu, hôm nay cô không mang giày cao gót, cho nên ngửa đầu nhìn anh có chút vất vả: “Không mời tôi vào ngồi một chút sao?”

Anh rũ mắt nhìn cô, trong mắt có nhàn nhạt trào phúng, như là đang chờ cô giở trò gì đó: “Không tiện.”

“Vì sao không tiện?” Lâm Lạc Lạc cố ý ngắm chiếc áo tắm hơi hơi lộ ngực ra, cười như không cười hỏi, “Chẳng lẽ bên trong có phụ nữ?”

Cố Thần Hi: “......”

Vì sao anh có cảm giác bị đùa giỡn?

Anh cảm thấy có chút cổ quái, hai ba tháng trước, bọn họ đụng nhau ở sân bay, lúc ấy cô đeo khẩu trang nhưng vẻ mặt vẫn lạnh nhạt, hôm nay lại bình thản như vậy, khác biệt thật sự rất lớn.

Anh đẩy cửa ra để cô đi vào, còn thả chú chó Cố Tiểu Manh mình nuôi ra, dắt đến trước mặt cô. Anh biết cô có hơi sợ chó, anh chính là cố ý muốn dọa cô rời đi.

Lâm Lạc Lạc tự nhiên khôn bị dọa chạy, cô thật bình tĩnh ngồi xuống sô pha.

“Nhìn cô ấy.” Cố Thần Hi nói, nó thập phần có linh tính đi đến chỗ cách cô hơn một mét, ngồi xổm xuống, cao lãnh nhìn Lâm Lạc Lạc, trung thực chấp hành mệnh lệnh của chủ nhân.

Thấy cô thật sự không định rời đi, Cố Thần Hi đành phải về phòng thay quần áo, anh còn cố ý ở trong phòng nhiều hơn một lát.

Nhưng chờ khi anh đi ra, bên ngoài đã xảy ra biến hóa vô cùng lớn, Cố Tiểu Manh cao lãnh của anh lúc này lại vui sướng nhảy nhót, trong miệng ngậm một quả bóng. Nó hưng phấn chạy đến trước mặt Lâm Lạc Lạc đặt quả bóng dưới chân cô, cái đuôi vui sướng lắc qua lắc lại, đến người chủ nhân là anh đi ra cũng không thèm quay đầu lại nhìn một cái.

“Cún ngoan, bắt tay.”

Cố Tiểu Manh vươn chân trước, Lâm Lạc Lạc vỗ nhẹ nó một chút: “Lăn một cái.”

Chó của anh nằm trên mặt đất, vui sướng lăn một vòng.

Cố Thần Hi: “......”

Anh hoài nghi nếu anh không đi ra, thì chó của anh sẽ chạy theo người ta mất.

Lâm Lạc Lạc quay đầu nở một nụ cười rạng rỡ với anh: “Cún nhà anh thật đáng yêu.”

Cố Thần Hi lại là sửng sốt, anh chưa từng thấy cô cười như vậy, fans nói mỹ nhan của cô mê hoặc thiên hạ, xác thật có vài phần.

Khó trách chó nhà anh làm phản nhanh như vậy, nó vốn dĩ chính là nhan cẩu, không giận không giận.

Anh nhốt Cố Tiểu Manh lại, quyết định một tuần này chỉ cho nó ăn thức ăn chó*, mấy thứ khác đừng nghĩ tới.

*Cẩu lương =)))

“Nói đi, có chuyện gì?” Anh đi thẳng vào vấn đề hỏi.

“Tôi muốn anh tham gia cái gameshow kia.” Lâm Lạc Lạc cũng trả lời trực tiếp.

“Không có khả năng.”

“Đó là một gameshow so tài, tôi muốn cùng anh đường đường chính chính thi đấu, người thua phải kêu người thắng một tiếng ba ba, cho nên anh phải tham gia.” Lâm Lạc Lạc vỗ bàn nói.

Cố Thần Hi đầu tiên là sửng sốt, sau đó biểu tình cổ quái liếc cô một cái, tiếp theo là muốn đuổi cô đi, anh lại không phải con nít, sao phải chơi loại đánh cược nhàm chán này?

“Anh không suy xét một chút sao?” Lâm Lạc Lạc đổi sang vẻ mặt đáng thương vô cùng, thật cẩn thận nắm lấy ống tay áo anh, “Đây là lần thi đấu cuối cùng giữa anh và tôi, anh đồng ý được không?”

Cô chớp chớp đôi mắt linh động, Cố Thần Hi có điểm bị kinh diễm đến, nhưng mà anh ý chí sắt đá, rất nhanh đã dời tầm mắt đi, tiếp tục muốn đuổi cô.

“Đây là anh bức tôi.” Lâm Lạc Lạc đột nhiên kéo quần áo, lộ ra nửa bả vai trắng nõn tinh tế, hai cúc áo trên cùng bị đứt ra, cô còn vò rối tóc, lau sạch son môi trên miệng. Khí chất cả người đột biến làm người khác không khỏi miên man bất định, giống như là bị đối xử tệ bạc, “Nếu anh không đồng ý, tôi liền nói anh phi lễ tôi, hiện tại bên ngoài khẳng định có rất nhiều paparazzi, anh ngẫm lại hậu quả đi.”

Cố Thần Hi: “......”

Quả nhiên anh không nên để cô tiến vào, về sau phòng khách cũng phải lắp camera theo dõi mới được.

Nhưng trước kia Lâm Lạc Lạc rất sĩ diện, hiện tại sao lại --

Không biết xấu hổ như vậy?

Lâm Lạc Lạc làm bộ muốn kêu: “Phi ưm......”

Anh tay lanh mắt lẹ che miệng cô lại, lúc này hai người dựa vào cực gần, gần đến nỗi cô có thể thấy rõ lửa giận chợt lóe lên trong mắt anh, cô mi mắt cong cong tràn đầy ý cười: “Ưm ưm ưm ưm ưm ưm ưm ưm ưm ưm ưm ưm.”

Anh không nghe rõ cô nói gì, nhưng đôi mắt kia của cô lại như đang nói rõ cho anh: Anh như vậy, chính là thật sự phi lễ nha.

Hương khí trên người cô từng trận đánh úp lại, khí nóng từ miệng mũi cô cũng từng chút một thổi lên tay anh, xúc cảm trên tay tràn đầy trơn trượt, tựa như một khối ngọc đẹp tinh xảo nhất.

Xác thật, đúng là quá gần.

Đầu ngón út của Lâm Lạc Lạc ngoéo mu bàn tay anh một cái, anh giống như đã chịu kinh hách, không chỉ buông cô ra mà còn liên tục lui về sau vài bước, tim đập nhanh như mới vừa làm xong vận động kịch liệt.

“Anh có đồng ý hay không?” Âm cuối của cô mềm mại hướng lên trên, có hơi giống làm nũng, lại có chút điêu ngoa, làm tim anh đập nhanh hơn một chút.

Bị sự vô lại và không biết xấu hổ của cô “uy hiếp”, Cố Thần Hi dưới sự giám sát của cô phải gọi điện cho Tiết Nhã Bách: “Tôi tham gia.”

Tiết Nhã Bách:!!!

Trời ạ, lời Cố Thần Hi nói ra, vậy mà cũng có thời điểm thay đổi?

“Thật sao? Xảy ra chuyện gì mà anh lại thay đổi chủ ý vậy?” Cậu hưng phấn hỏi.

Cố Thần Hi vô tình cúp điện thoại, lạnh lùng nhìn về phía Lâm Lạc Lạc: “Vừa lòng?”

“Vừa lòng, phi thường vừa lòng.” Lâm Lạc Lạc vươn tay, “Bắt tay cho lần thi đấu đường đường chính chính cuối cùng của chúng ta.”

Tay cô tinh tế trắng nõn, năm ngón tay thon dài cân xứng, tựa như một tác phẩm nghệ thuật, anh vốn dĩ không định bắt tay, nhưng lại bị bàn tay này dụ hoặc, vì thế vươn tay ra nhẹ nhàng nắm lấy lắc lắc.

Lâm Lạc Lạc lại dùng sức lôi kéo, rồi nhanh chóng hôn nhẹ một cái trên ngón trỏ của anh, trong lúc anh còn chưa phản ứng lại liền xoay người bỏ chạy khỏi hiện trường trước.

Cố Thần Hi: “......”

Trên ngón trỏ của tay phải vẫn còn cảm giác hơi lạnh, không sai, đúng là bị hôn.

Cho nên anh hôm nay, bị cô đùa giỡn vài lần???

Lỗ tai anh hơi hơi đỏ lên, cũng không biết là do tức giận hay do cái gì khác: “Phát điên cái gì?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.